Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công pháp, đấu kỹ

Tiểu thuyết gốc · 2028 chữ

Ban thưởng của mấy người phó đường chủ làm Hạo Thiên vui vẻ không thôi. Với mấy viên đan dược ít nhất sẽ làm cho Hạo Thiên nhanh chóng tăng lên hai tầng, đạt tới tầng bảy luyện khí kỳ. Môn võ kỹ kia nếu đã được phó đường chủ ban tặng hẳn không phải là một võ kỹ giá trị thấp. Đặc biệt là pháp khí phi hành hình phi kiếm kia làm Hạo Thiên vui mừng không thôi, mắt cười híp lại nhận lấy.

“Các vị sư thúc, sư bá cũng đã có lễ vật cho ngươi rồi, ta thân làm sư phụ tất nhiên sẽ có ban thưởng.” Bác Nhãn thấy Hạo Thiên vui vẻ thế mới nói tiếp. Sau đó hắn từ trong túi trữ vật lấy ra vài món đồ lớn nhỏ đưa cho Hạo Thiên.

“Ta chỗ này có một phương thức luyện thể dành cho những người có lôi linh căn, có thể mượn lực thiên lôi mà tăng lên phòng ngự thân thể. Tuy nhiên ngươi bây giờ mới là tầng năm luyện khí kỳ, không thể nào tiếp nhận một kích thiên lôi được nên ta ban cho ngươi một bộ trận kỳ giúp ngươi thu hút thiên lôi, đồng thời hấp thu đi tám thành sức mạnh của thiên lôi. Chỉ cần ngươi lại phục dụng đan dược vừa rồi, đạt tới luyện khí tầng bảy thì hẳn là không vấn đề gì.” Bác Nhãn lại dặn thêm.

“Đệ tử đa ta sư phụ ban thưởng.” Hạo Thiên nghe đến công năng của pháp môn luyện thể này thì há hốc mồm, ngay lập tức nhận lấy cùng cảm tạ.

“Còn nữa, đây là một trăm linh thạch cùng một trăm năm mươi điểm cống hiến mỗi đệ tử Dược đường đều nhận được. Linh thạch này là đủ cho ngươi thời gian sắp tới đủ tài nguyên để học tập luyện đan rồi, cũng chỉ có đệ tử Dược đường mới có được ưu đãi bậc này. Còn điểm cống hiến ngươi có thể mang đến tàng kinh các ở Võ đường đổi lấy một công pháp để nâng cao đấu khí. Ngươi bây giờ trong người là phong lôi linh căn nên sẽ có rất ít công pháp thích hơp, càng không có công pháp song thuộc tính phong lôi đâu nên chỉ cần bộ công pháp đơn thuộc tính phong hoặc lôi là được.” Bác Nhãn lại nói thêm mấy điều với Hạo Thiên.

“Đa tạ sư phụ chỉ điểm.” Hạo thiên ngay lập tức đáp lễ.

“Được rồi, bây giờ ngươi về lại biệt viện đi, sáng ngày mai ta sẽ bắt đầu giảng giải luyện đan thuật, ngươi nhớ có mặt.”

“Đệ tử đã rõ, đệ tử xin cáo lui.” Hạo Thiên đáp lại. Nói rồi hắn cung kính thi lễ sau đó lui ra rồi leo lên pháp khí phi hành Ngự Phong Diệp mà bay đi.

“Bác đệ, mặc dù tên Hạo Thiên này có tư chất lôi linh căn, nhưng cũng không đáng ngươi phải nhận hắn làm đệ tử a, lại tổn hao tâm huyết ba năm để dạy dỗ hắn nữa. Chi bằng ngươi tìm một luyện dược đại sư thuộc tính lôi linh căn giúp ngươi một tay ta thấy có phần chắc chắn hơn.” Hạo Thiên vừa đi khỏi thì vị Cao Lãng kia lên tiếng.

“Cao sư huynh, đệ thực ra cũng đã cân nhắc đến việc này, tuy nhiên nếu tìm một luyện dược đại sư, chưa nói đến việc có lôi linh căn hay không thì thù lao chắc chắn cũng không hề nhỏ. Tên Hạo Thiên này mặc dù mới chỉ tầng năm luyện khí kỳ nhưng bằng hai viên đan dược vừa rồi cộng thêm ta bồi dưỡng ba năm chắc chắn giúp hắn đạt tới tầng chín tầng mười. Hơn nữa, sư huynh cũng thấy rồi, tên này thần thức cực kỳ dồi dào hơn xa những đệ tử cùng giai, chỉ cần ta chỉ điểm, từ nay đến lúc đó, tinh thần lực của hắn có lẽ miễn cưỡng cũng so được với mấy tên đệ tử vũ thần kỳ.” Bác Nhãn dường như đã liệu trước được điều này nên thong thả trả lời.

