Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sâu Thành Bướm

1408 chữ

Chương 4: Sâu Thành Bướm, Vương Minh Đoán Đá.

......

[Đinh! Thời gian hoàn tất kén nở thành... ]

Hệ thống báo chưa xong liền bị Vương Minh ngất ngang.

"Lão hệ im lặng đễ ta ngủ... "

Vương Minh lười biếng kéo chăng tiếp tục ngủ thì một bàn tay khác lây lây hắn dậy.

"Vương Minh! Vương Minh! Ngươi không đi học sau?" Lầm Bình nói.

"Ợ, ngươi xin nghĩ họ ta đi ta bệnh rồi." Vương Minh lười biến nói.

Lâm Bình vẻ quan tâm tay đưa lên chắn Vương Minh, sau đó co tay kí mạnh.

Binh

"Bệnh cái đầu ngươi! Lừa lão tử à! Ngươi đi tìm phấn son phải không cả đêm không ngủ giờ lại dở chứng." Lâm Bình hét.

Vương Minh ôm đầu xoa xoa vẽ tức tối hét.

"Ngươi nghĩ ta là người dậy à?"

Lâm Binh hơi khựng nói.

"À Thì... "

Ngay lúc này Vương Minh lại lên tiếng.

"Sau ngươi biết hay dậy."

Vương Minh từ tốn kéo chiếc chăn nằm xuống êm đềm, mặt khác Lâm Bình ngốc trệ sau đó mặt như bình nước sôi.

"Lão tử hôm nay phải cắn chết ngươi!" Lâm Bình hét sau đó lao lên cắn Vương Minh tới tấp.

Phập

phập

"Á, ngươi là chó à cắn đau vãi chưởng." Vương Minh hét.

"Ta cắn chết ngươi." Lâm Bình hét.

........

5 phút sau Vương Minh thảm bại nằm trên giường.

"Cẩu Ca tha mạng ta có việc bận thật mà~" Vương Minh nói.

"Hừ, tha cho ngươi." Nói xong Lâm Bình đóng cửa đi mất.

Vương Minh khuôn mặt hơi nhíu nhíu.

"Tên này, sống với hắn ba tháng... Giờ mới để ý sau trên người tên này có mùi hương nhỉ? Điệu vậy sau?.. Khoan đã có gì đó sai sai lúc này hình như đụng phải cái gì đó mềm mềm thì phải.. "

Vương Minh suy nghĩ rồi lắc đầu hắn bước xuống giường khoác cái áo đi khỏi kí túc.

Đi không xa hắn lại nhớ đến cái gì đó...

[Tử Linh Điệp]

Loại: A+

Cấp 5 (0/8)

Sức mạnh: 11 (6+6)

Sức khoẻ: 11 (6+5)

Nhanh nhạy: 9 (4+5)

Giác quan: 9 (4+5)

Kĩ năng:

  • Điệp Thúc Tử Linh Điệp. (Độc nhất kĩ năng)

"What the...? Đùa nhau à gấp đôi ban đầu luôn... "

Vương Minh nhìn bản thông tin xoa xoa cầm lại mở bản thông tin mình lên.

[Thông Tin]

Tên: Vương Minh

Cấp 11

Kinh nghiệm: 53/110

Sức mạnh: 11

Sức khoẻ: 11

Nhanh nhạy: 9

Giác quan: 9

  • Điểm: 3

"Thôi kệ... "

Vương Minh tắt cái bản thông báo đi cầm chiếc điện thoại lên xem bản đồ.

"Chỗ chơi đá chắc gần đây..."

Vương Minh nói.

Chơi đá mà Vương Minh bảo chính xác là đoán đá, nơi đó sẽ bán những tản đá có chứa đá quý hiếm bên trong ngươi mua phải đánh giá quan sát nếu đoán đúng bên trong có loại đá quý hoặc tốt sẽ có người mua lại với giá cao mà cũng tán gia bại sản không ích kẻ.

Nếu bình thường thì đánh chết Vương Minh hắn cũng không đến chỗ thế này tuy nhiên hắn giờ khác.

" He he, Bùa thấu thị... Ta lại sắp có tiền rồi."  Vương Minh cười tà tà.

Đi đến cửa cược đá Vương Minh từ từ đi vào gì hắn cũng thuộc dạng cao ráo khuôn mặt có chút ưa nhìn nên không bị phát hiện là học sinh nên không bị bảo vệ ở cổng ngăn lại nhưng hắn bị đánh giá.

"Quỷ nghèo."

Vào phía trong người người đồ vest nhà nhà đầm váy sang trong trang sức khắp người tự dưng hắn thấy lạc lõng giữa dòng đời.

"Ợ, tìm dài cục rồi chuồn lẹ thì hơn nơi này không thuộc về ta rồi... " Vương Minh thầm nghĩ.

Hắn tiếng đến một sạp nhỏ ít người mua bởi đá ở đây nhỏ và trong không có xíu tài lộc nào.

"Vị tiểu huynh đệ lần đầu mua đá sau?" ngươi bán đá vặn hỏi.

"Ừ, ta lần đầu tới mua." Vương Minh thật thà trả lời.

