Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hẹn hò cùng Saria và Origa ~Cô nhi viện~

Phiên bản Dịch · 2678 chữ

Hẹn hò cùng Saria và Origa ~cô nhi viện~

Seiichi! Hôm nay cùng đi chơi với Origa-chan đi!

Hế?

Sáng hôm sau, tôi đã bị Saria đường đột nói như thế, và tôi chỉ biết phản ứng một cách ngu ngốc.

Sao tự nhiên bất ngờ vậy??

Bởi vì, Origa-chan đáng thương đã phải trông nhà suốt rồi!! Vậy nên, em muốn không chỉ 2 ta mà cả Origa-chan đi cùng nữa!!

…………

Trước lời nói của Saria, tôi mới nhận ra mình đã ko nghĩ đến cảm giác của Origa-chan khi luôn phải ở nhà.

Dù trước đó đã nói sẽ luôn bên em ấy, vậy mà….

Tất nhiên thì, những lúc ăn uống thì vẫn cùng ăn. Nhưng dù thế, việc dành rất ít thời gian cho em ấy là chính xác.

Sự vô trách nhiệm cùng những lời trước đó làm tôi thấy chán ghét bản thân mình

Khác với tôi, Saria rất quan tâm đến mọi việc xung quanh.

Nhưng mà, nếu cứ mãi hối tiếc như thế này thì kết cục vẫn chẳng thay đổi gì được.

Vẫn chưa hoàn toàn vứt bỏ nỗi căm ghét bản thân, nhưng tôi buộc phải nghĩ về phía trước và đã nói với Saria:

Đùng vậy nhỉ….Rồi! Vậy thì, hôm nay cả 3 chúng ta sẽ cùng ra ngoài chơi.

Ưm!!!!

Hối tiếc gì thì để sau. Bây giờ, ko được để cho Origa-chan có những suy nghĩ cô đơn, nó quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Và như thế, chúng tôi cùng nhau rủ Origa-chan đi, rồi cứ thế 3 người ròi khỏi nhà trọ.


Hôm nay, với đề xuất của Saria, chúng tôi quyết định đi tới cô nhi viện.

Tôi nghĩ vì ko có nhiều cơ hội tiếp xúc với bọn trẻ ở đấy cho lắm nên nhân tiện đicũng được, hơn hết là Origa-chan có thể kết bạn được với những đứa trẻ cùng thế hệ nữa.

… Được đi cùng với anh chị. Em vui lắm

Thật ư?? Vậy thì tốt quá!!!

Bên cạnh tôi là 2 chị em Saria và Origa-chan đang rất thân thiết vừa dắt tay nhau vừa bước đi.

Saria thì ăn mặc vẫn như mọi khi nhưng Origa-chan thì ko phải bộ trang phục như một ninja khi chúng tôi lần đầu gặp nhau mà thay vào đó là bộ váy bao lấy toàn thân có đính hoa văn trông rất đáng yêu. Cả bộ váy này cũng là do nhờ Al đi mua hộ mới có được.

Saria biểu lộ một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt cùng với Origa-chan, tuy ko biểu lộ gì nhiều nhưng có thể thấy đôi mắt sáng lên.

Trông bộ dạng 2 người họ như vậy, trong lòng cũng cảm thấy vui theo. Rồi khi đó, Origa-chan ngước lên nhìn tôi

Seiichi-oniichan!

Huh? Chuyện gì vậy?

…Tay

Chỉ nói đơn giản như vậy, Origa-chan đưa tay ra hướng tới tôi

Hiểu được ý định của Origa-chan, tôi ngoan ngoãn đưa tay ra nắm lấy.

…ưm. Mọi người cùng nhau Vui lắm!!

Lần đầu tiên đi chơi của Origa-chan, tuy ko có gì to lớn cả nhưng em ấy vẫn biểu lộ một khuôn mặt vui vẻ với nụ cười nhẹ.

Tong lúc chúng tôi đang trao đổi qua lại với nhau một cách nhẹ nhàng thi bất giác tôi nhận ra.

….Đó là chẳng phải khi nhìn bên ngoài vào chúng tôi trông rất giống một gia đình hay sao?

Không, đúng là tôi với Saria trông như đã kết hôn, Origa-chan cũng giống như một người em gái vậy, thế nên nếu nói là một gia đình thì cũng đúng…..

Thật vậy, trước hình ảnh Origa-chan ở giữa và 3 người tay trong tay vui vẻ với nhau, thì nhìn kiểu gì cũng giống như là hình ảnh một gia đình!!

Chỉ là trong đấy có một thằng là tôi, trông giống như một tên kì lạ cứ đội trùm đầu suốt.

