Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đau lòng

Phiên bản Dịch · 2238 chữ

Đường Miên Miên cô, chính thức gia nhập vào hàng ngũ phụ nữ đã ly hôn.

Mà cô trước giờ không kiêu ngạo không siểm nịnh, tuyệt đối sẽ không bởi vì một tên đàn ông ở bên ngoài vụng trộm còn mặt dày mày dạn mà làm bất cứ hành động cứu vãn gì, bởi vì như vậy…Thật sự sẽ rất mệt, cô trước giờ vẫn luôn, chỉ thích làm chuyện đơn giản, làm việc đơn giản mà thôi.

Đường Miên Miên mang theo hành lý không biết mình có thể đi đâu.

Về nhà sao? Mẹ cô có thể đánh gãy chân cô không? Mọi người trong nhà vẫn luôn lấy việc mình có thể gả cho người như Chương Hách Nhiên làm vinh dự, mà hiện tại cô đã ly hôn… hết thảy chuyện này đều hóa thành bọt nước, mẹ và ba ba nhất định sẽ không để cho mình giải thích. Bọn họ thậm chí cho rằng, con gái gả cho một người chồng tốt đồng lứa chính là điều hạnh phúc nhất cũng là chuyện duy nhất nên làm, Đường Miên Miên thật sự rất sợ.

Kéo vali đi vào trong công viên, Đường Miên Miên tìm một chỗ tương đối có nhiều người sau đó ngồi xuống, phía dưới ngọn đèn mờ nhạt thu hút rất nhiều muỗi và côn trùng, Đường Miên Miên phải vỗ một cái trái vỗ một cái, không bao lâu đã tiêu diệt được không ít con muỗi.

Đột nhiên nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên cô và Chương Hách Nhiên đi hẹn hò, cũng là ở trong công viên như thế, cũng là ban đêm.

Hóa ra, cho tới hôm nay, cô vẫn như trước có thể nhớ rõ ràng tất cả về Chương Hách Nhiên. Đường Miên Miên nhẹ thở dài, làm sao có thể không nhớ rõ đây? Hắn dù sao cũng là nhân vật làm mưa làm gió, mà cô chính là một bụi cỏ nhỏ không được để ý đến. Có thể yêu nhau đã là kỳ tích, còn có thể kết hôn, làm cho tất cả mọi người ở trường học đều ngạc nhiên.

Trong nhà Chương Hách Nhiên có tiền, có quyền, có thế, hình tượng về một bạch mã hoàng tử đều phù hợp với hắn, lúc hắn là sinh viên năm ba… Đường Miên Miên đúng lúc lại là sinh viên năm nhất, ngày đầu tiên đến trường học, ánh mắt đầu tiên của hội trưởng hội sinh viên Chương Hách Nhiên đã nhìn thấy Đường Miên Miên, sau đó vô cùng ân cần chăm sóc.

Mà tất cả điều này tới đều có chút khó tin, Đường Miên Miên được cưng mà sợ hãi, cho đến có một ngày Chương Hách Nhiên nói với cô, bọn họ đã từng học cùng một trường trung học, lúc cô năm nhất hắn năm ba, khi đó hắn cũng từng giúp cô như vậy.

Chẳng qua Đường Miên Miên hoàn toàn không nhớ ra, cho đến ngày hôm đó mới biết… Thì ra Chương Hách Nhiên thích mình.

Từ đó bắt đầu yêu nhau, Đường Miên Miên tốt nghiệp liền kết hôn, đến năm nay… Quen biết suốt sáu năm.

Chương Hách Nhiên là một người như vậy, là một thanh niên đầy hứa hẹn của xã hội, kế thừa gia nghiệp, phát huy sức mạnh sự nghiệp, dù mẹ chồng cho tới bây giờ vẫn không thích mình. Nhưng Đường Miên Miên vẫn cảm thấy được mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới, hạnh phúc đến mức không dám tỉnh lại, hạnh phúc đến mức không dám kỳ vọng, lại hạnh phúc đến mức không dám nghĩ lại những hành vi bất thường của Chương Hách Nhiên.

Tình yêu mãnh liệt như vậy qua đi, yên bình như nước ấm, hắn cũng đã chán ghét. Đường Miên Miên tựa lưng vào ghế ngồi thở dài, mọi người đều nói cô kiếp trước tích đức kiếp này mới có thể gặp một người chồng tốt như vậy, ngay cả mẹ cô… Cũng nói như vậy rất nhiều lần.

Mà Đường Miên Miên từ trước tới nay cũng không cho là như vậy, trong tình yêu là bình đẳng là ngang hàng, không có phân biệt ai cao ai thấp. Cái giá mà cô bỏ ra… Có lẽ không ai thấy được, nhưng cô vẫn luôn luôn cho rằng, ít nhất Chương Hách Nhiên biết, Chương Hách Nhiên vĩnh viễn sẽ không phụ mình. Một khi đã ở bên ngoài… Cô vĩnh viễn, vĩnh viễn cũng không thể tha thứ, cũng không phải nhất thời xúc động, ở trong thế giới tình yêu của cô, chung thủy… là nguyên tắc cơ bản nhất cũng là điều không thể nào tha thứ được.

