Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộng Trung Kỳ Ngộ

Tiểu thuyết gốc · 1554 chữ

Hiện Lăng Hạo Thiên đang ở thư phòng của Lăng Chấn Nhạc, chỉ thấy Lăng Chấn Nhạc mắt lộ hung quang, lòng chàng cảm thếy lo sợ.

Lăng Nhấn Nhạc ngữ khí lạnh lùng: “Con thật ngỗ nghịch, không bao giờ tuân lời! Ta vừa hạ sơn, con đã đến Hoa Âm, thật không biết nghĩ đến tương lai. Đừng để tái phạm nữa, ta phạt con đến Tư Quá Nhai diện bích sám hối.”

Lăng Hạo Thiên vội nói: “Vâng.”

Lăng Chấn Nhạc nói: “Lần này ta đến Trường An, cảm thụ rằng các đại phái đang bồi dưỡng tu luyện nâng cao võ học, đa phần các chưởng môn, trưởng lão đều bế quan tu luyện, mục tiêu năm tới sẽ tại Kim Lăng tiến hành đại điển chọn Minh chủ võ lâm, võ lâm các đại phái đều tranh đấu kịch liệt. Ta và mẫu thân con quyết định bế quan tu luyện. Hoa sơn sự vụ giao cho sư thúc và đại sư huynh con quản lý, tứ phượng phụ trách sinh hoạt hàng ngày và đốc thúc con tu luyện, để con không có thời gian rảnh rỗi hạ sơn.

Lăng Hạo Thiên nghe phụ mẫu bế quan tu luyện, tâm tình đại hỷ, kích động nói: “Phụ thân, thật chứ?”

Lăng Chấn Nhạc ho nhẹ, làm Lăng Hạo Thiên bớt phần kích động. Ta mà bế quan tu luyện, tiểu tử này sẽ không gây náo loạn!

Lăng Chấn Nhạc lạnh giọng nói: “Hiện tại đem sẽ đem “Tử Hà Thần Công” tối hậu tâm pháp truyền cho con, con nên chú tâm vào.”

Lăng Hạo Thiên nói: “Vâng”.

Nhãn thần Lăng Chấn Nhạc phóng ra xa, Lăng Hạo Thiên nhìn chăm chú vào, Lăng Chấn Nhạc nói: “Đây là thần công tổ truyền, bí kiếp võ công trấn sơn của Hoa Sơn, truyền nội bất truyền ngoại. Hiện tại ta truyền khẩu quyết cho con, có thể chỉ điểm nhất nhị, con phải dụng tâm lĩnh hội.”

Lăng Chấn Nhạc bắt đầu đọc khẩu quyết: “Âm dương bất hóa, thuỷ hỏa bất điều, phong vân thi tụ, càn khôn ngã hành, tả hữu bất tề, nhật dạ chuyển biến, thiên địa hợp nhất…”

Lăng Hạo Thiên trầm ngâm lắng nghe phụ thân niệm khẩu quyết, nghĩ lại từ trên xuống dưới. Đột nhiên trong lòng nghĩ thầm: “Âm bất âm, dương bất dương, biệt khí!”

Lăng Chấn Nhạc nghe Lăng Hạo Thiên lặp lại những lời mình, xem ra đối với Lăng Hạo Thiên có vẻ dễ dàng, há hốc miệng.

Lăng Chấn Nhạc hiện vẻ mãn ý, gật đầu: “Đây là tối đẳng tâm pháp, con quay về dụng tâm lĩnh hội tâm pháp, khi ta xuất quan sẽ kiểm tra.”

“Uhm, con biết. Phụ thân, mẫu thân đâu?” Lăng Hạo Thiên hồi đáp.

Lăng Chấn Nhạc nói: “Mẫu thân con cùng các đồ đệ đã trở về. Con là đại nam tử, không nên vãng lai khuê phòng nhị sư thúc và các sư tỷ sư muội, hiểu chưa!”

