Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc hội ngộ không ngờ

Tiểu thuyết gốc · 3223 chữ

...Hộc.... Hộc.....hộc.

''Có vẻ chúng ta...đã kịp tới buổi...lễ khai giảng mà không...bỏ qua phần nào...rồi'' , Tô Thanh Ngọc nói trong lúc thở dốc vì chạy.

Còn đối với Lạc Nam thì đây không là vấn đề gì , vì cậu đã từng chơi rất nhiều môn thể thao, nên chỉ với việc chạy một tí đã mất sức thì không phải là cậu.

''Cậu đã xem danh sách lớp chưa, tớ thì vẫn chưa xem ,nhưng có vẻ như chúng ta cùng lớp đấy, vì tớ cũng đứng trong top 10 người có số điểm cao nhất kì thi mà , rất xứng đáng cho sự chăm chỉ không ngừng của tớ nhỉ'', Thanh Ngọc vui vẻ kể về sự cố gắng của mình.

''Thì đúng là các lớp sẽ phân chia cấp bậc dựa vào thành tích và điểm của học sinh , nên cũng phải''. Lạc Nam nói với một giọng điệu không chắc chắn.

Âm thanh báo hiệu buổi khai giảng bắt đầu.

Cả hai người đi vào hội trường đầy ấp các học sinh từ khối lớn đến khối nhỏ.

Trong lúc tìm được chỗ ngồi dành riêng cho khối lớp 10 , Tô Thanh Ngọc hơi thắc mắc nói.

''Cậu là thủ khoa của năm nay mà nhỉ , sao không được đại diện phát biểu thay cho khối mười vậy ?, trước giờ thủ khoa chả phải là như vậy sao ?''.

''Tớ đã tính được chỉ định là đại diện rồi nhưng hình như đã bị thay đổi vào phút chót''. Lạc Nam nói với Thanh Ngọc đang ngồi kế bên mình.

''Không biết là lí do gì mà lại có thể thay thế người được số điểm cao nhất kì thi đầu vào nhỉ ?'' Thanh Ngọc hơi khó hiểu hỏi.

''Mà như vậy càng tốt , tớ không thích quá nổi bật hay làm những việc phiền nhiễu như thế , thật may vì đã có người thay tớ làm việc này'' Lạc Nam có chút vui mừng nói.

Một cô gái với mái tóc đen tuyền đang từ từ bước lên bục trong hội trường.

''Xin hãy giữ trật tự'' , một giọng nói nhẹ thanh cất lên , làm cho hội trường đang ồn ào trở nên im ắng.

''Thật uy nghiêm và xinh đẹp , đó là ai vậy nhỉ ?''. giọng nói của một số bạn học thốt lên sau khi nhìn thấy cô.

Cơ thể mảnh mai , cao ráo , gương mặt không tì vết , trắng nõa.

Khiến cho mọi người ở dưới phải ngước nhìn và ghen tị với vóc dáng xinh đẹp của cô.

Xì xào , bàn tán.

''Này đó có phải là người mà được chọn làm hội trưởng hội học sinh tiếp theo không ? , đúng vậy rồi , cô ấy thật xinh đẹp mà thành tích học tập lại còn cao nữa chứ''.

Những tiếng nói của các học sinh phía dưới đang nói đến người đại diện ở trên kia với đầy sự hâm mộ.

''Cô ấy là ai vậy nhỉ ?, thật xinh đẹp ,khiến tớ cảm thấy cô ấy thật...cao thượng'' Thanh Ngọc thắc mắc hỏi.

''Có vẻ đó là cô gái đã thay thế vị trí đại diện lên phát biểu của tớ , tên cô ấy là Lê Từ Chúc thì phải'' Lạc Nam đáp.

''Lê...? ý cậu là họ Lê giàu nhất, nhì bắc kinh ư ?, tớ nghe nói họ sở hữu rất nhiều công ty trong rất nhiều lĩnh vực, ở Bắc Kinh này người có thể nói chuyện với bọn họ chỉ toàn là người có quyền thế'' Thanh Ngọc kinh ngạc nói.

