Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Linh Thạch

Tiểu thuyết gốc · 4842 chữ

Theo chân Y Y và Y Tuyết bước vào tinh linh tộc, khi vừa bước qua kết giới thì hắn cảm thấy như bước vào một thế giới khác, chẳng khác nào bồng lai tiên cảnh. Mặt đất đầy hoa thơm cỏ lạ, khắp nơi cây cỏ xanh tươi, giữa 2 bên là một lối đi thẳng tắp. Chim chóc bay lượn, ca hót muôn nơi, hồ nước xanh thẳm, giữa hồ là một vườn sen tỏa hương thơm ngát.

Càng đi sâu vào trong thì hắn phát hiện khắp nơi đều là những loài linh mộc, thảo dược , linh cầm dị thú khắp nơi, không khí vô cùng trong lành. Hắn không khỏi cảm thán trong lòng, đúng là ông trời ưu đãi quá nhiều cho tinh linh tộc.Chẳng những sinh ra ngoại hình xinh đẹp, họ còn là những tay cung thủ cự phách, thân thể vô cùng linh hoạt, nơi họ sống lại tràn ngập linh khí như vậy, hỏi sao mà không ganh tị cho được.

Vào đến nơi cư ngụ của những tinh linh, hắn vô cùng ngạc nhiên trước những kiến trúc ở đây, tất cả các ngôi nhà đều được xây từ gỗ, mái được lợp bằng một loại cỏ vàng óng trông rất tinh tế và sống động, khi bước vào cho người ta một cảm giác vô cùng thanh tĩnh và bình yên.

Đột nhiên có nhân loại xuất hiện trong tộc, các tinh linh vô cùng tò mò, cùng đưa mắt nhìn về phía hắn.

Thấy có rất nhiều tộc nhân đang vây quanh, Y Y cất tiếng nói : “Đây là Dạ Nguyên, huynh ấy đến tộc của chúng ta tham quan, không có ác ý, ngoài ra huynh ấy đã được trưởng lão cho phép vào đây”.

Oa , tiếng ồn ào khắp nơi, lâu lắm rồi tinh linh tộc mới có khách đến, hơn nữa lại là con người nên gây ra động tĩnh khá lớn.

Nhìn những tinh linh xung quanh mình, hắn cảm thán không thôi, tất cả tinh linh ở đây đều rất xinh đẹp, nam thì phong thần tuấn lãng, nữ thì chim sa cá lặn, tất cả bọn họ đều nhìn hắn bằng ánh mắt tò mò nhưng đầy thân thiện, không hề có sự khinh ghét hay kì thị nào cả.

Y Tuyết vừa đi theo, vừa vui vẻ giới thiệu cho hắn về hoàn cảnh tinh linh tộc : “ Ở tinh linh tộc bọn muội tất cả mọi người sẽ sinh sống quây quần bên nhau, đứng đầu là tinh linh nữ vương, nữ vương là người vô cùng tốt bụng và tài giỏi, người giúp cho tộc chúng ta có thể đứng vững bình yên mà sinh sống tại thiên vũ sâm lâm này mà không bị các tộc khác đàn áp. Dưới nữ vương là bốn vị trưởng lão, mỗi vị có một chức trách riêng. Các vị trưởng lão có địa vị vô cùng to lớn trong tinh linh tộc, họ rất được kính trọng. Nơi chúng ta đang đứng là nơi những tinh linh bình thường sinh sống, các thành viên khác cũng sống xung quanh khu vực của tinh linh nữ vương. Còn về tinh linh nữ vương và hoàng tộc thì sống tại dãy đất trung tâm”.

Nghe Y Tuyết giới thiệu thì hắn cũng hiểu đại khái về thế giới của tinh linh tộc. Bỗng nhiên tiếng ồn ào xung quanh tắt hẳn, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía một nam tinh linh đang đi từ khá xa về phía bên này.

