Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành tinh kì quái, cậu bé kì quái, tiền bối kì quái

Tiểu thuyết gốc · 2287 chữ

>

< Bàn về lý do vì sao Sig bị mất giò với mông

//Al vì sửa chữa khoang điều khiển đã bị thiếu linh kiện, hắn dựt luôn cái đống có vẻ thừa của Sig

Sig: …

Al: Cống hiến vì lãnh đạo là nghĩa vụ của cấp dưới.

Tình hình là giò với mông của Sig vẫn đang phơi nắng trên mái tàu…>

………………………….

Loài người phức tạp quá.

4 người máy không kịp phản ứng liền chết máy tập thể.

Đứa nhỏ vừa gầy vừa bẩn cố gắng ôm chặt lấy Al, sau đó lại xòe hai bàn tay như muốn ra hiệu điều gì. Nhưng xòe mãi không không thấy ai đáp lại, đứa nhỏ có chút ủy khuất vì không được đáp lại liền bám chặt rồi trèo lên người Al. Nó muốn người đang đơ như cây cơ trước mắt nhìn thẳng vào mình, hai tay khó khăn bám víu vào lớp linh kiện gồ lên nhằm ôm chặt đầu vị thủ lĩnh nào đó.

Hộc, lên được rồi. – v –

Al: …

Nếu như Al là con người hoặc là nói hắn có cảm xúc dào dạt như loài người, có lẽ vào lúc này, hắn sẽ vui vẻ ôm lấy đứa nhỏ tinh nghịch kia, mỉm cười khích lệ sự cố gắng của nó.

Nhưng hắn không phải.

Al là trí năng cao cấp thuộc hệ chỉ huy chiến đấu.

Từ khi ra đời, Al chỉ luôn giúp đỡ con người tính ra khả năng có xác suất cao nhất, chỉ ra khu vực nào thích hợp tác chiến gì nhất, điều khiển những cỗ máy chiến tranh to lớn nhất.

Lúc đó, Al không biết mình được ôm. Được tiếp xúc với con người lâu thế mà hắn chả biết mấy cách thể hiện tình cảm kiểu này, ai lại đi cần người máy chiến đấu học cái này chứ.

Đứa nhỏ loài người kia đang ôm chặt cái hộp ‘não’ trung tâm vô cùng quan trọng, ngay lập tức Al liền dùng lực nhỏ nhất đẩy văng thằng nhóc kia.

Thằng nhóc bị ngã mạnh xuống đất, lăn một vòng, cánh tay đã chống xuống thấm đẫm máu, lại còn vẹo vẹo.

Hình như gẫy xương rồi.

Lực nhỏ nhất của người máy chiến đấu cũng đủ đển bẻ gẫy một thanh thép, đứa nhỏ còn hô hấp nho nhỏ thế kia đã là kì tích.

Hai bên cứ như thế, 4 đứng 1 nằm tạo thành thế giằng co.

Mãi cho đến khi đứa nhỏ đau lòng nhìn cái áo thuông rộng rách nát trên người, bẻ lại tay, sau đó gượng dậy, lại muốn gây chú ý đến mấy ba mới tới.

Nó chỉ muốn có người quan tâm theo bản năng thôi – nói kiểu sến chính là muốn làm nũng.

Bình thường lâu lắm mới có người mặc đồ kì quái tới, nhắc mình rằng ba sẽ đến vào lần sau, ai ngờ không bao lâu lại có tận mấy ba đến kể chuyện với mình, cậu cảm thấy mọi người hẳn là muốn cho cậu một bất ngờ, liền ngay lập tức muốn tiến tới làm quen.

Mời mọi người vào ‘nhà’, càng lâu càng tốt, không biết chừng có các ba thấy mình ngoan sẽ ở lại cùng mình và không đi nữa.

Cơ mà vừa bị đẩy một cái, nhóc con không vui.

Nó đến gần người trông có vẻ hiền nhất?! , kéo kéo đôi tay của người kia rồi bảo:

‘Mau hỏi con xem con có sao không?’

Sig hiền nhất?! cảm thấy ổ cứng đời mới vài tỉ tỉ tỉ ghi của mình có chút méo đủ dùng liền theo lời đáp lại.

‘Con có sao không?’

Nhóc con vô cùng hài lòng gật đầu.

‘Con không đau gì hết, ba đừng lo.’

Sau đó liền bồi thêm một câu ‘Ba mau khen con ngoan đi.’

Sig: …Con ngoan.

Thằng bé sau khi diễn sâu khá là hài lòng với Sig nhưng nó chợt nhớ tới mục đích chính, mình muốn giữ các ba ba ở lại, liền không hiểu sao thấy hơi ngượng. May là khuôn mặt đen nhẻm nên chẳng ai thấy

Nó mặc kệ cả người đau nhức, dùng ngữ điệu cầu xin có chút hèn mọn mời mọi người về nhà.

Không hiểu sao Al cảm thấy số liệu của mình có chút run lên, hắn lập tức ra hiệu cho mọi người làm theo lời nhóc.