''Có lẽ vậy , vì thế nên tớ nghĩ gia đình cô ấy đã dùng quyền lực để thay đổi người đại diện , còn về lí do tại sao thay đổi thì chắc chỉ có người trong gia đình biết'' ,'' với phong thái của cô ấy thì càng đảm bảo cô chính là họ Lê mà ai cũng biết đấy''. Lạc Nam nói lên suy nghĩ của mình.

Cả hội trường lại náo động vì sự xuất hiện của cô.

''Xin hãy giữ trật tự'' , lại là giọng nói nhẹ nhàng , thanh cao cất lên.

Các học sinh lại một lần nữa im lặng đến kinh ngạc , kể cả khối lớp lớn hơn cũng phải nể ba phần.

Lê Thanh Trúc bắt đầu nhìn xung quanh vào những gương mặt trong hội trường , ánh mắt cô dừng lại ngay chỗ của Lạc Nam.

Cô vừa phát biểu buổi lễ ra mắt của khối mười , vừa nhìn thẳng vào chỗ mà Lạc Nam đang ngồi trong suốt cả buổi.

Lạc Nam cảm thấy hơi khó chịu khi bị nhìn thẳng vào, liền quay mặt đi, tránh ánh mắt với cô ấy.

''Này mày có thấy cô ấy đang nhìn tao không ''.

''Không, là đang nhìn tao mới đúng chứ''.

Hai người ngồi bên trên Lạc Nam cảm thấy mình đang được để ý nên rất vui vẻ , trái với điều đó thì gương mặt hiện tại của Lạc Nam hơi thấy không thoải mái.

''Tớ có cảm giác cô ta đang nhìn chằm chằm cậu thì phải, cậu quen cô ấy à ? , tớ chưa bao giờ thấy cô ấy đi cùng với cậu, có phải cậu giấu tớ điều gì không ?'' Thanh Ngọc với giọng chất vấn hỏi.

Lạc Nam chỉ ngồi yên và không nói gì , thấy thế, thì Thanh Ngọc đã biết mình bị ăn bơ thì phồng má tức giận và im lặng đến hết buổi lễ.

Sau buổi lễ, các học sinh đi nhận lớp của mình trên danh sách thông báo.

Lạc Nam và Thanh Ngọc được xếp vào lớp đầu của khối mười vì thành tích cả hai đều cao nên chuyện đó là đương nhiên.

Cả hai người đều được vào lớp 10a1 được cho là lớp chọn(lớp toàn học sinh giỏi) của trường.

''Đúng như cậu nói , chúng ta chung lớp rồi , mặc dù mình ko thích lớp cao như vậy vì có thể dính phiền phức và có khi việc học tập cũng sẽ áp lực hơn , nhưng có vẻ phải chịu thôi'',Lạc Nam với gương mặt hơi chán nản nói.

Thấy Thanh Ngọc không thèm đáp lại , thì cậu nhận ra thanh Ngọc vẫn còn giận sau chuyện mình bơ cậu ấy.

Nên cậu cũng chả thèm xin lỗi hay hòa giải.

Vì ngay từ đầu lúc cậu làm quen với cô ấy , cô ấy làm phiền cậu rất nhiều.

Đối với một người thích sự yên bình và ở một mình thì đây là sự khó chịu nhất , ít nhất là đối với cậu , hơn nữa từ lúc quen cô ấy, cô ấy còn bám cậu mọi lúc , khiến cậu không có thời gian làm những việc mình thích.

''Cậu thật là phiền...'' Lạc Nam đang suy nghĩ thì lỡ buộc miệng nói ra , nhận ra mình vừa lỡ lời thì cậu lập tức dừng lại.

''Gì...?, có phải cậu tính nói mình phiền không ?, cậu nghĩ mình rất phiền phức đúng không ?, đúng vậy rồi ,mình thật khó chịu đối với cậu nhỉ ?, cậu ghét tớ rồi phải không ?'' , với một loạt câu hỏi dồn dập cùng giọng điệu nặng nề của Ngọc Thanh gửi đến cậu, Lạc Nam cảm thấy nhiệt độ xung quanh mình như giảm đi vậy.

