Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gây Chuyện

Phiên bản Dịch · 1948 chữ

Đại hội kết thúc nhưng Vương Trạch Vinh không hề được nhàn đi. Bây giờ Bộ Thương mại còn khó triển khai công tác hơn khi có Khương Trường Chính. Tất cả đều do Lô Kiến Thành muốn khống chế quyền lực.

Càng làm cho Vương Trạch Vinh không hài lòng là cách làm việc của Lô Kiến Thành. Nếu như y bàn với hắn tước, hắn nhất định sẽ bỏ chút quyền lực ra. NHưng cách làm của Lô Kiến Thành bây giờ thì Vương Trạch Vinh không thể chấp nhận.

Nghĩ đến những gì mình đang làm, Vương Trạch Vinh cũng tự tin. Lô Kiến Thành nếu còn dùng cách như bây giờ đối phó mình, đừng trách mình không nể mặt. Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ thì Hạng Định gọi điện tới.

Vương Trạch Vinh không khỏi có chút ngạc nhiên. Hạng Định bình thường sẽ không gọi điện khi hắn đi làm, chẳng lẽ xảy ra chuyện.

- Vương ca, anh có rảnh không? Em có việc cần báo với anh.

- Chú đang ở đâu?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Em ở nhà.

Vương Trạch Vinh đương nhiên biết nhà Hạng Định ở đâu, nghe nói Hạng Định bỏ rất nhiều tiền mới mua được.

Vương Trạch Vinh biết Hạng Định có việc khó nên mới gọi vào giờ này nên nói:

- Anh tới ngay.

Xe chạy trên đường, Vương Trạch Vinh ngồi đó mà cảm thấy Lý Minh Quốc lái xe tốt hơn Long Dũng Đình. Lý Minh Quốc ít nói chuyện, khi lái xe rất chăm chú nhìn về đằng trước.

Nhìn Lý Minh Quốc như vậy, Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng. Đúng là nhân viên chuyên nghiệp, Long Dũng Đình đúng là không thể so sánh.

Vương Trạch Vinh nhìn biệt thự của Hạng Định mà nói:

- Khó trách chú không thích làm quan. Cuộc sống đúng là quá thoải mái.

- Vương ca, em không có phú làm quan. Em thấy làm quan là một môn học vấn rất cao, em chỉ có thể làm việc đơn giản mà thôi.

Vương Trạch Vinh cười cười mà mắng:

- Chú đúng là biết chống chế.

- Vương ca, nói thật em chịu quan trường đủ rồi, làm việc gì cũng gò bó. Anh nhìn em bây giờ coi, coi như hưởng thụ cuộc sống.

Vương Trạch Vinh cười cười lắc đầu.

Thấy Vương Trạch Vinh lắc đầu, Hạng Định nói thêm:

- Chẳng qua em sống tốt như vậy là nhờ mọi người giúp, nếu không em cũng không là gì ở Bắc Kinh.

Nhìn Lý Minh Quốc rất chuyên nghiệp kiểm tra xung quanh rồi mới đi, Hạng Định thở dài nói:

- Vương ca, thân phận của anh càng lúc càng cao.

- Đó là công việc mà.

- Anh yên tâm, em sao có thể hại anh cơ chứ? Anh là chỗ dựa rất mạnh của em.

Hạng Định nói.

Thấy Hạng Định giả vờ như vậy, Vương Trạch Vinh cười ha hả nói:

- Chú đừng ra vẻ như vậy. công việc của Lý Minh Quốc chính là như vậy. Đừng nói mấy cái này nữa, chú tìm anh có việc gì.

Hạng Định lúc này cũng nghiêm túc nói:

- Vương ca, em vẫn không hỏi anh. Hoàng Thiên Thiên kia là như thế nào?

Vương Trạch Vinh đúng là có chút buồn bực, chẳng qua nghĩ Hoàng Thiên Thiên cũng đẹp nên khá động tâm. Lần trước phá trinh cô nhưng hắn không có cảm giác gì mấy (đang ngủ)

- Sao thế?

Vương Trạch Vinh lúc ấy cũng chỉ là viết một tờ giấy bảo Hoàng Thiên Thiên đưa cho Hạng Định giúp cô ta.

Hạng Định cười hì hì nói:

- Vương ca, xem ra anh quá bận nên không đủ quan tâm Hoàng Thiên Thiên. Vì tờ giấy của anh mà em lăng xê cô ta, vậy mà anh không coi vào đâu.

