Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuối cùng cũng ly hôn.

Phiên bản Dịch · 2002 chữ

Ngoài cục dân chính.

Đường Miên Miên mở quyển sổ màu tím hồng trong tay, trước kia mọi người đều nói giấy chứng nhận ly hôn là màu xanh, nhưng mà hôm nay cầm ở trên tay mới biết, hóa ra là màu tím hồng. Nhìn vào bức ảnh thuộc về bản thân trên giấy chứng nhận, không lúc trước là bức ảnh hai người, lại có một chút cảm giác chua sót.

- Đường Miên Miên.

Chương Hách Nhiên đứng ở đối diện nhẹ giọng gọi một câu, Đường Miên Miên kinh ngạc ngẩng đầu, chống lại đôi mắt của hắn.

- Đường Miên Miên. . . . . . Cuối cùng tôi đền bù cho cô như mong muốn.

Âm thanh của Chương Hách Nhiên cực thấp, giống như đang đè nén một loại cảm xúc, mà giấy chứng nhận ly hôn ở trong tay dường như bị hắn niết chặt đến thay đổi hình dạng, có một loại cố chấp không hiểu, khiến Đường Miên Miên dường như trong nháy mắt cho rằng, tất cả chuyện này, đều là do bản thân tạo thành.

- Tôi được đền bù như mong muốn. . . . . . Chẳng lẽ đây không phải là ý kiến ngay từ đầu của anh sao?

Đường Miên Miên thấy buồn cười, nếu như không phải, vì sao hắn lại đưa một người phụ nữ như vậy về nhà, thậm chí bọn họ còn làm ra chuyện như thế. Thậm chí còn chuẩn bị rất tốt thỏa thuận ly hôn rồi, chẳng lẽ đây không phải là ý tưởng của hắn!?

- Đường Miên Miên. . . . .

Chương Hách Nhiên quay đầu đỏ mắt nhìn chằm chằm vào Đường Miên Miên:

- Tôi phạm phải một chút sai lầm như vậy, chẳng lẽ ở trong mắt cô chính là tội lớn ngập trời? Cô thậm chí còn không bận tâm đến sức khỏe của ba tôi, ở trước mặt nhiều người như vậy khăng khăng nói ra, đó là tôi sai sao!? Đường Miên Miên. . . . . .Tôi vẫn luôn nghĩ tính cách của cô luôn là không nóng không lạnh, nhưng mà hôm nay tôi mới phát hiện sai rồi, cô căn bản là máu lạnh vô tình!

Đường Miên Miên đối mặt với chỉ trích như vậy của Chương Hách Nhiên, đột nhiên chỉ cảm thấy vô lực.

Hai người từng yêu nhau như vậy, đều từng cho rằng sẽ cùng đối phương sống đến trọn đời, bọn họ từng cố chấp nắm tay chỉ vì muốn cùng nhau già đi. Đi đến bước đường này cuối cùng là lỗi của ai? Bây gờ lại còn lại vì tranh chấp vấn đề này mà đỏ mặt tranh cãi, thậm chí. . . . . .cho tới giờ đây cũng là lần đầu tiên bọn họ cãi nhau.

Đường Miên Miên nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, chỉ cảm thấy lạnh từ đáy lòng.

Chương Hách Nhiên, tôi cho rằng, cho dù là ly hôn, anh ít nhất còn một chút lương tâm biết là lỗi của anh, biết anh rốt cuộc sai ở chỗ nào. Nhưng mà cho tới bây giờ, tất cả những điều này đều chỉ là suy nghĩ của cô mà thôi. Có lẽ hắn. . . . . . Cho tới bây giờ cũng không hiểu được hắn ở bên ngoài vụng trộm rốt cuộc có ý nghĩa gì với cô.

- Tôi nghĩ, chúng ta đã không còn gì để nói nữa rồi, chúng ta. . . . . . cũng không bao giờ ... gặp mặt nữa.

Đường Miên Miên thản nhiên nói xong câu này, nghiêng người nhanh chóng rời đi, Chương Hách Nhiên ở phía sau nhìn bóng dáng càng ngày càng xa của cô chỉ cảm thấy có một loại cảm giác đau thấu tâm can, vào lúc này hắn dường như nhìn thấy cô như lúc trước bất kể gặp phải điều gì đều có thể thản nhiên, bình tình mà lại chết lặng như vậy, mà loại thái độ này luôn làm cho hắn toàn thân vô lực, thậm chí đau khổ.

- Đường Miên Miên, cô sẽ hối hận. . . . . . ! Tôi nhất định sẽ lấy một người phụ nữ khác cho cô hối hận cả đời!

