Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh Giành Khốc Liệt

Tiểu thuyết gốc · 1835 chữ

Ước tính là một tháng nhưng thực chất với tiền tài của mấy đại thế gia cùng thế gia nhỏ khác hỗ trợ, tìm thấy địa điểm rơi trong vòng 3 ngày là quá nhanh rồi

Bọn họ vừa xác định được liền đem du thuyền, thuyền máy hay thuyền phao phóng nhanh như bị đám xác sống truy đuổi. Bọn họ nhìn thấy một cái phao thoát hiểm nổi lềnh bềnh trên biển thì nhanh chóng chia nhau ra đi tìm

Sau khi tìm thấy hòn đảo, một người dùng điện thoại gửi vị trí cùng thông tin cho mọi người. Vương Úc Đào, Vương Hữu Tuyết hai tỷ muội cùng Tống Ngự Đồng, Nhan Thanh và nữ nhân có thân phận đặc biệt - lão bà của Bạch Du Ngư - Mạn Nhu cùng thời điểm bước lên bờ cát

Tuy là ghen ghét nhau nhưng chung quy vẫn là quan tâm Bạch Du Ngư hơn bất kỳ chuyện gì, bọn họ chỉ là tranh giành chức vị đại lão bà, vợ cả trong nhà họ Bạch chứ vẫn biết cái kia hoa hoa công tử thích nhiều tay

Mà nhận lệnh đi tìm Bạch Du Ngư người tìm kiếm chỉ có thể tìm thấy mấy người sống sót, nhìn thấy có nhiều người đến cứu mình cùng những mỹ nữ xinh đẹp bọn họ động lòng không thôi

"Các người có nghe qua danh tự Bạch Du Ngư không? Chính là người này" Một người tìm kiếm khoác trên người chiếc áo cứu hộ màu cam đưa tấm ảnh của Bạch Du Ngư ra, vừa nghe đến tên cùng hình thì khuôn mặt bọn họ liền biến hóa khôn lường

Mấy cái nam hài tử vẫn còn bị ám ảnh đến không dám nhìn thẳng dù chỉ là tấm ảnh bằng giấy, mấy cái lão nhân nhìn tấm ảnh cũng làm bộ yên lặng

Bên đây còng lưng tìm kiếm thì bên kia hai người một gấu đi leo cây, Bạch Du Ngư leo lên cây dùng khói đuổi đàn ong đi đem cái tổ của nó vọt chạy. Bên dưới Lạc Vân lần đầu quậy phá cũng phấn khích ngồi trên lưng gấu nâu ra hiệu lệnh

Gấu nâu ham chơi cũng chạy phía sau Bạch Du Ngư, đám ong khi quay lại thấy tổ không còn liền nổi điên đuổi theo phía sau

Bạch Du Ngư cười đê tiện đem bó đuốc vẫn còn cháy ra khói ném về phía chúng sau đó tăng dần tốc độ lên

Lạc Vân ngồi trên gấu nâu nên nàng có thể né tránh đòn tấn công của đàn ong nhưng nó thì không may như thế. Mông của gấu nâu bị chích đến ngứa ngáy sưng lên, nó ưng ửng kêu lên

Về lại hang ổ, Bạch Du Ngư đem mông nó vừa đánh vừa xoa thuốc như một cách hành hạ

Ba ngày nay quá quen thuộc với hành động trái ngược với khuôn mặt tuấn lãng, Lạc Vân chỉ quay sang một bên ôm tổ ong không làm gì

Khi nàng đang thẫn thờ thì mấy tiếng bước chân ầm ầm cùng tiếng lá xào xạc khiến nàng để ý

Lạc Vân đứng dậy nhìn quanh, đôi mắt 10/10 của nàng thấy rõ ràng có mấy cái nữ nhân cùng đoàn đội người cứu hộ đang đi tới đây. Bên cạnh còn có đoàn người kia nữa

"Du Ngư, có người tới cứu chúng ta rồi!"

"Hả? mới nghỉ được có ba ngày đã phải về? Ta chưa chơi đủ mà!"

