Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thí Điểm

Phiên bản Dịch · 1882 chữ

Thị ủy Phượng Hải rất nhanh đưa chuyện đám người Ngô Uy Hoa quyết định xây dựng khu giải trí ở thôn Liễu Thụ ra bàn bạc. Vương Trạch Vinh cũng thật không ngờ Thị ủy lại coi trọng việc này như vậy. Bí thư thị ủy Âu Dương Hải Ba và Thị trưởng Lô Cát Xuân đều thể hiện muốn mau chóng xác định việc này.

Trong phòng hội nghị của Thị ủy, các thường vụ đều rất vui vẻ. Con của Ủy viên Quốc vụ viện muốn đầu tư ở Thành phố Phượng Hải, trước không nói thành công hay thất bại nhưng có thể tạo quan hệ với Ủy viên Quốc vụ viện, đây là điều mọi người đều mong chờ. Một vài Thường vụ thị ủy đang bắt đầu nghĩ xem nên làm như thế nào để tạo quan hệ với Ngô Uy Hoa.

Các thường vụ cẩn thận lắng nghe Vương Trạch Vinh nói về chuyện đám người Ngô Uy Hoa đã đi khảo sát nhiều nơi. Lô Cát Xuân cười nói:

- Đồng chí Trạch Vinh đã dành nhiều công sức trong việc này. Tôi tin rằng khi khu giải trí xây dựng xong, Phượng Hải không những có thêm một thắng cảnh du lịch, quan trọng nhất là văn hóa cũng sẽ tăng lên.

Phú Tuấn Tiên vui vẻ nói:

- Tôi nghe nói con thứ hai của Phó chủ tịch tỉnh Nhạc cũng tham gia vào trong đó. Đây là việc đáng mừng.

Hai người Lô Cát Xuân và Phú Tuấn Tiên đều rất coi trọng việc này vì qua đó họ có thể có chiến tích, có được quan hệ với đám thiếu gia kia.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc là như thế này, Nhạc Kính Tùng dùng suối nước nóng đóng làm cổ phần, đám người Ngô Uy Hoa bỏ tài chính. Tôi tin rằng đầu tư sẽ rất lớn.

Âu Dương Hải Ba nói:

- Đồng chí Trạch Vinh, thôn Liễu Thụ có rất nhiều ruộng đất, khi giải quyết việc này cần có biện pháp tốt nếu không sẽ ảnh hưởng đến lợi ích nông dân, như vậy sẽ rất khó khăn.

Âu Dương Hải Ba là Bí thư thị ủy nên lo nhiều đến lợi ích quần chúng nhân dân.

Vương Trạch Vinh nói:

- Gần đây tôi cũng đã tiến hành điều tra công tác nông nghiệp của Phượng Hải, cảm thấy có rất nhiều đất bỏ hoang mà nông dân không trồng trọt. Tôi định lấy thôn Liễu Thụ làm thí điểm tiến hành Luân chuyển đất đai, không biết Thị ủy có ý kiến gì trong việc này?

Mặc dù Vương Trạch Vinh biết mạo muộn nói ra việc này là không tốt, nhưng nghĩ đến khu giải trí kia cần rất nhiều đất nên hắn coi đây là cơ hội.

Lô Cát Xuân nói:

- Cả nước đang triển khai công tác Luân chuyển đất đai, nhưng Phượng Hải là thành phố công nghiệp nên chưa chú trọng đến việc này, chỉ có một vài huyện làm nhưng hiệu quả không cao. Thôn Liễu Thụ tuy có nhiều đất bỏ hoang nhưng nếu tiến hành Luân chuyển đất đai thì có thể ảnh hưởng đến xây dựng khu giải trí không?

Âu Dương Hải Ba hỏi:

- Trạch Vinh, cậu nghĩ như thế nào?

Y cũng muốn biết suy nghĩ của Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nói:

- Cụ thể thì tôi chưa nói chuyện với bọn họ, nhưng tôi suy nghĩ chính là ở tình huống không ảnh hưởng đến lợi ích nông dân, còn muốn cho bọn họ không bị ảnh hưởng đến cuộc sống do mất đất nên nếu Thị ủy đồng ý thì tôi sẽ làm việc này.

