Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3: Mộng

Tiểu thuyết gốc · 783 chữ

" Con mẹ nó " Hàn Lân giận giữ gầm lên một tiếng, hắn thực sự muốn tát mình một cái. Vật trân quý như yêu đan sao có thể dễ dàng nhìn thấy như sỏi ngoài đường được.

Nhìn kim bài vừa được lấy ra khỏi vũng máu, Hàn Lân chỉ có thể thở dài. Kim bài này trừ mặt trước có khắc chữ Thiên thì chỉ có những đồ án kì lạ ở phía sau. Dù Hàn Lân có nhìn lại bao nhiêu lần đi nữa thì hắn vẫn không tìm ra được gì thêm.

 " Chỉ là một Kim bài bình thường mà thôi." Hàn Lân thất vọng nghĩ trong đầu. Hắn cất Kim bài vào túi rồi tiếp tục xử lý con thú tiếp theo. Chỉ tiêu hằng ngày của chỗ mổ là mỗi người phải xử lý được 10 con thú nếu không sẽ bị cắt giảm tiền lương. Hàn Lân đơn giản có thể đạt được chỉ tiêu hằng ngày nhưng hắn luôn làm thêm để có thêm tiền mua rượu uống. Gần chạp tối, hắn thỏa mái nhận thạch tệ từ Lý lão.

" Tiểu tử, cầm thạch tệ rồi mua thứ gì đó để mà hảo hảo tu luyện."

" Lý lão, người không cần lo, ta biết làm sao để  chăm sóc bản thân."

Hàn Lân cười vui vẻ, tay cầm thạch tệ, đầu nghĩ chuyện mua rượu.

 

Hắn vừa định bước chân ra khỏi cửa thì lại bị Lý lão nắm lại cổ áo.

Đừng xem thường Lý lão già. Trước khi lão ở đây, lão từng tham gia trong hàng ngũ lính chống đỡ biên cương. So về khí lực, Hàn Lân chỉ như đứa trẻ trước mắt một người thành niên.

" Cầm lấy mà rèn luyện" Lý lão đưa cho Hàn Lân một chuôi kiếm và một bình huyết dịch.

Hàn Lân chỉ ngạc nhiên một chút rồi bình tĩnh lại, tay cầm lấy đồ rồi cúi người cảm ơn Lý lão.

Bình huyết dịch này là thứ rèn luyện nhục thân cho võ giả. Phải biết thân thể Nhân tộc thua kém hơn rất nhiều loài thú tộc. Bị thú tộc coi như đồ ăn thường ngày, tổ tiên kháng cự bằng cách nghĩ ra võ thuật để chống lại thú tộc, từ đó đạt được các loại máu của yêu thú để rèn luện cơ thể .Nhờ thế Nhân tộc mới có khả năng trụ lại và mở rộng lãnh thổ như bây giờ.

Thú huyết càng cường đại thì hiệu quả rèn luyện càng tốt. Thứ trong tay Hàn Lân chỉ là thú huyết từ loài dã trư hơi khỏe hơn người bình thường một chút, nên chỉ có giúp khí lực Hàn Lân tốt hơn người bình thường một chút. Còn thanh kiếm này là thứ hàng tháng Lý lão đưa hắn để giúp hắn rèn luyện lại kiếm thuật. Hắn căn bản chỉ luyện được chưa 3 tuần thì lại ném cho nhà rèn, đổi tiền mua rượu.

" Cuối năm này là ngày triều đình tuyển quân, người cũng nên cố gắng mà lấy một suất, để từ nay không cần lo chuyện tiền bạc."

Lý lão cố gắng khuyên răng hắn.

" Đa tạ lão, ta biết người vì tốt cho ta nhưng thân thể từ nhỏ đã yếu đuối hơn người bình thường, căn bản là vô pháp tu võ nói gì tới việc tòng quân đánh trận."

Hàn Lân thở dài mệt mỏi giải thích. Hắn tuy muốn nhưng lại lực bất tòng tâm.

Lý lão biết rõ điều đó nhưng lại thấy hắn lúc nào cũng chìm trong rượu chè nên mong muốn kéo hắn ra. Nhưng thấy Hàn Lân như vậy, xem ra chỉ có hắn mới tự cứu mình được. Lão cũng đành buông Hàn Lân ra

Thấy  Lý lão nới lỏng khí lực, Hàn Lân như cá trạch luồn lách qua đám đông rồi chạy như bay về nhà.

Về nhà, hắn cầm trong túi kim bài ra nghiềm ngẫm. Hắn lấy lửa đốt, kiếm sắt chém đều không thể để lại vết xước nào trên mặt kim bài.

"Xem ra Kim bài này làm từ một cái trân quý khoáng kim, để mai xem lão rèn trả được bao nhiêu."

Hàn Lân suy nghĩ rồi quyết định đặt lại kim bài trong túi, rồi leo lên giường đắp mền ngủ.

Hôm nay là ngày trăng tròn nên khá sáng. Kim bài trong túi Hàn Lân như phản ứng với ánh trăng, thả ra một luồng khí nhập vào cơ thể Hàn Lân. Trong khi đó, trong mộng Hàn Lân lại mơ một giấc mơ kì lạ

Bạn đang đọc Sinh Tử Kiếp sáng tác bởi Mệnhvithiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mệnhvithiên
Thời gian
Lượt đọc 543

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.