Y Tuyết cũng nhìn thấy nam tinh linh đó, nàng lên tiếng giải thích : “người đang đến tên là Thiên Lam, huynh ấy là thống lĩnh quân đội tinh linh tộc bọn muội, chịu trách nhiệm bảo vệ cũng như chiến đấu chống lại kẻ thù. Nên địa vị huynh ấy trong lòng tinh linh bọn muội rất cao, được xem như chiến thần của tinh linh tộc”.

Hắn ngẩng mặt nhìn về phía người đang đến, đó là một nam tử tóc vàng vô cùng tuấn tú, cao khoảng 1m8, hai mắt lạnh lùng, cả người toát ra khí chất vô sắc bén, tựa như một loài dã thú đang chờ đợi thức tĩnh.

Trong khi đó thì Thiên Lam cũng đang âm thầm đánh giá tên nhân loại xuất hiện trong tộc : “Cả người khoác một bộ đồ màu đỏ vô cùng bắt mắt, không có dao động ma pháp, cảm giác như vô hại, nhưng theo tin tức nhận được thì hắn là một ma pháp sư cao cấp , tinh thông tam hệ : quang hệ, phong hệ, không gian hệ”.

Một ma pháp sư cao cấp ,không có dao động ma lực đột nhiên xuất hiện trong tộc làm cho Thiên Lam rất cảnh giác, chức trách của hắn là bảo vệ tộc nhân, nên tuyệt đối không thể bỏ qua sự nguy hiểm nào.

Đi đến trước mặt Dạ Nguyên, Thiên Lam nói : “Ta nhận được tin tức từ trưởng lão về việc ngươi đã cứu mạng Y Y , Y Tuyết … các nàng. Đa tạ ngươi đã ra tay giúp đỡ, đại ân này chúng ta sẽ báo đáp. Trưởng lão cũng đã đồng ý cho phép ngươi vào tinh linh tộc bọn ta đi lại, nhưng nếu như phát hiện ngươi có bất cứ mưu đồ nào với tinh linh tộc bọn ta, thì đừng trách chúng ta không niệm tình”.Giọng nói của hắn vô cùng lạnh lùng và không cho phép người cự tuyệt.

“Thiên Lam ca, Dạ Nguyên huynh ấy đến đây chỉ để tham quan, không có ý xấu, sao huynh lại nói như vậy?” Y Tuyết nhìn Thiên Lam dẫu môi nói.

“Tuyết, muội còn nhỏ, từ nhỏ đến lớn muội đều sống trong tộc ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài nên không biết lòng người hiểm ác. Chúng ta không hại người, nhưng không thể không đề phòng?”

“Hừ , rõ ràng là huynh có thành kiến với nhân loại, theo muội thấy không phải tất cả nhân loại đều xấu, họ cũng có người xấu, người tốt. Dạ Nguyên huynh ấy là người tốt.”Y Tuyết nhỏ giọng nói.

“Ta cũng không có nói hắn là người xấu, nếu không phải hắn đã cứu mạng muội cùng Y Y các nàng thì ta tuyệt đối không cho phép hắn xuất hiện ở đây. Y Y muội có bị thương không? Lần sau nếu có nhiệm vụ ra ngoài nàng có thể gọi ta cùng đi để đảm bảo an toàn” nói xong hắn quay sang Y Y hỏi đầy quan tâm .

Y Y điềm tĩnh nói: “Đa tạ huynh quan tâm, do lần này yêu liệt hổ đột nhiên thức tỉnh nên bọn ta mới gặp nguy hiểm, lần sau ta sẽ cẩn thận hơn”.

Oa, oa Thiên Lam ca ca, tại sao huynh lại đến đây ? Lần trước nghe nói huynh đã đánh nhau với thú nhân tộc đúng không? Thú nhân tộc hình dạng như thế nào? Lớn lên ta muốn theo huynh học bắn cung được không?... bọn trẻ con vây quanh Thiên Lam nhao nhao lên tiếng hỏi, nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng sùng bái.