Phú Tuấn Tiên cười nói:

- Tôi tin vào năng lực của đồng chí Trạch Vinh, nếu thật sự có thể thực hiện được thì đó sẽ là lối ra cho công tác Luân chuyển đất đai.

Phú Tuấn Tiên đã nghĩ kỹ, đi theo Vương Trạch Vinh thì có thể liên hệ với đám thiếu gia kia, có lẽ có thể liên lạc với người sau lưng bọn họ.

Âu Dương Hải Ba nhìn các thường vụ rồi nói:

- Mọi người nói ý kiến của mình đi. Bây giờ Trung ương càng lúc càng coi trọng công tác Luân chuyển đất đai, Phượng Hải chúng ta vẫn đứng phía sau trong công tác này, như vậy cũng không phải chuyện tốt.

Các thường vụ thầm nghĩ khu giải trí kia dù như thế nào cũng chỉ có Vương Trạch Vinh đụng được tay vào, đổi người khác thì có lẽ không quan hệ được với đám thiếu gia Bắc Kinh. Nếu như hắn tự đề xuất thì cứ cho hắn thử xem.

Rất nhanh chuyện liên quan đến công tác Luân chuyển đất đai được các thường vụ ủng hộ.

Sau khi các thường vụ rời đi, Âu Dương Hải Ba gọi Vương Trạch Vinh vào văn phòng mình.

- Trạch Vinh, công tác Luân chuyển đất đai phải từng bước đi tới, không được quá nhanh, vừa không được đi sau người khác. Tiến hành một cách thích hợp nhằm đảo bảo lợi ích của nga là được.

Vương Trạch Vinh không khỏi ngẩn ra. Hắn nghe được Âu Dương Hải Ba không muốn quá nóng lòng với công tác Luân chuyển đất đai.

Vương Trạch Vinh rất nhanh hiểu ra tại sao Phượng Hải vẫn không làm tốt công tác này. Có lẽ Âu Dương Hải Ba biết sự khác nhau ở Trung ương về công tác Luân chuyển đất đai, nên hắn không muốn dễ dàng bị cuốn vào trong đó.

Mặc dù biết suy nghĩ của Âu Dương Hải Ba nhưng Vương Trạch Vinh không hề định lùi bước. Hắn nói:

- Tôi cảm thấy người Phượng Hải ra ngoài làm thuê càng lúc càng nhiều, đất bỏ hoang ở mức đáng báo động. Cứ tiếp tục như vậy thì đối với nông dân hay chính quyền đều là lãng phí tài nguyên nên cần thay đổi.

Âu Dương Hải Ba nghĩ đến mấy tên thiếu gia kia thì thầm nghĩ có đám này thì cũng có thể thử xem sao, nên y gật đầu nói với Vương Trạch Vinh:

- Việc này giao cho cậu.

Sau khi tin tức thôn Liễu Thụ sẽ được đầu tư xây dựng khu giải trí, không biết như thế nào mà chỉ trong một đêm mà trên đám đất hoang lại xuất hiện rất nhiều cây trồng, còn có cả người dựng nhà trên đó.

Sáng hôm sau khi Vương Trạch Vinh đi làm thì nghe thấy Khương Tắc Xương báo cáo việc này?

- Trồng cây ư?

Vương Trạch Vinh khó hiểu nhìn Khương Tắc Xương. Hôm qua Thường vụ thị ủy mới bàn về việc khai thác thôn Liễu Thụ, sao đột nhiên lại trồng cây rồi, việc này nhất định có người muốn kiếm chỗ tốt đây.

Vương Trạch Vinh lập tức lên xe đến thôn Liễu Thụ. Hắn đưa mắt nhìn quanh thì thấy đâu đâu cũng đang có người trồng trọt, một vài chiếc xe đang không ngừng chở cây giống và phương tiện vào.

Vương Trạch Vinh thấy cảnh này liền hiểu đây là có người tổ chức.

Thuê đất bỏ hoang thì giá khác, nhưng đất có trồng cây giá lại khác hẳn.

