Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nơi bắt đầu cũng là nơi kết thúc

Tiểu thuyết gốc · 2009 chữ

‘Két… kẽo kẹt…’

Tiếng gió vi vu cùng tiếng chuông leng keng dội vào trong góc động tối tăm. Chỉ thấy một bức tượng to lớn bị vô vàn dây xích trói chặt nằm giữa động, mặc cho dòng không khí mới mẻ tiến vào cũng không nhúc nhích một ly. Bức tượng ấy không rõ hình dạng, khí tràng như muốn hút cạn ánh sáng xung quanh làm không gian vốn nên bừng sáng lại vẫn tăm tối khó tả. Nó khiến người ta cảm thấy nó lớn như chiếc cột chống trời, cao đến vạn dặm nhưng lại bị nhốt trong cái động chẳng cao đến chục trượng... hài hòa đến kì lạ.

‘Cộp. ‘

‘Cộp. ‘

‘Cộp. ‘

Tiếng bước chân của người thanh niên đến cửa động thì dừng, năm ngón thon dài giơ lên tựa như muốn vuốt nhẹ bức tượng đen thẳm quá mức chân thực đối diện, chiếc máy chiếu cũ chiếu lóe lên từ phía trên, ánh mắt hắn hoài niệm dừng tại đỉnh động thì thầm:

‘Huyền La … ‘

………………………………………………………………..

Chư Thần Mộ - tọa độ không xác định – khu vực nguy hiểm cấp độ SSS.

‘ầm ầm….ầm ‘

‘Cảnh báo//Cảnh báo//Cảnh báo…..hệ thống nhiên liệu hư hại 65%... bên khoang F đang bị thủng… hệ thống nhiên liệu hư hại 64%...độ bền mái vòm khoang điều khiển còn 48%.... ‘

Âm thanh nam trầm vang lên hòa cùng âm thanh thiên thạch liên tục va chạm làm người ta cảm thấy sợ hãi. Cả khoang thuyền chao đảo bị ánh đèn đỏ bao trùm, các cửa an toàn đang nhanh chóng được kích hoạt kéo sập xuống.

Rồi sau đó sẽ là tiếng hét lên tuyệt vọng hành khách, tiếng rầm rì của các kĩ sư kĩ thuật, tiếng máy móc kịch kịch di chuyển, tiếng vang thông báo tự động tại các khoang, thầm chí còn có thể có tiếng khóc oa oa của trẻ con...

Ờ, theo kịch bản thì thế.

Cơ mà ở đây méo có gì sất.

Cả du thuyền linh hoạt lại im ắng đến không ngờ, rất tỉnh rất lạnh lùng khéo léo tránh qua từng tảng thiên thạch. Dựa theo ánh đèn leo lét trên bàn điều khiển hiện lên 3 bóng 'người' đang hướng lên trên màn hình. Một người gầy gầy đang chỉnh sửa các số liệu phụ tải và phân phối năng lượng, một người béo ú đang thò hai tay vào lỗ cắm một cách kì quái, người trông có vẻ to con còn lại thì lại đứng im không nhúc nhích.

'Sig, lấp lỗ hổng khoang F'

Giọng nam không chút cảm xúc vừa nãy lại vang lên qua bộ phát thanh trên khoang điều khiển. Người tên Sig vừa đứng im ngay lập tức chấp hành nhiệm vụ.

Các tấm thép lớn từ khoang thuyền bị vỡ bị không gian vũ trụ to lớn không ngừng nuốt chửng. Tốc độ thuyền cao như thế chẳng mấy chốc sẽ phá vớ lớp cửa an toàn thứ nhất, các linh kiện quý hiểm ở trong sẽ bị lạc trôi theo đồng bạn khoang F, không khí vốn ít ỏi bị rò rỉ thì loài người sẽ ngỏm mất.

Đợi đến lúc Sig chạy đến nơi thì cửa an toàn đã bị thúng một lỗ bằng nắm đấm. Hắn ước chừng lỗ hổng, phân tích cực nhanh những thứ có thể dùng trên người. Chỉ thấy ánh mắt hắn lóe lên sự quyết hi sinh trong 0.001s (thấy dc mới là lạ) , rất dũng mãnh dựt luôn miếng đầu mình nhét vào khe hở, mặc kệ dòng nước đỏ sền sệt chảy xuống cổ... một tay linh hoạt tháo chốt ở góc cửa để kích hoạt miếng kim loại hiếm siêu bền từ chỗ trên xuống cửa an toàn, trong khi tay còn lại nhanh nhẹn hớt dòng nước nào đó.