Trái ngược với thái độ khi nói chuyện với Dạ Nguyên, Thiên Lam nhìn về phía bọn trẻ đầy thân thiện, mở miệng cười nói: “Được, đợi các đệ , các muội lớn lên một chút, ta sẽ dạy tiễn thuật cho các ngươi. Còn về thú nhân tộc hình dạng như thế nào, thì sau này khi lớn rồi, các đệ tự mình nhìn có phải thích thú hơn , đúng không?”.

“Thiên Lam ca ca thật tốt, lớn lên muội muốn gả cho huynh.” Một cô bé chừng 4 5 tuổi vô cùng đáng yêu, mắt tròn xoe ngây thơ nói.

Y Tuyết nghe vậy phì cười, tinh nghịch nói: “Được, đợi khi muội lớn ta sẽ thay mặt phụ mẫu gả huynh ấy cho muội”.

Trán Thiên Lam nhăn lại, mặt đen như đáy nồi trừng mắt nhìn nàng. Nha đầu không biết sống chết này, nàng lấy quyền gì mà thay mặt phụ mẫu gả hắn? Hắn và nàng có thân thích sao?, còn nữa hắn đường đường là thống lĩnh tinh linh tộc, có thành thân cũng là hắn hỏi cưới người khác, lý nào có chuyện đem hắn đi gả. Nếu không phải có Y Y ở đây hắn thật muốn đem Y Tuyết dạy dỗ cho một trận.

Tránh thoát sự vây quanh của bọn trẻ, bốn người bọn họ đi về phía trung tâm tinh linh tộc, đó là nơi cư ngụ của các trưởng lão, cũng như tinh linh hoàng tộc. Dọc đường Thiên Lam luôn tỏ ra quan tâm chăm sóc cho Y Y.

“Y Y tỷ là cháu gái của đại trưởng lão, từ nhỏ đã được hứa hôn chỉ định làm hôn thê cho Thiên Lam ca, họ là thanh mai trúc mã, 3 năm sau sẽ cử hành hôn lễ” , Y Tuyết lên tiếng giải thích mối quan hệ giữa Thiên Lam và Y Y.

Hèn gì mà thái độ tên mặt trắng đó đối với nàng ta hoàn toàn khác với những còn lại, thì ra là có hôn ước, đồng thời hắn cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ cô nàng Y Y đã có hôn phu.

Đi một lúc đã đến nơi cư ngụ của các trưởng lão, Y Y lên tiếng căn dặn hắn : “chúng ta đang đến chỗ của đại trưởng lão, người bình thường rất nghiêm khắc, chút nữa gặp mặt huynh nói năng cẩn thận một chút”.

Nơi tinh linh hoàng tộc và các trưởng lão sinh sống vô cùng rộng rãi , thoáng mát và tràn ngập sức sống, nhà cửa nơi đây được làm từ một loại gỗ có màu hổ phách rất đẹp, từ rất xa có thể nhìn thấy một dãy cung điện vô cùng xinh đẹp và hùng tráng. Hắn đoán có lẽ đó là nơi cư ngụ của tinh linh nữ vương.

Đến một ngôi nhà gỗ rất lớn, nằm tại phía đông cung điện.Y Y đi vào trước thông báo, một lúc sau nàng đi ra và nói : “Trưởng lão cho mời huynh vào gặp”. Nói xong nàng quay qua Y Tuyết và nói: “muội nhanh về nhà đi, cha mẹ muội rất tức giận về việc muội tự ý trốn đi theo bọn ta hái hoa đó”.

“Hu hu Y Y tỷ, tỷ cho ta theo tỷ đi, giờ này mà về không bị cha mẹ ta phun nước miếng đến chết mới lạ đó” Y Tuyết khuôn mặt đau khổ nói.

“Được, nếu muội muốn theo ta vào gặp gia gia thì ta sẽ dẫn muội vào” Y Y cười nói.

