Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương Đông? Phương Tây?

Tiểu thuyết gốc · 742 chữ

Ặc, suýt nữa là lão tử ta bầm mặt rồi, sao giường cao vậy? Bất giả giơ tay lên trước mặt. Cái quái gì đây? Tay hắn ta nhỏ xíu như một hài tử. Trong khi hắn cứng đờ ra đấy thì tên nhóc kia cũng lờ mờ mở mắt rồi nhìn tôi nở một nụ cười: "Vũ Ca, Lạc lão, hai người dậy rồi à?"

Giọng nói của đứa trẻ này làm lòng hắn xao xuyến. Theo lời của Lạc lão thì đứa trẻ này là Lãnh Phong, còn hắn là Lãnh Vũ. Đứa trẻ đó vừa gọi hắn là ca? Lão tử có đệ đệ từ lúc nào chứ? Sao trong kí ức chẳng có ai là A Phong cả nhưng đứa trẻ này làm người máu lạnh như hắn dâng trào cảm xúc khó tả... Không nói gì thêm, bọn hắn được Lạc lão dẫn đến cha mẹ hắn. Trong lòng đột nhiên có chút bồn chồn nhưng rồi việc cũng đâu vào đấy. Ấn tượng đầu tiên là nghe họ thuyết pháp một bản dài đằng đẵng. Thuyết pháp cả 4 canh thì mới tha cho.

Nằm trên bãi cỏ mềm mãi với ánh nắng mặt trời. Tay trong tay hắn là một bản đồ đại lục. Hắn biết rằng nơi hắn đang sống còn bé được gọi là Tây Vực, cụ thể là đây là nước Anh. Lão tử là người Anh sao? Ngoài màu mắt xanh ra thì hắn có mái tóc đen, cha mẹ hắn cũng vậy, chẳng nhẽ là con lai? Còn về nơi hắn lưu lạc mười năm thì chính là Đông Vực, nơi đó là Hồng Kông Trung Quốc, là Hồng Kông hay Trung Quốc thì không rõ. Hiện tại Lãnh gia này đang toạ lạc ở phía Đông nước Anh, quá rõ ràng, nơi đây của mười năm sau sẽ là một bãi đất hoang vô tận. Nhưng mà... Lãnh gia sao? Trong kí ức của hắn, bọn sát nhân đã hô hào rằng: "Diệt Quân gia, vươn lên đệ nhất gia" Có nhầm lẫn gì chăng? Hắn bật dậy hỏi Lạc lão đang ôm A Phong trong lòng, lão đang kể chuyện cho cậu nhóc. "Lạc lão, ông có biết Quân gia không?" Hắn hỏi. Lạc lão một phen ngạc nhiên: "Ô hô, Quân gia là đây chứ đâu." "Hở, đây chẳng phải là Lãnh gia sao?" Hắn thắc mắc. "Ồ, con có vẻ tò mò nhỉ? Nhưng Lãnh gia là phụ thân con, còn Quân gia là mẫu thân con đó. Lãnh Vũ, ừ, nhân danh của con là Lãnh Quân Vũ, nhưng khi ở bên ngoài con là Lãnh Vũ, con hiểu không?" Lạc lão luyên thuyên nhưng lại nhấn mạnh hắn là Lãnh Vũ.

Thật khó hiểu? Quân gia của mẹ tại sao lại diệt chứ? Không phải mẹ đã trở thành người Lãnh gia sao? Tới đây hắn không hỏi thêm. "Lạc gia gia, trận này phải đánh thế nào?" A Phong hỏi. Quái lạ, trẻ con ở Lãnh gia này từ khi sinh ra là chơi game mãi, đến độ thuyết pháp cũng là game nhiều hơn so với các kiến thức thông thường. Nhớ không lầm thì tựa game là L.O.L. Lúc nhỏ, hắn có chơi, thậm chí còn giỏi nữa là đằng khác. Đó là thể loại game kiếm hiệp nhưng cũng không hẳn, cũng giống fantasy.

"Lạc lão, tại sao phải chơi LOL?" Hắn tò mò. "Ồ, khi nào lớn lên con sẽ phát triển game này đấy, đây là sản nghiệp của Lãnh gia, và còn nguyên nhân khác..." Lạc lão giải thích. "Nguyên nhân...?" Hắn không khỏi thắc mắc. "Ừm, ta không rõ" Lạc lão vuốt chòm râu dài của mình "Con còn muốn hỏi thêm gì nữa không?" Tới đây hắn còn nhiều điều muốn hỏi lắm, thừa cơ hắn phải giải đáp khúc mắt chứ? "Lạc lão này, tại sao Lãnh gia chẳng phải... chúng ta là người Anh sao? Sao lại ... lại cứ sống như người phương Đông ấy?" Lạc lão bật cười: "A Vũ, con hỏi hay lắm, ha ha ha.... Phải phải là người Anh, nhưng gốc là người phương Đông." Hắn lại rối thêm: "Nhưng giờ là thời đại nào rồi ạ? Cứ như người tối cổ?" Lạc lão tiếp lời hắn: "Đây là gia quy, sau này lớn hơn, các con sẽ học về văn hoá các nước." Hắn càng khó hiểu, chậc.

Bạn đang đọc Quy luật của Đồng hồ Số mệnh sáng tác bởi BanNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BanNho
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.