Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi đây thiên sinh lệ chất

Phiên bản Dịch · 1892 chữ

Lôi Nhã Đình cười đến mức cả người run rẩy.

Ai nghĩ được nữ lưu manh dưới giường lại nói chuyện bẩn như thế?

"Tự chơi tự vui thì có gì không đúng? Thoải mái thừa nhận là được, cô cũng không cần học tập đám phụ nữ phong kiến chân nhỏ nữ vừa nói tới chuyện này đã biến sắc."

Giọng Bùi Diệp nói cực kỳ lãnh đạm, nhưng lời nói ra có thể khiến người nghe tức chết.

May mắn là nguyên chủ Tiểu Hồng không có giao tình gì với bạn cùng phòng, trước đó cũng luôn hờ hững lạnh lẽo với người khác, hiện tại bị đổi thành Bùi Diệp cũng không có người nào hoài nghi.

Ai lại để ý tới một nữ lưu manh sa đọa có thay đổi về đầu óc chứ?

"Phi! Nhìn cái gì đấy!"

Lôi Nhã Đình vô thức ôm chặt lấy Thần Tiên thủy.

Hành động này đã thu hút lực chú ý của mấy người bạn cùng phòng khác, ví dụ như Bạch Hiểu Hiểu luôn thích dưỡng da.

"Nước hoa à?"

Khóe miệng Lôi Nhã Đình khẽ giật giật, "Không phải, là Thần Tiên thủy."

Bạch Hiểu Hiểu nghe thé lập tức bật cười.

"Cái này mà cũng dám gọi là Thần Tiên thủy? Cho tôi xin đi, không phải cô mua mỹ phẩm dưỡng da thấp kém do mấy người nổi tiếng trên mạng đề cử chứ?"

Thần Tiên thủy là cái gì?

Với khả năng kinh tế của những học sinh như các cô, lên QQ tìm kiếm mới mua được một bộ nhỏ sơ cấp, làm như cô chưa từng thấy qua Thần Tiên thủy vậy?

Cái bình 300ml trong tay Lôi Nhã Đình, làm bằng thủy tinh hơi mờ, chất lỏng bên trong là màu xanh Bạc Hà, không phải Thần Tiên thủy?

Bạch Hiểu Hiểu ngừng cười, nhưng vẻ xem thường dưới đáy mắt cô ta thì dù có là người mù cũng hiểu được.

Sắc mặt Lôi Nhã Đình tối rầm lại, "Đây là một họ hàng thân thích của nhà ta hiểu về Trung Y làm mỹ phẩm dược liệu đấy, nghe nói trước kia cung cấp cho cung phi, nên nó mới gọi là Thần Tiên thủy, cô thì biết cái gì?"

Bách Hoa tiên tử phải thu thập hạt sương trên hoa cỏ trân quý chốn Thiên Đình, dùng bí chế mà làm thành trân phẩm, mấy vật trên thế gian làm sao có thể so sán được?

Cô phải nhanh tay lắm mới giành được một lọ đấy.

Bạch Hiểu Hiểu sao có thể tin được.

Cô ta bĩu môi nói, " Hiện tại vật gì cũng thích trưng ra cái biển thuần thiên nhiên, cung đình ngự chế cái gì chứ, cũng chỉ lừa gạt được mấy người nhà quê chẳng chút hiểu biết như cô mà thôi. Mỹ phẩm cung đình cổ đại nếu thật sự có tác dụng thì vì sao hiện tại trên internet đều lưu truyền ảnh chụp phi tử cuối nhà Thanh xấu thành đức hạnh kia? Không nói những chuyện khác, những thứ thuốc kia thật sự có thể được da thịt hấp thu à?"

Bùi Diệp ngồi im ở một bên xem kịch vui, ngồi đợi nữ chính Lôi Nhã Đình vả mạt bạn cùng phòng lần thứ nhất.

"Xì, ai là nhà quê còn chưa chắc đâu."

Lôi Nhã Đình dù được coi là trùng sinh, nhưng tính cách lại chẳng trầm ổn hơn được, chỉ mấy lời khiêu khích đã có thể khiến cô ta cãi nhau.

Bạch Hiểu Hiểu hỏi lại, "Cô có ý gì?"

Lôi Nhã Đình chỉ vào một hộp nhỏ trên bàn trang điểm của Bạch Hiểu Hiểu, bên trong có một chai Thần Tiên thủy sơ cấp hơn sáu trăm đồng.

