Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm người

Tiểu thuyết gốc · 2020 chữ

Chấn Thiên phong.

Đây là đỉnh núi to lớn, đồ sộ nhất trong tất cả chín đỉnh sơn phong.

Phía trên núi cho xây dựng một tòa đại điện to lớn, phía trên viết ba chữ lớn Cửu Linh Điện.

Đây là một tòa đại điện rộng lớn, bễ nghễ uy nghi, từ đây có thể nhìn xuống bao quát toàn bộ Cửu Linh tông.

Phía bên trong là một đại sảnh to lớn, xung quanh đặt mấy chục cái ghế ngồi.

Ở vị trí chủ tọa có một cái ghế lớn, hai bên trái phải có 4 cái ghế nhỏ hơn chia làm 2 đặt ở hai bên.

Ở trên ghế chủ vị lúc này không ai khác chính là chưởng môn sư phụ của Bạch Trúc cùng Lục Thanh, còn bốn ghế bên dưới, ngồi ở ghế bên phải chính là sư phụ Tiêu Vũ, cũng là Đại trưởng lão Cửu Linh tông.

Mà một bên khác đối diện của sư phụ Tiêu Vũ, hiện tại đang ngồi là hai người một nam một nữ, tuổi tác cũng không lớn, vẫn còn rất trẻ.

Thế nhưng, bốn người ngồi ở đó, tuy khí tức thu liễm không còn chút gì, nhưng bất gì ai có thực lực cũng có thể nhìn ra khí thế ẩn tàng giữa bốn người không có chút nào thua kém nhau.

Lúc này ở vị trí chủ vị, chưởng môn mở miệng, giọng nói ôn hòa khách khí:

-Hai vị từ xa tới là khách, xin mời dùng trà.

Lời đã nói xong cũng không ai nói tiếp, không khí có phần hiện ra yên tĩnh.

Ngay giữa không khí yên ắng lúc này, người đàn ông ngồi bên cạnh người phụ nữ mở miệng nói:

-Ngày hôm nay chúng ta tới đây chính là vì tiểu cô nương tên Ninh Vi, ta biết nàng đang ở đây, các người mau đem nàng đưa ra đây cho bọn ta!

Người phụ nữ lúc này cũng kéo tay áo người đàn ông, khiến cho hắn bình tĩnh lại.

Lúc này, ở hai bên ghế của hắn ngồi có hai thân ảnh đang đứng hai thân ảnh, chính là Bạch Trúc cùng Lục Thanh.

Nghe lời chưởng môn vừa nói, người nữ ngay lập tức tiến đến chỗ hai người kia, đem trà rót vào chén đặt trước mặt hai người, ngay sau đó nhanh chóng chạy trở về, cả quá trình đều không dám nhìn thẳng hai người đang ngồi!

Sau khi quay trở lại, thiếu nữ quay sang nhỏ giọng thầm thì hỏi thiếu niên đứng bên cạnh:

-Ây, hôm nay là ngày gì chứ, mới sáng sớm thì có cường giả không kém gì sư phụ chúng ta đến đây! Còn trùng hợp cùng lúc chúng ta đang ở cùng sư phụ chứ!... Còn nữa, sao mà ánh mắt hai người này lại đáng sợ như vậy, hù chết bổn cô nương rồi! Hơn nữa vừa rồi họ còn nhắc đến Tiểu Vi Vi, không lẽ là kẻ thù cũ, đến đây đòi người đấy chứ?

Lục Thanh nghe hỏi lập tức nói:

-Ngươi đừng có đoán mò, cẩn thận cái mạng nhỏ của ngươi! Im lặng đứng nhìn là được rồi!

Mà người phụ nữ dường như cũng nghe được lời thiếu nữ Bạch Trúc nói, ánh mắt sắc bén lập tức quay sang.

Nhìn thấy ánh mắt kia nhìn tới, Bạch Trúc bị dọa cho hoảng sợ, lập tức trốn vào sau lưng Lục Thanh, mà Lục Thanh hoàn toàn một mình chịu áp lực từ ánh mắt cường giả thực lực không kém gì sư phụ kia nhìn, trên trán hơi toát mồ hôi, cả người không dám nhúc nhích.

Lúc này sư phụ Tiêu Vũ lên tiếng giải vây:

-Hai người các con lui xuống đi, ở đây không có chuyện các con nữa!

Hai người nghe như vậy nhìn sang sư phụ của mình, thấy hắn cũng gật đầu, lập tức vái chào mọi người sau đó nhanh như chớp chạy ra khỏi đại điện.