Đường Miên Miên lau nước mắt trên mặt, không sao cả, Chương Hách Nhiên. Tôi thích là anh của lúc trước, thích anh nâng tôi trên tay mà che chở, mà không phải là bộ mặt đã thay đổi ngày hôm nay, không hề có kiên nhẫn với tôi, thậm chí về nhà càng ngày càng ít, người khác ức hiếp tôi, khi tôi vì anh lặng lẽ chịu đựng mà anh rõ ràng nhìn thấy lại giả vờ như không thấy.

Chương Hách Nhiên, hóa ra đi đến bước này, thật sự là đã tích tụ đau đớn rất lâu rất lâu rồi. Hóa ra, thật sự cũng có lỗi của tôi, tôi sai ở chỗ. . . . . .trong tình yêu tôi không nên dung túng anh tổn thương tôi, không nên để những đau khổ đó của tôi càng ngày càng đọng lại, đến cuối cùng lại không còn cách nào chịu đựng.

- Bảo bối, chúng ta kết hôn đi!

- Bảo bối! Em nói nếu chúng ta có đứa nhỏ thì lấy tên gì cho hay?

- Bảo bối, hôm nay anh tăng ca. . . . . .

- Bảo bối em tốt với mẹ một chút, mẹ anh sinh ra anh không dễ dàng, hơn nữa đều là bởi vì quá yêu thương anh, cho nên lúc mẹ nói với em mấy điều không dễ nghe đều là vì suy nghĩ cho anh.

- Hách Vận là em gái của anh cũng là em gái của em, tuy rằng tuổi của nó và em bằng nhau, nhưng anh biết em hiểu chuyện hơn nó, cho nên nhẫn nhịn một chút?

- Miên Miên, anh phải đi công tác. . . . . . dự tính phải năm sáu ngày mới trở về.

- Miên Miên ngủ đi.

- Em đi ngủ trước đi, anh còn muốn làm việc.

- Em ăn đi, anh không muốn ăn.

- Em làm sao vậy? Là bị cảm phải không ? Uống thuốc đi. Nếu không lát nữa anh gọi xe đưa em đi bệnh viện, anh còn có một cuộc họp. . . . . .

- Miên Miên, anh biết hôm nay là sinh nhật của ba em, nhưng mà hôm nay anh có một hạng mục thật sự rất quan trọng, nếu đánh mất sẽ tổn thất mấy trăm vạn, em cũng không muốn anh làm mất mối làm ăn của Chương gia chúng ta đúng không?

Đối tốt với cô, hóa ra đã quên rồi, thế nhưng lại chỉ nhớ rõ những lời nói lạnh băng, hung hăng lau sạch nước mắt đau cắt da thịt trên mặt, hít một hơi thật sâu, Đường Miên Miên, từ hôm nay trở đi ! Chính là độc thân rồi, khôi phục độc thân rồi, lại lấy được tự do rồi!!

Ngẩng đầu, lại là một cảnh sắc tươi đẹp.

- Mỹ Lệ —— tớ đã về rồi!

Đường Miên Miên đẩy cửa ra vui mừng hô to một trận, lại nhìn thấy cảnh tưọng trên sofa, nhất thời sửng sốt.

- A!

Trình Mỹ Lệ thét một tiếng chói tai, một cái gối ôm màu xanh đã bay thẳng ra cửa đập vào mắt Đường Miên Miên, lại lập tức điên cuồng hét lên một trận:

- Đường Miên Miên cậu quay đầu sang chỗ khác cho tớ!

Đường Miên Miên giống như máy móc xoay người một cái, thậm chí tốt bụng đóng cửa lại, trái tim bang bang đập loạn, mà phía sau truyền đến tiếng hoảng loạn mặc quần áo sột soạt, Đường Miên Miên hồng từ tai đến cả khuôn mặt.

Trong đầu cuối cùng nhớ rõ, không ngờ vào cửa đã nhìn thấy cảnh kia, báu vật xinh đẹp như Trình Mỹ Lệ mà lại nằm trên sofa, quần áo thưa thớt dường như toàn bộ đều rơi ở dưới đất, trên người chỉ còn duy nhất một cái quần lót nho nhỏ, mà trên người của cô..........bị một người đàn ông đè xuống, Đường Miên Miên không thấy nhìn rõ người đàn ông đó là ai, duy nhất có thể khẳng định là người đàn ông đó thế mà lại chưa cởi quần áo, đây là một tên cao thủ trong đám đàn ông! Bóng lưng của hắn nhìn rất giống bạn trai chính thức của Trình Mỹ Lệ, đương nhiên, Đường Miên Miên chưa từng gặp qua Trình Mỹ Lệ làm loạn, chỉ là có nhiều bạn trai.