Lăng Hạo Thiên bị phụ thân thuyết giáo một hồi, tâm tình buồn bã. Không quan tâm đến chuyện gì, ở thư phòng một mĐêm đến khi Lăng Hạo Thiên đang say sưa chìm đắm trong giấc mộng, mạch địa đột nhiên lay động, một lão đầu bạch phát – kiểm sắc viên lão đầu từ Vân Vụ Lý, lay động Lăng Hạo Thiên nói: “Tiểu tử, dậy mau, Tiên quân truyền thụ tâm pháp cho ngươi.”

Lăng Hạo Thiên mê mê hồ hồ đưa song nhãn nhìn bạch phát lão đầu đang giữ lấy mình, giận dữ hét: “Ngươi có thần kinh không? Phá hoại giấc ngủ của bổn thiếu gia!”

Lão đầu liên thanh nói: “Tiểu tử, lão tiên ông niên kỷ đã cao, ngươi không thể chống lại.” Lăng Hạo Thiên trả giá: “Ảnh hưởng đến giấc ngủ của ta, không tốt chút nào.” Tiểu tử ngốc, tiên ông sẽ truyền thụ cho ngươi “Ngự Nữ Tâm Kinh”.

Cái gì? Ngọc nữ tâm kinh, Hoa Sơn có, môn học đông tây, ta học làm gì?” Lăng Hạo Thiên càm ràm phân tích.

Tiên ông cười: “Sọa tiểu tử! Thị ngự nữ, hoàng thượng thị tẩm, không nói ngọc nữ! Tài năng thiên phú, ta thấy ngươi tương lai thật đáng chú ý đó, nửa đêm truyền dạy, nhanh lên, chúng ta sẽ học tâm pháp.”

Lăng Hạo Thiên từ chối lão, nhưng nửa đêm tiến vào phòng chàng thế này, tại Vân Vụ Lý vô số mỹ nữ dung nhan yêu kiều, so với các tỷ muội, nhan sắc bất phân thượng hạ, các sư tỷ muội còn hơn ba phân, phóng về phía họ, thình lình thân thể đột nhiên rơi xuống.

A! Lăng Hạo Thiên song thủ loạn trảo, bất chợt tỉnh giấc, “Hộ! Nguyên lai là xuân mộng! Không tốt!” Chàng phát hiện hạ thể có phần ẩm ướt, tự kỷ không thế kìm chế việc thoát dương. Phát hiện cửa sổ xuất hiện ánh sáng, vội vã thay đổi khố tử, đã nghe thấy tiếng mở cửa.

“Ai?” Lăng Hạo Thiên lập tức truy vấn, chàng chưa kịp chuẩn bị, Nhạc Lâm Lam phi thân vào phòng đến trước giường chàng, nói: “Tiểu quỷ, ham ngủ quá! Không chịu luyện công!”

Lăng Hạo Thiên tâm tình ai oán phàn nàn: “ Ra là nha đầu này gọi ta dậy sớm luyện công!” trách móc: “Tỷ thật không tốt, không gõ cửa đã vào!”

Lăng Hạo Thiên tâm tình ai oán phàn nàn: “ Ra là nha đầu này gọi ta dậy sớm luyện công!” trách móc: “Tỷ thật không tốt, không gõ cửa đã vào!”

Nhạc Lâm Lam nói: “Đệ không đóng cửa, nên ta tự do thoải mái vào!”

Nhạc Lâm Lam chợt nghe thanh âm của Lăng Hạo Thiên: “Hôm nay không thích hợp để luyện công, đệ cảm thấy không khỏe!”

Nghe thấy Lăng Hạo Thiên không khỏe, Nhạc Lâm Lam biểu lộ sự quan tâm: “Đệ không khỏe? Ở nơi nào?”

