Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Là Lão Công Của Các Ngươi

Tiểu thuyết gốc · 1905 chữ

Mạn Nhu nghỉ ngơi một hồi trên giường quyết định sẽ tham dự bữa tiệc Đỗ gia tổ chức, dù sao nàng cũng nhận được thiệp mời. Trước tiên sửa soạn đem áo đen dạ hội trước giờ chưa từng mặc mặc lên, ngắm nghía một hồi mới gật đầu "Du Ngư chắc chắn sẽ mê mẩn"

Mạn Nhu lấy ra chiếc xe riêng mà Bạch Du Ngư tặng cho nàng, một con Pagani Huayra Imola rẻ thôi. Leo lên xe, bên trong không có mùi gì gây khó chịu, Mạn Nhu nhìn bên cạnh có một cái máy xông khói, mùi hương hoa oải hương là mùi mà nàng thích nhất

Hài lòng với biểu hiện của Bạch Du Ngư, nàng nhanh chóng dùng giày cao gót nhấn chân gas chạy tốc hành đến Đỗ gia, xém chút là tính nàng vượt đèn đỏ rồi

Nhưng khi vừa vào trong đại sảnh đã không thấy Bạch Du Ngư, nàng còn nghe loáng thoáng có bạn gái cũ của hắn Trịnh Nhã Lâm. Không chờ được nữa, Mạn Nhu đi ra đại sảnh quẹo bên phải, đi thẳng ra khu vườn của Đỗ gia

Quả nhiên đi tới đã thấy Trịnh Nhã Lâm đứng cùng lão công nhà mình, vừa tới gần đã nghe muốn nối lại tình xưa, Mạn Như tức khắc hét lên "Bạch Du Ngư! Ngươi dám đồng ý!"

Nhìn thấy lão bà bỗng nhiên xuất hiện, Bạch Du Ngư biến thành cái tiểu lang cẩu xông tới gần "Mạn Nhu, ngươi làm sao lại tới? Không phải vẫn còn trên giường ngủ sao?"

Không tới làm sao bắt gian được!

Mạn Nhu hừ lạnh trong lòng nhưng nhìn sơ qua biết rõ lão công nhà nàng không dám ăn cơm sau lưng, nàng vẫn không hạ cảnh giác xuống mà nhìn Trịnh Nhã Lâm "ngươi ra đây làm gì?"

"Mấy cái kia ngũ đại tiểu thư bám lấy ta, ta trốn ra ngoài, nàng đi theo" Bạch Du Ngư giải thích ngắn gọn, hắn cởi áo khoác ra bắt Mạn Nhu mặc vào "trời tối trở lạnh dễ bị cảm, tại sao không lấy áo khoác trên xe mặc vào?"

"Còn không phải muốn gặp ngươi" Mạn Nhu đưa tay nhéo mũi hắn, hừ hừ bất mãn nói. Bạch Du Ngư cười nhẹ, vui trong lòng vô cùng "ta biết ngay ngươi nhớ soái ca này mà"

Mạn Nhu nhìn sang Trịnh Nhã Lâm "Trịnh tiểu thư, hai người đã người tình cũ, không nên níu kéo thêm nữa"

Bạch Du Ngư nhìn sang Trịnh Nhã Lâm, dù sao cũng là bạn gái cũ, hắn không muốn nói quá nhiều nên kéo tay Mạn Nhu. Nàng nhíu mày, cái tiểu lang cẩu này là bênh vực cho bạn gái cũ?

"Lão bà, ở đây lạnh, vào trong ấm áp một chút" Bạch Du Ngư không đề cập đến vấn đề bạn gái cũ khiến Mạn Nhu hạ hỏa không ít, nàng gật đầu quay lưng vào trong. Hắn lại không thể để ai đó bên ngoài được, Bạch Du Ngư quay lưng lại nhìn Trịnh Nhã Lâm "Trịnh tiểu thư, cô cũng nên vào trong đi" sau đó liền chạy theo Mạn Nhu

Ba người đi vào lại cùng một lúc, Trịnh Nhã Lâm vẫn là mặt dày không ngại nắm lấy bàn tay của hắn, bên cạnh Mạn Nhu liếc nàng muốn cháy cả da nhưng vẫn không thể đả động được gì. Chỉ khổ cho Bạch Du Ngư bị kẹp giữa hai mỹ nữ... à không, hắn đáng tội mới đúng, hắn có số đào hoa quá mà!