- Khụ khụ, được rồi. . . . . .

Trình Mỹ Lệ đã mặc xong nột y và váy, đứng ở phía sau Đường Miên Miên ho nhẹ một tiếng.

Đường Miên Miên nhẹ nhàng ung dung quay đầu nhìn Trình Mỹ Lệ, lại nghiêng đầu nhìn về phía nam sinh cũng mặc quần áo chỉnh tề đang ngồi trên sofa nhìn bọn họ cười ha ha yếu ớt.

Quả nhiên là khuôn mặt của người rất giống nam sinh lần trước.

- Các cậu vừa mới. . . . . .

- Cậu đừng nói nữa !

Trình Mỹ Lệ hung hăng trừng mắt một cái, Đường Miên Miên che miệng mình lại, chỉ là cái cổ và hai gò má hồng hồng đảo qua đảo lại nhìn hai người bọn họ, xem ra quan hệ của bọn họ thật sự rất thân mật, Mỹ Lệ thực sự thích người này?

- Khụ. . . . . . Khụ khụ! Bản đại tiểu thư không biết cậu về sớm như vậy, sự tình thế nào rồi? Ba của Chương Hách Nhiên tỉnh lại chưa? Trình Mỹ Lệ quay đầu cho nam sinh ở sofa sau lưng một ánh mắt, nam sinh chậm rì rì đứng lên, vừa thở dài vừa đi đến cửa:

- Mỹ Mỹ . . . . . Người ta thật vất vả mới có thời gian đến nhà em. . . . . .

- Ba hắn tỉnh rồi. Hơn nữa thái độ của tớ rất kiên quyết, cho nên. . . . . . có lẽ Chương Hách Nhiên nhất thời tức giận, thật sự cùng tớ đi lấy giấy chứng nhận. . . . . .

Đường Miên Miên dùng ảo thuật bình thường từ trong túi lấy ra giấy chứng nhận ly hôn, Trình Mỹ Lệ lập tức dùng tay cầm lấy lật qua lật lại, không nhịn được lộ ra ánh mắt tán thưởng với Đường Miên Miên:

- Tớ thật sự là xem nhẹ cậu rồi! Không nghĩ tới cậu thực sự dựa vào chính mình lấy được giấy chứng nhận ly hôn. . . . . .

Đường Miên Miên ngạo nghễ ngẩng cao cái đầu nhỏ của mình kiêu ngạo nói:

- Đúng thế! Cho nên, buổi tối hôm nay bản đại tiểu thư mời khách, chúng ta đi ăn ngon, chúng ta đi ăn bữa tiệc lớn! Bao gồm cậu . . . . . .bạn trai của Mỹ Lệ!

Đường Miên Miên cười tủm tỉm nhìn bạn trai của Trình Mỹ Lệ, mà nam sinh kia cũng lập tức nhếch miệng cười, vỗ vỗ vai của Đường Miên Miên:

- Quả nhiên là chị em tốt nhất của Mỹ Mỹ nhà chúng ta. Bắt đầu từ hôm nay, tôi nhận thức cô rồi.

Trình Mỹ Lệ không nhịn được cho người đàn ông của mình một ánh mắt xem thường, cũng không quên hỏi Đường Miên Miên:

- Cậu lấy tiền ở đâu ra? Lúc ly hôn có ký một tờ thỏa thuận ly hôn khác không? Có chia phí chu cấp hay ko?

Lời này vừa thốt ra, sắc mặt Đường Miên Miên lập tức trắng nhợt, lập tức sửng sốt che miệng mình lại, nguy rồi! Cô thế mà quên hết toàn bộ. . . . . . Trong tay chỉ có một phần giấy chứng nhận ly hôn Chương Hách Nhiên đưa cho mình, mà chính mình lại quên đòi tiền! Cho nên nói, cô vẫn là rõ ràng? Cho nên nói. . . . . .cô vẫn là ngay lập tức phải tìm công việc!?

Cho nên nói. . . . . .

- Mỹ Lệ. . . . . . Cậu lại cho tớ mượn hai nghìn đi. . . . . .tớ giàu rồi sẽ trả lại cậu gấp mười lần. . . . . huhu.......

- Đường Miên Miên cậu là người phụ nữ ngu xuẩn không tỉnh được, đi tìm chết đi!

------

Dịch: Tử Vũ

Biên tập: Anna

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 24/4

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnnaNgo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật BảoNhi
Lượt thích 3
Lượt đọc 271

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.