Bạch Du Ngư bĩu môi nói, hắn vẫn còn muốn thử thách 31 ngày sinh tồn dã ngoại với con gấu ngu này mà

Đoàn cứu hộ nhanh chóng tìm thấy cái hang mà bọn họ nói, vừa đập vào mắt họ là một con gấu đang ưỡn mông lên trời. Nó đang được một cái nam nhân ở trần lộ ra cơ bụng cùng bắp tay rắn chắc thoa lên người thứ chất lỏng màu xanh lá đen

Nhìn thấy tiểu bảo bối nhà mình chỉ cầm cự ở đây ba ngày da đã đen, thô nhám không còn đáng yêu chút nào nhưng lại có chút cảm giác trưởng thành cùng thuần thục không ít, mấy cái nữ nhân tiến về trước

Mạn Nhu, Tống Ngự Đồng cùng Vương Hữu Tuyết là ba cái mặt dày nhất, các nàng vừa lao tới liền bám lên người Bạch Du Ngư như con bạch tuộc

Bạch Du Ngư đánh rơi cả đống thuốc thoa mông lên đầu con gấu, nó bị bỏng đến ngao ngao nhảy dựng lên

Hắn đem các nàng ôm vững, nhanh chóng chỉ định "Ra ngoài! Đi tắm sông đi!"

Con gấu ngu ngốc cũng hiểu hắn đang cứu cứu mình khỏi việc trụi lông, nó phóng ra ngoài và đi tìm nguồn nước

Sau ba người thì Vương Úc Đào lại đáng thương khóc thút thít nắm lấy áo hắn khóc như cái hài tử "Du Ngư ca ca... ta tưởng ta không còn... không còn gặp được ngươi..."

Đem ba con bạch tuộc trước tiên gỡ ra, Bạch Du Ngư đem Vương Úc Đào vẫn là ưu tiên dỗ dành trước "Ca ca không dễ chết vậy đâu, ta là đại cường đấy"

"Úc Đào đừng khóc được không? Ca ca không có chuyện gì nha" Bạch Du Ngư vừa xem nàng là tiểu muội muội vừa giống hài tử, bởi nàng rất... đáng yêu.

"ân..." Vương Úc Đào nhân cơ hội chôn mặt vào người hắn, da thịt va chạm không có lớp ngăn cách của vải áo, nàng rõ ràng ngửi được một chút mùi thảo dược cùng mùi nắng trên người Bạch Du Ngư

Nhìn Vương Úc Đào không ngây thơ như vẻ bề ngoài non nớt cùng tiểu muội muội, ba cái nữ bạch tuộc liền khơi lên lòng đề phòng

Quả nhiên nữ nhân giỏi nhất là giả ngây thơ cùng đáng thương!

Chỉ có cái này ngu ngốc Bạch Du Ngư mới bị lừa!

Phải dạy lại hắn mới được!

Lạc Vân không biết mấy cái này nữ nhân là ai nhưng ba ngày nay đọc được tiếng lòng của Bạch Du Ngư nàng vẫn có thể biết được đây là nhóm nữ nhân theo đuổi hắn

Lạc Vân đem tổ ong đưa cho hắn trong ánh nhìn của mọi người, không ngại nói "Ta không khát nữa, ngươi giữ lại uống đi"

"Cái này? Không sao, trở về đem tổ ong biến thành trà mật ong cho ngươi uống thông họng" Bạch Du Ngư ngây thơ không biết mình bị bẫy, hắn giống như cái lương y hiền hậu chăm lo cho tiểu bệnh nhân

Nhưng tiểu bệnh nhân này lại có ý định khác với hắn, Bạch Du Ngư không nghe ra nhưng làm sao chúng nữ nhân không thể?

Bọn họ nhìn nữ nhân này, con ngươi chút rung lên cùng đem theo một chút tức giận

Cái này Bạch ngu ngốc dám đem áo cho nàng!

Bản thân ở trần cho nàng ngắm!

Các nàng còn chưa được ngắm như thế, tức chết!

Bạch Du Ngư ngu ngơ không hiểu mình lại gây tai họa, hắn nhìn đoàn cứu hộ rồi nói "Được rồi đừng có nhìn nhau đắm đuối như thế, các ngươi vừa nhìn liền tình yêu sét đánh à?"