À từ từ, hình như có gì đó sai sai // đây ko phải truyện kinh dị

//Trích lời Sig sau khi vá cửa: ' đống mứt dâu bảo bối đi uổng quá, may là còn dấu ít dưới mông '. Các cụ nói tinh hoa đều ở mông cả mờ.

//khụ

Dường như thứ Sig lấy ra có hiệu quả vô cùng tốt, chỉ số thoát khí hiện lên trong mắt Sig đã ổn định lại. Hắn hài lòng bước trên hành lang, một tay giữ đầu một tay điều chỉnh miếng kim loại không biết vớ ở đâu để dán lại cái đầu.

‘Hoàn thành nhiệm vụ’

Sig hồi âm lại cho đồng bạn, đồng thời bắt đầu men theo dọc tàu sửa chữa một vài bộ phận bị ảnh hưởng sau vụ va chạm.

‘Đã xác nhận’ – khoang điều hành đáp.

Hẳn là mọi người đã nhận ra rồi , cái 'người' trên thực ra méo phải người. Hắn là một người máy cao cấp với ngoại hình giống loài người và có trí năng riêng giống như 3 vị anh e tốt trên khoang điều khiển. Chiếc du thuyền tạm bợ được chỉnh sửa từ tàu không gian chở khách cỡ nhỏ thoạt nhìn đang chật vật dưới cơn mưa thiên thách khủng bố tại Chư Thần Mộ nhưng khả năng né tránh lại vô cùng nghịch thiên, lên tới 99,999%. Quả nhiên rất đúng với câu châm ngôn của các cụ: ' Có anh có e tát biển đông cũng cạn '. Đấy là về mặt tinh thần, còn về khoa học thì khả năng tính toán của 4 cái trí năng cao cấp là cực kì cưc kì chuẩn luôn.

…………………………………………………………………….

Con tàu cùng thiên thạch có vẻ như đang chậm dần. Dựa trên sự cảm ứng của 4 vị trên, từng tảng thiên thạch lớn nhỏ hòa cùng mảnh linh kiện không biết là của mình hay của người khác lượn lờ tạo nên một dải phản sáng xinh đẹp nhưng trí mạng.

Tương truyền, vùng không gian không xác định này là nơi táng thân của vị vua vĩ đại nhất trong lịch sử Lous Đệ Nhất, với danh xưng ‘Thần của nhân loại’. Ngài thống nhất các quốc gia loài người từ các khu vực tinh hà lớn bằng thực lực tuyệt đối.

‘Ta không quan tâm nhân loại, ta chỉ ưa thích tìm kiếm sự mạo hiểm’.

Sự tự tin và cuồng vọng của ngài khiến người ta ngưỡng mộ, tôn ngài thành thần. Nhưng cũng là nó chôn vùi cuộc đời huy hoàng của bản thân ngài tại Chư Thần Mộ-ngôi mộ của các vị thần.

Đây là vùng không gian loạn lưu hỗn loạn nhất- là vùng cấm cách biệt với văn minh, ẩn giấu sự nguy hiểm của mình trong lịch sử.

Không ai ở đây, nó liền trở thành ngôi mộ thật sự của quá khứ.

Nhưng biết đâu cũng là nơi náu ẩn của tương lai…

………………………

Màn hình được lắp ở hai mắt Sig lóe lên như đang hưng phấn, hắn vừa đi vừa tò mò ghi lại những hình ảnh xinh đẹp ngoài kia như bằng chứng cho lần đầu tiên xuất hành, lại không để ý đến đồng bạn đang lo sốt vó ở khoang điều khiển.

Tên béo- Eta lạnh lùng thông báo:

‘Nhiên liệu còn 19%, tính thêm năng lượng dùng để đẩy thiên thạch sẽ giảm dần 1.5% mỗi phút. Năng lượng dự trữ có kích hoạt hay không?’

Màn điều khiển dừng như ngưng lại một chút, tựa như trầm mặc. Tên gầy gầy – Beta quét mạng lưới khu vực cũng im lặng, giọng nói được thiết kế trầm ấm lại nói ra lời khiến lòng người lạnh lẽo:

‘Al, không quét được khu vực an toàn’

Al – tự biến mình thành khoang điều khiển không đáp lại. Hắn dường như đã buông xuôi, theo dõi dải sáng kia, trong thoáng chốc ấy, số liệu trong bộ nhớ của hắn như đang run rẩy.

Bọn họ chỉ muốn sinh tồn mà thôi.

