Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trùng Hợp A!

Tiểu thuyết gốc · 1597 chữ

Hai người một gấu tới bên khe suối, ở dưới đây vừa chạm vào liền giống như chạm vào nước đá lạnh lẽo vô cùng, Lạc Vân muốn giúp đỡ nhưng Bạch Du Ngư đã ngăn lại "không cần, ta cùng gấu nâu ngu ngốc này xuống là được"

Lạc Vân thấy hắn cởi áo khoác sau đó đến áo sơ mi, cả quần thun cũng cởi nốt chừa lại một cái quần đùi màu hồng chói mắt. Thấy nàng nhìn chằm chằm cái quần, hắn cũng không ngại gì nói "đây là quà của người ta tặng, đẹp không?"

Mặc dù trong mắt nàng màu hồng thật không hợp với nam nhân nhưng khi Bạch Du Ngư mặc lên thì lại tôn lên làn da màu trắng hồng của hắn, nàng cứ tưởng nam chỉ có 6 múi bụng, nhưng Bạch Du Ngư có đến tám múi và múi nào cũng rắn chắc

Bắp chân vừa to nhưng không thô vừa chắc nịch, nàng không kìm được đưa tay chạm vào cơ bắp chân của hắn. Bạch Du Ngư khó hiểu nhìn nàng "làm cái gì nha?"

[Đây là sàm sỡ lão tử sao?]

Nghe được tiếng lòng của Bạch Du Ngư, mặt Lạc Vân đỏ ửng lên như bị thiêu ngoài nắng "xin lỗi... ta chưa từng thấy ai có thân hình tuyệt đẹp như vậy..."

"Đây là thần hình thần tiên bẩm sinh, rất ghen tị phải không? Cứ ghen tị đi, dù sao ngươi cũng không thể có" Bạch Du Ngư tự luyến hắc hắc nói, Lạc Vân đang còn chìm trong không khí ngại ngùng chuyển sang cạn lời

Hắn đúng là rất biết cắt ngang không khí, Lạc Vân ngồi trên tảng đá to, chỉ vừa chạm lòng bàn chân vào nước nàng đã bị cái lạnh rùng người

Nhưng Bạch Du Ngư xuống nước lại giống như không hề hấn gì với dòng nước này, hắn thật sự giống một con cá lớn chằm chằm chờ đợi con mồi vào tầm ngắm

Con gấu nâu cũng bước xuống, nó ngao ngao kêu lên không muốn ở dưới liền đi lên. Bạch Du Ngư nheo mắt nhìn nó, cái này gấu ngu quá tệ, không biết làm sao nó có thể sống đến bây giờ được

Từng giọt nước bắn lên người Bạch Du Ngư mỗi khi hắn đem con cá bắt lên, nó vùng vẫy đem nước trên người từng giọt từng giọt bắn lên khối cơ của Bạch Du Ngư. Lạc Vân chăm chú nhìn cũng thật thèm thuồng

Nam nhân háo sắc chẳng lẽ nữ nhân thì không?

Các nàng đa phần truy tinh cũng vì khuôn mặt cùng cơ thể tuyệt vời mà thôi

Lạc Vân nuốt nước bọt, nàng làm cái độc thân cẩu cẩu gần 30 năm. Người ta thường nói 30 như lang như hổ, nàng thấy nó không sai đi đâu được

Bạch Du Ngư đem cá bắt được bỏ vào tay của gấu nâu sắc lẹm nhìn nó "đem về trữ ở nhà, ta đi xung quanh một lát liền trở về"

Bạch Du Ngư chỉ mặc lại cái quần thun, hắn cũng không muốn mặc vào rồi cởi ra tiếp cái áo sơ mi kia. Lạc Vân cầm áo sơ mi, nàng đi cùng hắn vào rừng nhưng mùi hương của nơi này không biết vì sao lại gợi lên một cỗ mùi hương cơ thể

Cơ thể Bạch Du Ngư đi một lát dễ ra mồ hôi, hắn ướt đẫm cơ người nhưng lại cực kỳ mỹ mãn, đây là khung cảnh mà Lạc Vân cảm thấy là thiên đàng. Nàng vô thức đem áo của hắn lên ngửi nhẹ, Lạc Vân cũng không ngờ cái gần lão bà bà như nàng lại động tâm với tiểu trai đẹp

Nếu hắn thật sự có ý với mình cũng không phải không được

Bạch Du Ngư quay lại, Lạc Vân giật mình dấu hai tay vào áo sơ mi. Nhìn thấy cảnh này Bạch Du Ngư cũng không nghĩ quá nhiều, hắn giảm tốc độ lại đem áo cho nàng mặc vào "cẩn thận bị côn trùng đốt"

Lạc Vân bị khuôn mặt nghiêm túc của hắn làm cho điên đảo, đây là cái nhan sắc thế nào... đây giống như đứa con thứ ba của nữ thần Freya cùng người chồng Ódr, nếu như hắn thật sự có hai vị tỷ tỷ thì gia đình này thật sự có thể nói là gia đình nữ thần Freya phiên bản người thật

Bạch Du Ngư cười nhẹ "làm sao? Sợ hãi?"

