Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giường trên động nhẹ một chút

Phiên bản Dịch · 1902 chữ

Toàn thân chàng trai trẻ đều ở trạng thái đề phòng, cơ bắp căng cứng, vẻ mặt như đang ngăn địch, cậu ta còn đưa tay vào ba lô móc ra một thanh kiếm gỗ đào có gắn một dây tiền Ngũ đế nhỏ.

Bùi Diệp liếc nhìn hai lần rồi dời mắt.

Dù tinh thần lực của người này mạnh hơn người bình thường trăm lần, nhưng ở trong mắt cô thì vẫn là gà bệnh bên trong đám gà còi, chẳng có gì đáng quan tâm.

Chàng trai trẻ: "? ? ?"

Hắn chỉ biết trơ mắt nhìn Bùi Diệp cấtquay người đi vào học viện chuyên khoa hộ lý cách đó không xa, vẻ mặt chàng trai trẻ càng nghiêm nghị hơn.

Hắn vội gọi điện thoại cho sư phụ mình.

"Thuần à, đã điều tra xong vụ tai nạn giao thông kia?"

"Ở địa điểm xảy ra tai nạn giao thông có khí tức lệ quỷ lưu lại, có lẽ đây không phải là một vụ tai nạn giao thông bình thường, cùng giống như lần trước, hơn phân nửa là do cùng một lệ quỷ quấy phá." Chàng trai trẻ nhìn tới hướng Bùi Diệp rời đi, đôi lông mày ánh tuấn nhíu chặt tràn ngập kiêng kị, "Nhưng vừa rồi con lại phát hiện ra một mục tiêu có sát khí cực nặng, không biết người này có quan hệ gì với vụ tai nạn giao thông hay không."

Chàng trai trẻ này tên là Chu Thuần An, quản lý một tổ Thiên Sư thuộc bộ môn điều tra trị an đặc thù Thiên Sư liên minh, sư phụ là một vị thuộc chân nhân Huyền Môn.

Đừng thấy hắn mới là sinh viên năm hai, hắn là kẻ trời sinh có Thuần Dương chi thể và Âm Dương Nhãn, thiên phú và ngộ tính của hắn rất mạnh, tuổi nhỏ nhưng đã là người lợi hại nhất trong một tổ của bộ môn.

Con đường tu luyện vốn chính là như vậy, dù người khác khổ tu nhiều năm cũng kém người có thiên phú ngộ tính.

Có người có thể dễ dàng ngộ đạo phi thăng, có người lại tốn cả đời cũng không chạm tới cánh cửa đó.

Đúng là người so với người làm người ta tức chết! ! !

Giữa trưa phát hiện ở ngã tư đường này có dị tượng, bộn môn điều tra phát nhiệm vụ cho Chu Thuần An gần đó nhất, để hắn nhanh tới điều tra.

Kết quả là không tra ra lệ quỷ quấy phá, mà lại gặp phải một nhân vật lợi hại bị sát khí quấn thân.

Chu Thuần An thề, hắn đã lớn như vậy rồi, liên hệ với nhiều tà ma như vậy, dù có buộc tất cả đám tà ma kia vào cùng một chỗ thì sát khí của chúng cũng không bằng một phần mười người vừa rồi.

Hắn cắn môi kể sơ lược tình huống với sư phụ mình, lão đạo nhân bên đầu điện thoại kia im lặng thật lâu.

"Con là Thuần Dương chi thể, tà ma kia không ra tay với con?"

Chu Thuần An nhớ lại tình cảnh khi nãy.

"Trừng mắt với con một chút có tính không?"

Lão đạo nhân lại im lặng.

Trừng mắt một chút thì cùng lắm chỉ tính là "Động mắt" chứ không phải "Động thủ" !

Người đồ đệ này của ông ta chỗ nào cũng tốt, chỉ có đầu óc là hơi ngốc.

"Nếu là tà ma hung ác như thế, tạm thời con cứ tránh né mũi nhọn đi, đảm bảo an toàn bản thân trước đã, chỉ điều tra chuyện lệ quỷ với tai nạn giao thông là được."

Lão đạo nhân căn dặn đồ đệ mình, để tránh cho hắn hồ đồ mà mất mạng.

Chu Thuần An gật đầu đồng ý.

