Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế Lực Mạnh Tới Phượng Hải

Phiên bản Dịch · 2533 chữ

Được trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Giang Doanh Tiêu đưa đón, Vương Trạch Vinh tới thành phố Phượng Hải.

Trong mấy ngày nằm viện, đám cán bộ thành phố Phượng Hải hết sức tò mò về vị thường vụ phó thị trưởng mới tới. Không ít người còn tới bệnh viện thăm hỏi Vương Trạch Vinh, nhiều người còn coi việc này là một công tác đầu tư trọng yếu hạng nhất.

Thấy Vương Trạch Vinh trẻ tuổi như vậy lại còn được đích thân trưởng ban tổ chức tỉnh ủy đi cùng tới thành phố Phượng Hải, phàm là ai có mặt cũng đều cảm thấy hâm mộ "ước gì mình được như anh ý", từ vẻ ngoài mà xét thì Vương Trạch Vinh còn quá trẻ!

Trước khi Vương Trạch Vinh tới đây thì Uông Nhật Thần đã gọi điện thoại nói chuyện riêng với hắn, nội dung chính là theo đạo lý thì Vương Trạch Vinh là thường vụ thị ủy Phượng Hải tương ứng là cấp giám đốc sở. Thế nhưng suy xét đến nhiều yếu tố, tới thành phố Phượng Hải trước mắt hắn tạm nhận đãi ngộ cấp phó giám đốc sở, sau một thời gian sẽ giải quyết vấn đề này.

Nghe Uông Nhật Thần nói xong, Vương Trạch Vinh biết chuyện mình được điều đến thành phố Phượng Hải có không ít tranh luận, và đây cũng là kết quả do Uông Nhật Thần tác động mạnh vào. Một người mới 30 tuổi lại từ ngoại tỉnh điều tới mà muốn trực tiếp lên cấp giám đốc sở, chuyện này tạo thành áp lực khá lớn cho Uông Nhật Thần, mặc dù hắn có quyền uy ở đây nhưng cũng chỉ có thể chọn lựa biện pháp quá độ như thế.

Do Uông Nhật Thần có ý đả thông nên Vương Trạch Vinh vẫn tỏ vẻ mình nhất định sẽ nỗ lực công tác, quyết không để cho tỉnh ủy mất mặt.

Uông Nhật Thần tỏ ra khá hài lòng với thái độ của Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh trước kia là cấp phó giám đốc sở, hắn cũng cảm nhận được áp lực nếu mới điều tới đây mà liền làm cấp giám đốc sở. Uông Nhật Thần ngẫm lại lại thấy buồn cười, chuyện này cũng coi như là một trường hợp đặc biệt ở Phượng Hải!

Thông qua Uông Phỉ, Vương Trạch Vinh nắm được một số hiểu biết về thành phố Phượng Hải, tại một thành phố trực thuộc tỉnh như Phượng Hải thì phàm là tiến vào trong thường vụ tỉnh ủy thì tất cả đều là cấp giám đốc sở, e là cũng chỉ có một mình mình là cấp phó giám đốc sở. Điều này hẳn là một điểm đặc biệt, một thường vụ thị ủy không ngờ lại không thể trở thành cấp giám đốc sở!

Đối với sự ra mắt của Vương Trạch Vinh, đám thị ủy Phượng Hải hoan nghênh nhiệt tình.

Trên đại hội cán bộ thành phố Phượng Hải, Giang Doanh Tiêu tuyên bố bổ nhiệm của tỉnh ủy.

Nội dung đại hội cán bộ chỉ có một việc, đó là tuyên bố bổ nhiệm Vương Trạch Vinh, bí thư, thị trưởng đều lần lượt tỏ thái độ hoan nghênh đối với sự có mặt của Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cũng bày tỏ nhất định sẽ triển khai công tác dưới sự lãnh đạo của thị ủy, ủy ban.

Cả quá trình không dài nhưng đám người ngồi phía dưới lại phát hiện Vương Trạch Vinh có một điểm hứng thú.

Trong văn kiện bổ nhiệm kia có ghi cấp bậc của Vương Trạch Vinh chính là mấy chữ cấp phó giám đốc sở.