"So một lần đi, nhìn xem là mỹ phẩm ngoại của cô dùng tốt hơn, hay là mỹ phảm dược liệu do thân thích nhà tôi làm thần kỳ hơn."

"So thì so, cô mà thua thì thế nào?"

Lôi Nhã Đình không cho rằng mình sẽ thua.

"Người thua mua thức ăn một tháng cho người thắng, đi lấy nóng nước nửa học kỳ."

Bạch Hiểu Hiểu cắn răng nói, " So thì so, thứ này tôi mua ở cửa hàng chính hãng đấy, ai sợ ai a."

Hai cô gái nổi lên xung đột kịch liệt, mùi thuốc súng nồng đậm, có lẽ sắp bộc phát một trận đấu nhưng kết quả ——

Bùi Diệp nhìn hai em gái dùng Thần Tiên thủy thoa lên mặt, chỉ đành khẽ thở dài.

Vấn đề tới rồi, trong cuốn tiểu thuyết « Tiểu Thiên Sư củi mục tuyệt sắc có nhóm hồng bao » miêu tả đoạn này khá đặc sắc, tình tiết hợp lý, xem rất thoải mái.

Nhưng sau khi chân chính đứng xem——

E mmm. ..

Cứ có một loại cảm giác Chuunibyou (trung nhị bệnh) không nói ra được.

Nụ cười mệt mỏi lộ ra vẻ xấu hổ và bứt rứt.

Mấy phút sau.

Thần Tiên thủy của Bạch Hiểu Hiểu không tệ, sau khi dùng, làn da khô mát thoải mái dễ chịu, da thịt đều sáng lên.

Từ khi cô học năm thứ ba cao trung đã bắt đầu dùng Thần Tiên thủy, da thịt luôn luôn trắng nõn mịn màng, những vết tàn nhan trước kia đã biến mất sạch sẽ, mụn trứng cá cũng đã tạm biệt với cô ta từ rất lâu rồi.

Phòng ngủ có nhiều người như vậy, ngoại trừ Tiểu Hồng, thì da của cô ta là đẹp nhất.

Vốn cho rằng đã nắm chắc thắng lợi, kết quả ——

"Oa —— "

"Lừa người chứ gì! ! !"

"Không có khả năng, mấy cái mụn khi nãy đâu? Nhã Đình có phải đã dùng mỹ phẩm gì che đi?"

"Tôi chụp ản này, các cô có phát hiện lỗ chân lông của Nhã Đình cũng nhỏ thật nhiều hay không?"

"Quá thần kỳ, hiệu quả này quả thực thần kỳ đến mức nghịch thiên rồi, Nhã Đình thân thích của cô có còn Thần Tiên thủy không? Bán cho tôi một lọ đi ~~~ "

Bạn cùng phòng đều bị hấp dẫn tới, thiếu nữ chơi game nghiện net cũng nghe thấy động tĩnh mà tụ lại vây xem mặt Lôi Nhã Đình, sắc mặt Bạch Hiểu Hiểu đã hoàn toàn thay đổi.

Lôi Nhã Đình mỉm cười soi gương, bên tai đều là tiếng thán phục sợ hãi và tán dương của đám bạn cùng phòng, còn có trực tiếp đề nghị để bọn họ cũng thử hiệu quả một lần.

Cô ta vốn định đồng ý, nhưng một cái bình chỉ có 300ml, cũng không biết lúc nào Bách Hoa tiên tử mới lại phát hồng bao, cô ta phải dùng tiết kiệm.

Lôi Nhã Đình láy lý do là thân thích dùng vật liệt đắt đỏ chế thành để cự tuyệt.

"Một lọ này có giá bao nhiêu thế?"

Lôi Nhã Đình liếc qua Bạch Hiểu Hiểu, cười nói, " Tôi không biết, nhưng thân thích nói là phải bỏ ra mấy dược liệu trân quý."

Bạn cùng phòng nghe thế lập tức bỏ đi tâm tư muốn mua.

Một bình có giá mấy ngàn, nếu là để bán, còn không phải hơn vạn.

Bùi Diệp ngồi trên giường xem trò vui không hề tham gia náo nhiệt, cô chỉ cúi đầu nhìn 【 hệ thống ghi chép 】.

【16:29 phút, nữ chính Lôi Nhã Đình sử dụng Thần Tiên thủy, giảm 1 ngày tuổi thọ 】

Nhìn lượng một bình này, cứ thoa hằng ngày, một bình này dùng hết thì cô ta đã giảm thọ ít nhất hai tháng.