Đang tính giải thích thì cậu lại suy nghĩ.

Thay vì đi giải thích dài dòng với cô bạn này thì cậu quyết định kiếm lí do đi vệ sinh để đánh trống lảng về việc này, vì cậu biết rằng đây không phải là lần đầu cô ấy như vậy.

Trước kia cô cũng hiểu lầm rất nhiều điều với anh.

Chỉ vì anh nhìn , hay nắm tay quá lâu với người phụ nữ khác thì cô lại biện ra cả đống lí do để chất vấn cậu.

Mà tất cả những lí luận của cô ấy đều khá hẹp hòi và ích kỉ.

Nên việc đó có thể mất rất nhiều thời gian để biện minh với cô nàng cứng đầu hay hiểu lầm này.

''Mình hơi đau bụng, mình đi một tí rồi quay lại ngay'' , nói xong Lạc Nam phóng một phát thật nhanh, bỏ xa Thanh Ngọc đang ở phía sau.

Dù cô có đuổi theo thì cũng không bằng với tốc độ của cơ thể cực kì tốt đã trải qua rèn luyện của cậu.

Tô Thanh Ngọc chỉ biết đứng đó quát lớn gọi cậu, ''đừng có trốn, quay lại giải thích rõ ràng cho tớ''.

Sau một hồi chạy thì nhận thấy không còn ai ở phía sau thì cậu giảm tốc độ lại , để tránh bị nhắc nhở chạy trên hành lang trường.

Vì đang giờ nghỉ giải lao nên Lạc Nam không lên lớp ngay, mà cậu tính đi thăm quan ngôi trường mới này.

Đi được một lúc thì cậu ra tới sân sau của ngôi trường , đây là một khu vực khá thoáng mát và yên tĩnh.

Lạc Nam cảm thấy đây sẽ là chỗ mà mình sẽ thường xuyên lui tới trong tương lai , vì nó khá phù hợp với một con người như cậu.

Cậu ngáp dài một hơi và ngồi xuống nền gạch, tính đánh một giấc, thì bất chợt có một giọng nói phía sau.

Thật kì lạ , mình không hề nghe thấy bất kì tiếng chân nào cả , mình khá chắc là mình tự hào về các giác quan của mình chứ , chúng khá nhạy bén trong những lúc mình cần mà, Lạc Nam hơi bất ngờ trong suy nghĩ của cậu.

''Xin chào Lạc Nam'', một giọng nói có nét thanh cao và trong trẻo cất lên.

Cậu quay mặt lại, thì không ai khác chính là Lê Từ Chúc , tân chủ tịch hội học sinh hiện tại và cũng là người vừa phát biểu trên kia.

''Cậu biết tên tôi à ?,chúng ta có quen nhau không ?'' Lạc Nam hơi bối rối hỏi.

Sắc mặt của Từ Chúc bỗng nhiên tối sầm lại , khiến cho Lạc Nam có lại cảm giác quen thuộc mà mình đã trải qua, chỉ là không biết đó là loại cảm giác gì , cậu vô thức lùi lại một bước.

''Cậu quên tớ rồi sao ? , không ngờ cậu có thể tuyệt tình như thế'' Từ Chúc hơi biễu môi và gương mặt có chút thất vọng nhìn Lạc Nam.

Lạc Nam hơi phân vân đang tính đáp lại, thì Từ Chúc đã nói trước.

''Sau khi cậu nhìn vật này thì mình chắc cậu sẽ nhớ lại'' , Từ Chúc nói xong liền đưa ra trước mặt Lạc Nam một túi bùa nhỏ , có hơi cũ kĩ.

Đây có thể nói là một túi bùa, có tác dụng cho người giữ nó bên mình là luôn gặp nhiều may mắn và những điều tốt lành.

Nhìn kĩ túi bùa một hồi lâu, thì bỗng một loạt kí ức tái hiện lại trong đầu Lạc Nam , khiến cậu nhớ lại chính bản thân mình khi xưa và câu chuyện của cô bé khi ấy.

......