Mấy chữ này làm tất cả mọi người bắt đầu suy ngẫm lại, đây đúng là một trường hợp đặc biệt của thành phố Phượng Hải. Vương Trạch Vinh xuất hiện với khí thế mạnh như vậy, còn chưa tới nhận chức thì đã gặp họa tai nạn xe, rồi kéo theo một đám người ngã xuống. Hiện giờ thì hay rồi, người thì đã tới nhưng lại chỉ viết mấy chữ cấp phó giám đốc sở, mà đã thế lại vẫn là thường vụ thị ủy thành phố Phượng Hải, trong 15 thường vụ thì có 14 người là cấp giám đốc sở, chỉ riêng có Vương Trạch Vinh là cấp phó giám đốc sở.

Quá độ! Mọi người không thể không thừa nhận sự thật này, một thanh niên mới 30 tuổi mà đã tiến vào thường vụ thị ủy thành phố Phượng Hải, nếu không phải vì nguyên nhân chưa đủ thành thục thì e là cấp bậc của hắn sẽ không phải là phó giám đốc sở. Chẳng qua với tình hình trước mắt thì việc Vương Trạch Vinh trở thành cấp giám đốc sở cũng chẳng phải là việc khó khăn gì.

Sau khi trưởng ban tổ chức tỉnh ủy chia tay hội nghị cán bộ, Âu Dương Hải Ba lập tức triệu tập các thường vụ tham gia một cuộc họp, nội dung chính là nghiên cứu vấn đề phân công Vương Trạch Vinh.

Kỳ thật nội dung này mọi người cũng đã sớm nghiên cứu từ trước rồi.

Trong gian phòng họp thị ủy nhỏ của thành phố Phượng Hải.

Do Âu Dương Hải Ba là thường vụ tỉnh ủy cho nên hắn trở thành người đứng đầu hội nghị mà không ai có thể tranh được.

Thấy mọi người đã ngồi xuống, Âu Dương Hải Ba nói:

- Hôm nay thành phố Phượng Hải chúng ta chào đón đồng chí Vương Trạch Vinh. Đầu tiên, chúng ta hãy vỗ tay nhiệt liệt để hoan nghênh sự có mặt của đồng chí Vương Trạch Vinh.

Vừa dứt lời hắn liền vỗ tay đầu tiên, các thường vụ khác cũng đều tiếp nối.

Thấy mọi người nhiệt liệt như vậy, Vương Trạch Vinh vội đứng lên khom người cung kính nói:

- Từ hôm nay trở đi tôi đã trở thành một thành viên của thành phố Phượng Hải, tôi nhất định sẽ cố gắng công tác theo sự đoàn kết của thị ủy.

Đợi Vương Trạch Vinh ngồi xuống, Âu Dương Hải Ba nói:

- Chắn hẳn mọi người đều đã biết về đồng chí Vương Trạch Vinh rồi, tuy rằng đồng chí ấy mới điều đến thế nhưng khi còn công tác ở tỉnh Giang Sơn thì một số đồng chí trong các ban ngành của chúng ta cũng đã giao lưu và đánh giá đồng chí Vương Trạch Vinh trên cương vị của mình đã làm ra thành tích.

Âu Dương Hải Ba khen ngợi Vương Trạch Vinh một hồi rồi cười nói:

- Có sự gia nhập của đồng chí Vương Trạch Vinh, thành phố Phượng Hải chúng ta có khả năng kết thành hữu hảo với thành phố Paris, đây là một điều có lợi đối với sự phát triển của thành phố Phượng Hải.

Hắn vừa nói xong câu này thì các thường vụ mới nhớ lại, rốt cuộc vì sao thành phố Paris kia lại kết đôi với thành phố của mình, đến giờ mới biết hóa ra theo yêu cầu của thị trưởng Paris, Vương Trạch Vinh tới nơi nào thì sẽ kết tình hữu nghị với nơi đó, nói như vậy cũng tức là Paris hoàn toàn có khả năng kết đôi cùng với Phượng Hải!