Thấy Vương Trạch Vinh nhìn tới, Hoàng Thiên Thiên bật điều khiển, Tv trên tường lập tức chiếu hình ảnh của Hoàng Thiên Thiên.

Nhìn Hoàng Thiên Thiên đầy quyến rũ trên Tv, Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên. Hoàng Thiên Thiên này không còn vẻ rụt rè như trước nữa, mà rất tự tin. Hoàng Thiên Thiên đứng trước mặt Vương Trạch Vinh đầy vẻ sợ sệt thì bây giờ đã khác hẳn. Nhất là khi Hoàng Thiên Thiên đứng trước đông đảo khán giả, cô trông đầy tự tin. Khí chất thay đổi lên rất nhiều.

- Anh thấy không, thằng em này tốn rất nhiều tâm chí, cô ấy ở trong nước chỉ nổi tiếng kém mấy người như Lưu Băng Tinh, số fan rất lớn.

Hạng Định có chút đắc ý.

Vương Trạch Vinh đương nhiên hiểu rõ. Hạng Định có lẽ sau khi thấy tờ giấy liền dồn sức lăng xê Hoàng Thiên Thiên. Nghĩ Hoàng Thiên Thiên bây giờ đã rất nổi tiếng ở Trung Quốc, Vương Trạch Vinh coi như thầm khen Hạng Định đã thực hiện đúng ý mình.

- Ừ, cũng được.

Vương Trạch Vinh nhìn Hoàng Thiên Thiên trên Tv và nhớ lại cảnh Hoàng Thiên Thiên phục vụ mình ở trên giường, không biết sao hắn lại thấy tự hào.

- Vương ca, sao nói có mỗi câu cũng được thế chứ? Anh có biết là em bây giờ mang cái danh xấu. Ai cũng nghĩ Hoàng Thiên Thiên là người phụ nữ của em.

Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng. Người khác đoán như vậy là rất bình thường, nếu không thế mới là không bình thường. Hạng Định lăng xê Hoàng Thiên Thiên nhiều như vậy, ai chẳng tin Hoàng Thiên Thiên có quan hệ với Hạng Định.

- Anh còn cười. Mang tiếng ác mà không oán giận mới lạ.

Hạng Định nói như vậy chủ yếu là lấy lòng Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh đương nhiên hiểu ý của Hạng Định, hắn có thể có thái độ này đó chính là tỏ vẻ trung thành với mình.

- Nói đi, có việc gì?

- Vương ca yên tâm. Sau khi Hoàng Thiên Thiên đến chỗ em thì vẫn luôn giữ mình, em cũng hết sức giúp đỡ. Anh cũng biết trong làng giải trí có nhiều chuyện, nếu không có em thì Hoàng Thiên Thiên sao bảo vệ được mình. Bây giờ em hơi khó khăn.

Vương Trạch Vinh nhìn Hạng Định và thầm nghĩ tên này cũng được.

Tuy Vương Trạch Vinh không quá chú ý đến Hoàng Thiên Thiên, nhưng dù sao mình cũng phá của người ta, nếu Hoàng Thiên Thiên quan hệ loạn thì Vương Trạch Vinh nhất định không để ý. Bây giờ nghe Hạng Định nói Hoàng Thiên Thiên vẫn giữ mình, Vương Trạch Vinh lại thấy vui vẻ.

- Là như thế này, con thứ hai của phó Thủ tướng Hoa là Hoa Lợi Quốc gần đây nói nếu Hoàng Thiên Thiên không ngủ với hắn, hắn sẽ cho em một bài học.

Vương Trạch Vinh nghe vậy liền khó hiểu hỏi:

- Chú không phải là không làm gì được hắn đó chứ?

Hạng Định cười khổ một tiếng rồi nói:

- Vương ca, anh có thể không biết trong vòng tròn mặc dù biết em có quan hệ với bác, nhưng bọn họ biết em không thể để lộ việc này. Bác nếu biết em đấu với Hoa Lợi Quốc vì một người phụ nữ thì không cho em một trận mới lạ.

Vương Trạch Vinh lắc đầu và không hiểu suy nghĩ đám thiếu gia này. Chẳng qua hắn nghĩ Hạng Định nói cũng có lý. Hạng Nam là phó Thủ tướng, ông không thể nào đi phụ trách việc tranh chấp phụ nữ này.