Lúc Trình Mỹ Lệ vội vàng chạy đến công viên tìm được Đường Miên Miên đã là mười một giờ đêm.

-Đường Miên Miên cậu muốn chết phải không?! Lúc nửa đêm thế này có biết tớ và bạn trai cũng muốn đi ngủ hay không! Còn muốn tớ chạy đến công viên tìm cậu… Cậu cầm cái vali làm gì? Cậu sẽ không là rời nhà đi ra ngoài chứ? Ôi trời, rời nhà đi cũng tốt, đôi khi cũng không thể nhân nhượng với bọn đàn ông, phải cho bọn hắn một chút sắc mặt nhìn một cái mới được!

Gương mặt mỹ lệ tròn trịa của Trình Mỹ Lệ trong một phút thay đổi ba vẻ mặt khác nhau, Đường Miên Miên lại cười cười nói:

-Mỹ Lệ, tớ ly hôn. Cậu chúc mừng tớ đi.

Trình Mỹ Lệ phải tốn đến một phút đồng hồ mới có thể tiêu hóa hết hai câu nói này, rồi sau đó… Chính là một trận gào thét:

-Cậu điên rồi!

Đường Miên Miên nghĩ, có khi mình thật sự điên rồi.

Sau khi Trình Mỹ Lệ chậm rãi tiêu hóa nhiều lần, tâm cũng dần dần bình tĩnh lại, lập tức ngồi xuống Đường Miên Miên lại nói:

-Ở nơi này trò chuyện với tớ đi, tớ không đến nhà cậu!

-Không được, bây giờ đã là nửa đêm cậu còn có thể đi đâu? Cậu không dám về nhà đúng không? Sợ mẹ cậu đánh cậu đúng không?

-Người hiểu tớ… cũng chỉ có Trình Mỹ Lệ tiểu thư!

Đường Miên Miên ôm lấy cánh tay của Trình Mỹ Lệ, mềm mại cọ cọ vào cánh tay, thật sự là hạnh phúc…

-Đường Miên Miên, đầu óc cậu có bệnh không! Có điều… Hôm nay xem như đầu óc tỉnh táo một ít.

Trình Mỹ Lệ vừa gật đầu vừa mắng Đường Miên Miên, Đường Miên Miên mím miệng, cũng không trả lời, chỉ nghịch ngón tay của mình.

-Hắn Chương Hách Nhiên vốn không xứng với cậu. Là con ông cháu cha, có mấy người thực sự trong sạch. Huống hồ…

Mấy ngày trước cô đã nhìn thấy Chương Hách Nhiên mang theo một người phụ nữ ra vào một vài nơi, chẳng qua cô vẫn không biết nên nói với Đường Miên Miên như thế nào, nghĩ đến Chương Hách Nhiên đủ yêu Miên Miên, nhất định sẽ không muốn làm tổn thương Miên Miên, những điều này sẽ trở thành quá khứ. Nhưng mà… Miên Miên là ai? Trong cuộc đời cô tuyệt đối không cho phép phản bội, cho nên… Nhất định là bị phát hiện rồi.

Trong lòng Trình Mỹ Lệ đã rõ ràng nhưng ngoài miệng cũng không nói, chẳng qua là nói chuyện với Đường Miên Miên trong chốc lát, đến lúc mười hai giờ đêm Trình Mỹ Lệ bắt đầu ngáp, điện thoại gọi thúc giục cô trở về cũng reo lên vài cuộc, Trình Mỹ Lệ cũng cho một đám muỗi ăn no, Đường Miên Miên cuối cùng cũng xấu hổ mở miệng nói ra mục đích ban đầu của cô:

-Mỹ Lệ, cho tớ mượn một ít tiền đi. Tớ không có tiền…

Mấy năm nay, từ lúc tốt nghiệp cô đã ở nhà làm bà chủ gia đình, không có làm việc gì cả, tiền đều là Chương Hách Nhiên đưa cho cô.

Hiện tại tay trắng ra khỏi nhà, Đường Miên Miên cô hoàn toàn trở thành một kẻ nghèo.

Trong nháy mắt tinh thần Trình Mỹ Lệ tỉnh táo, trừng lớn hai mắt nhìn về phía Đường Miên Miên, ngay tại lúc Đường Miên Miên sắp chôn đầu mình chặt vào dưới ghế, Trình Mỹ Lệ rốt cục không thể nhịn được nữa lấy tay kéo lỗ tai của Đường Miên Miên rống to:

-Đường Miên Miên cậu là con nhỏ ngu ngốc, não tàn! Lại có người phụ nữ nào ngu xuẩn như cậu không!?

Được rồi, Đường Miên Miên thừa nhận, cô thực sự là có chút ngu ngốc não tàn.