[Haiz, bạn gái cũ cùng lão bà, thiện tai thiện tai]

[Ai nấy đều là nằm trong hậu cung của nam chính, lão tử rốt cuộc cạy bao nhiêu góc tường của nhà nam chính rồi]

[Nếu cạy nữa có khi nhà hắn sập luôn không?]

Long Nghiệp sát khí nhìn hắn, chính vì cái này họ Bạch mà nữ nhân bên cạnh hắn đều bị đoạt mất. Nam chính của chúng ta quyết định sẽ ra tay trước giết Bạch Du Ngư, nhưng hắn phải lên kế hoạch mới được

Bạch Du Ngư bị kẹt bởi hai nữ nhân nhưng vẫn không thoát được ngũ đại tiểu thư kia, hai mỹ nữ chiến đấu nhưng còn ba người thừa nhân cơ hội bay tới đưa nước "Du Ngư, đây là nước ta chuẩn bị cho ngươi đấy, ngươi nếm thử đi"

"Nước cho ta?" Bạch Du Ngư bị ép phải cầm ly rượu, hoang mang nhìn chất lỏng màu đỏ này. Đỗ Ngũ Hoa gật đầu "ân, ngươi không uống phải làm bạn trai của ta!"

Bạch Du Ngư run lên, hắn thà uống bị thuốc cái gì đó cũng không muốn làm bạn trai của mấy kẻ này. Vừa nhấp một ngụm lại phun toàn bộ ra vì nghe được Đỗ Tứ Hoa cười khúc khích "ngươi uống rồi thì làm lão công bọn ta"

Bạch Du Ngư ho khan, hắn nheo mày "Đây là ép người cưới các ngươi"

"Bọn ta thật yêu Du Ngư, ngươi không thể bỏ mặc bọn ta!" Đỗ Nhị Hoa không thèm để tâm đến Mạn Nhu đẩy nàng sang một bên. Trịnh Nhã Lâm cũng tương tự bị Đỗ Đại Hoa đẩy ngã, may là Bạch Du Ngư nhanh tay đỡ hai nàng ngã vào lòng, hắn lạnh nhạt nhìn đám người này

Bạch Du Ngư để Đường Minh bảo vệ hai nàng, sau đó cầm ly rượu tiến về phía thùng rác đổ xuống, bỏ cả ly vào trong rồi chỉ vào trong nói "nó đã uống rượu rồi, bây giờ nó là lão công của các người"

Bạch Du Ngư tiến lại, mặc kệ mặt bọn họ đã đen cỡ nào đem Mạn Nhu cùng Trịnh Nhã Lâm ôm lên, liếc sang Đường Minh "đi về thôi, ta không muốn ở lại một phút nào nữa"

"Được, lão ca!" Đường Minh cũng không thích bữa tiệc này, bốn người rời đi làm mọi người xì xầm bàn tán, Long Nghiệp cũng nhân cơ hội tiếp nhận Đỗ gia ngũ đại tiểu thư, bọn họ không đẹp bằng hai cái nữ nhân chết tiệt kia nhưng vẫn có thể chấp nhận được

Long Nghiệp bắt đầu xoát hảo cảm, còn Bạch Du Ngư thì đem hai nữ ngồi sau, Đường Minh nhanh chóng lên ghế phụ ngồi. Hắn lên ghế lái đạp chân gas lái về căn hộ của mình, trước khi đi hắn đã dọn sạch rồi nên khi vào trong cũng không phát hiện cái gì

Bạch Du Ngư đem Mạn Nhu hai nàng lên sofa ngồi, đi vào trong phòng lấy ra một chai rượu thuốc. Hắn nhìn Mạn Nhu ân cần nói "chịu đau một chút, ta chỉnh xương lại liền không sao"

Nàng đưa tay xoa đầu hắn như đồng ý, Bạch Du Ngư đem rượu thuốc đổ một ít ra tay sau đó bôi ít lên mắt cá chân của Mạn Nhu, bắt đầu chà tạo ma sát khiến chỗ đó nóng lên. Mạn Nhu thoải mái nằm ngửa ra sau, nhắm mắt hưởng thụ

Bạch Du Ngư đem rượu thuốc bên tay còn lại cũng bôi lên chân của Trịnh Nhã Lâm "chịu đau một chút", giọng nói ôn hòa không ít khiến nàng cảm thấy hắn không ghét mình lắm. Cười nhẹ, nàng đưa tay ra chạm vào người hắn

Đường Minh ngồi đối diện nhìn lão ca của mình ngồi dưới sofa làm cái thê nô xoa bóp cho hai cái lão bà cùng bạn gái cũ, hắn cảm thán "Quả nhiên là lão ca, thật biết cách cua gái!"