Khi nhận ra việc đấy, tôi một mình cảm thấy thật xấu hổ. Trong lúc đó, tôi lại chợt nghĩ ra một điều

…Nếu, nếu tôi kết hôn với Saria, rồi sau đó sinh con…vậy đứa con đó ko biết trông sẽ như thế nào đây?

Vừa bước đi tôi vừa tưởng tượng ra hình ảnh đứa con trong tương lai.

Nếu là con trai, thì nó sẽ có cánh tay cùng bộ ngực sẽ rất vạm vỡ như Saria này, mặt…đúng rồi giống Saria thì cũng tốt.

Từ miệng sẽ nhìn thấy đôi răng nanh lớn….khi sinh ra sẽ kêu “uhoo”————–

…………………………

Tôi chỉ có thể tưởng tượng ra hình ảnh đứa con gorila được sinh ra mà thôi.

Chưa, chưa hết! Nếu đúng là tôi đã tưởng tượng ra đứa con trai gorila rồi, vậy thì nếu sinh ra con gái, thì chắc chắn nó sẽ xinh đẹp như Saria thôi!

Đúng, đúng, một bộ ngực khủng cùng với cơ bắp 2 cánh tay tựa như núi. Khuôn mặt giống với Saria, và quả nhiên sẽ nhìn thấy đôi răng nanh lớn ở miệng…..khi sinh ra sẽ kêu “uhoo”———————–

………………………….

Dù có cố gắng thế nào đi nữa thì tôi vẫn chỉ tưởng tượng ra đứa con gorila được sinh ra.

TẠI SAO!?? TẠI SAO cái năng lực tưởng tượng nghèo nàn này lại hoạt động hết công suất ở đây vậy.

Chắc ko sinh ra đứa con giống hình dáng con người như Saria được nhỉ?? Không, vì cơ bản cô ấy là gorila……ấy, là ma vật đấy chứ!!

Hơn nữa, gen của Kaiser Kong kết hợp gen của người đã không còn là nhân loại như tôi thì không biết thực sự cái gì sẽ được sinh ra đây? Tà thần? Oh….một con quái vật lai nào đó chăng!!!

Trước hết thì giữa ma vật và con người có thể có con được ko? Tôi vẫn chưa gặp tình huống này bao giờ cả, nhưng mà cũng có những câu truyện được viết rằng quái vật như goblin thường bắt giống cái chủng loài khác và sinh nở cho chúng.

Vì môn sinh học tôi cũng có học gì đâu nên có cố gắng suy nghĩ đi chăng nữa cũng chả thể thông ra được gì.

…? …Seiichi-oniichan, anh sao vậy?

Hử?

…Sao vậy, mặt anh trông có vẻ mệt mỏi .

Vậy, vậy à? Chắc em tưởng tượng tưởng thôi, là tưởng tượng thôi!! Haha, Hahahaha

……….?

Vì ko muốn phải khiến cho Origa-chan lo lắng, và lý do cho cái sự mệt mỏi này là sự ảo tượng linh tinh của tôi mà thôi. Cho nên thật sự ko cần lo lắng cho tôi đâu.

Tiếp tục với bầu không khí đã vui vẻ trở lại, chúng tôi đã đến cô nhi viện.

Sau khi bước vào, ngay khi chúng tôi định tới chỗ bọn trẻ thì—————–

Haa, Haa….những thân hình chưa phát triển đó….kh, không kiềm lại được rồi!!…Dạo gần đây muốn vượt giới hạn lắm….Nhưng, mình nhất định sẽ ko động vào đâu!! Nhìn bằng mắt là yêu rồi!! đấy mới là một quý ông—————

Chết đi!!!!

Á, clg!!!?

Seiichi!??

Trước mắt tôi là một tên đàn ông với hành động khả nghi, nên tôi đã cho hắn một đá thăm ông trời.

Ha!!? T, tôi đã…….!! cuối cùng tôi đã giết người mất rồi……….!

Ha Ha Ha Ha!! Với một quý ôg đây thì trình độ đó chưa đủ đô đâu!! HỘCCCC!

Cái gì thế này.

Nhận một đòn mà lực công kích khiến thế giới phải sợ hãi, thế mà tên biến thái này trước mặt tôi tuy tơi tả nhưng vẫn còn sống được……mà hắn cũng đang hộc máu kìa.

Chắc là trong vô thức, tôi đã kích hoạt kĩ năng “Địa Ngục Bất Tận” lên hắn. Dù vậy, nhưng sức chịu đựng đó thật dị thường….

Trước mắt tôi là một người đàn ông trung niên dù đã thương toàn thân nhưng ko hề mất đi gương mặt cười rạng rỡ.

———-“Người bảo hộ trẻ em” Walter Bellat.

Với kĩ năng dùng kiếm xuất sắc, trước cuộc xâm chiếm của lũ quái vật, đã lần lượt tiễn lũ quái vật đi đời. Thế mà giờ đây ko còn thấy bóng dáng đó nữa, chỉ là một tên biến thái.