Xem ra Vương Trạch Vinh này cũng không tồi, hắn dẫn theo một miếng bánh quá lớn!

Việc kết đôi này có thể coi như là một chiến tích, các thường vụ đều nhìn về phía Vương Trạch Vinh bằng ánh mắt "dịu dàng".

Rất hài lòng với biểu tình của mọi người, Âu Dương Hải Ba nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh được điều tới thành phố Phượng Hải, làm cho thành phố chúng ta được rót thêm một dòng máu mới. Đối với vấn đề phân công Vương Trạch Vinh thì tôi có vài ý kiến, mọi người có thể thảo luận một chút.

Bên trong phòng họp này quan khí va chạm với nhau còn kịch liệt hơn so với ở Quán Hà.

Do Vương Trạch Vinh là người mới tới. Tuy rằng Âu Dương Hải Ba đang nói chuyện của hắn nhưng hắn vẫn mỉm cười như trước, không hề tùy tiện chen vào.

Mặc dù không chen vào nói nhưng ánh mắt của hắn lại "scan" quan khí của mọi người.

Trong lúc Âu Dương Hải Ba nói tới việc phân công của mình thì Vương Trạch Vinh thấy bên trong phòng họp có không ít quan khí đang đấu đá với nhau.

- Đồng chí Vương Trạch Vinh là chuyên gia về phương diện du lịch mà mảng du lịch lại là công tác trọng yếu nhất của thành phố Phượng Hải. Hơn nữa thành phố Paris có thể kết đôi cùng Phượng Hải hay không cũng cần có sự cố gắng của đồng chí Vương Trạch Vinh, cho nên tôi thấy nên giao công tác du lịch cho đồng chí Vương Trạch Vinh.

Lời của Âu Dương Hải Ba hợp tình hợp lý, ngay khi vừa nói xong thì Vương Trạch Vinh liền phát hiện một chuyện, quan khí của phó bí thư Lưu Bảo Nguyệt xuất hiện dao động rất lớn, quan khí của hắn tương phản hẳn với của Âu Dương Hải Ba.

Ngay khi ý kiến này được đưa ra thì quan khí của Lưu Bảo Nguyệt cùng với của Vương Trạch Vinh lại sinh ra một chút bất hòa hợp.

Nhìn thấy tình hình này thì sao Vương Trạch Vinh lại không hiểu, ai cũng biết Lưu Bảo Nguyệt phụ trách chính là mảng du lịch này. Trước kia trong Ủy ban hợp tác kinh tế ba tỉnh hắn cũng có mấy lần giao tiếp với Lưu Bảo Nguyệt, tuy rằng Lưu Bảo Nguyệt là phó bí thư nhưng hắn lại được giao cho quản lý công tác du lịch.

Xem ra mục đích phân công của Âu Dương Hải Ba chính là muốn phân chia một ít quyền lực của Lưu Bảo Nguyệt.

Tự nhiên lại đắc tội với Lưu Bảo Nguyệt rồi! Vương Trạch Vinh chỉ có thể than thầm trong lòng.

Mặc dù biết Lưu Bảo Nguyệt không vui vẻ nhưng Vương Trạch Vinh cũng chẳng có sợ hãi hay lo lắng gì cả, mình đến Phượng Hải này chính là muốn làm ra thành tích, việc đắc tội với người thì khó có thể tránh.

Thấy mọi người đã chấp nhận lời của mình, Âu Dương Hải Ba tiếp tục nói:

- Mọi người đều biết khi còn ở Quán Hà đồng chí Vương Trạch Vinh đã làm rất tốt việc luân chuyển ruộng đất, từng nhận được biểu dương của phó thủ tướng Lục, từ các số liệu cũng đã chứng tỏ Quán Hà đã có sự phát triển vượt bậc sau khi triển khai công tác luân chuyển ruộng đất. Qua đó có thể thấy đồng chí Vương Trạch Vinh có rất nhiều kinh nghiệm về mặt này nên chúng ta cần tận dụng, bởi vì luân chuyển ruộng đất liên quan tới nông nghiệp và chiêu thương nên tôi thấy hai mảng này cũng nên giao cho đồng chí Vương Trạch Vinh.

