Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kịch bản ít một chút, chân thành nhiều một chút.(2)

Phiên bản Dịch · 1481 chữ

Chương 109: Kịch bản ít một chút, chân thành nhiều một chút.(2)

Tửu Ô híp hai mắt lại, trong tay áo lấy một con thỏ linh thú ra, bắt đầu cho con thỏ thử đồ ăn.

Lý Trường Thọ nhìn cũng vui lên, lẳng lặng chờ Tửu Ô giày vò xong.

Cuối cùng, Tửu Ô xác định hôm nay Lý Trường Thọ xác thực không có động thủ động cước, lại cầm một đôi đũa ngọc tự mang đi, lúc này mới hắng giọng, mặt lộ vẻ khó xử trầm giọng nói:

"Tửu Thi sư bá của ngươi gần đây đang bế quan tìm kiếm đột phá, sư điệt à...

Ngươi ngàn vạn đường chỉnh giống như lần trước."

Lý Trường Thọ nói: "Đệ tử có thể lập lời thề, lúc này, ở đây, là thật tâm muốn mời sư bá ngài uống rượu nói chuyện phiếm!"

"Vậy ngươi lập đi." Tửu Ô lập tức gật đầu, "Tới, mau lập đi."

"Đệ tử chỉ là thuận miệng nói như thế, nếu như thật sự thề, há chẳng phải là nói đệ tử trong lòng thực sự có quỷ sao?"

Lý Trường Thọ cười nói: "Sư bá, đệ tử mời ngài một ly."

Tửu Ô xùy cười một tiếng, cầm ly rượu lên xa xa một chút với Lý Trường Thọ nhưng chỉ nhấp một hớp nhỏ.

"Trước khi uống rượu nói chính sự đã," Tửu Ô nói: "Lần này, ấn theo lần trước ban sư bá lập lời thề, tới trước thương lượng với ngươi một chút.

Việc này nếu ngươi đáp ứng, trong môn nhất định sẽ có khen thưởng tốt.

Nếu ngươi không đáp ứng, vậy coi như bản sư bá chưa nói gì."

"Ồ?" Lý Trường Thọ hơi suy tư, sau đó liền biết là chuyện gì, "Sư bá là muốn mở rộng liên hoàn trận ở trong môn, thật ra không cần hỏi đệ tử."

"Tửu Ô cau mày nói: "Làm sao ngươi biết? Ta cũng không có nhắc đến chuyện này với bất kỳ ai!"

"Đoán." Lý Trường Thọ gắp miếng linh ngư xào của sư muội đưa vào miệng, thịt cá trắng nõn vào trong miệng tan ra, bên ngoài thơm bên trong ngọt lưu lại dư vị ở răng môi.

"Vậy là ngươi đồng ý?" Tửu Ô lập tức cười đến híp cả mắt, "Đến, nói một chút đi, liên hoàn trận của ngươi bố trí như thế nào?"

Hóa ra là không có hiểu triệt để...

Lý Trường Thọ nói: "Thật ra là đệ tử nhìn thấy mấy câu ở trong cố tịch, tổng kết quy nạp lại."

Ngay sau đó, Lý Trường Thọ lấy ra một quyển da dê.

Hắn đương nhiên sẽ không lấy lá bài tẩy của mình bộc lộ ra dễ dàng như vậy;

Lúc này lấy ra kỳ thật chỉ là một cái phương án lý luận, dùng để giải quyết mấu chốt chỗ khó của liên hoàn trận —— Tính thích ứng khác với trận pháp trận cơ.

Hay chính là phương án giải quyết lúc đầu.

Phía trên cũng đánh dấu tài liệu tham khảo, đều là một ít cổ tịch không ai quan tâm tới ở ngoại điện của điện Đạo Tàng.

Bộ phương án này ý nghĩa hoàn toàn khác với phương án hắn sử dụng lúc này là 'Trận cơ đơn nguyên', khuyết điểm chủ yếu là lãng phí vật liệu nhưng cũng có thể đạt tới hiệu quả bố trí liên hoàn trận.

Ngày đầu tiên làm xây dựng trận pháp xung quanh đan phòng, tấ, da dê này vẫn đang chờ lấy ra, hôm nay cuối cùng 'Đạt được ước muốn'.

Sau khi Tửu Ô nhận lấy cẩn thận nghiên cứu.

Chốc lát, đạo nhân lùn không nhịn được vỗ đùi, liên tục hô hay.

"Bần đạo còn tưởng rằng phải mất một ít miệng lưỡi khuyên ngươi, không nghĩ tới ngươi lại lấy ra sảng khoái như vậy!

Không uổng công bản sư bá coi trọng ngươi, thực sự không uổng công bản sư bá coi trọng!

Vật này thực sự hiến cho trong môn?"

Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu nói: "Đương nhiên."

"Ai, chưa từng nghĩ tới!

Bần đạo lại suy bụng ta ra bụng người, hiển lầm sư điệt, còn cảm thấy sư điệt ngươi sẽ là người giấu làm của riêng."

Tửu Ô cảm khái không thôi, cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, "Nên phạt, nên phạt!"

Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Sư môn là nhà ta, phồn vinh dựa vào mọi người.