Lạc Nam từ hồi tiểu học đã là một cậu bé tài năng hơn những người cùng trang lứa khác, học tập thường đứng thứ hạng cao trong trường nhờ tư duy hơn người, chẳng những thế cậu còn hay chơi rất nhiều môn thể thao và do tính tình cậu rất hiền lành nên cậu thường giúp đỡ mọi người khi còn bé , được những người trong khu phố cậu sống rất yêu quý.

Cho đến một ngày đang trên dường đi học về, thì Lạc Nam bắt gặp trong công viên có một đám con trai vây quay một bạn nữ , nhìn tình huống bạn nữ đang ôm đầu khóc , còn các bạn nam thì đang trêu trọc, ném đá bạn nữ ấy, thì cậu chắc chắn đây là một vụ bắt nạt.

Thấy chuyện bất bình , với một tấm lòng lương thiện như của Lạc Nam cậu không thể nào đứng nhìn như vậy được.

Chạy thẳng vào ba thằng nhóc , với chưa đầy mười giây cậu đã quật ngã được một tên nằm xuống đất, ôm người đau đớn , hai thằng nhóc còn lại thấy bạn mình bị đánh nằm gục , liền sợ hãi mà chạy như điên.

Lạc Nam nào có để bọn chúng thoát như vậy , không giống như lũ người tốt khác thường có xu hướng tha cho kẻ thù , cậu thì ngược lại , cậu căm ghét lũ xấu xa và muốn diệt tận gốc bọn chúng.

Với cơ thể khỏe mạnh của cậu , chẳng mấy chốc đã đuổi kịp hai tên nhóc đang chạy , một pha lao lên dùng đầu gối đập thẳng vào lưng tên kia khiến nó nằm quằn quại trong đau đớn , ôm cái lưng của mình.

Thằng nhóc còn lại thấy vậy quỳ gối cầu khóc xin tha thảm thiết, Lạc Nam tức giận lao vào vừa đấm vào mặt hắn vừa nói.

''Mày xin tha thì được , còn đối với người mà mày làm tổn thương thì sao , mày có tha thứ cho họ không ?'' vừa nói vừa đấm túi bụi vào mặt tên nhóc , khiến mặt tên nhóc đó bầm tím. Lạc Nam ghét nhất lũ người xấu nên ra tay với chúng rất nặng.

Lạc Nam thấy mình đánh bọn chúng hơi quá đà , không ngờ trình độ của cậu với bọn chúng chênh lệch quá mức , nên có thể cậu đã gây ra một số vết thương không nhỏ lên người bọn chúng.

Lạc Nam biết mình sẽ bị trả thù hoặc tệ hơn có thể sẽ bị xử lí bởi bọn phụ huynh của chúng , liền đe dọa ba tên nhóc nếu dám hó hé một lời nào thì sẽ nói chuyện bọn chúng bắt nạt người khác ra và sẽ không để bọn chúng yên thân nếu dám tố cáo cậu.

Ba tên nhóc chỉ biết gật đầu lia lịa và nghe theo những chỉ dẫn của Lạc Nam là chỉ dám nói lí do có xích mích nên đã đánh nhau và tự làm tổn thương nhau, với vết thương trên người bọn chúng , chắc chắn sẽ bị ba mẹ bọn chúng phát hiện, cậu đã phải đe dọa để ba tên nhóc không khai cậu ra.

Sau khi xử lí việc này xong , Lạc Nam chạy lại hỏi thăm cô bé vừa bị bắt nạt.

Cậu ấy chỉ ngồi cúi đầu xuống và khóc nức nở , Lạc Nam phân vân không biết làm thế nào, cậu chỉ vừa ngồi vừa xoa đầu cô , vừa nói những lời dỗ dành , cho tới khi cô hết khóc và ngước lên nhìn Lạc Nam.

Lạc Nam nhìn thẳng vào gương mặt xinh xắn của cô ấy , nhìn thấy chiếc kính gọng tròn mà cô ấy đang đeo đã bị vỡ , Lạc Nam chủ động gỡ cặp kính xuống, cậu bất ngờ là phía sau cặp kính có hơi to ấy, đó là một đôi mắt xinh đẹp cùng gương mặt dễ thương động lòng người.