Vương Trạch Vinh cũng đột nhiên nghĩ sao Hoa Lợi Quốc lại chủ động chọc vào Hạng Định, chẳng lẽ rỗi việc mà làm như vậy? Vương Trạch Vinh không tin Hoa Lợi Quốc không biết chỗ dựa của Hạng Định. Nếu biết mà còn chủ động gây chuyện thì trong đó nhất định có vấn đề.

Hơn nữa nếu bây giờ chuyện này làm lớn thì phó Thủ tướng Hoa cũng rất tức giận. Làm lớn cũng khó thu thập.

- Hoa Lợi Quốc là như thế nào?

- Trước đây khi phó Thủ tướng Hoa còn đương chức, y lợi dụng thế lực mà làm xây dựng ở các nơi, cũng kiếm được một món lớn. Chỉ là thằng này rất hám gái, trước kia em và hắn có chút mâu thuẫn. lần này hắn là nhìn trúng em không dám nói với bác nên muốn làm em mất mặt.

Hạng Định nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói tiếp:

- Bên ngoài mọi người đoán Hoàng Thiên Thiên do em bao. Hắn chọn Hoàng Thiên Thiên chính là muốn nhằm vào em.

Vương Trạch Vinh trầm ngâm suy nghĩ, phó Thủ tướng Hoa bây giờ mặc dù về hưu nhưng vẫn có nhiều thân tín. Trong Bộ Thương mại cũng có con gái của phó Thủ tướng Hoa làm Phó bộ trưởng. Thế lực Hoa gia rất nhỏ, việc này chỉ là trẻ con tranh chấp sao?

Vương Trạch Vinh mặc dù không muốn xem vào nhưng nghĩ mình phá Hoàng Thiên Thiên, Vương Trạch Vinh biết mình không thể bỏ mặc. Hơn nữa Hoa Lợi Quốc và Hạng Định tranh chấp còn là thể diện hai nhà, nếu Hạng Định thua Hoa Lợi Quốc thì nhiều kẻ coi thường quyền lực Hạng gia.

Vương Trạch Vinh nhìn Hạng Định và cảm thấy chuyện này không đơn giản. Vì sao lâu như vậy mà Hoa Lợi Quốc không động Hoàng Thiên Thiên, bây giờ phó Thủ tướng Hoa vừa lui lại muốn động. Vương Trạch Vinh lắc đầu, nhất định có ẩn tình nào khác chỉ là mình không biết. Xử lý không tốt thì người ngoài nghĩ Hạng gia như thế nào?

Vương Trạch Vinh nghĩ dù sao người ngoài cũng không biết quan hệ của mình và Hoàng Thiên Thiên, mình giúp một chút cũng không sao.

Ngay khi Vương Trạch Vinh đang nghe Hạng Định kể lại thì trong một biệt thự cao cấp, Hoa Lợi Quốc cũng đang ngồi đó nói chuyện với một thanh niên.

Chủ tịch Tập đoàn Sang Nghệ - một tập đoàn lớn về điện ảnh ở Bắc Kinh là thân tín của Hoa Lợi Quốc. Bề ngoài công ty này do Hoa Quý Hoa làm Chủ tịch, nhưng chính thức nắm nhiều cổ phần lại là Hoa Lợi Quốc.

- Hoa thiếu gia, lần này chơi Hạng Định thì có xảy ra chuyện gì không?

Hoa Quý Hoa có chút lo lắng hỏi.

- Ha ha, cậu phải suy nghĩ nhiều vào. Hạng Nam là phó Thủ tướng, chú nghĩ Hạng Định dám nói chuyện này ra sao? Hơn nữa lần này chúng ta nhằm vào một ngôi sao trong công ty Hạng Định, làm lớn thì Hạng Nam sẽ tức giận không chừng đóng cửa công ty Hạng Định.

- Mặc dù là như vậy nhưng tôi lo rằng thằng Vương Trạch Vinh kia mà nhúng tay vào thì có vấn đề gì không?

- Hừ, Vương Trạch Vinh chỉ là con rể Hạng gia mà thôi. Hạng Nam mà biết hắn vì một con đàn bà mà dính vào thì không biết suy nghĩ như thế nào. Mục đích của chúng ta lần này là ăn công ty Hạng Định, làm càng lớn càng tốt. Như vậy mới làm cho công ty của thằng Hạng Định đóng cửa.

Bạn đang đọc Quan Khí​ của Hồng Mông Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.