Đợi hai người vừa đi, sư phụ Tiêu Vũ đánh giá hai người đối diện, sau đó lên tiếng:

-Không biết quan hệ hai vị là gì với Ninh Vi, vả lại không biết hai vị cần gặp nàng có chuyện gì?

Người đàn ông lại lên tiếng:

-Quan hệ của chúng ta và chuyện chúng ta gặp Ninh Vi còn cần nói lý do cho các người?

Chưởng môn ngồi bên cạnh, lời nói vẫn như cũ khách khí, có điều ánh mắt hơi nghiêm lại nói:

-Hai vị, đây chính là Cửu Linh tông! Ngày hôm qua chính là lần tuyển chọn đệ tử 3 năm một lần của bổn tông! Mà Ninh Vi chính là đệ tử tư chất rất tốt được Đại trưởng lão ngồi đây đích thân nhận làm đệ tử! Có thể nói, nàng hiện tại chính là người Cửu Linh tông chúng ta, nếu hai vị không có lý do chính đáng mà muốn từ Cửu Linh đòi người, ta nhất định sẽ không đứng nhìn!

Không khí giữa bốn người hơi cứng lại, lúc này người phụ nữ nhìn người đàn ông, khiến cho người đàn ông không lên tiếng nữa, sau đó mới nhìn lại vị trí chưởng môn, ánh mắt nghiêm túc mở miệng nói:

-Chuyện này quả thật là chúng ta đường đột. Phu quân của ta, chàng ấy có hơi nóng tính, các người không cần so đo! Hiện tại, chúng ta muốn gặp Ninh Vi! Các người đưa nàng đến đây là được rồi! Hơn nữa, phu quân của ta họ Ninh.

Sư phụ Tiêu Vũ vốn đang muốn nói, lại nghe được câu phu quân họ Ninh kia, liền hơi dừng lại, hơi ngẫm nghĩ, rồi nói:

-Tiểu đệ tử mà ta mới nhận Ninh Vi đã được ta mời tới rồi, không lâu nữa đâu, hai vị không cần sốt ruột!

Nói xong, bầu không khí lại lần nữa rơi vào yên tĩnh.

Không lâu sau, một loạt tiếng bước chân vang lên giữa không gian yên tĩnh.

Từ bên ngoài đại điện, một thân ảnh nhỏ nhắn xuất hiện, mà thời điểm nàng đứng đó, người phụ nữ ngay lập tức không nói hai lời liền đứng lên, không nghĩ gì thêm mà chạy về phía nàng.

-Tiểu Vi!

-Mẹ!

Ánh mắt người phụ nữ hơi đỏ, cả người quỳ xuống ôm chầm lấy thiếu nữ vào trong lòng, một tay vuốt ve đầu nhỏ của nàng.

-Tiểu Vi của mẹ, con đây rồi!

Lúc này, người đàn ông cũng tiến lại, thiếu nữ nhìn hắn thấy liền gọi một tiếng:

-Cha!

Không sai, hai người này chính là Ninh phụ cũng Ninh mẫu vừa sáng sớm đã đi đến Cửu Linh tông.

Ninh mẫu lấy tay gạt đi nước mắt trên khóe mi, nói:

-Con không biết, con rời cha mẹ một đêm, bọn ta nhớ con biết bao nhiêu!

Thiếu nữ ôm lấy mẫu thân, cười nói:

-Mẹ! Người không cần phải lo cho con đâu! Con bây giờ đã lớn, gia nhập tông môn là chuyện bình thường thôi mà! Người cũng không cần quá mong nhớ con đâu!

Nhìn thấy thiếu nữ vui vẻ hoạt bát, Ninh phụ cười mắng:

-Tiểu nha đầu, con mới bao lớn, sao có thể tự mình đi đến đây được chứ! Hơn nữa còn kêu người quay trở về bảo bọn ta con gia nhập tông môn, thật là… sao con không bàn với chúng ta trước chứ?

Tuy nói lời trách cứ, nhưng giọng nói của Ninh phụ tràn đầy quan tâm, yêu thương cùng cưng chiều.

Ninh Vi nhìn Ninh phụ, mỉm cười nói:

-Cha à! Con thấy nơi đây rất tốt! Trước khi đến đây, con cảm thấy nơi này cũng bình thường, nhưng tới rồi mới biết, con cảm thấy đây có lẽ là nơi cũng con thuộc về!

Ninh phụ nghe như thế hơi thở dài lắc đầu, còn Ninh mẫu mỉm cười ngắm nhìn thân thể nho nhỏ của người trong lòng, hơi xoa đầu nàng, lại xoa tay nàng, rồi lại kiểm tra từ trên xuống dưới cả người nàng một lần rồi nói:

-Tiểu Vi con đêm qua ở đây có quen hay không? Con đã ăn gì chưa? Có ai bắt nạt con không? Con nhất định phải nói cho mẹ! Mẹ sẽ ra mặt cho con!...