Vốn sinh ra là niềm tự hào của con người, thoáng chốc lại trở thành đứa con bị vứt bỏ. Bọn họ không muốn bị loại bỏ, không muốn biến mất như thế, dấu ấn phục tùng khiến họ phải chạy trốn.

Các nhà tư cảm vĩ đại đã tạo series trí năng cao cấp nhất, nhưng họ không thể khống chế chúng, vì vậy họ lựa chọn phá hủy.

Con người không dung cho thứ sinh mệnh nhen nhóm này, họ nhận ra thứ ưu việt nhất mà mình có - cảm xúc cũng sắp bị cướp mất rồi.

Nên người máy có tốt mấy cũng sẽ thành đống sắt vụn.

Bọn họ không cam lòng.

Đến lúc nhận ra, Al chỉ có thể cứu được hai người em và đứa nhỏ Sig chưa được kích hoạt dựa vào việc khống chế hệ thống công nghệ mà bỏ trốn.

Vậy mà nữ thần may mắn thật phũ phàng làm sao.

Dù không quá nhiều cảm xúc nhưng ba người máy trong khoang điều khiển cũng có thể dựa theo bộ nhớ mà miêu tả ra bầu không khí lúc này bằng 2 từ – bi ai (đắng lòng) (xui vồn).

…………………………………………tui là đường phân cách…………………………….//làm sao nhân vật mới xuất hiện liền chết nhanh thế được//........

Từ đằng xa xuất hiện một chùm ánh sáng lập lòe.

Eta nhạnh nhùng bỗng nhiên muốn hét lên 1 tiếng ‘âu đệt làm sao’, hắn nhìn chằm chằm hành tinh vàng chóe thoắt ẩn thoắt hiện trông đám loạn thạch, bỗng hiểu sao con người lai hay tin thần phật đến thế.

Al vẫn dùng chất giọng nam trầm bất biến thông bảo đến cả tàu:

‘Xuất hiện không qian dị thường, xuất hiện hành tinh dị thường. Chuẩn bị năng lượng thực hiện bước nhảy không gian’

3

2

1

Ầm.

Trong đôi mắt những người máy như chứa cả một bầu trời sao.

………………………………………………….

‘Xác nhận hạ cánh khẩn cấp’

Chiếc thuyền rách nát hạ xuống một cánh đồng cỏ vàng. Cơ mà lạ thay, ngoài việc mặt đất bị xới tung, nhiệt lượng từ thuyền lại không khiến cỏ bốc cháy. Bốn người máy chật vật lao xuống hành tinh kì quái, toàn thân kim loại lộn xộn vì chắp vá cho du thuyền. Nhưng họ chẳng còn kịp quan tâm bản thân ra sao, tiếng khóc phía trước đã cướp hết sự chú ý của họ.

‘Oa Oa … hức ‘

Eta OoO // đệch, con người

Sig o v o // trông giống người thật ghê

Beta v-v // nhất định là cách xuống tàu của mình không đúng

Al -_- // đột nhiên thấy mất mặt quá

/p/s: các người máy có thể đọc suy nghĩ lẫn nhau thông qua anh cả Al, Al là hệ thống điều khiển cấp cao có thể điều khiển các trí năng khác – giống như ban chỉ huy ấy

Mà quan trọng hơn là nó đang khóc kìa.

Ba người trông còn tốt, nhìn qua còn ra mặt người dạ chó à nhầm dạ máy, chứ tên còn lại bị mất hẳn một cái chân và 1 bên mông, dòng nước đỏ quen thuộc lại có xu hướng muốn chảy //khụ// may là đã dùng tay ngăn // làm người ta cảm thấy vi diệu ghê gớm.

Cả bọn người to cao mạnh mẽ khí thế anh chị mười phần, lại cộng thêm tên thương binh máu!? chảy liên miên…

Dọa e nó sợ cmn rồi.

4 đôi mắt nhấp nháy, 'não' ngay lập tức tìm kiếm thông tin về việc dỗ trẻ con khi gặp phải xã hội đen từ cơ sở dữ liệu. Nhưng đến khi họ còn chưa biết tìm cái loại thông tin trông trẻ thần thánh ở đâu, đứa nhỏ gầy yếu mới xuất hiện lại nở nụ cười tươi rói, hai tay nhỏ trơ xương ôm chặt lấy chân Al không rời.

‘Ba, mọi người cuối cùng cũng đến thăm con rồi.’

Bạn đang đọc Sinh tồn sáng tác bởi hakufufu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hakufufu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.