“Được rồi, chuyện này không nói nữa. Hy vọng tên này trên con đường đan đạo sẽ không quá ngu dốt. Cũng may tư chất hắn thấp kém nếu không với tư chất song linh căn của hắn chắc chắn sẽ bị mấy lão đường chủ Võ đường thu về rồi.” Việt Bân tam đường chủ cũng lên tiếng.

“Thực ra ta nghe được tin bên Võ đường mặc dù không đánh động được mấy tên Đường chủ nhưng mà vị ngũ phó đường chủ Viễn Thành suýt chút nữa đã thu tên Hạo Thiên này làm đệ tử, cũng may mà ta đến sớm, Viễn Thành cũng sẽ không vì một tên đệ tử tư chất tam khiếu mà tìm ta a.” Bác Nhãn thần tình bình tĩnh nói ra.

“Nhưng sau này, nếu tên Hạo Thiên này biết được ngươi vì đan dược này mà cắt đi con đường tu chân của hắn, sợ rằng hắn sẽ uất hận mà không nghe theo ngươi a”. Cao Lãng lại lên tiếng nhắc nhở.

“Sư huynh yên tâm, chỉ cần ta thực sự truyền cho hắn thuật luyện đan, lại ban cho hắn nhiều đan dược một chút chắc chắn hắn cũng sẽ không dám trở mặt. Hơn nữa với tư chất của hắn có thể tiến đến luyện khí kỳ tầng mười một không thì cũng khó nói, dù sao những người có tư chất tam khiếu từ xưa đến nay đạt tới vũ thần kỳ cũng là đếm trên đầu ngón tay.” Bác Nhãn trả lời, trong lòng không chút lo lắng.

Trong khi năm người đang bàn luận thì lúc này Hạo Thiên sau chừng ba mươi phút đã về đến biệt việt. Vừa về đến nơi, hắn liền lấy bộ trận kỳ mà Tuấn sư huynh đưa cho hắn, cùng cuốn hướng dẫn tân đệ tử ra, đi mấy điểm xung quanh biệt viện cắm hơn mười cái trận kỳ xuống. Khi cái trận kỳ cuối cùng được cắm xuống, lại chôn bốn khỏa linh thạch tại trung tâm đại trận thì linh khí xung quanh bắt đầu xao động. Một tầng quang sắc nhàn nhạt như có như không bao trùm lấy toàn bộ biệt viện. Hạo Thiên lại lấy tấm lệnh bài điều khiển trận ra, thử thúc dục thứ này mấy lần. Sau khi thấy không có vấn đề gì thì mới yên tâm đi vào biệt viện kiểm kê mấy phần thưởng vừa mới nhận được.

Hắn lục ục lấy trong trữ vật trạc ra mấy kiện đồ vật lớn nhỏ. Hai kiện hình tròn một tử sắc một lục sắc chính là hai viên đan dược mà Hạo Thiên được ban thưởng. Hạo Thiên không lập tức phục dụng đan này mà cất lại vào trữ vật trạc, hắn cầm thanh pháp khí phi hành hình phi kiếm kia tung lên, lập tức phi kiếm biến lớn hơn gấp mấy chục lần. Kiếm này có tên Thanh Phong Ngự Kiếm, pháp khí phi hành bậc trung, tốc độ cơ hồ hơn Ngự Phong Diệp mười mấy lần.

Hạo Thiên nhảy lên trên Thanh Phong Ngự Kiếm, rót linh lực vào rồi từ từ bay lên không trung lượn vài vòng quanh biệt viện tốc độ lúc nhanh lúc chậm. Một lát sau, hắn hạ xuống dưới sân biệt viện thầm tính toán. Kiếm này mặc dù nhanh hơn Ngự Phong Diệp nhiều nhưng nếu thúc dục toàn lực, với tu vi của hắn hiện tại quả thật là ăn không tiêu. Sau này cũng chỉ khi cần chạy chốn kẻ thù mới lại dùng đến.