Nếu là người khác nhìn thấy gương mặt này đã có thể khiến trái tim của họ động lòng mà bằng mọi cách giữ nó cho riêng mình , nhưng Lạc Nam thì khác , cậu lại có ánh mắt dịu dàng , trong sạch.

''Thật bất ngờ, cậu có đôi mắt và gương mặt rất đẹp , nhưng vì cặp kính kia nên đã che đi vẻ đẹp đó, tớ nghĩ nếu cậu thay đổi bản thân cởi mở hơn một chút thì sẽ rất tuyệt đấy'', Lạc Nam nói một cách chân thành.

Có thể vì bề ngoài cô ấy hơi mọt sách nên bị bắt nạt chăng , Lạc Nam hơi tự hỏi.

Được khen với một sự chân thành , cô ấy cuối cùng đã cất lên giọng nói có phần e thẹn của mình, ''T-Thật ư ? , c-cậu nghĩ như vậy sao''.

''Chắc chắn là vậy rồi , ai mà chẳng có nét đẹp của riêng mình , đúng chứ, và cậu cũng rất xinh đẹp đấy , cậu nên tin tưởng vào bản thân mình hơn'', nói xong Lạc Nam lấy một túi bùa nhỏ ra , đưa cho cô ấy.

''Đây là bùa cầu may , nó sẽ đem lại may mắn cho cậu , nên hãy vui lên nhé, giờ không còn sớm nữa rồi , hãy để mình đưa cậu về'' , Lạc Nam nắm tay dẫn cô ấy suốt chặng đường về nhà mình , cô ấy chỉ im lặng cầm chặt túi bùa và cầm tay Lạc Nam cho tới khi đến nhà.

Đến lúc cô nhận ra thì cô đã ở nhà của mình , không còn cảm giác nắm tay ấm áp , lại không cảm ơn được người vừa cứu mình , hơn hết không biết được tên của người ấy , chỉ còn túi bùa trong tay, cô đứng đó với một đống suy nghĩ trong đầu.

Vài Ngày sau chuyện cô bị bắt nạt đã bị lộ ra,tư duy của một đứa con nít thì làm sao mà giấu được với tư duy của người lớn, sau khi phát hiện ra ba mẹ của cô rất tức giận , Nhà họ Lê đã nổi giận thì liệu có gì ngăn cản được sao.

Ba tên nhóc chưa kịp trả thù hay gì khác thì đã thấy ba mẹ mình quỳ xuống cầu xin thảm thiết để níu giữ lại cái công việc của mình một cách nghèo hèn thì chỉ biết khóc trong vô vọng , bọn chúng không ngờ mình đã lỡ chọc phải tổ ong , mà đây là một cái tổ ong rất to, gia đình của cả ba nhà đã phải chuyển đi khuất mất họ Lê và không ai còn biết tình trạng của họ ra sao nữa.

Những tên bảo vệ được gia tộc cô giao trách nhiệm trông nom cô thì đều bị đuổi việc, chỉ vì một phút lơ là không chú ý đến cô mà giờ đây chúng đã phải hối hận.

Lạc Nam thì chả biết gì , cậu chỉ nghĩ rằng hôm nay đã làm thêm được một việc tốt thôi , vì công việc của ba nên Lạc Nam đã phải chuyển đi nơi khác , Từ Chúc lục tung cả thành phố cũng không thấy Lạc Nam đâu.

Từ Chúc cảm thấy vừa buồn vừa hối hận , cô đã quá yếu đuối , cũng một phần là do gia đình quá nuông chiều và bao bọc nên cô rất nhút nhát, cô quyết định phải thay đổi bản thân từ hôm nay để sau này khi còn gặp lại cậu mới có thể nói hết những suy nghĩ hiện tại của mình.

Hết chương 2.

Bạn đang đọc Re:world,Làm lại thế giới ta là người mạnh nhất nhưng vẫn sợ yandere? sáng tác bởi TienCter
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TienCter
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.