Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự thật và sự ra đi không dấu vết

Tiểu thuyết gốc · 1062 chữ

Một buổi sáng.

Tại nhà Nobi. Phòng cậu.

- NOBITA, dậy mau, trễ giờ học rồi kìa.

Đó là tiếng hét rung động lòng người của Doaremon. Cậu lồm ngồm bò dậy, với lấy chiếc kính, nhìn đồng hồ

- Aaaaaaaaaaaaa, trễ giờ học rồi.

Lại thêm tiếng hét sôi động nữa, nhưng lần này là của cậu. cậu đứng dậy, chạy nhanh xuống dưới nhà. Điều hiển nhiên là… cậu lại bị ngã cầu thang nữa rồi. Bịch… bịch… bịch… rầm rầm. Xui xẻo thường ngày của cậu vào một buổi sáng. Chạy vội vào phòng vệ sinh cá nhân, rồi lại chạy lên phòng mặc quần áo, xuống bếp lấy miếng bánh, vội chào bà Nobi để đi học:

- Thưa mẹ con đi học.

Tại trường học. 8 giờ 30 phút.

Reng… reng… reng. Chuông vào học đã điểm. Tại lớp 7E, thầy giáo bước vào. Tất cả các học sinh đều đứng dậy chào thầy. Sau đó thầy bắt đầu điểm danh từng bạn học sinh một, đến khi đọc đến tên của cậu:

- Nobi Nobita.

Tiếng thầy giáo.

- …

- Nobi Nobita?

- CÓ.

Tiếng cậu cất lên, theo đó là tiếng thở hổn hển do chạy nhanh vào lớp.

- Em lại đi học muộn. Ra ngoài hành lang đứng cho thầy.

Cậu lủi thủi ra ngoài hành lang.

Vào tiết sau. Khi thầy giáo kiểm tra bài tập. Và, như thường lệ, cậu lại không làm bài tập. Rồi bài kiểm tra bị điểm 0, bị Takeshi bắt nạt, bị chó đuổi, ngã cống, bị mẹ la vì giấu bài kiểm tra điểm 0, … phải nói là rất nhiều điều xui xẻo xảy đến với cậu trong một ngày.

Nhưng điều làm cậu đau đớn nhất, hận nhất chính là sự lừa dối của bạn bè mà mình coi là thân nhất.

Vào một buổi chiều, cậu đi mua đồ giúp mẹ, ngang qua bãi đất trống, cậu nghe thấy tiếng nói của nhóm bạn, định chạy ra chỗ họ. Nhưng có điều gì đó thôi thúc cậu nấp sau bức tường này.

Phía nhóm Takeshi.

- Thằng Nobita đúng là ngu đến hết phần người khác mà. – Takeshi.

- Đúng vậy, đúng vậy. - Suneo lên tiếng tán thành.

- Vậy mới dễ bị lợi dụng chứ. - Bạn học A.

- Mà Shizuka nè, thằng đó thích cậu, suốt ngày theo như cái đuôi vậy mà cậu vẫn để yên được sao? - Bạn học B.

- Nó chỉ đáng làm trò giải trí cho mình thôi. Yêu nó ư? Một thằng hậu đậu, việc gì cũng không làm nên hồn đó mà sánh được với mình hả, còn lâu. – Shizuka.

- Phải đó, cóc giẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao trời. - Bạn học C.

Và đủ thứ câu nói khác, chủ đề chỉ xoay quanh cậu mà thôi. Điều này làm cho cậu rất thất vọng, ngay cả cô bạn cậu thích cũng chẳng tốt đẹp gì cả. Cậu bỏ về nhà, đưa đồ cho mẹ, và lần đầu tiên cậu phụ giúp mẹ làm bữa tối. Sau khi ăn tối xong, cậu lấy đồ đi tắm. Ngồi ngâm mình trong bồn nước nóng, cậu suy nghĩ về mọi chuyện xảy ra trước đây, bất chợt một ý nghĩ thoáng qua trong đầu cậu: “Mình có nên thay đổi không?” Bất ngờ, một giọng nói vang lên:

- Chắc chắn là nên thay đổi rồi.