"Cái gì mà tình yêu sét đánh! Có tin ta đánh ngươi không!" Mạn Nhu tức giận đá vào ống quyển của hắn, Bạch Du Ngư làm sao có thể để nàng làm đau chính mình, hắn bỏ qua phòng ngự cho nàng đá trúng mục tiêu

Mình đau được rồi, lão bà không cần

Cái thê nô họ Bạch xách mông đi dỗ dành Mạn Nhu cùng mấy cái nữ tử, bọn họ tuy vẫn còn giận nhưng không thể để cho ai khác chiếm tiện nghi được

Bạch Du Ngư cùng trên đùi hắn Vương Úc Đào, hai bên là Lạc Vân cùng Mạn Nhu, đối diện với hắn là mấy cặp mắt sắc bén Vương Hữu Tuyết, Tống Ngự Đồng cùng Nhan Thanh

Chiếc thuyền vừa chạy thì đúng lúc Bạch phụ gọi qua cho Vương Hữu Tuyết, nàng vừa mở lên đã nghe Bạch phụ xổ một tràng

"Bạch Du Ngư, ngươi thật hay đấy"

"Đi Yến Hải mà không dẫn hài tử ngươi theo, ta về thì cái mông ngươi chờ bị sưng đi"

"Còn nữa, nha đầu Ngữ Sảnh ở nhà đợi ngươi, về nhà tắm rửa rồi đi gặp người ta đi"

"Phải rồi, ngươi có nói là cái gì Mạn Nhu cũng tới phải không? Dẫn nàng theo ăn tiệc đi"

"Còn nữa, đi Yến Hải mua quà lưu niệm cho cha ngươi"

"Ngươi không mua thì biết số phận rồi đấy"

Bạch phụ nói một loạt rồi cúp máy không đợi ai phản ứng. Quá quen với hành động này của Bạch phụ, Bạch Du Ngư thở dài rồi nhắm mắt nghỉ ngơi

Mấy ngày nay chơi vui quá nên hắn quên mất là phải nghỉ ngơi điều độ, Mạn Nhu thấy hắn ngủ nhanh như thế cũng đau lòng đem đầu hắn đặt lên vai mình

Mấy ánh mắt kia làm sao qua khỏi nàng, Mạn Nhu nhếch mép khiêu khích

Năm cái nữ nhân tức đến nôn ra máu nhưng lại nuốt vào, bọn họ cũng đau lòng Bạch Du Ngư nhưng vẫn không thể chấp nhận được Mạn Nhu ăn mảnh

Mà cái gấu nâu sau khi rửa mặt sạch sẽ trở về thì thấy hắn lên thuyền, đoán rằng không có chỗ cho mình, gấu nâu liền xông lên cái thuyền lớn chễm chệ ngồi đó ra hiệu di chuyển

Bị một con gấu ra lệnh, bọn họ không muốn vẫn phải làm thôi

Và thế là đoàn thuyền của mọi người đã trở về đất liền

Bạch Du Ngư ngồi trên xe nhà mình đọc ra cái địa chỉ lạ, tài xế không hỏi nhiều chỉ lái theo chỉ dẫn của hắn

Mạn Nhu nghe sơ qua hình như đó là cô nhi viện cũ của hắn thì tò mò đem tay đặt lên đùi hắn sờ soạng "Chúng ta đến đó làm gì?"

Bạch Du Ngư ửng đỏ mặt ho khan "đi đón cái tiểu hài tử, nàng là dưỡng nữ lúc trước ta nhận nuôi"

Còn có dưỡng nữ?

Mấy nữ nhân nghe liền sáng mắt lên, chỉ cần có người có thể xoát hảo cảm thì ai không quan trọng

Bây giờ Bạch phụ Bạch mẫu đều đi chơi, xoát không được gì

Nhưng cái này dưỡng nữ cũng có thể xoát, xoát đến hảo cảm tốt thì có thể để nàng trợ giúp bọn họ làm vợ cả của Bạch Du Ngư rồi!

Mạn Nhu chỉ cười nhếch mép, dù sao người lấy lần đầu của Du Ngư là nàng

Trời định sẵn bọn họ chỉ có thể tranh giành vị trí số hai dưới nàng

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.