Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Phong 1

Phiên bản Dịch · 1049 chữ

Trong lúc Lâm Phong cũng đang chuẩn bị để mọi người rút lui, người quân nhân trẻ tên Tiểu Trương kia hoảng hốt chỉ vào đám xác sống nói:

"Mọi người nhìn kìa, bên đó có người!"

Quả nhiên, đám người Lâm Phong nhìn theo hướng hắn chỉ tay, ở phía sau đám xác sống, có một thiếu niên và một thiếu nữ trẻ tuổi đang đi về phía này, mà ngay lúc này gần như toàn bộ đám xác sống đã bị thu hút, chúng xoay người đổi phương hướng, đi về hướng hai người kia.

Quân nhân trẻ tuổi Tiểu Trương nhìn thấy một cảnh tượng như vậy mừng rỡ nói:

“Anh Lâm, nhân lúc hai người kia thu hút đám xác sống, chúng ta mau rút lui đi!”

Nói xong Tiểu Trương còn vội vàng muốn mở cửa xe chiếc xe tải bên cạnh họ.

Lâm Phong tức giận, hắn không ngờ rằng tiểu Trương lại nhụt chí nhát gan như vậy, hắn trầm giọng quát:

"Đều nổ súng bắn hết sức cho ta, cứu lấy hai người trẻ tuổi kia!"

"Kỳ lạ, đã xảy ra chuyện gì, tại sao bọn chúng lại đồng loạt quay đầu đi về hướng chúng ta?" Tần Vũ có chút giật mình với cảnh tượng trước mắt này, đám xác sống này vốn dĩ nên bị mấy người sống sót đối diện thu hút mới đúng, nhưng họ vừa mới chuyển qua góc đường, đám xác sống này lại chuyển hướng toàn bộ, hướng về phía họ, điều này khó tránh có chút kỳ lạ.

Nhưng xác sống ở gần trước mắt, Tần Vũ cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, hắn nói với Tần Tiểu Vũ:

"Ngươi ở lại đây đừng đi lung tung.”

“Ừm, anh trai cẩn thận.”

Tần Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu, Tần Vũ cầm lấy gậy sắt trong tay cô, hai tay nắm lấy hai cây gậy sắt bước tới nghênh đón hai mươi mấy con xác sống, cùng lúc đó Tần Tiểu Vũ gia trì năng lực cường hóa lên trên người Tần Vũ, thể chất Tần Vũ trong nháy mắt tăng lên gấp bội.

“Tới đây!”

Trong lòng Tần Vũ ý chí chiến đấu sục sôi, đối mặt với hơn hai mươi con xác sống nhưng trong lòng hắn cũng không có chút sợ hãi.

“Bốp!”

Tần Vũ đánh một gậy vào trên đầu con xác sống, phần đầu của con xác sống đó dứt khoát nổ tung dưới gậy sắt, mà gậy sắt trong tay phải của hắn cũng quét ngang ra ngoài, quất vào ngực của một con xác sống.

“Ầm ầm!”

Thân trên của con xác sống đó trực tiếp nổ ầm vang, nổ tung trong lồng ngực xác sống giống như một quả bom mini, đây là do Tần Vũ đã vận dụng năng lực hỏa diễm, hắn đem năng lực hỏa diễm đi theo gậy sắt rót vào trong lồng ngực xác sống, cho nên mới xảy ra trận nổ tung như vậy.

“Phù!”

Gậy sắt nóng rực giống như một thanh đao thép chặt đứt cổ con xác sống, cái đầu của nó bay ra xa cách hơn mười mét, lăn lông lốc trên mặt đất.

“Cái này...”

Đám người Lâm Phong đều kinh ngạc, Tiểu Trương và một người đàn ông khác trong nhóm chuẩn bị phớt lờ mệnh lệnh của Lâm Phong để rút lui thấy vậy cũng đều dừng bước chân lại, họ đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một cảnh tượng xảy ra trước mắt.

Họ biết được đám xác sống này dũng mãnh đến mức nào, cho dù là họ những quân nhân này được huấn luyện lâu dài, nếu như trên tay không có vũ khí đa phần cũng không có khả năng một mình chiến thắng một con xác sống, nhưng mấy con xác sống dữ dằn ở trước mặt Tần Vũ này giống như rơm rạ tùy ý thu gặt.

Hai cây gậy trong tay Tần Vũ khua múa, mỗi một gậy đều chắc chắn có một con xác sống chết tại chỗ, không có ngoại lệ, dưới sự cường hóa gia trì của Tần Tiểu Vũ, hắn có được thể chất cấp 14, tốc độ sức mạnh đều áp đảo mọi mặt đám xác sống này, cho nên những con xác sống này ở trong tay hắn yếu ớt giống như trẻ con vậy.

“Chẳng lẽ hắn là những cổ võ giả đã ẩn cư trong truyền thuyết? Nhưng ngay cả cổ võ giả cũng không thể mạnh như vậy được!”

Cảnh tượng trước mắt này khiến cho Lâm Phong vô cùng khiếp sợ, bản thân hắn thì thành thạo các kỹ năng chiến đấu, cho dù hắn tay không đối phó năm người đàn ông trưởng thành cũng không thành vấn đề, hắn cũng đã từng gặp một vài kỳ nhân dị sĩ, trong đó không thiếu những người có công phu cao thâm, nhưng so với người thanh niên này quả thực cứ như là trẻ con vậy.

Tần Vũ đã đạt tới thương pháp cấp 3A, có thể nói mỗi chiêu đều là chí mạng, thời gian không bao lâu, hơn hai mươi con xác sống đều ngã xuống đất, Tần Vũ giẫm lên đống máu tanh hôi chân tay bị cụt rơi vãi trên mặt đất đi về hướng đám người Lâm Phong, Tần Tiểu Vũ cũng đi theo sau hắn, vẻ mặt cô ngập tràn sự sùng bái, sự cường đại của Tần Vũ làm cho cô cũng tự hào vô cùng, bởi vì đây chính là anh trai của cô mà.

Khi Tần Vũ đi tới trước mặt bốn người họ, lúc nhìn thấy Lâm Phong, hắn không khỏi ngây người, bộ dáng Lâm Phong hơn ba mươi tuổi, vẻ mặt đầy sự cứng rắn, tràn ngập sự quyết đoán đầy ý chí kiên cường của quân nhân.

Chung quy Lâm Phong cũng không phải người thường, mặc dù bị sức mạnh của Tần Vũ làm cho lay động, nhưng hắn nhanh chóng phản xạ lại, tự giới thiệu với Tần Vũ:

“Xin chào, ta tên Lâm Phong, ta là quân nhân.”

“Lâm Phong...quả nhiên.”

Ánh mắt Tần Vũ sáng rực nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

Bạn đang đọc Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa của Lời Răn Của Đất Trời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 513

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.