Hắn là sinh viên năm hai khoa máy tính trường đại học Kinh tế Tài Chính ở bên cạnh học viện hộ lý, tà ma kia ở học viện hộ lý cũng giúp hắn thuận tiện theo dõi.

Nếu là do tà ma quấy phá, hắn có thể lập tức đuổi tới.

"Vẫn nên điều tra rõ về lệ quỷ thì hơn."

Chỉ trong tháng này, ở ngã tư đường kia đã xảy ra ba vụ thảm án, tình trạng tử vong của người bị hại đều khá quỷ dị.

Người thứ nhất là người đàn ông bốn mươi hai tuổi, là loại điển hình lười làm ham chơi một ngày đánh cá ba ngày phơi lưới.

Nguyên nhân cái chết là hắn không nhìn đèn xanh đèn đỏ, hắn bị nghiền thành bánh thịt dưới bánh xe lớn của xe hàng đột nhiên vọt tới.

Người thứ hai là một ông chủ của tiệm uốn tóc năm nay ba mươi ba tuổi, ban ngày tiệm uốn tóc làm ăn đứng đắn nhưng ban đêm lại làm việc không trái pháp luật.

Nguyên nhân cái chết là hắn đạp nhầm chân ga thành chân phanh, sau đó liên tiếp đụng vào sáu chiếc xe, vì hắn không thắt dây an toàn nên bị bắn ra ngoài qua cửa xe rồi bị xe đi ngang qua nghiền lên, tử vong tại chỗ.

Người thứ ba là một tên nhị thế tổ, năm nay hai mươi lăm tuổi, cuộc sống vô cùng phóng túng.

Nguyên nhân cái chết. ..

Ờ. ..

Dù Chu Thuần An có kiến thức rộng rãi cũng không nghĩ tới sẽ có nguyên nhân cái chết như thế.

Lái xe rồi còn muốn cùng bạn gái chơi xa chấn, cuối cùng chơi đến mức khiến mình chết luôn.

(:з" ∠)

Bây giờ đám người tuổi trẻ thật sự quá to gan.

Người bị hại trong ba vụ tai nạn giao thông này không có bất cứ liên hệ nào, trong cuộc sống cũng không quen nhau, điểm giống nhau duy nhất chính là ở hiện trường xảy ra tai nạn đều có vết tích lệ quỷ ẩn hiện.

Bởi vậy, bọn môn đặc biệt kết luận chuyện này là lệ quỷ chọn người ngẫu nhiên để giết chứ không phải vì mục đích trả thù.

Nguyên nhân trước và sau rất khác biệt.

Nếu là nguyên nhân trước, bọn họ chỉ cần ngồi chờ ở ngã tư đường ôm cây đợi thỏ, đợi lệ quỷ xuất thủ lần tiếp theo.

Nếu là nguyên nhân sau, bọn họ sẽ phải điều tra điểm giống nhau trong ba vị án, bảo vệ người có khả năng bị hại thứ tư, thuận tiện ôm cây đợi thỏ đợi lệ quỷ hiện thân.

Chàng trai trẻ soái khí măc sơ mi trắng ngồi xổm ở ngã tư đường cảm thụ cuộc sống, Bùi Diệp lại nằm dài trong phòng ngủ chơi điện thoại di động.

Nói đúng hơn là chơi【 Yêu đường và nuôi trẻ 】trên điện thoại di động.

"Một trò chơi nuôi trẻ thôi còn có cả nhạc vui, rắn săn mồi, đấu địa chủ, đủ loại hình thức trò chơi, đúng là lắm trò."

Ngoài miệng thì ghét bỏ, nhưng hành động vẫn rất thực tế.

Thế là, bạn cùng phòng có thể nghe được nhạc hiệu trò chơi, rồi giọng trẻ con không ngừng hô "Máy bay", "Bom", "Nếu không lên" . ..

Bạch Hiểu Hiểu nhịn không được liếc Bùi Diệp một cái.

"Cô có thể tắt tiếng cái điện thoại di động rách nát của mình không?"

Bùi Diệp không thèm nghe.

Chu Tuệ Vinh cười hoà giải, tìm chủ đề khác.

"Tiểu Hồng đổi di động à, đây là nhãn hiệu điện thoại gì, nhìn thật đẹp, chắc tốn không ít tiền nhỉ?"