Giờ thì….Cậu là…đúng rồi, Seiichi-kun và Saria-ojouchan phải không?

Tại sao lạ vậy, Walter-san, trong một chốc đã lành vết thương, nở một nụ cười lịch lãm rất ra dáng một quý ông thực sự đến chào hỏi tôi.

Dù vậy nhưng đây là lần đầu tiên chào hỏi đường hoàng nhỉ. Tôi là Walter Bellat. Chắc cậu đã biết rồi nhưng tôi hoạt động cùng với tổ đội của Mr.Slan

…a, xin lỗi vì đã tự nhiên tấn công………..

Ôhô, ko cần phải xin lỗi đâu. Cậu đã đúng. Mà, tôi cũng đúng.

Cái đó thì éo phải.

Nhìn bọn trẻ nhỏ rồi hơi thở thì gấp gáp mà là đúng à.

Trái với lời tsukkomi của tôi, Walter-san lại nở một nụ cười đầy mị lực của một quý ông, rồi lúc nào ko hay đã nhận ra hình bóng Origa-chan đằng sau tôi, ngay lập tức đôi mắt lộ rõ vẻ phấn khích.

Đây, Đây là….!?

A, Ano….Walter-san? Mắt ông trông đáng sợ lắm….

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA, THIÊN SỨỨỨỨỨỨỨỨỨỨ! Hãy đến bên tôi đi!! Không mình kết hôn đi!! Không không, làm đầy tớ của em cũng được————–Á!!!?

Tôi dùng toàn lực đấm đầu Walter-san xuống đất

Sau đó, Walter-san đã biến thành một vật với hình dạng đáng thương với đầu cắm xuống đất, chỉ còn nhìn thấy từ eo đến chân.

Origa-chan, em ko sao chứ????

…..Ng, người đó….đáng sợ quá……….

Origa-chan, với bộ dạng hoàn toàn đang hoảng sợ, vừa rơi nước mắt vừa bám sát lấy tôi.

Thấy vậy, tôi vừa ôm lấy Origa-chan vừa xoa đầu dỗ dành em ấy.

Không sau, không sao. Có anh ở đây rồi, ko phải sợ gì cả, anh sẽ đánh bay tất cả, nhé!!

À không!! Dù bị đánh bại bao lần đi nữa nhưng anh quyết ko bỏ em đâu.

Binh sĩ-san, chính hắn

Khônggggggggggggggggggggggggggggggggg!?

Tình cờ có binh sĩ tuần tra quanh đây, tôi báo cáo với họ. Sau đó chúng tôi gật đầu rồi họ trói Walter-san lại.

Đừng, đừng màaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! Tôi…tôi! Tôi muốn chiêm ngưỡng những đứa trẻ đó thêm nữaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!

Câm mồm tên biến thái

………Dạ

Tuy Walter-san, người đang bị trói chặt bằng sợi dây, đang kêu than thảm thiết nhưng vẫn bị binh sĩ-san kéo đi. Ý tôi là, dù tôi không có giải thích nhiều nhưng Walter-san vẫn bị bắt đi….tức là tên này vừa thích khoa trương, vừa có tiền sử phạm tội liên tục đây.

Tôi quay lại với Saria, người đang hoàn toàn ngơ ngác.

Rồi, tên biến thái cản trở đã biến mất rồi, nhanh chóng đi thôi nào.

Ế? A, ừm!!

Bước vào cô nhi viện đã được bình an vô sự, trước mắt tôi là hình ảnh viện trưởng Claire-san đang chơi đùa cùng với bọn trẻ.

Claire-san nhận ra sự có mặt của chúng tôi, cô ấy lộ khuôn mặt ngạc nhiên rồi ngay sau đó chuyển thành một nụ cười.

Araa! Chẳng phải là Saria-chan sao!! Seiichi-san, đã lâu ko gặp!!!!

Xin chào-!

Lâu rồi ko gặp. Thật tốt khi thấy chị vẫn khỏe.

Ara, ara, cảm ơn nhé

Thật sự thì lần gặp trước đây với Claire-san là lúc làm phần đầu tiên của bài kiểm tra để trở thành mạo hiểm giả, nên đúng là đã lâu ko gặp.

Ara? Đứa trẻ đang nấp đằng sau Seiichi-san là ai vậy?

A, đứa trẻ này, vì một lý do nào đó đã thành anh em với tôi? Mà tóm lại, đây là một phần của gia đình tôi, Origa-chan.

………..Xin chào

Đứng sau tôi và Origa-chan chỉ ló mặt ra một chút và chào một câu, điều này làm đánh thức mong muốn bảo vệ em ấy trong tôi

Hướng ánh nhìn tới Origa-chan, rồi lại quay lại nhìn Claire-san, ko hiểu sao cô ấy lại quay mặt lảng tránh.

