Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Tiểu thuyết gốc · 1695 chữ

Trong quãng thời gian 10 năm ấy, dòng họ Dương luôn sống ẩn dật trong các hang động của vùng núi hiểm trở ở phía Bắc. Với bản tình chịu thương chịu khó của mình thì chẳng bao lâu, họ cũng đã xây dựng cho mình một “căn cứ” và dần dần mở rộng quy mô của mình.

Bí mật luôn là thứ mà dòng họ Dương đề cao khi xây dựng căn cứ cho riêng mình ở bất kì đâu. Suốt 10 năm chẳng mấy ai biết đến sự tồn tại của họ, những người biết hay gọi họ với cái tên “Sơn Lâm Các”, lưng tựa núi, mặt hướng ra rừng xanh. Tuy cả thiên hạ chẳng biết đến sự tồn tại của họ nhưng họ lại nắm tất cả thông tin từ lớn đến nhỏ của thiên hạ trong lòng bàn tay.

Thiếu gia dòng họ Dương - Dương Quý, sau 10 năm đã trở thành một thiếu niên khôi ngô tuấn tú, văn võ song toàn, trên làm chủ cả một vùng, dưới có thể hiệu triệu tất cả những người họ Dương trong thiên hạ dù họ đến từ đâu.

Mặc dù phát triển là vậy nhưng với việc quanh năm sống trong rừng rậm nên sự sự hiểu biết tường tận về con người ngoài kia với chàng trai trẻ họ Dương là một con số không tròn trĩnh. Nếu như ví thiên hạ ngoài kia như một khu rừng rậm thì Dương Quý chẳng khác nào một con thỏ ngây ngơ và thuần khiết. Nhưng không sớm thì muộn. họ Dương sẽ đối mặt với những con người dã tâm, mưu mô trong thiên hạ.

Và rồi thứ mà Dương Quý phải đối mặt cũng đã tới.

Hôm ấy, một ngày như mọi ngày, chim muông hót ríu rít trong khu rừng phía trước Sơn Lâm Các, những cánh hoa đua nhau khoe sắc thì từ con đường mòn giữa cánh rừng bạt ngàn xanh ngắt ấy, một người áo đen đang thúc ngựa chạy về phía Sơn Lâm Các.

“Báo, báo. Có tin gấp cần thông báo.”

Trên tay người áo đen ấy đang cầm một ống tre khắc chữ “Tin”, vừa thúc ngựa, hắn ta vừa hô lớn.

“Bẩm thiếu gia. Đây là tin báo mới nhất mà quân thám thính của ta vừa mới thu thập được, xin dâng lên thiếu gia.”

Từ trong ống tre, Dương Quý lấy ra một tờ giấy đầy chữ. Đọc những dòng chữ có trên tờ giấy đó, ánh mắt Dương Quý thay đổi đột ngột.

“Mau truyền các trưởng lão đến Sơn Đường ngay lập tức để nghị sự. Chuyện cấp thiết, không thể chậm trễ.”

Bên trong Sơn Lâm Các có 2 gian nhà quan trọng là Sơn Đường và Lâm Đường. Nếu như Lâm Đường thường là nơi tụ họp, tổ chức các lễ hội của nhà họ Dương trong những dịp đặc biệt thì Sơn Đường lại là nơi Dương Quý cùng với các trưởng lão sẽ dùng làm nơi nghị sự những vấn đề quan trọng liên quan đến vận mệnh của nhà họ Dương.

Từ lúc xây dựng Sơn Lâm Các đến nay, Sơn Đường chưa từng mở cửa bất kì một lần nào nhưng lần này thì khác đủ để thấy tờ giấy trên tay Dương Quý mang ý nghĩa lớn như thế nào.

Chưa đầy nửa canh giờ sau, tất cả trưởng lão đã tề tựu đông đủ ở Sơn Đường để nghị sự theo lời hiệu triệu của Dương Quý. Dường như ai cũng biết rõ mối nguy trước mặt nên ai nấy đều căng thẳng.

“Ngày hôm nay, tại hạ triệu tập các vị trưởng lão đến Sơn Đường này vì trong tay tại hạ đang có một thông tin tình báo quan trọng.”

Trong tờ giấy mà Dương Quý đang giữ chỉ chứa 10 chữ nhưng đã nói lên hết toàn bộ sự nghiêm trọng của sự việc lần này.

“Lưu gia có động tĩnh, Sơn Lâm Các gặp nguy.”

Không chỉ một mình Dương Quý nhận ra sự nguy hiểm mà chính các trưởng lão cũng cảm nhận được dường như dòng họ Dương sắp tới sẽ đối mặt với chuyện gì.

“Các trưởng lão, nhà họ Lưu mấy năm nay đều săn lùng tung tích của chúng ta một cách gắt gao từ Nam đến Bắc. Và sau hàng năm trời tìm kiếm, nhà họ Lưu cũng đã tìm ra Sơn Lâm Các này. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc, chẳng bao lâu nữa, nhà họ Dương sẽ đối mặt không chỉ nhà họ Lưu mà còn là cả các bang hội lớn nhỏ trong thiên hạ.”

Các trưởng lão lúc này bắt đầu bàn tán xôn xao, nhưng dễ dàng nhận thấy hai phe chủ chiến và rút lui là hai phe chiếm đa số hơn hẳn.

Phe chủ chiến với Tả trưởng lão - Dương Kiệt đứng đầu.

