Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đói Đến Đau Dạ Dày.

Phiên bản Dịch · 570 chữ

edit:Wings195.

Nguyệt Thính Linh phát hiên vẻ mặt phong thiên Trạch ngay càng âm trầm,khó coi, liều ý thức được mình lại nói sai, nụ cười trên mặt nàng cứng lại, xin lối"Ta không có ý gì hết, là ta nói sai, ngươi coi là như một cơn gió thổi qua, không có gì hết !"

".."

Phong Thiên Trạch trầm mặt, không nói chỉ nhìn nàng, càng rat lạnh, như muốn giết người.

Thấy hắn như vậy, nàng không thèm để ý nữa, đến trước mặt tỳ nữ, nhẹ hỏi:"Ngươi tên là gì?"

Tỳ nữ thở dài, thái độ cung kính, nhưng cho giọng nói hàm ý coi thường, trục tiếp trả lời:"Nô tỳ Hoán Minh Ngọc"

"Xin chào Minh Ngọc, Vương gia của các người vừa nói đưa ta đến bắc lâu, vậy bắc lâu có đồ ăn sao?"

"A.."Minh Ngọc có chút kinh ngạc, không nghĩ vị vương phi này lại nói trắng ra, không hề có chút gì là tiểu thư khuê các, thật chí có chủ tục khí.

Thừa tướng thiên kim phủ chẳng nhẽ đều là caí bộ dạng như thế này?

"Ngươi a cái gì mà a, ta đói bụng đến sắp đau dạ dày, ngươi có thể cho ta chút điểm tâm, không cho ta biết phòng ăn ở đâu, ta tự đi tìm?"Nguyệt Thính Linh đói muốn lả người, chẳng quản được nhiều chuyện lễ nghi như vậy.

"Cái này.."Minh Ngọc không dám làm chủ, nhìn thoáng qua Phong Thiên Trạch, nghe ý của y.

Phong Thiên Trạch chưa từng nhìn Minh Ngọc dù chỉ làm một cái liếc mắt, thậm chí xem nàng như không khí, ánh mắt nãy giờ lương đặt ở trên người Nguyệt Thính Linh, nghe nàng nói đói bung đến đau dạ dày, không hiểu sao, lòng có chút nhộn nhạo, thế là ra lệnh:Đưa vương phi đi nghỉ ngơi dùng bữa."

Nghe được lời này, Nguyệt Thính Linh hoan hô kêu lớn"Tuyệt vời, cuối cùng cũng có đồ ăn."

Chạy đến trước mặt hắn, tươi cười hưng phấn, "Nam Minh Vương thân ái, cảm ơn ngươi nhá".

Nam Minh Vương thân ái---lại có người dám xưng hô với nam minh vương như vậy, nàng nghe nhầm rồi sao?

Nguyệt Thính Linh thấy Hoán Minh Ngọc không có phản ứng, thế là trưng ra bộ mặt tội nghiệp, câu khẩn nói:"Ta van ngươi, nhanh lên một chút, ta thật sự rất đói bụng, ta sắp hôn mê rối đây này"

"Vâng" Hoán Minh Ngọc lấy lại tinh thần, không nghĩ nhiều, đi lên phía trước dẫn đường.

Phong Thiên Trạch đứng bất động, Nhìn bóng lưng Nguyệt Thính Linh phía xa, ngay cả Hoàng thuợng và Phong Ngữ Phù không có gọi thân mật như vậy, nàng là người đâu tiên, nàng biết mình sẽ chết, mà còn cười xán lạn như vậy, rốt cục là dạng nữ nhân gì?

Nàng như một mê hương làm cho hắn muốn mãnh liệt thoát khỏi nhưng cũng muốn cuồn si theo, khiến cho một khối băng ngàn năm như hắn cũng muốn tan chảy, tâm sinh ra rung động.

Hoặc là do hắn suy nghĩ quá nhiều, chẳng qua là nàng và nhắn chỉ bước qua cuộc đời nhau, hoặc đó chỉ là một thế chuẩn bị cho việc bảo vệ cuộc sống mà thôi.

➻❥ωιиɢѕ࿐ chúc mọi người có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

                                                                                                                  ◦•●◉✿tђâภ╰❥.
Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.