“A ta nhớ ra rồi, ta còn có chuyện phải làm, với lại vừa trải qua nguy hiểm như vậy, đột nhiên ta nhớ phụ mẫu quá, muốn về gặp họ liền để thỏa lòng nhớ mong, Y Y tỷ, tạm biệt, Dạ Nguyên ca tạm biệt, huynh nhớ là còn nợ ta một phần nhân tình nha, ta đi đây”. Nói xong, nàng không đợi Y Y lên tiếng , bàn chân như thoa mỡ chuồn mất.

Theo Y Y vào nhà, khung cảnh bày trí khá giản dị, phía trước là một lão tinh linh râu tóc bạc trắng, nhưng khí sắc rất tốt, đôi mắt đầy vẻ tinh anh và trí tuệ, lão đang ngồi uống trà trên bàn. Thấy hắn vào, lão nhân đứng dậy tươi cười nói : “Chào Dạ Nguyên tiểu hữu, ta đã nghe Y Y nói về việc tiểu hữu đã cứu nàng ta cũng như đồng bạn, đa tạ tiểu hữu đã ra tay giúp đỡ, có bất cứ yêu cầu gì tiểu hữu cứ nói ra, nếu được thì ta nhất định sẽ đáp ứng”.

Hắn nhìn thẳng vào mắt lão mỉm cười nói : “Trưởng lão không cần khách sáo, mục đích của ta là vào tinh linh tộc tham quan cũng như chiêm ngưỡng vẻ đẹp tộc nhân tinh linh tộc, chắc Y Y cô nương cũng đã nói cho ngài biết, ngoài ra ta không có bất cứ yêu cầu nào khác”.

“Nếu đã vậy thì tiểu hữu cứ tạm thời cư trú ở đây, ta sẽ để Y Y làm đồng bạn hướng dẫn tiểu hữu tham quan cũng như sinh hoạt ở tinh linh tộc. Y Y mau dẫn Dạ Nguyên tiểu hữu đến khu vực dành cho khách nhân”, lão nhân tươi cười nói, nhưng trong đôi mắt đầy vẻ suy ngẫm và phán đoán.

“Dạ!” Y Y cất giọng nói, sau đó nàng quay qua Dạ Nguyên bảo hắn đi theo nàng.

Đợi khi bóng 2 người vừa khuất, một lão nhân khác từ trong gian nhà phía sau bước ra, đầy suy tư lên tiếng : “Huynh thấy sao?”

Đại trưởng lão cũng trầm ngâm trả lời : “người này đến tinh linh tộc nhất định có mục đích, mặc dù không biết là gì nhưng chắc hẳn không phải như những gì hắn ta nói. Tuy vậy hắn có ân cứu mạng tộc nhân chúng ta, trước mắt cứ đối đãi như thượng khách, không thể để người khác nói tinh linh tộc chúng ta vong ân phụ nghĩa được”.

“Được tạm thời cứ xử lý như vậy, phái người giám sát hắn một chút. Bây giờ quan trọng nhất là việc kết giới xuất hiện lỗ hổng, nhị ca và tứ đệ đã sang Địa tinh tộc mượn bảo khí của họ, nhờ họ giúp đỡ khôi phục kết giới. Nữ vương thì đang bế quan trong giai đoạn vô cùng khẩn yếu, công chúa lại không biết việc này. Chúng ta phải mau chóng xử lý cho xong việc này, nếu không hậu quả vô cùng nghiêm trọng” ,tam trưởng lão băn khoăn nói.

“Đệ nói không sai, nhưng mà việc kết giới xuất hiện lỗ hổng vô cùng đáng ngờ, mấy trăm năm nay kết giới luôn ổn định, giờ xuất hiện lỗ hổng chắc chắn có liên quan tới Hắc ma tộc. Việc này tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài, tránh cho tộc nhân hoang mang. Chúng ta và Hắc ma tộc đã đối đầu hơn nghìn năm nay, do kết giới bảo vệ nên chúng ta mới có thể vững vàng cư ngụ tại Thiên Vũ sâm lâm này, nếu một khi thật sự bị phá hỏng, lúc đó hậu quả thật khôn lường, hy vọng nhị đệ và tứ đệ mượn được Thiên tinh Vẫn của địa tinh tộc để chúng ta khôi phục kết giới” đại trưởng lão đầy lo lắng nói.