“Nhà họ Dương ta bấy lâu nay đã không còn yếu đuối như khi xưa rồi. Chúng ta có lực lượng đủ tinh nhuệ chẳng sợ đám ô hợp kia.”

Nhưng phía rút lui thì lại không nghĩ vậy.

“Tả trưởng lão cũng đừng quá chủ quan. Đúng là mấy năm họ Dương ta đã phát triển không ít, nhưng những bang hội ngoài kia đặc biệt là nhà họ Lưu cũng không đứng yên để chờ họ Dương ta lớn mạnh đâu.” - Hữu trưởng lão, Dương Sơn lên tiếng trấn an Tả trưởng lão.

Hai phe không phe nào chịu nhường phe nào nên buổi nghị sự trở nên căng thẳng hơn dự định. Điều đó khiến Dương Quý phải ra tay trấn an tất cả.

“Các vị trưởng lão ai nói cũng đều đúng cả. Điều quan trọng lúc này là chúng ta sẽ phải đối mặt với nhà họ Lưu như thế nào vì chắc chắn nhà họ Lưu cho dù có sự hỗ trợ của bang hội nào đi chăng nữa thì cũng chẳng sẽ tin tưởng nhau hoàn toàn cả vì ai cũng có dã tâm muốn độc chiếm thứ mà nhà họ Dương đang nắm giữ.”

Lúc này các vị trưởng lão mới từ từ ngồi xuống chỗ của mình, không khí của buổi nghị sự cũng vì thế mà giảm đi được phần nào sự căng thẳng.

Khi mọi người chưa biết phải đối phó với nhà họ Lưu như thế nào thì từ tiếng nói từ ngoài cửa khiến mọi người chú ý.

“Đại ca, vừa có tin cấp báo tiếp theo, huynh mau xem đi.”

Người mang tin tình báo tiếp theo vào Sơn Đường là Dương Kha - em họ của Dương Quý, năm xưa cũng may mắn thoát khỏi họa diệt môn năm xưa. Dương Quý và Dương Kha lớn lên cùng với nhau nên hiểu nhau và thân nhau hơn cả anh em ruột thịt.

Bên trong tin cấp báo mà Dương Kha mang đến, Dương Quý nắm được thêm thông tin về lần hành động này của nhà họ Lưu. Chưa đến 15 ngày nữa, nhà họ Lưu cùng với “Ngũ đại bang hội” sẽ tấn công Sơn Lâm Các. 15 ngày để sẵn sàng, 15 ngày để gìn giữ cơ ngơi mà nhà họ Dương đã gây dựng suốt 10 năm vừa qua.

“Gã họ Lưu này thật ranh mãnh. Hắn ta lợi dụng cái gọi là Anh hùng hội để triệu tập quần hùng khắp thiên hạ tề tựu về Hoa Lư, dự tính 15 ngày sau sẽ tiến về phía Sơn Lâm Các của họ Dương ta.”

Và những thông tin cấp báo khác cứ dồn dập được quân thám thính đưa đến Sơn Đường. Thông tin về lực lượng, về Anh hùng hội và về động tĩnh của nhà họ Lưu cũng được cập nhật một cách liên tục giúp Dương Quý có cái nhìn tổng thể về làm chạm mặt lần này.

“Tại hạ có ý này, với dã tâm của những bang hội có mặt ở Anh hùng hội thì chắc chắn lần hội tụ này, các bang phái sẽ tập trung thị uy sức mạnh của bang hội mình trước mặt thiên hạ. Đó là cơ hội tốt nhất để họ Dương ta thám thính về thực lực của đối phương sắp tới. Nên lần này tại hạ và Dương Kha sẽ đến Hoa Lư một chuyến để tham dự Anh hùng hội.”

Tả Hữu trưởng lão sau một hồi suy nghĩ cũng nhất mực đồng tình với ý kiến của Dương Quý. Nếu như không biết thực lực của đối phương thì sẽ bị rơi vào thế bị động trong cuộc chạm trán sắp tới.

“Vậy Dương Quý ta xin nhờ các vị trưởng lão ở Sơn Lâm Các này hãy chuẩn bị sẵn sàng để có thể di chuyển người và của đến một nơi an toàn một khi tình hình trở nên bất lợi với chúng ta. Nếu thuận lợi, chúng ta sẽ có một trận quyết chiến cùng đám người đó.”

Tiếng hô đồng thanh “Được” vang lên khắp núi rừng, ai nấy đều hưởng ứng lời kêu gọi của Dương Quý và đồng lòng thực hiện kế hoạch mà Quý đã đề ra.

Còn với hai anh em Dương Quý và Dương Kha, lần đi này sẽ lành ít dữ nhiều và hoàn toàn bí mật, vì nếu lộ ra bên ngoài sẽ dẫn đến họa sát thân cho cả hai. Cả hai cũng phải nhanh chóng lên đường vì đường đến Hoa Lư xa xôi, Anh hùng hội thì chưa bao lâu nữa sẽ diễn ra.

Còn thứ quan trọng như tấm bản đồ được Dương Quý cất giữ, anh giao lại cho Dương Tinh - em gái Dương Quý cất giữ cùng lời dặn dò tự bảo vệ bản thân cho đến khi anh quay lại.

Chuẩn bị mọi thứ đã xong, hai anh em Dương Quý và Dương thúc ngựa, hướng thẳng về phía Hoa Lư, nếu như không ăn không ngủ thì 3 ngày sau, cả hai sẽ có mặt ở Hoa Lư đúng ngày Anh hùng hội bắt đầu.

Bạn đang đọc Sơn Hà Đồ sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.