Al đến tận sau này vẫn luôn cảm thấy hắn không hối hận, vì hắn là trí năng chính xác nhất địa cầu cơ mà.

………………………………………………………………………

‘Trông nó.’ Al hếch cằm với Sig.

Lại nhìn thằng nhóc: ‘Dắt hắn.’

Al cảm thấy việc quan trọng nhất lúc này là tìm hiểu xem một hành tinh kì lạ không quét được sự sống lại có con người, liệu đây có phải nơi tập kết của loài người hay không, nếu phải thì nên tìm kiếm đường lui ở đâu… chứ không phải hắn đang trốn nhóc con ‘thích deep’ kia đâu.

Vứt cho 2 đứa chúng nó tự trông nhau là được. - _ -

Nhóc con có vẻ muốn dẫn bọn họ đi đâu đó, Al liền yêu cầu Eta to xác/nhiều linh kiện biến thành xe địa hình.

Eta: …rô bốt béo cũng bị kì thị.

Và khi đó, lúc Eta biến hình, mặt thằng nhóc nào đó thế này O o O

Sig không hiểu sao cũng muốn thế này O o O

Sắp đi rồi, Sig muốn quay lại lấy chân với mông nhưng nhớ lời Al dặn. //liếc sang

Thấy Sig ngó nghiêng, nhóc con nhớ cương vị liền quay lại dắt Sig. //liếc sang

Beta bình tĩnh yên lặng cầm giò với mông Sig cất đi để lên đường … v-v

Mới có một lúc mà cả bọn trông hài hòa quá.

………………………………………………………………………………..

Beta là người máy trinh sát, hắn đi đầu, truyền lại thông tin cho Al đợi xử lý.

Đây là một hành tinh vô cùng cổ quái, nó có đất có nước nhưng lại chẳng có một giá trị sinh mệnh nào trừ thằng nhóc đang nói chuyện với Sig. Cả mặt cỏ vàng úa cũng như một loại năng lượng nào đó chứ không phải thực vật, không hiểu sao nhóc kia có thể sống đến bây giờ.

Càng đến gần nơi nhóc con muốn tới, Al cảm thấy có gì đó không ổn. Từ trong bộ não vang lên những tiếng tích tích đếm ngược khiến người ta phát điên, màn hình trên mắt hắn tối sầm lại, Al nhìn lại đồng bọn của mình, nhận ra ngoài trừ Sig vô tâm vô phế, 2 người kia cũng đã phát hiện ra gì đó.

Nơi này phát ra sóng không gian mạnh mẽ, Al cảm thấy mối liên hệ của mình cùng với cái địa cầu vốn đã cắt đứt liền được nối liền, quả bom tự hủy hẹn giờ trong người họ bị kích hoạt rồi.

23h 59’ 58s

23h 59’ 57s

Mặt cỏ cũng trở nên xanh hơn, lá mướt mát hơn, trông lại càng giống cỏ cổ đại ở địa cầu.

Ở đó, tất cả các người máy đều phải đăng kí có chủ nhân. Nếu không sẽ bị đem đi thiêu hủy.

Sig mới được kích hoạt nên không có chủ nhân, nhưng ba người bọn họ đã bị chủ nhân vứt bỏ rồi.

Sau khi bị đào thải, người máy sẽ được lập trình 72h để tự hủy.

Vốn từ lúc rời đi hành tinh khác cách xa Trái đất đến 987654321 năm ánh sáng thì con số tự hủy đã ngừng, thật không ngờ.

Al kéo theo Beta thử đi trở về nhưng cái thứ quỷ quái kia lại không ngừng lại nữa.

…Sig không hiểu chuyện, Eta và Beta cũng chỉ hàm hồ, cứ thế theo mình đi trốn.

Bỗng nhiên thấy mệt mỏi quá. Người máy cũng mệt được mà nhỉ.

………………………………………………………….

Thằng nhỏ đi một hồi thì thấy đói qúa chừng, nhất là khi ngửi được mùi thơm thơm toát ra từ người Sig.

Tò mò, nhóc liền hỏi luôn:

‘Ba có cái gì mà thơm thế.’

Sig rất tự hào khoe: ‘mứt dâu đấy, ta còn có cả cà chua với trứng nữa.’//nghe nói nhân loại rất thính mùi đồ ăn, Sig liền khoe hết thực vật mình có.

Sig mới ra lò nên chẳng nhiều đồ như các anh, nhưng trên đường đi có cái gì lạ là hắn thu lại hết.

Nhóc con dường như nghe được từ ngữ quen thuộc mà xa lạ, ngay lập tức liền hưng phấn liên mồm:

‘Cà chua có phải là loại quả có màu đỏ căng mọng trong truyền thuyết không, cả trứng cũng là đồ hiếm nữa. Con đã thấy hình ảnh trong máy ghi hình rồi, nghe nói loại thực vật này đã chẳng còn xuất hiện từ vài nghìn năm trước rồi mà, trứng chỉ dành cho những người trong hoàng tộc thôi. Mà mứt dâu là gì thế ạ? Ba thiệt là lợi hại, gom được thật nhiều.’