“ Nếu mượn được Thiên tinh vẫn thì mọi chuyện đại cát, không có gì để nói. Nhưng theo đệ, chúng ta phải phòng ngừa tình huống xấu nhất. Vạn nhất kết giới bị phá hủy thì chúng ta cũng còn đường lui. Ngoài ra đệ đoán chuyện này có khả năng có sự nhúng tay của Thủy Yêu hoàng và thú nhân tộc. Bọn họ đã dòm ngó tài nguyên trong tinh linh tộc của chúng ta từ rất lâu rồi, nếu như chỉ có Hắc ma thì chúng ta còn có thể kháng cự, nhưng nếu Thủy Yêu tộc và thú nhân tộc cũng nhúng tay vào thì đệ e rằng tinh linh tộc chúng ta sẽ đứng bên bờ diệt vong” .Tam trưởng lão vô cùng lo lắng phân tích.

“Được, vậy trước mắt chúng ta phải báo với công chúa về việc này, chỗ hỏng kết giới đã được dùng tinh linh thạch gia trì, nhưng cũng chỉ cầm cự được một tháng, nếu sau một tháng nhị đệ và tứ đệ không có tin tức thì chúng ta lập tức rút lui rời bỏ nơi này. Bây giờ ta vào điện bẩm báo với công chúa, còn đệ thì ra ngoài chủ trì việc ủ Bách hoa nhưỡng, cứ làm như bình thường, đừng để tộc nhân hoang mang” đại trưởng lão lên tiếng phân phó.

“Được, đệ sẽ đi làm ngay, huynh nhanh đi thông báo cho công chúa về việc này để có sự chuẩn bị, đề phòng tình huống xấu nhất”. Tam trưởng lão thở dài nói.

Buổi tối, trăng bắt đầu nhô lên, Y Y dẫn hắn ra khu vực các tinh linh tập trung để tế lễ. Đó là khu đất trống vô cùng rộng lớn, tất cả các tộc nhân tinh linh tộc đều tập trung về đây để cúng bái Nguyệt thần. Đối với tinh linh tộc, họ tín ngưỡng Nguyệt thần, theo như lời Y Y kể thì Nguyệt thần đã ban cho tinh linh tộc sự trí tuệ và sáng suốt, cũng như soi lối cho họ trong màn đêm u tối. Nguyệt thần đại diện cho sự thông minh, trí tuệ và thánh khiết.

Lễ tế Nguyệt thần mỗi năm diễn ra một lần, nếu theo lịch VN mình thì đó là ngày 15.8 âm lịch, đó là ngày ánh trăng tròn và sáng nhất trong năm. Theo tín ngưỡng của tinh linh thì đó là lúc Nguyệt thần tỉnh giấc và nhìn xuống dõi theo bọn họ.

Trung tâm là một tế đàn được xây bằng gỗ khá cao và rộng rãi, xung quanh họ đốt một đống lửa rất to tạo thành một vòng tròn cực lớn . Ánh lửa bập bùng chiếu sáng, các tộc nhân tinh linh nắm tay nhau ca hát vô cùng vui vẻ chờ lúc trăng tròn.

Y Tuyết vô cùng hưng phấn tham gia lễ hội, Y Y đứng một bên nhìn các tộc nhân vui vẻ, phía xa là Thiên Lam chịu trách nhiệm bảo vệ tế đàn, đôi lúc y nhìn về phía của vị hôn thê một cách đầy trìu mến.Khanh cũng đứng ở một góc nhìn cảnh nhảy múa của các tinh linh, nội tâm cảm thán không thôi. Đây là một thế giới yên bình và hạnh phúc biết bao, ở nơi này không có sự phân biệt, không ghanh đua hãm hại nhau, mọi người chung sống chan hòa,yêu mến nhau, họ chung tay xây dựng và bảo vệ thế giới riêng của họ.Mặc dù chỉ vừa vào tinh linh tộc chưa đầy một ngày, nhưng lúc này cảm xúc của hắn vô cùng chân thật. Hắn cũng muốn bảo vệ nơi bình yên và xinh đẹp này.