Lăng Hạo Thiên quay lại, quang tuyến đột nhiên chiếu vào toàn bộ thân thể nàng, lên những đường cong tuyệt mỹ, toàn thân thể hồng hồng. Nhạc Lâm Lam hôm nay vận quần lụa hồng, yêu đái bao quanh eo, y phục áp sát thân trên, trông thật kích thích, song nhũ nổi bật. Hạ thể Lăng Hạo Thiên lập tức có cảm giác khác lạ.

Nhạc Lâm Lam thấy hai mắt Lăng Hạo Thiên hướng về mình lập tức minh bạch mọi chuyện: “Mau lên, đừng có lười biếng.”

Lăng Hạo Thiên nói: “Sư tỷ, đệ thật rất không khỏe.”

Nhạc Lâm Lam cắt ngang: “Làm sao đệ không khoẻ?”

Lăng Hạo Thiên thì thầm vào tai nàng, mặt Nhạc Lâm Lam ửng hồng, giận dữ nói: “Cái gì, đệ toàn nói những thứ bẩn thỉu.”

Hiện tại, hai người thân mật tiếp xúc, u hương xử nữ của Nhạc Lâm Lam xâm nhập vào mũi Lăng Hạo Thiên, làm cho chàng tình dục dâng cao, không kìm được thì thầm lần nữa vào tai nàng, Nhạc Lâm Lam thất kinh: “Đệ muốn ta…” Thanh âm của nàng bị cắt ngang bởi miệng chàng đã áp đến đôi môi anh đào của nàng.

Nhạc Lâm Lam mạch địa dao động dồn dập, tim cũng đập thình thịch, nàng cảm thấy lưỡi Lăng Hạo Thiên len vào trong miệng nàng, cuối cùng nàng cũng không kháng cự được, lúc này mùi hương từ ngực nàng lan tỏa ra, song thủ Lăng Hạo Thiên phủ lên song nhũ trong áo nàng. Nhạc Lâm Lam có chút e sợ, nhưng đã mê loạn đắm chìm mất rồi.

Lăng Hạo Thiên vội vàng cởi yêu đái nàng, áo ngoài nàng được cởi ra, hữu thủ Lăng Hạo Thiên kéo vội cổ áo nàng xuống, tức thì mọi thứ đều hiện ra trước mặt, thân thể trắng như bạch ngọc, hoả dục lên cao, áp môi vào môi anh đào của nàng, tiện nghi của Nhạc Lâm Lam đã bị chàng chiếm, ngọc nhũ mềm mại quả thật đã được song thủ chàng bao trọn.

Nhãn thần Nhạc Lâm Lam mê loạn, mặt đỏ hồng, hoàn toàn đã thoát vòng luân hãm, va chạm thân mật với nhau như thế này, toàn thân cảm thấy bức rức, sung mãn như nam nữ hoan ái? Cảm giác thật kỳ diệu! Lăng Hạo Thiên đang nắm lấy song nhũ Nhạc Lâm Lam, tiếp tục quấy rối tiểu anh đào của nàng, ngọc thố sư tỷ đúng là thiên sanh phong mãn, lôi cuốn sự quyến luyến của chàng trên đỉnh đầu bên trên, thật là mềm mại.

Sau khi đã chiếm tiểu tiện nghi, hữu thủ Lăng Hạo Thiên không yên phận mà tiếp tục mò mẫm đến hạ thể Nhạc Lâm Lam, đột nhiên Nhạc Lâm Lam giữ lấy hữu thủ chàng, khẩn cầu: “Sư đệ, đừng mà.”

Lăng Hạo Thiên: “Hảo muội muội, nhượng ca ca đi mà.” Hữu thủ lần mò vào trong khố Nhạc Lâm Lam, hạ thể Nhạc Lâm Lam như khối miên hoa đường, nàng vô lực cản lại hành động của chàng.

Lăng Hạo Thiên vuốt ve khe suối nhỏ của nàng, dịu dàng nói: “ Chúng ta hôm nay động phòng

Bạn đang đọc Phong lưu giang hồ sáng tác bởi Khanh0919201
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khanh0919201
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.