Nhìn 2 mắt lấp lánh sung bái của bé con, Sig bị người ta ném đồ đột nhiên được khen liền vừa vui vừa hơi có lỗi.

Mấy người ở địa cầu hóa ra toàn ném đồ tốt cho mình, tiếc là chỉ nhặt được một ít, còn lại bị rơi và dính lên người mình đã vỡ hết rồi.

Thấy nhóc con ưa thích, hắn liền hào phóng gom 1 tay hết đống bảo bối đến trước mặt nhóc. Tay còn lại liền lấy chút xíu mứt đưa lại gần.

Nhóc con không cưỡng nổi sự hấp dẫn của thực vật lạ liền cẩn thận nhón quả cà chua nhỏ nhất, không quên liếm liếm mứt trên tay mình// trong lòng thầm nghĩ về đến nhà cũng sẽ mang Sig xem bảo khố nhỏ của mình.

Ba ba nói biết tri ân báo đáp mới là trẻ ngoan.

< tác: Sig đúng là ngốc có ngốc phúc >

…………………………………………………………………………………………….

‘Chào mừng mọi người đến nhà của con.’

Sau đó hướng tới người máy đang tiến đến kêu to: ‘Ba ba con đã về.’

Thằng nhóc vui vẻ chạy vào một bãi đất hoang vắng, xung quanh không ngờ lại có những dải lụa cũ kĩ phấp phới, tiếng chuông leng keng rộn rã đâu đây mang lại một bầu không khí cổ xưa đập vào mặt.

Tinh cầu tưởng chừng chỉ toàn cỏ là cỏ, có một bãi đất và một hang động thế này đúng là nổi bật. Thằng nhóc đã chạy tít vào hang tìm đồ, tiếp đón bọn họ là một người máy già đúng nghĩa.

Linh kiện của hắn cũ nát chắp vá, hoàn toàn không phải là kim loại hiếm giống bọn Al. Tay hắn cầm cái giỏ cỏ trông còn có vẻ mới hơn mình, chân cũng là loại băng truyền rỉ sét kêu kẹt kẹt. Beta vừa phát hiện ra đồng loại thời tiền sử, liền quét tới quét lui trên người hắn.

Không có vũ khí, bộ nhớ rách nát, nguyên liệu sắp cạn kiệt.

Cái cảm giác nhìn thấy người siêu cấp cổ lỗ sĩ trước mắt, y như là đi xem hóa thạch khủng long vậy.

Người máy tiền sử tuy là hiếm, nhưng bọn họ không có trí năng, chỉ là những cỗ máy hoạt động theo nguyên lý cơ học.

Không thể giao tiếp bọn Al liền mặc kệ.

Nhưng chuyện đáng ngạc nhiên xảy ra, người máy kia bắt đầu chủ động bắt chuyện:

-Xin chào, mọi người khỏe chứ.

Ở đây có loại sóng kì lạ rất mạnh, rô bốt nói tiếng người cũng không kì quái. Chỉ là người máy kia quá cũ, khiến người ta nghĩ hắn chỉ như linh kiện qua đường.

Thấy không được đáp lại, hắn nói tiếp:

-Mọi người cũng là người máy sao.

Al nghi ngờ dừng lại, nghiêm túc trả lời:

‘Phải.’

Người máy cũ kĩ tiếp tục trình bày:

-Các anh lần đầu mới tới phải không. Tôi đã sống ở đây vài vạn năm, tôi có thể đưa anh ổ cứng của mình. Nó sẽ rất hữu ích khi các anh ở đây.

Al nhận ra người trước mặt có việc cầu khẩn. Người máy cũ kĩ nói năng logic như vậy chẳng giống như được lập trình sẵn mà càng giống bọn Al. Đã ‘sống’ lâu như vậy, 'vị tiền bối này' sẵn sàng đưa ra thứ quý giá nhất của mình như thế, Al liền muốn lắng nghe xem hắn muốn gì.

Màn hình của 'lão tiền bối' chập chờn liên tục.

-Xin hãy giúp tôi một việc. Một việc rất đơn giản thôi.

-Hãy giúp tôi chăm sóc đứa trẻ loài người kia.

-Nó ngoan lắm, sẽ không làm phiền ng-ài…

Cả câu còn chưa nói xong đôi mắt hắn liền tối mịt.

Một màu đen tối tăm không sinh khí, cảm giác giống như miêu tả của loài người về cái chết.

Như kiểu ...một người già đọc di chúc, rồi chết đi vậy.

Nói theo kiểu người máy là chết máy.

Al bình tĩnh nhìn hắn, thở dài. Hắn quay lại nhìn Eta.

‘Hết dầu.’

‘Thay cho hắn bình năng lượng khác.’

Đứa nhỏ Sig chưa kịp ưu thương O o O

Eta lẳng lặng làm theo, Beta dùng ánh mắt nhìn đứa ngu nhìn Sig.

Bộ cái máy quét của cậu để làm cảnh à.

Sig ngơ ngác, em có cái đấy ạ.

À đây rồi.

Bạn đang đọc Sinh tồn sáng tác bởi hakufufu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hakufufu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.