Y Vân, Y Trúc, Y Lan cũng có mặt, các nàng cùng với mấy tinh linh xinh đẹp khác đi về phía hắn, Y Vân nở nụ cười thân thiện nói: “Dạ Nguyên, huynh cũng vào tham gia đi”.

“Ta không biết nhảy, các nàng chơi đi, ta đứng xem là được…”.

Không đợi hắn nói xong, một tinh linh xinh đẹp không biết tên đã nắm lấy tay hắn kéo vào đám người đang nhảy múa, mấy nàng khác cũng vây lại đẩy hắn ra ngoài, tiếng cười rộn ràng và ấm áp ở khắp nơi.

“Hi Hi mọi người, đây là khách nhân của chúng ta, huynh ấy cũng muốn tham gia, mọi người thi xem ai nhảy đẹp nhất đêm nay nha, nếu có ai vừa ý với huynh ấy, thì lại nói với ta một tiếng, ta sẽ thay mặt phụ mẫu gả huynh ấy cho các tỷ muội” Y Tuyết vô cùng tinh nghịch cười nói.

Nghe Y Tuyết nói xong hắn cũng nghẹn lời, lúc chiều nàng đã đòi gả tên mặt trắng Thiên Lam, giờ lại đòi thay mặt phụ mẫu hắn gả hắn đi, tuổi của nàng còn nhỏ hơn hắn, vậy mà dám đòi làm đại diện phụ mẫu người ta, thật là không biết nói sao luôn.

Bị kéo vào dòng người, không còn cách nào, hắn buộc phải nhảy theo mọi người, không có quy định về vũ đạo, tinh linh bọn họ nhảy múa dựa vào cảm xúc của cơ thể, của con tim. Nên động tác không có sự cầu kỳ , màu mè hoa lá hẹ, thay vào đó là sự gần gũi, bình yên và vô cùng dung dị. Các nữ tinh linh khiêu vũ vô cùng xinh đẹp, họ vốn đã rất đẹp, nay lại nhảy múa theo tiếng nhạc làm cho người ta cảm giác như tiên nữ giáng trần.

Trong lễ hội tế trăng này, các tinh linh có thể bày tỏ tình cảm với ý trung nhân của mình. Nếu một nam tinh linh muốn tỏ tình, thì chàng ta sẽ lại và mời nữ tinh linh cùng khiêu vũ với mình, người nữ đồng ý sẽ lấy một bông hoa được gọi là Nguyệt Dạ đã chuẩn bị sẵn trao cho chàng trai, họ sẽ cùng khiêu vũ dưới trăng và nhận sự chúc phúc từ phía của Nguyệt thần.

Đang nhảy theo điệu nhạc, Khanh chợt thấy một cánh tay đặt lên vai mình, hắn xoay người lại, đối diện là một nam tinh linh khá tuấn tú, nước da hơi đen hơn so với những người khác.

Đáp lại ánh mắt ngạc nhiên của hắn là một nụ cười thân thiện, nam tinh linh cất tiếng nói : “huynh là khách quý mà lúc chiều mọi người hay nhắc đến đúng không ? lúc chiều ta ra ngoài làm nhiệm vụ nên không có cơ hội gặp huynh, xin giới thiệu, ta tên Viên Phong, huynh cứ gọi ta là A Phong là được”.

Hắn cũng cười đáp lễ : “thì ra là Phong huynh, không biết huynh tìm ta có việc gì?”