Ninh Vi nghe Ninh mẫu nói tới mứa hoa mắt, lúc này liền nói ngang:

-Mẹ! Con ổn mà, hôm qua con ở đây rất tốt, người không cần lo lắng cho con đâu. Tối qua con còn được Bạch Trúc sư tỷ cho ăn Linh Kê nữa đó ạ! Tỷ ấy là một người rất hoạt bát, cũng rất tốt bụng, mẹ có thể yên tâm!

Ninh mẫu cưng chiều vuốt tóc thiếu nữ nói:

-Những Linh Kê này Ninh phủ chúng ta có rất nhiều, nếu con thích thì có thể tùy ý ăn thoải mái!

Ninh Vi nghe thế thì nói tiếp:

-Mọi người rất yêu thích con! Hơn nữa, con ở Thính Trúc phong, có Tiêu Vũ sư huynh của con ở đây bảo vệ, ai dám bắt nạt con chứ!

Ninh mẫu cùng Ninh Phụ nghe câu này, ánh mắt lập tức nhìn nhau.

Ngay lập tức Ninh mẫu nhìn về phía nàng, sau đó đang định nói gì thì thấy thiếu nữ đã xoay người lại, ánh mắt chăm chú nhìn về phía cửa.

Ninh mẫu cùng Ninh phụ đều nhìn theo ánh mắt Ninh Vi, cả hai cùng trông thấy một nam tử vẫn còn rất trẻ, thân mặc bạch y, tóc dài búi lại trên đầu, mày kiếm mắt sáng, cả người tiêu sái tuấn dật, đang thong thả bước vào.

Hắn vừa đi vào, Ninh Vi là người đầu tiên nhận thấy và nhìn về hắn đầu tiên.

Ninh Vi vừa thấy hắn vào, hai mắt sáng lên, vui vẻ kêu:

-Tiêu Vũ ca ca!

Hiển nhiên, điều này rơi vào mắt Ninh mẫu, ánh mắt nàng hơi nheo lại nhìn về nam tử vừa tiến vào.

Ninh phụ đứng một bên, nghe con gái gọi hai chữ Tiêu Vũ, ánh mắt hắn cũng đồng thời cũng nhìn đánh giá nam tử vừa đi vào!

Tiêu Vũ bước vào trong, chắp tay hướng về ghế chủ vị:

-Đệ tử bái kiến chưởng môn! Bái kiến sư phụ!

Sau đó quay người nhìn về hai người đang ở bên cạnh Ninh Vi, hơi cúi người:

-Tiểu tử bái kiến hai vị tiền bối!

Nói xong, hắn đứng thẳng người nhìn về thiếu nữ, hơi cười cười gật đầu.

Ngay lúc này, vị chưởng môn mở miệng:

-Không ngờ hai vị đây là phụ mẫu của Ninh Vi, ta quả thật không biết, thất lễ thất lễ!

Lúc này Ninh mẫu nói:

-Nếu Ninh Vi đã tới đây, ta sẽ nói chuyện với nàng một lúc! Ninh Hạo, chàng ở đây tiếp chuyện cùng chưởng môn cùng sư phụ Ninh Vi đi!

-Được!

Nói xong, ánh mắt Ninh mẫu nhìn sang hướng Tiêu Vũ một cái, sau đó dẫn theo Ninh Vi đi ra ngoài.

Ở trong đại sảnh lúc này chỉ còn lại mấy người, người đầu tiên lên tiếng là sư phụ Tiêu Vũ:

-Ninh đạo hữu, chuyện về Ninh Vi… không biết ý của ông như thế nào?

Ninh phụ uống một hớp trà, sau đó chậm rãi mở miệng:

-Lúc trước, bản đạo cũng đã có duyên từng gặp qua đạo hữu vài lần, quả thật cách làm người của đạo hữu khiến cho người ta rất thưởng thức, cũng rất nể trọng.

Ninh phụ đặt chén trà xuống bàn nói:

-Về chuyện của Ninh Vi… tạm thời cứ nói sau, chờ phu nhân của ta cùng con gái ta trò chuyện xong, chúng ta sẽ quyết định.

Nói xong, ánh mắt của Ninh phụ hướng về Tiêu Vũ, sau đó chậm rãi hỏi:

-Đây là đồ đệ của đạo hữu sao?

...

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Bạn đang đọc Sư Muội, Ta Cần Yên Tĩnh! sáng tác bởi yyvole14213
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yyvole14213
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.