Nhưng mà, hiện tại cô đúng là một đồng cũng không có, hu hu…

Trình Mỹ Lệ hoàn toàn không muốn sống chung một phòng với người phụ nữ như Đường Miên Miên, bởi vậy đưa cho cô hai ngàn nhân dân tệ, lại đá cô vào khách sạn, Trình Mỹ Lệ nghênh ngang đi về nhà tìm bạn trai đi ngủ.

Đường Miên Miên một thân một mình chống chịu gió thu ào ào, đứng trước cửa khách sạn, chà xát cánh tay lành lạnh, cho đến khi Trình Mỹ Lệ ngồi trên xe taxi biến mất ở cửa khách sạn không thể nhìn thấy trên đường nữa, Đường Miên Miên mới kéo vali xoay người đi vào khách sạn.

Ngẩng đầu nhìn khách sạn trước mắt, Đường Miên Miên nghĩ, cho dù Trình Mỹ Lệ cậu có tiền cũng không thể đưa tớ đến khách sạn năm sao, Đường Miên Miên cô hiện tại là người nghèo! Thở dài một hơi, chỉ sợ phạm vi tám trăm dặm cũng không có khách sạn nào khác, hơn nữa hiện tại cô cũng vừa mệt vừa đói.

Nhận thẻ phòng, Đường Miên Miên chậm rì rì đi vào trong thang máy, thời điểm ở một mình tâm tình hoàn toàn nặng nề. Nói ly hôn, cô không đau lòng… tuyệt đối là giả. Tất cả những biểu hiện giả dối mặt ngoài đều là làm cho bản thân xem, làm cho người khác xem, cả cô cũng không lừa được chính mình, đến cuối cùng lòng mình đã đau thành cái bộ dạng gì, rốt cuộc đã vỡ nát ra sao, chỉ có chính cô thấy được.

Đi vào thang máy, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Đường Miên Miên mới đứng dựa vào vách thang máy chỗ camera góc trên bên phải không nhìn thấy được, chậm rãi ngồi xổm người xuống, hai tay dùng sức tạo thành một vòng tròn, chặn ở vị trí ngực, dùng sức… càng dùng sức.

Chỉ có như vậy, cô mới có thể đè nén phần đau đớn kia xuống, cũng chỉ có như vậy… Cô mới có thể có cảm giác mình còn sống, trái tim vẫn còn đang đập.

Sâu trong tim Đường Miên Miên rỉ máu, nhưng chỉ có cô mới biết được đến cuối cùng nó rỉ máu như thê nào, lúc đẩy cửa phòng ra nhìn thấy một màn xấu xa dơ bẩn kia, cô thực sự không thể tiếp nhận đau đớn sâu trong lòng. Càng không thể lại… thản nhiên đối mặt với hôn nhân của bọn họ. Cho nên, ly hôn… Ly hôn! Đây là hai chữ tràn ngập trong đầu cô, nhưng mà… Ai sẽ biết, vào thời điểm yên tĩnh, cô ngay cả hô hấp cũng khó khăn.

"Đinh..."

Một âm thanh vang lên, cửa thang máy bỗng nhiên mở ra, Đường Miên Miên không ngẩng đầu, chỉ tiếp tục ngồi ở nơi đó, gắt gao ôm chặt ngực của mình, cố gắng điều chỉnh cảm xúc bản thân.

Đứng ở cửa thang máy là một người đàn ông mặc trang phục màu đen, cúi đầu mắt lạnh nhìn về phía cô gái yếu ớt đang cuộn mình làm tổ trong thang máy.

Đường Miên Miên không đứng dậy được, cũng không thu lại được cảm xúc của mình, cô không làm được, cô thật sự không làm được.

Vì thế, cô không quan tâm ánh mắt của bất luận kẻ nào, cũng không trói buộc đau đớn của bản thân, ngồi ở nơi đó buông thả chính mình "Oa" một tiếng liền khóc nức nở.

-Hu hu… A… Hu hu…

Dùng sức che miệng muốn ngăn lại âm thanh khóc nỉ non của mình. Cô từng nghĩ đến, cô và Chương Hách Nhiên sẽ nắm tay nhau đến đầu bạc, cô cũng nghĩ đến cô sẽ hạnh phúc cả đời, cho dù có bà mẹ chồng khó ở chung, cho dù cô cố gắng mang thai cũng không mang thai được đứa nhỏ của họ. Nhưng cô tuyệt đối không nghĩ tới Chương Hách Nhiên thế nhưng lại ra ngoài vụng trộm!

Giờ phút này đứng ở cửa thang máy, tiếng bước chân người đàn ông dừng lại, nhìn chằm chằm vào thân hình đang cuộn lại thành một cục trắng trắng trong góc thang máy, trong con mắt lạnh lùng hé ra hai phần nghiên cứu.

--------

Dịch: Tử Vũ

Biên tập: Anna

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 20/04/18

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật AnnaNgo
Lượt thích 4
Lượt đọc 531

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.