"Xem ra chỗ của đại thúc đây không được tốt nhỉ?" Vương Minh lại nói.

"Già rồi tìm đá cũng không được như lúc trẻ nửa... Haiz" Người bán đá thở dài.

"He he, ai cũng có lúc phải già mà... Ta chọn cục này giá bao nhiêu." Vương Minh đưa tay chỉ vào cục đá nhỏ góc bên cùng.

"Khói này nhỏ ta tính cậu 100 ngàn." Người bán đá nói.

Vương Minh đưa tiền cầm cục đá trên tay nói.

"Nó mà chứa đá quý ta chia chú một ít." Vương Minh nói xong bỏ đi.

Vương Minh bỏ đi để lại người bán đá thở dài lắc đầu, bên khác Vương Minh đến nơi cắt đưa hòn đá cho người cắt hắn không đến thì thôi vừa đến đã có kẻ chú ý mà chỉ đơn giản là đánh giá cách ăn mặc của hắn thôi.

Chỉ sau nhát cắt đầu tiên lé lên một ánh sáng xanh khiên người cắt giật mình hét lớn.

"Trời ơi, đế Vương Lục."

Ngay lập túc Vương Minh là tâm điểm của mọi sự chú ý.

"tên nhóc này tại sau lại may mắn vậy... "

"Nhìn tuổi trẻ vậy mà... "

"Chắc có mánh khéo gì đó... "

"Đế Vương Lục giá rất cao a..."

"Ta phải có viên đá này... "

.....

Mặt khác Vương Minh một tay để lên chán lắc đầu.

"Bỏ mịa rồi... "

Hắn vốn không rành việc chơi đá chi là biết chút ít nghe hai chữ đế vương đã khiến hắn giật mình rồi.

Khi hòn đá lấy ra hoàn tất Vương Minh cần trên tay lúc này ông to ông nhỏ bắt đầu ra giá hắn thì ngốc trệ chả biết phải làm sau.

"Ta mua nó 10 triệu... "

"Ta 20 triệu... "

"Ta 50 ttiệu... "

"Dám tranh với ta 150 triệu... "

"Hừ, chỉ nhiếu đấy 200 triệu..."

Vương Minh trực tiếp ngu người.

"Ôi ôi là tiền đấy không phải giấy... "  Vương Minh thầm nghĩ.

Nhưng hắn chưa nghĩ xong một tiếng nói như sét đáng qua tay hắn khiến hắn như hoá đá.

"2 tỉ! "

"Hả là ai... "

"Là Mục gia... "

"kẻ này không thể đắc tội... "

"Haiz... Đành nhường vậy... "

"Tiếc thật... "

.....

Người được những kẻ này gọi là mục gia ăn mặt giản dị nhưng lụa kiểu thượng hạn hai bên hai vệ sĩ lại có cô nhóc tuổi tầm Vương Minh tóc hồng ngắn mắt cùng màu đồng thời mặc chiếc váy cùng màu.

"Vị tiểu hữu này đồng ý bán cho lão chứ?" Mục lão nói.

"Ừ.. " Vương Minh dẫn ngơ ngác.

"Hừ, đồ nhà quê." Cô gái tóc hồng ngắn nói.

"Vậy đọc tài khoản ta chuyển khoản chả nha." Mục lão.

Sau khi Vương Minh đọc xong nhận được tin nhắn nhận tiền cũng chủng bị rời khỏi, nhưng lại bị kẻ kia kêu lại.

"Vị tiểu hữu đừng đi vội..." Mục lão.

Vương Minh quay lại hỏi.

"Vị lão nhân đây có việc gì sau?"

"Ha ha ta đến cược đá nhưng không biết chọn viên nào không biết tiểu hữu đây có thể chọn giúp không?" Mục Lão.

Vương Minh hơi suy nghĩ, đánh giá kẻ trước mặt.

"Vẫn là không nên dây dưa."

Vương Minh thầm nghĩ.

"Ông! Tại sau lại nhờ một kẻ quê mùa như hắn giúp chứ!" Cô gái liếc xéo Vương Minh.

"Wtf? Tui đặc tội gì cô sau.?"

Vương Minh thầm nghĩ.

Hắn cũng không nói gì đi lại quầy chọn một viên giá 500 ngàn cũng thành toán xong đem lại đưa cho ông lão.

"Cái này coi như kính lão."

Nói xong Vương Minh đi mất, ông lão lại có cái nhìn vừa mắt với thiếu niên kia, đem hòn đá lại cắt.

"Trời ơi lại là đế vương lục."

"cái gì?.."

"Không thể nào...? "

"Chúc mừng Mục Lão... "

"Chúc Mừng..."

......

"Cho người điều tra cậu nhóc này." Mục lão nói.

"Vâng. "

Nơi khác kẻ bán đá bỗng nhận được tin nhắn chuyển khoán.

"Không phải gữi nhầm chứ!"

Người bán đá giật mình nhớ lại người thiếu niên kì lạ.

.....

Bạn đang đọc Diệt Ma Hệ Thống của ĐH

Truyện Diệt Ma Hệ Thống tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yagami
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.