Bùi Diệp cầm di động chơi đấu địa chủ, đây là kiểu mới siêu mỏng mà cô ta chưa từng thấy qua, màn hình tràn viền, rộng 5. 6 inch, kiểu dáng thời thượng.

Lúc này Bạch Hiểu Hiểu mới chú ý tới trong tay Bùi Diệp cầm một chiếc điện thoại mới.

"Cái điện thoại hàng nhái cười chết người lúc trước của cô đâu?"

Bùi Diệp lời ít mà ý nhiều trả lời: " Trong túi."

Cô vẫn giữ lại điện thoại của nguyên chủ, cái điện thoại di động trên tay này có lẽ là do hệ thống chuẩn bị.

Bạch Hiểu Hiểu nhịn không được nhìn chằm chằm vào điện thoại của Bùi Diệp, thầm nghĩ xem Bùi Diệp mua điện thoại di động này ở chỗ nào.

Một người vốn chỉ dùng điện thoại Apple hàng nhái, cô ta lấy đâu ra tiền để mua điện thoại mới vừa nhìn đã thấy có giá không rẻ?

Nhớ tới hôm qua Tiểu Hồng đi cảg đêm không về, ánh mắt cô ta lập tức nhiều hơn mấy phần xem thường.

Xem ra là do đi ra ngoài bán thịt rồi.

Nói chuyện một lát, Bùi Diệp nhạy cảm phát hiện khí tức của Lôi Nhã Đình ở giường trên lại mỏng hơn một chút.

Mở【 hệ thống ghi chép 】ra, quả nhiên lại có nhắc nhở mới.

【16:21 phút, nữ chính Lôi Nhã Đình sử dụng Thần Tiên thủy, tuổi thọ giảm 1 ngày 】

Giường trên, Lôi Nhã Đình lăn lộn bên chăn mỏng kích động đến mức toàn thân phát run, cười đến mức bả vai run run.

Giường của Bùi Diệp cũng bị ảnh hưởng mà rung theo.

Không đợi cô ta vui vẻ xong, Bùi Diệp nằm giường dưới đã duỗi đôi chân dài ra khẽ đá ván giường của cô ta.

"Lăn trong chăn nhẹ nhàng thôi."

Đám người: ". . ."

Lôi Nhã Đình: ". . ."

Hiện tại cô ta có rất muốn chủi một câu MMP!

Đám bạn cùng phòng còn thuần khiết không biết lăn trong chăn có ý gì, nhưng Lôi Nhã Đình đời trước đã sớm kết hôn lập gia đình lại biết rõ.

Cô ta tức giận đến mức đỏ bừng mặt, cãi lại một câu.

"Tiểu Hồng cô quá không biết xấu hổ! Vu oan người khác cái gì đâý?"

Bùi Diệp nhịn không được trợn trắng mắt, oán lại một câu, "Không lăn chăn thì cô run cái gì?"

Lôi Nhã Đình từ từ bò xuống dưới, giận dữ nói, " Tôi xem hài nên không nín được cười không được à, cô cho rằng ai cũng không biết liêm sỉ giống như cô?"

Bùi Diệp lạnh lùng liếc qua cái chai thủy tinh trong tay cô ta.

Chai thủy tinh hơi mờ, có khoảng 300mi, bên trong chứa chất lỏng màu xanh bạc hà.

Dù không cần mở ra ngửi một cái, nhưng chỉ cần dùng tinh thần quét qua, cô đã cảm giác được đồ chơi này có điểm kỳ lạ.

Lôi Nhã Đình thấy cô nhìn Thần Tiên thủy trong tay mình, thần kinh lập tức kéo căng.

Bình Thần Tiên thủy này là do "Bách Hoa tiên tử" phát hồng bao, Lôi Nhã Đình nanh tay đoạt được.

Chỉ bôi một lớp mỏng như vậy đã có thể làm cho vết sẹo trên tay cô nhạt đi một tầng, hiệu quả so với với miêu tả trong tiểu thuyết còn nhanh hơn.

Nếu như bôi lên trên mặt cùng trên thân thể, về sau cô còn cần mua mỹ phẩm dưỡng da cao cấp sao?

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bạn đang đọc Sau Khi Đại Lão Về Hưu (Bản Dịch) của Du Bạo Hương Cô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.