Bạch Du Ngư làm như không biết hai nàng đã ngủ vẫn duy trì hoạt động của mình, Đường Minh buồn ngủ đi vào phòng khách nằm, hắn quan sát Mạn Nhu và Trịnh Nhã Lâm một hồi mới ôm hai người vào phòng, nhẹ nhàng đặt hai nàng xuống giường

Bạch Du Ngư mở máy lạnh lên, bật máy xông khói đổ ít tinh dầu hoa hông phong lữ vào, hắn đem tất mang vào cho hai cặp chân dài kia, đắp chăn cẩn thận

Nhìn thấy vẫn chưa đủ, Bạch Du Ngư còn mở loa trong phòng, bật nhạc Right Here Waiting của Richard Marx, âm nhạc êm dịu có vẻ đã khiến hai người trong giường thoải mái hơn. Hắn quay qua cái tủ lạnh đầu giường, mở ra kiểm tra rồi ôm một đống hộp sữa đầy đủ hương vị nhét vào trong, còn có nước mật ong, nước chanh đặt trong tủ lạnh. Bạch Du Ngư đi vào phòng khách, mặc kệ Đường Minh có hay không lấy đi chiếc bánh trong tủ lạnh bỏ vào tủ lạnh đầu giường phòng mình

Làm xong xuôi mọi thứ, hắn lần nữa kiểm tra chăn gối lót xung quanh cho hai cô gái nhỏ rồi vào căn phòng cách âm dành cho công việc, ngồi lên sofa lấy máy tính ra làm việc

"Alo? nghe rõ chứ?" Bạch Du Ngư đeo lên chiếc tai nghe bluetooth màu đen điều chỉnh cho khít phần tai của mình, bên kia trả lời lại ngay lập tức "nghe rõ, nghe rõ"

"Bát Cửu, kinh doanh ở Yến Hải thế nào?" Bạch Du Ngư vào thư xem một loạt báo cáo mà người trong công ty gửi tới. Bát Cửu bên đầu dây kia cũng cầm một đống giấy tờ vừa nhìn camera vừa nói "Không tốt lắm, có một tập đoàn tên là Bát Cực tập đoàn đang tìm cách liên kết với các đại thế gia ở Yến Hải, nhằm đè đầu công ty chúng ta"

"Bát Cực? Nếu tôi góp vào năm mươi tỷ, cậu nghĩ có hạ bệ được công ty đó không?" Bạch Du Ngư vừa kiểm tra sổ sách vừa đọc tài liệu về thị trường

Bát Cửu lắc đầu "Ở đây tài sản của Bát Cực tập đoàn ít nhất cũng 100 tỷ, năm mươi tỷ không được đâu"

"Đã biết, cứ ước tính tiền bạc cùng lên kế hoạch đi, chuyện xoay sở cứ để tôi" Hắn cởi cặp mắt kính ra, chăm chú đọc từng tờ tài liệu rồi đưa một tờ lên qua camera cho Bát Cửu xem "đây là công ty ra sao?"

"đây là công ty của một trong những đại thế gia ở Yến Hải, nghe nói vì bị quỷ ám nên không có ai đến hoạt động nên để trống"

Bát Cửu vừa nghe hắn hỏi đã hiểu ra ý định của hắn "ngươi muốn mua công ty này?"

"ân, cần phải mua càng nhanh càng tốt" Bạch Du Ngư lập tức đem tiền trong tài khoản cho sang cho Bát Cửu "bằng mọi giá phải có được công ty này"

"Đã rõ" Bát Cửu gật đầu nghiêm túc trả lời, hai người bàn qua công việc đến ba giờ đêm. Bạch Du Ngư cúp trước để bên kia nghỉ ngơi, hắn ngồi lại xem xét từng tờ kế hoạch và kiểm kê tiền bạc

"Đây rồi, con chuột ăn trộm tiền" Bạch Du Ngư cầm một tờ giấy lên, cười nhếch mép khi đã tìm được thứ mình cần

Hắn dọn dẹp bàn làm việc, ra ngoài xem hai cô nàng có đá chăn không, chỉnh gọn gàng lại rồi lên sofa nằm ngủ, một đêm mệt nhọc

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.