Sau đó, Hạo Thiên lại bước vào nhà, ngồi điều tức một lát rồi mở trữ vật trạc lấy ra hai quyển sách một lam một xám. Cuốn mầu lam chính là đấu kỹ tam lôi quán thể, hắn liền mở ra đọc một lượt phần giảng giải công năng và phương pháp tu luyện. Đấu kỹ này vậy mà có thể mượn nhờ lôi linh khí tạm thời quán trú vào thân thể, tạm thời tăng lên một tiểu cảnh giới. Tuy nhiên hậu hoạn cũng không phải nhỏ, nếu sau khi thi triển không kịp thời phục dụng một viên hồi phục rồi điều tức sẽ gây tổn thương nghiêm trọng. Mà cho dù có đi chăng nữa thì trong vòng ba canh giờ cũng là vô khả năng lại điều động đấu khí chiến đấu, nếu không sẽ làm cho thân thể thương thế nặng nề, nhẹ thì dưỡng thương một vài tháng, nặng thì bạo thể mà chết. Xem đến đây thì Hạo Thiên tặc lưỡi, âm thầm nhớ sau này nếu có dùng đến đấu kỹ này cũng phải tính toán cho cẩn thận.

Sau đó Hạo Thiên lại mở tiếp cuốn của Bác Nhãn đại sư đưa cho hắn ra, cũng đọc một lượt chú thích của pháp môn luyện thể này. Cuốn pháp môn này thực ra là một môn công pháp tên là Thiên Lôi Bá Thể, nghe tên có vẻ khoa trương, nhưng khi Hạo Thiên đọc tiếp thì ngay lập tức không còn vẻ coi thường nữa. Pháp môn này vậy mà có thể vừa mượn lực thiên lôi giúp cơ thể hắn dung nhập lôi lực cải thiện thân thể, vừa có thể tăng lên tu vi cho đến vũ thần kỳ đại viên mãn. Tuy nhiên quá trình tu luyện lại tương đối hà khắc, mỗi một tâng đều phải một lần mượn nhờ lôi lực dẫn vào thân thể để đột phá bình cảnh, quá trình này theo miêu tả thì đau đớn không thôi.

Hạo Thiên sau khi đọc hai cuốn sách xong thì tinh thần có chút mệt mỏi. Hắn không suy nghĩ nữa mà đi tắm rửa, lấy một viên ích cốc đan trong trữ vật trạc ra cho vào miệng, lại uống vài ngụm nước rồi lên dường nằm. Chỉ vài nhịp hô hấp, hắn đã chìm vào giấc ngủ, ngày hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra làm hắn có chút mệt mỏi, thực sự cần phải nghỉ ngơi. Trong cơn mê man, hắn lại một lần nữa mơ thấy cảnh mẹ hắn vì sinh ra hắn mà chết, sau đó là chuỗi ngày tủi nhục ở Hoàng gia.

Ngày hôm sau Hạo Thiên tỉnh dậy từ khá sớm, hắn vệ sinh cá nhân rồi liền nhảy lên Ngự Phong Diệp chầm chậm bay về phía trung tâm dược đường. Chừng ba mươi phút sau, Hạo Thiên chầm chậm hạ xuống, thong thả đi lại quan sát xung quanh. Vì còn khá sớm nên các dược hiệu cũng mới có vài cái mở cửa, mấy chủ hiệu trong đó đang bắt đầu bày dược liệu cùng đan dược ra.

Hạo Thiên nhắm một cái dược hiệu tên Vạn Dược Các đi đến. Thấy có người sáng sớm đã đến, tên chủ hiệu trong đó liền hồ hởi mời chào:

“Vị huynh đệ, dược hiệu của ta là tốt nhất chỗ này rồi, đan dược cùng dược liệu rất nhiều chủng loại, không biết huynh đệ cần loại nào?”

“Ta cần tìm vài viên đan dược phục hồi đấu khí, cùng vài viên đan dược chữa thương cùng giải độc, không biết giá cả thế nào.”

“Ha ha, nói về đan dược hồi phục đấu khí thì chỗ của ta là nhất rồi”.

“Thật không? nghe huynh nói có vẻ rất tự tin a.”

“Huynh đệ cứ xem thì sẽ rõ ngay thôi.”

Nói rồi tên chủ hiệu liền lấy trong tủ phía sau ra mấy loại đan dược, cầm một bình lên đổ ra đưa cho Hạo Thiên xem xét. Đúng là đan dược hồi khí, mùi vị cùng đấu khí của viên đan dược này có bảy phần tương tự với viên ngày hôm qua Giai sư tỷ cho hắn.

Bạn đang đọc Phong Thần Lộ sáng tác bởi doanniem1998
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi doanniem1998
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.