Vì có phát hiện vừa rồi nên lúc Âu Dương Hải Ba nói thì Vương Trạch Vinh liền chú ý quan sát tình hình các thường vụ.

Sau một lúc 'soi' hắn cũng phát hiện tình hình tương tự.

Quan khí của thường vụ phó thị trưởng Chu Phong Chí cũng xuất hiện một ít dao động.

Lại đắc tội thêm với một thường vụ phó thị trưởng rồi!

Vương Trạch Vinh cũng đã sáng tỏ quyết định phân công này của Âu Dương Hải Ba, hắn hoàn toàn nhân cơ hội mình đến để đoạt một số quyền lực của mấy người bất đồng với bản thân.

Nói xong hai ý này, Âu Dương Hải Ba cười tủm tỉm nhìn mọi người nói tiếp:

- Ngoài hai nội dung này, do đồng chí Trương Vân Chính đã chuyển đi nên các công tác về tin tức, truyền hình, dân tộc, tôn giáo đều giao cho đồng chí Vương Trạch Vinh gánh vác, mọi người thấy ý kiến này thế nào?

Thường vụ phó thị trưởng Chu Phong Chí cười nói:

- Phân công của bí thư Âu Dương rất hay, tôi đồng ý với sự phân công này, sau cuộc họp này tôi sẽ tiến hành chuyển giao mảng chiêu thương.

Chu Phong Chí nhìn thấy ý tưởng của Âu Dương Hải Ba, hắn làm như vậy mục đích chính là muốn mình tranh đấu với Vương Trạch Vinh, về chuyện này thì mọi người đều biết tình hình của Vương Trạch Vinh, lai lịch bất minh! Đối với một người mới đến có uy thế mạnh như thế, trong tình hình chưa thăm dò rõ hoàn toàn thì quyết không thể đối nghịch với hắn. Tuy rằng hắn chỉ mới là cấp phó giám đốc sở nhưng mà có sự ủng hộ của lão Uông Nhật Thần kia thì chuyện trở thành cấp giám đốc sở cũng không lâu nữa.

Nghe thấy Chu Phong Chí nói như vậy, phó bí thư Lưu Bảo Nguyệt cười nói:

- Ngày nay sự phát triển thay đổi từng ngày, công tác du lịch cũng đi theo hướng quốc tế, chúng ta cần nhiều người trẻ tuổi như đồng chí Vương Trạch Vinh xung phong, tôi cho rằng phân công của bí thư Âu Dương rất phù hợp với thực tế, để một nhân tài như đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách công tác du lịch chính là dùng đúng người, sau cuộc họp tôi sẽ mau chóng chuyển giao công việc này.

Lưu Bảo Nguyệt dù biết sau khi triển khai công tác du lịch thì lợi ích sau này rất lớn, nhưng mục tiêu của hắn thì xa hơn, chuyện này quyết không thể rơi vào cái bẫy mà Âu Dương Hải Ba giăng sẵn được.

Vương Trạch Vinh nhìn và hiểu rõ tất cả nhưng hắn giả bộ không biết gì.

Thấy Âu Dương Hải Ba gọt bớt quyền lực của hai người này thì tinh thần của hắn cũng sục sôi trăm phần trăm, người có thể tiến vào thường vụ tỉnh ủy đúng là khác biệt.

Các thường vụ còn lại phần lớn đều lặng lẽ quan sát, đối với đám người này mà nói thì Âu Dương Hải Ba phân công như vậy chính là muốn bày lễ cho Uông Nhật Thần. Nếu như chỉ có tiếp nhận công tác trước đây của thường vụ đã bị điều đi thì về cơ bản trong tay Vương Trạch Vinh chẳng có bao nhiêu quyền lực, còn nếu làm như vừa rồi thì Vương Trạch Vinh có điều kiện để làm ra thành tích.

Nhìn thấy một tay mới như Vương Trạch Vinh ngồi đó, mọi người đều cảm nhận được hậu thuẫn mạnh mẽ sau lưng Vương Trạch Vinh.

Bạn đang đọc Quan Khí​ của Hồng Mông Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 195

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.