Lạc Vân mê man gật đầu, đây có lẽ vẫn còn chìm trong ảo tưởng của bản thân đi

"Không cần sợ, chắc chắn trong vòng một tháng bọn họ sẽ tìm thấy chúng ta. Việc mà ta quan tâm nhất là phải sống sót" Bạch Du Ngư xoa đầu Lạc Vân an ủi nói, hắn một tay nắm lấy nàng vừa tiến về phía trước

Lạc Vân ửng hồng hai má, "ân" của nàng nhẹ đến mức nếu hắn không phải là có siêu thính lực bẩm sinh thì đã không thể nghe

Bạch Du Ngư đem một vòng mấy cành cây khô cùng vài quả dừa trở về, gấu nâu thấy hắn về vô cùng ngoan ngoãn ngồi xuống ngủ một giấc. Bạch Du Ngư nắm chặt bàn tay muốn đánh nó mấy cái nhưng Lạc Vân đã ngăn lại "đừng đánh nó, ta phụ ngươi được không?"

Bạch Du Ngư hừ lạnh, ngồi xuống xếp cành cây khô thành hình lửa trại rồi dùng một tí thủ pháp đốt lửa lên, sau đó xử lý cá cùng bổ dừa bằng tay rồi nướng lên

Lạc Vân cầm quả dừa uống có chút tò mò, lúc nãy hắn làm sao có thể làm được?

"Thắc mắc?" Bạch Du Ngư để nàng dựa lưng vào tường đá nghỉ ngơi, bản thân thì coi như đệm lót cho nàng đặt chân lên, hai tay cũng vô cùng thuần thục đấm bóp khiến nàng thoải mái không ít

"Ta là võ giả, ngươi có thể tưởng tượng ta giống trên phim truyền hình biết đánh nhau, một tay chặt sắt đại loại như thế" Bạch Du Ngư cười hì hì nói, Lạc Vân nhắm mắt hưởng thụ sự thoải mái hắn mang lại

"Ngươi dạy ta được không?" Lạc Vân hứng thú nhìn hắn, nàng cũng muốn thử học học một chút. Bạch Du Ngư gật đầu "có thể, lát nữa ta sẽ dạy cho ngươi"

Khi hai người còn đang nói chuyện vui vẻ thì đám người trên máy bay cũng đi theo sau, bọn họ nhìn thấy hai người kiếm được chỗ tốt cùng thức ăn liền không khách khí muốn giơ tay lấy. Bạch Du Ngư hừ lạnh huýt sáo mấy cái, gấu nâu như nhận lệnh ngồi dậy hướng bọn họ gào đe dọa

Nhìn thấy bọn họ bị dọa hắn cũng không để ý gì, đem hai xiên cá chia ra cho gấu nâu ngu ngốc cùng Lạc Vân, một xiên còn lại hắn nhanh chóng nuốt vào bụng, sau đó uống hết trái dừa ngọt trước mặt bọn họ

"Đây là quái vật! Hắn có thể điều khiển gấu a!"

"Bọn tôi chỉ là muốn sống sót thôi, hai người cũng không nên ra tay tàn nhẫn như vậy chứ"

"phải đó, ở đây còn có hài tử mà!"

Mấy cái hài tử là nam hài, bộ dạng thật là bị sủng đến kiêu ngạo không coi ai ra gì. Thấy Bạch Du Ngư có thể ra lệnh cho gấu nâu, bọn chúng cũng đứng lên chỉ vào nó mắng "đồ gấu ngu! Ngươi quỳ xuống cho ta!"

Bạch Du Ngư nửa mắt nhìn bọn họ, hắn chưa cho bọn họ đi nhưng bọn họ đòi đi sớm a? Hắn cũng hết cách

Gấu nâu bị chọc điên gào lớn xông tới, Lạc Vân hốt hoảng nhắm mắt thật chặt cùng siết lấy áo hắn. Bạch Du Ngư cười nhẹ, đôi mắt vô biểu tình nhìn gấu nâu nó nói "Lùi lại, nếu có người qua ngươi cứ đánh chết hắn là được"

Bạch Du Ngư dịu dàng nhìn Lạc Vân khiến nàng an tâm không ít, đây là nam nhân có ý định với nàng sao? Nếu như vậy nàng thật nguyện ý để hắn đưa ra ý định dấu trong lòng, nàng nhất định thỏa mãn hắn

[Tính toán thời gian chắc hẳn tên Long Nghiệp đã phái sát thủ, tìm ta diệt khẩu? Mơ đi~]

[Tin tức máy bay rơi bọn họ cũng nghe rồi, chắc chắn là làm náo loạn An thành một phen rồi]

Nhắc tới An thành, Lạc Vân nhớ tới một bản hợp đồng có đề một đại thế gia ở An thành, Bạch gia. Bạch Du Ngư cũng họ Bạch, vậy chính hắn là người tới bàn hợp đồng với nàng!?

Thật là trùng hợp nha!

"Du Ngư, có phải ngươi tới công ty của ta nói chuyện hợp tác không?" Lạc Vân tò mò nhìn hắn hỏi

Bạch Du Ngư rất thật thà gật đầu "đúng vậy, bởi vì buổi đấu giá diễn ra vào tháng sau ta cần thiết tham gia nên muốn tới công ty của ngươi bàn bạc một chút"

"thì ra là vậy, ta sẽ suy nghĩ" bây giờ có thể đưa ra trả lời nhưng Lạc Vân lại muốn để lâu một chút, dù sao sớm hay muộn cũng phải nói, thà để muộn nói còn tạo bất ngờ cho hắn

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.