"Tiểu Hồng, cô muốn thử một lần không?"

Lôi Nhã Đình mỉm cười hỏi nàng.

Mấy người bạn cùng phòng khác lập tức đen mặt.

Lôi Nhã Đình cự tuyệt bọn họ rồi lại hỏi Tiểu Hồng có cần hay không, đây không phải đánh mặt à?

Đồng thời, đây cũng là Lôi Nhã Đình khoe khoang, thuận tiện kéo cho Bùi Diệp một đợt cừu hận.

Bùi Diệp nói, " Không cần, tôi đây thiên sinh lệ chất."

Đám người: ". . ."

Trâu quá, cừu hận của sáu bạn cùng phòng đều kéo rất chắc.

Lôi Nhã Đình xì một tiếng khinh miệt, thầm mắng ông trời không công bằng.

Tiểu Hồng là kẻ không biết tự ái không tiến bộ như thế, ông trời lại cho cô một gương mặt tốt, da thịt trắng nõn.

Thật sự là uổng công!

Lôi Nhã Đình thích ăn, cũng rất thích ăn cay, lỗ chân lông thô to, mụn cám cũng nhiều, trên mặt còn có vết thâm thật sâu.

Nhan sắc trang điểm miễn cưỡng đạt đến sáu điểm, cứ thế bị kéo đến bốn điểm.

Nhưng giờ cô đã có Thần Tiên thủy, sớm muộn gì cũng có thể đẹp hơn cả Tiểu Hồng!

Lôi Nhã Đình thở phì phì bò lên trên giường trên, vừa tìm kiếm tiểu thuyết có bàn tay vàng để đọc, vừa phân tâm chú ý tới nhóm Thiên Đình Thần Tiên, sợ mình bỏ lỡ vị Thần Tiên nào phát hồng bao. Không được bao lâu, điện thoại đột nhiên vang lên, phần ghi chú đã đổi thành bạn trai " Tra nam móng heo lớn "—— không, bạn trai cũ! ! !

"Này? Anh tìm tôi có chuyện?"

Lôi Nhã Đình lo làm phiền đến bạn cùng phòng, nên bò xuống giường đi vào phòng tắm để nghe.

Nhĩ lực của Bùi Diệp rất biến thái, cô vừa chơi đấu địa chủ, vừa nghe Lôi Nhã Đình nói chuyện cùng bạn trai cũ đối.

Theo Bùi Diệp, Lôi Nhã Đình "Trùng sinh" có rất nhiều điểm đáng ngờ, bạn trai cũ có phải là tra nam hay không cũng là một dấu hỏi, nhưng Lôi Nhã Đình vào trước là chủ, đương nhiên không có khả năng cho bạn trai cũ cơ hội giải thích, cô ta lạnh lùng tuyên bố chia tay rồi thẳng tay cúp điện thoại. Bạn trai cũ không cam tâm lại gọi thêm mấy lần, tiếng chuông vừa vang hai tiếng đã bị Lôi Nhã Đình dập máy.

"Cô có thể cho số điện thoại của bọn bán hàng đa cấp vào danh sách đen không? Ồn ào quá!"

Bùi Diệp dùng đôi chân dài đá lên ván giường trên, khiến Lôi Nhã Đình nằm giường trên phải rung rung.

Cô ta hoàn toàn nổi giận, lao xuống quăng một cái gối đầu, ai ngờ Bùi Diệp lại tay mắt lanh lẹ đánh trở về.

"Tiểu Hồng, cô CMN có bệnh à!"

Cô ta chơi đấu địa chủ để nhạc chơi lớn tiếng như vậy, điện thoại của cô vang hai tiếng đã ý kiến.

Bùi Diệp lạnh lùng trả lời, "Tôi không có bệnh, nhưng là ta người hai mặt."

Lôi Nhã Đình kinh ngạc trừng lớn mắt, bị gối đầu đánh trúng cũng quên nổi giận.

Cuối cùng cô ta chửi hai tiếng, ôm gối đầu tiếp tục đọc tiểu thuyết hồng bao.

Nhân gian này không có gì đáng để cô tức giận.

Đồ ngốc càng không đáng giá!

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bạn đang đọc Sau Khi Đại Lão Về Hưu (Bản Dịch) của Du Bạo Hương Cô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.