Sư bá, cái đó...

Trong môn có thể ban thưởng gì?"

Tửu Ô cười nói: "Tất nhiên không thể thiếu ngươi! Ngươi muốn cái gì?"

"Nếu như có thể," Lý Trường Thọ chỉ chỉ đan lô ở bên cạnh.

Tửu Ô đầu tiên là ngẩn người, sau đó gật đầu đáp ứng, còn nói:

"Nếu như trong môn không tìm thấy đan lô mà ngươi thích, chờ Tửu Thi sư bá ngươi xuất qua, ta bảo nàng làm cho ngươi một cái.

Tay nghề luyện khí của nàng không so được với mấy vịt trưởng lão Thiên Tiên chuyên luyện khí nhưng hỏa dầu cũng không cạn."

Lý Trường Thọ lập tức lộ ra tươi cười, liên tục mời rượu Tửu Ô.

Trong lúc nhất thời, ăn uống linh đình, sư bá và sư điệt ở chung vô cùng hòa hợp...

Bọn họ uống rượu đến lúc hơi say, con thỏ thử đồ ăn kia, cũng bị Lý Trường Thọ đề nghị, trực tiếp cho vào trong đan lô nướng thành 'Dược Hương Tô thỏ'.

Hương vị cũng không tệ.

Bữa uống rượu này dừng, vừa qua ba này, Tửu Ô lại tới tìm Lý Trường Thọ dẫn hắn đi núi Đan Đỉnh chọn lựa đan lô mới.

Núi Đan Đỉnh là nơi chuyên trách luyện đan, luyện khí nhất mạch, sản xuất đan dược, pháp bảo của Độ Tiên môn mặc dù số lượng không nhiều nhưng rất có danh tiếng ở Đông Thắng thần châu, xem như là một ít điểm sáng của Độ Tiên môn.

Bên này Lý Trường Thọ vừa mới đáp mây bay cùng Tửu Ô rời khỏi núi Tiểu Quỳnh, một bóng người xinh đẹp từ phía núi Phá Thiên bay tới.

Tiên thức bắt được đạo bóng hình xinh đẹp Lý Trường Thọ hơi nhíu mày lại.

Không cần nhìn kỹ mặt, chỉ nhìn thân hình yểu điệu đường cong gần như hoàn mỹ kia, cò có bộ váy dài màu đỏ quen thuộc kia thì đã biết người tới là ai.

Hữu Cầm Huyền Nhã.

Trên núi Tiểu Quỳnh, Linh Nga đang đứng dưới tàng cây tu hành...

Lý Trường Thọ nghĩ nghĩ, cũng không có quản nhiều, nói chuyện phiếm cùng với Tửu Ô sư bá.

Đôi sư bá sư điệt này trong lúc không có tính toán lẫn nhau cũng rất hợp nhau.

...

Dưới cây liễu, Hữu Cầm Huyền Nhã lẳng lặng đứng đó, nói mục đích mình tới đây.

Dù nàng rất muốn đến núi Tiểu Quỳnh nhìn vị sư huynh kia một cái, nhưng tóm lại không thể vô duyên vô cớ (tự nhiên) tới núi Tiểu Quỳnh, lần này sau khi xuất quan, suy tư mấy ngày mấy đêm cuối cùng cũng nghĩ ra biện pháp.

Đến lĩnh giáo tu hành thổ độn tâm đắc.

Nói ra mục đích đến xong, Hữu Cầm Huyền Nhã cúi đầu yên tĩnh chờ, trong lòng luôn cảm giác cái cớ này của mình quá gượng ép, cũng không biết có thể lừa qua hay không...

Tai nghe thấy một trận tiếng xột xoạt tiếng ma sát, lại không nghe thấy Linh Nga đáp lời.

Hữu Cầm Huyền Nhã ngẩng đầu nhìn lên thì thấy một tấm phiến đá, phía trên khắc mấy dòng chữ:

[Sư huynh vừa ra cửa

Ta bị sư huynh phạt không thể nói chuyện

Sư tỷ ngài đi vào trong phòng ngồi chờ một lát đi ]

Linh Nga cười thầm trong lòng, chính mình đáp ứng sư huynh không nói chuyện với người lạ, Hữu Cầm sư tỷ đối với mình mà nói cũng coi như là lạ lẫm nha.

Mặc dù đã ngủ chung cùng nhau.

Thấy mình nói như thế, Hữu Cầm sư tỷ tất nhiên sẽ thức thời rời đi.

Hai chữ 'Ra ngoài' này thật ra cũng có chút mập mờ, rất dễ bị người ta coi là ra khỏi sơn môn.

"Cũng được."

Ư?

"Quấy rầy sư muội."

Hữu Cầm Huyền Nhã chắp tay hành lễ với Linh Nga, sau đó phối hợp đi về nhà cỏ đang mở cửa ở bên cạnh.

Linh Nga ngoẹo đầu, vừa định nói chuyện, lại không nhịn được đưa tay vỗ vỗ cái trán.

Người sư tỷ này...

Có độc sao?

Chút đạo đối nhân xử thế này cũng không hiểu sao?

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 278

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.