Vương Trạch Vinh liền lập tức gọi điện cho Bí thư và chủ tịch xã tới rồi chỉ vào khu đất mà nói:

- Đây là chuyện gì?

Quan Văn Kiệt nói:

- Phó thị trưởng Vương, việc này chúng tôi không biết. Tối qua rất nhiều gia đình đều bán đất đi. Ngài không biết nhiều gia đình lén giao dịch, sáng sớm hôm nay đã xuất hiện việc này.

Vương Trạch Vinh không nói gì nữa mà lập tức về thành phố.

Khi Vương Trạch Vinh vào văn phòng của Lô Cát Xuân, Lô Cát Xuân nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Trạch Vinh, tôi đang muốn tìm cậu. Chuyện ở thôn Liễu Thụ là như thế nào?

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Thị trưởng Lô, tôi đang muốn báo cáo với anh về việc này. Tôi vừa đến thôn Liễu Thụ, không biết như thế nào mà có người đang trồng trọt trên đó, tôi thấy trong này nhất định có vấn đề. Chắc là ai đấy biết ở đó sẽ xây dựng khu giải trí nên muốn kiếm lợi.

Lô Cát Xuân nghĩ việc này sẽ ảnh hưởng đến cuộc đầu tư nên cũng nghiêm túc nói:

- Dù như thế nào cũng không thể ảnh hưởng đến chuyện đầu tư, tôi muốn xem ai làm như thế này.

Lô Cát Xuân liền gọi điện cho Quan Văn Kiệt mà nói:

- Anh đừng nói với tôi là anh không biết chuyện này, rốt cuộc là ai làm.

Quan Văn Kiệt thực ra cũng biết việc này. Vừa nãy khi Vương Trạch Vinh tới thì hắn đã biết chuyện, nhưng hắn không nói ra. Bây giờ nghe thấy Thị trưởng Lô Cát Xuân hỏi mình, hắn do dự một chút rồi nói:

- Thị trưởng Lô, việc này tôi nghe thấy một chút tin tức thì hình như có quan hệ với Bí thư Âu Dương, cái khác tôi không rõ.

Lô Cát Xuân không khỏi ngẩn ra, việc này xem ra có vấn đề rồi. Sao lại có quan hệ với Âu Dương Hải Ba.

Lô Cát Xuân dập máy xong liền nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:

- Trạch Vinh, chuyện có chút kỳ quái, nghe Quan Văn Kiệt nói thì việc này có quan hệ với Bí thư Âu Dương.

Nói đến đây Lô Cát Xuân liền nhìn Vương Trạch Vinh. Nếu có quan hệ với Phó thị trưởng Vương thì việc này phải suy nghĩ kỹ rồi mới làm được.

Lô Cát Xuân nghĩ đầu tư khu giải trí là chuyện lớn, nếu việc này thực sự có quan hệ với Phó thị trưởng Vương, hắn cũng muốn xem Phó thị trưởng Vương xử lý việc này như thế nào. Trong lòng hắn còn một suy nghĩ không biết chừng qua việc này sẽ ảnh hưởng đến địa vị của Phó thị trưởng Vương. Hắn rất vui khi được thấy uy tín của Phó thị trưởng Vương bị ảnh hưởng.

- Đi, chúng ta đến chỗ Bí thư Âu Dương báo cáo việc này.

Lô Cát Xuân kéo cả Vương Trạch Vinh cùng đi. Có Vương Trạch Vinh cùng đi nói chuyện này, hắn muốn xem Phó thị trưởng Vương có thái độ như thế nào?

Vương Trạch Vinh cũng biết việc này nhất định cần báo cáo với Phó thị trưởng Vương. Xây dựng khu giải trí là việc lớn, nếu bởi vì việc này khiến giá thuê đất tăng lên, như vậy đây là chuyện không tốt với cả chính quyền và đám người Ngô Uy Hoa. Quan trọng nhất chính là tiền bị đám người có ý đồ xấu lấy.

Tâm trạng Vương Trạch Vinh bây giờ rất xấu, xây dựng khu giải trí là việc tốt, ai ngờ có kẻ định giở trò.

Bạn đang đọc Quan Khí​ của Hồng Mông Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.