“À , cũng không có gì, ta đến là muốn nói lời cảm ơn với huynh thôi, cảm ơn huynh đã cứu Y Lan và các tộc nhân khác” Viên Phong trả lời.

Thì ra là vậy, nhìn khuôn mặt của y khi nhắc về Y Lan thì 2 mắt sáng lên , hắn cũng đã hiểu phần nào, nam nhân này đang thầm mến tinh linh Y Lan kia.

Biết được như vậy, hắn cũng vô cùng cởi mở nói chuyện với Viên Phong, cả 2 khá hợp ý, có lẽ là do tuổi trẻ gần gũi, nên chẳng mấy chốc họ đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

“Dạ Nguyên, huynh bao nhiêu tuổi rồi?” Viên Phong cất tiếng hỏi. Y Tuyết đứng cách đó không xa, nghe vậy cũng hiếu kỳ, nàng chen lại, mở mắt tròn xoe chờ đợi câu trả lời của hắn.

Uhm, nói sao ta? Đúng ra là hắn 20 tuổi, nhưng do hắn đã luyện tập trong không gian Fairy hết 3 năm nên nói hắn 23 cũng không sai. Nghĩ một chốc, hắn nói : “năm nay ta 23 tuổi, còn huynh?”

“Oa, không ngờ huynh lại lớn tuổi như vậy, nhưng mà nếu nhìn kỹ lại thì mặt của huynh còn già hơn tuổi của huynh nữa, lúc chiều không biết nên gọi huynh bằng huynh, giờ biết huynh già như vậy rồi ta xin phép được sửa lại gọi huynh là thúc thúc nha”. Viên Phong chưa kịp trả lời thì Y Tuyết đã chen ngang cất tiếng cảm thán, nói xong nàng còn ra vẻ cuối đầu hối lỗi vì đã gọi hắn là huynh thay vì thúc thúc.

Hắn cũng bị nàng làm cho nghẹn lời , mặt đen như đáy nồi, hận không thể bóp cổ nàng sau đó gào lên : “già cái gì mà già bà nội, đúng lý ra là con chỉ mới có 20 tuổi thôi”, thêm nữa nghĩ sao mà gọi hắn là thúc thúc, nhìn nàng ta ít nhất cũng 17 18 tuổi , gọi hắn là huynh là đúng rồi còn gì.

Ha ha ha ha, các tinh linh gần đó nghe Y Tuyết nói thì ôm bụng cười, Y Y đứng xa cũng không kiềm được nở nụ cười duyên, nha đầu này thật nghịch ngợm, thật biết cách trêu chọc người khác.

Sau khi cười xong thì mọi người nhìn hắn với ánh mắt thân thiết hơn rất nhiều, Viên Phong cùng các nam tinh linh khác kéo hắn ra khỏi đám người đang nhảy múa, bọn họ ngồi xuống, lấy rượu ra cả đám cùng uống, trò chuyện vô cùng vui vẻ.

Mãi trò chuyện , uống rượu đến lúc trăng tròn, các tinh linh thôi uống, tập trung nhìn về phía tế đàn, hắn cũng ngẩng mặt nhìn theo. Y Phong mở miệng giải thích : “Theo tập tục , thì lúc trăng tròn hôm nay chúng ta sẽ cúng bái Nguyệt thần, tế lễ cho người, đồng thời cũng là ngày duy nhất để ủ bách hoa nhưỡng nổi tiếng của tinh linh tộc”.

Hắn ngạc nhiên hỏi : “Tại sao chỉ có hôm nay mới ủ được bách hoa nhưỡng, đâu phải chỉ có hôm nay mới có trăng tròn ?”