- Ai? Ai đó? - Cậu giật mình lên tiếng.

- Là ai từ từ rồi cậu sẽ biết. Tôi chỉ muốn hỏi cậu, cậu có muốn thay đổi không? - Giọng nói bí ẩn đó lại cất lên.

- Có, tôi muốn thay đổi. Nhưng bằng cách nào chứ? - Cậu thắc mắc.

-Nếu cậu thực sự muốn thay đổi, 12 giờ đêm nay hãy ra ngoài vườn nhà. Nhớ lấy, giờ thì tạm biệt. - Giọng nói bí ẩn đó vang lên.

-Nè, nè. - Cậu kêu lên để gọi giọng nói đó. Nhưng không có hồi đáp.

Sau khi tắm xong. Nằm trên nệm, cậu suy nghĩ lại lời của giọng nói khi nãy. Cậu nửa tin nửa không tin. Nhưng rồi cậu cũng đánh liều một phen vậy.

Đúng 12 giờ đêm, cậu xuất hiện tại vườn nhà. Giọng nói ban tối vang lên mang theo ý cười:

- Vậy là cậu thực sự đã đến?

- Phải. - Cậu nói. Sau đó cậu hỏi:

- Mà cô là ai vậy?

Một luồng sáng xuất hiện trước mặt cậu, bước ra khỏi đó là một người con gái xinh đẹp lộng lẫy. Sau lưng còn có một bộ cánh giống như cánh bướm tuyệt đẹp màu đỏ nhạt kết hợp với màu trắng tinh khiết, bộ đồ màu trắng toát lên vẻ thanh cao của người con gái đó. Mái tóc màu đỏ lấp lánh hiếm có. Ngay đến cả mi mắt, lông mày, và cả con ngươi cũng đều có màu đỏ. Khuôn mặt thon, đôi môi đỏ mọng, làn da trắng hồng đến lạ thường.

Cậu nhìn cô, liền liên tưởng đến nàng tiên trong truyện cổ tích. Cô lên tiếng:

- Xin giới thiệu, tôi là Bloom, Bloom Grimaldiso. Tôi có chút hứng thú với cậu nên tôi muốn giúp đỡ.

- Cậu muốn gì từ tôi sao? Chẳng ai đi giúp đỡ suông cả đâu. - Cậu nói mà trong lòng cảm thấy nhột không nhẹ.

- Tôi muốn cậu làm bạn của tôi, có được không? - Bloom hỏi.

- Tất nhiên là được rồi. Mình rất vinh dự khi được làm bạn với bạn. - Cậu cười nói.

- Mà làm sao để mình thay đổi? - Cậu nhớ ra liền hỏi.

Cô cười nhẹ, đưa tay lên vẽ một vòng tròn, sau đó liền hiện ra một cánh cổng dẫn đến một thế giới khác. Cô nói:

- Cậu theo tôi đến thế giới của tôi, ở đó tôi sẽ rèn luyện cho cậu.

- Ở đó có cả phép thuật nữa sao? - Cậu hứng khởi hỏi.

- Không! Chỉ có mình tôi có thể sử dụng được thôi. - Cô trả lời, sau đó sau đó vào cánh cổng kia trước cậu. Còn cậu, cậu nhìn ngôi nhà, nói:

- Tạm biệt ba mẹ, tạm biệt Doraemon, và tạm biệt những người tôi coi là bạn thân.

Sau đó cậu bước vào cánh cổng đó. Cánh cổng cũng từ từ biến mất.

… Ngày 7 tháng 8 năm XXXX, Nobi Nobita biến mất khỏi trái đất khi vừa tròn 12 tuổi …

Bạn đang đọc Sự Thay Đổi Ngoạn Mục sáng tác bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 266

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.