…Claire-san

——shiyo?

Hể?

Thiên thần nhỏ cạnh Saria-chan ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!

!?

Claire-san cất lên tiếng hét lớn

Cái gì đây!!? Dễ thương quá!!? Tại sao lại có thể có một đứa trẻ dễ thương như thế này tồn tại chứ……………!

Đúng chứ? Origa-chan rất dễ thương nhỉ-.

…Saria-oneechan, xấu hổ lắm……

Saria ôm chặt lấy Origa-chan trước hành động kì cục của Claire-san

Thế này thì ko được…….! Ma thuật thức “camera” đâu rồi!!? Phải chụp lại hình ảnh những thiên thần đáng yêu này mới được.

..Claire-san?

Seiichan phiền quá đấy!!

Quá đáng!!?

HaHa….tôi đang làm phiền đấy…..

Dù đã tiến hóa và gầy hơn, nhưng cuối cùng vẫn là một tên vụng về….

Trong khi Claire-san đang ngắm nhìn hình ảnh chụp được của Saria và Origa, tôi rơi nước mắt trong thầm lặng.


Sau khi Claire-san đã ổn định lại tâm trạng, cô ấy đã xin lỗi tôi rất nhiều lần. Sau đó cuối cùng thì chúng tôi trở lại việc chính ở cô nhi viện này là đến chơi với bọn trẻ…cũng chả sao đâu, đằng nào thì là tôi mà…

Với tôi thì sao cũng được, còn đối với Origa-chan khi lần đầu tiên xúc với lũ trẻ cùng tuổi thì trông khá là e dè. Nhưng những đứa trẻ ở cô nhi viện này là những đứa trẻ tốt, thế nên Origa-chan đã được chào đón như một người bạn.

Tôi cùng với Saria cũng chơi đùa với bọn trẻ một lát. Nhưng bây giờ thì 2 chúng tôi đang ngắm nhìn Origa-chan cùng bọn trẻ chơi với nhau.

Origa-chan trông rất là vui nhẻ nhỉ.

Đúng là như vậy…

Trước nụ cười khúc khích của Saria, tôi có ảo giác chính cô ấy thực sụ là thiên thần chứ ko phải Claire-san. Mặc dù cô ấy ko phải là thiên thần mà là một Gorila…

Rồi sau đó, tôi lại tiếp tục nhận thấy sự tuyệt vời của Saria.

Cứ như là khi tiếp xúc với bọn trẻ, cô ấy có thể nói là một người mẹ hay là một người chị mẫu mực vậy.

Đối với đứa trẻ nào đi nữa, bằng biểu lộ tình cảm đầy âu yếm, cô ấy vẫn cười vui vẻ. Trông thấy hình ảnh đó, Claire-san máu mũi vừa chảy tung tóe vừa chụp hình lại.

Xét về chỉ số, thì tôi có thể thắng Saria nhưng xét trên phương diện tổng thể, thì tôi cảm thấy ko thể thắng nổi cô ấy.

Lần này sự việc của Origa-chan cũng như vậy

Cô ấy không chỉ nhìn một thứ trước mắt như tôi, mà còn cẩn thận để ý xung quanh nữa. Thật sự thì đối với tôi hoàn toàn ko có cửa.

Thế nên, tự nhiên lời nói phát ra từ miệng tôi

Saria

Huh?

Cảm ơn em

Cảm ơn vì đã thích một người như anh

————

Anh cũng vậy, anh cũng thích em nhiều lắm

Trước lời nói của tôi, Saria biểu hiện ngạc nhiên, sau đó rưng rưng nước mắt và cười

Không có gì đâu ạ!!

Nhìn từ ngoài vào, có thể thấy đây là một đoạn hội thoại kì cục, nhưng đối với chúng tôi thì đó là một đoạn hội thoại cực kì quan trọng.

A–! Seiichi-oniichan làm Saria-oneechan khóc kìa!!

Không thể tha thứ được-!

Cái! Không, không phải đâu!!?

Lũ trẻ nhận ra Saria đang rơi nước mắt, lập tức tiến đến trêu chọc tôi.

Tôi cố gắng hóa giải sự hiểu lầm này, thì bọn trẻ lại vừa cười vừa chạy đi, khi để ý thì nội dung câu truyện đã bị biến đổi mất rồi.

Thật là, đoạn hội thoại với bầu không khí cứ như đôi vợ chồng già đã chung sống nhiều năm vậy….

Lời thì thầm của Claire-san khi tình cờ nghe được chúng tôi nói chuyện, hoàn toàn ko lọt vào tai tôi chút nào.

Bạn đang đọc Shinka no Mi của 美紅 (Miku)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.