Một tinh linh khác tên Khúc Thụy nói : “do huynh không biết, để ủ bách hoa nhưỡng thì chúng ta phải đi tìm hơn trăm loài hoa quý hiếm sống quanh khu vực bọn ta sinh sống. Trong đó có vài loại phải đi vào tận lãnh thổ của hắc ma tộc mới có. Ngoài ra, để ủ được tinh linh tửu bách hoa nhưỡng thì chúng ta phải sử dụng nước suối trong Tinh Linh hàn đầm. Mà hàn đầm chỉ mở ra một lần vào lúc trăng tròn, mỗi lần chỉ có thể để 3 người vào lấy nước, lấy xong kết giới hàn đầm tự đóng lại, sương mù bao quanh, không thể vào. Cho nên để ủ được bách hoa nhưỡng vô cùng công phu, phải gom góp 3 năm mới đủ nước suối cho một lần ủ, thêm nữa lúc ủ cho thêm vô số dược liệu quý giá, sau khi chưng cất lên men, tất cả rượu phải được phong kín, sau đó chôn cất cùng tinh linh thạch thêm 3 năm nữa mới có thể sử dụng”.

Đang nghe say sưa quá trình ủ bách hoa nhưỡng, chợt nghe nhắc đến tinh linh thạch, hắn vô cùng động lòng cất tiếng hỏi : “tinh linh thạch là gì ? Tại sao phải chôn bách hoa nhưỡng cùng tinh linh thạch 3 năm mới có thể sử dụng?”

Lần này Viên phong lên tiếng : “Huynh là nhân loại đương nhiên không biết về tinh linh thạch, tinh linh thạch là một loại đá được tổ tiên chúng ta phát hiện ở nơi này, sau chúng ta dùng tên bộ tộc để đặt cho nó. Đây là một loại đá vô cùng thần kỳ, có thể thanh tẩy ma khí, làm tăng trưởng và thanh lọc linh khí, ngoài ra còn một tác dụng rất lớn là có thể luyện chế thành pháp khí, cũng như kết giới, nhưng sản lượng tinh linh thạch chỉ có hạn, mỗi năm chỉ có vài cân, nên tinh linh tộc bọn ta xem như chí bảo”.

Nghe Viên Phong nói xong hắn hơi ngạc nhiên hỏi : “nếu tinh linh thạch quý giá như vậy, tác dụng vô cùng to lớn, tại sao huynh lại nói cho một ngoại tộc như ta biết? Huynh không sợ ta làm chuyện gì bất lợi với tộc nhân hay sao?”

Mấy nam tinh linh gần đó bao gồm cả Viên Phong đều cười, Viên Phong nói : “Mặc dù tinh linh tộc vô cùng quan trọng và quý giá, nhưng nữ vương từ trước đến nay chưa từng chiếm làm của riêng. Người cho tất cả tộc nhân chúng ta biết về sự tồn tại của nó, nên chúng ta sẽ dốc sức bảo vệ nó bằng cả tính mạng của mình. Thêm nữa huynh lại là bằng hữu được trưởng lão chấp nhận cho nhập tộc, thì tuyệt không phải là người xấu. Hơn 300 năm qua, được vào tộc chúng ta thì huynh là người thứ 2”.

Nghe Viên Phong nói xong thì hắn thật sự hơi xúc động, không ngờ chỉ gặp mặt ngắn ngủi như vậy mà họ thật sự coi mình là bạn. Hắn âm thầm hỏi hệ thống : “hệ thống, mi nói nếu như ta không lấy tinh linh thạch, mà chỉ lấy được hắc ma thạch, vậy có tính như hoàn thành một nữa, không cần giảm 1 LV cũng như xỉu một ngày không?.

Hệ thống :“Đương nhiên”

“Thật sao?” hai mắt hắn sáng lên.

“Là không” hệ thống điềm tĩnh nói.

“Mi không nói một lần được à, đũy hệ thống, lăn đi”, hắn bực tức nói.

“Hệ thống không có chân nên không lăn được,với lại không có kinh nghiệm trong việc lăn lộn như milu, mong ký chủ có thể biểu diễn thử để hệ thống có thể học hỏi”.

Hắn (>””<)!

Bạn đang đọc Hệ thống Pháp thuật tại dị giới sáng tác bởi AhriNguyen90
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AhriNguyen90
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.