Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cậu muốn đánh mấy gậy?

Phiên bản Dịch · 1466 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Tổ trọng án có quy định, mỗi vị điều tra viên đều phải bật chức năng định vị trong điện thoại để tổng cục dễ dàng nắm bắt vị trị bất cứ lúc nào. Như vậy một khi phá án có nguy hiểm gì, tổng bộ có thể kịp thời trợ giúp.

Đương nhiên Trương Cảnh Phong cũng không ngoại lệ, Lý Bối Ny nhanh chóng tra ra vị trí của anh ta. Điều làm hai người không ngờ tới là, Trương Cảnh Sơn căn bản không có ở nhà mà là ở phòng bi-a gần đó.

Đây rõ ràng là không giữ chữ tín, rõ ràng đã đồng ý với Triệu Ngọc, nhưng bản thân lại đang nhàn nhã đánh bi-a!

“Được rồi, chuyện này giao cho tôi xử lý đi!” Triệu Ngọc nói với Lý Bối Ny, “Cô đi điều tra manh mối về Lý Tân Hoa trước đi, có gì lập tức liên lạc!”

“Sư huynh, anh muốn làm gì Trương Cảnh Phong?” Lý Bối Ny lo lắng hỏi, “Anh ta là nhân viên điều tra chính quy, không động vào được đâu! Anh phải suy nghĩ cẩn trọng đấy!”

“Sư huynh của cô không có ngu như vây, cô đừng lo lắng quá như thế!” Triệu Ngọc cười nói, “Yên tâm đi, anh ta nhất định sẽ giúp tôi điều tra nghiêm túc! Còn nếu tìm không ra thì không phải tại tôi rồi!”

Sau khi Lý Bối Ny và Triệu Ngọc chia làm hai ngả, Triệu Ngọc đi nhanh tới phòng bi-a. Bây giờ là buổi trưa, người trong phòng bi-a không đông, tám bàn bóng chỉ có hai bàn đang chơi.

Trương Cảnh Phong đang đứng ở trước một bàn bóng, vừa lau lau gậy vừa chuyên tâm nghiên cứu đường bóng.

Người đấu cùng với Trương Thái Phong không phải là Lương Hoan, nhưng người này Triệu Ngọc cũng biết, anh ta là một chiến sĩ trẻ của cục cảnh sát điều tra khoa học. Nghe nói, kỹ thuật bi-a của người này rất khá.

Thấy có người tiếp cận mình, Trương Cảnh Phong ngẩng đầu lên, nhìn thấy Triệu Ngọc xong, anh ta hơi ngẩn ra, sau đó khóe miệng lập tức nhếch thành một nụ cười.

“Ôi? Triệu đệ? Cơn gió nào đã đưa cậu tới đây thế?”

Da mặt tên này cũng dày thật, nhìn thấy Triệu Ngọc lại không hề đề cập đến chuyện tìm người kia.

“Không phải cơn gió nào đưa tôi tới, là lửa đưa tới.” Triệu Ngọc cũng khẽ mỉm cười, dùng ngón tay chỉ vào l-ng ngực mình, ý là giận đến phát hỏa rồi.

“Ha ha ha, chuyện công thì vội làm gì?” Trương Cảnh Phong tiếp tục cợt nhả nói, “Lửa có to nữa, cũng không đốt tới nhà chúng ta, nhỉ? Ha ha ha...”

Trương Cảnh Phong tùy ý cười to lên, sĩ quan trẻ tuổi ở đối diện cũng ngây ngốc.

“Lão Trương,” Triệu Ngọc thu hồi nụ cười, lạnh lùng nói, “Tôi tới đây làm gì, trong lòng anh tự rõ. Một câu thôi, giúp hay không giúp, nói rõ ràng đi!”

Thực ra, Triệu Ngọc biết Trương Cảnh Phong đang đợi lợi ích, nhưng hắn không đề cập tới.

Trương Cảnh Phong sầm mặt lại đảo đảo mắt, tựa hồ đang nghiêm túc suy nghĩ một hồi, sau đó như thể đã quyết định điều gì, tiếp tục cười ha ha: “Triệu đệ, xem cậu nói kìa! Cái gì mà giúp mới không giúp, chúng ta đều là đồng nghiệp, chuyện này đâu có là gì? Nào nào nào, anh em ta đâu dễ gì gặp được nhau, đánh vài cây bi-a trước đã! Đánh vài cây rồi nói!”

Trương Cảnh Phong rõ ràng là đang thi gan với Triệu Ngọc, cậu không đề cập tới lợi ích, tôi cũng không đề cập chuyện tìm người, tôi xem cậu định làm gì tôi.”

Lập trường đã rõ ràng, Triệu Ngọc cũng không nhượng bộ nữa. Đầu tiên hắn ung dung quan sát xung quanh, sau đó liếc liếc cái gậy dài, lạnh lùng hỏi: “Được thôi, không biết là... Các người cược bao nhiêu?”

“Ha ha ha!” Trương Cảnh Phong cười nói, “Không biết là Triệu đệ cũng là người trong ngành đấy, cậu xem chúng ta đều là những sống nhờ đồng lương, cũng đừng chơi lớn quá, chúng ta bình thường đều cược một gậy 50 đồng! Sao, có hứng thú chứ?”

“Một gậy 50 đồng?” Triệu Ngọc làm bộ hưng phấn, “Vậy tôi hỏi anh, tôi có thể đánh mấy gậy?”

“Cái này”, Trương Cảnh Phong trợn mắt lên, “Cậu thích đánh bao nhiêu gậy thì đánh thôi? Ồ... nói như vậy thì trình độ chơi bi-a của người anh em cũng khá đấy nhỉ? Đây là muốn phát tài từ chỗ anh đây sao? Ha ha ha ha...”

Sở dĩ Trương Cảnh Phong cười điên cuồng đến vậy là vì trình độ bi-a của hắn rất cao, quanh đây có rất ít đối thủ.

“Được! Là anh nói nhé!” Triệu Ngọc chỉ ngón tay vào anh ta,

“Một gậy 50 đồng, tôi muốn đánh bao nhiêu gậy thì đánh?”

“Không thành vấn đề!” Trương Cảnh Phong đứng trước bàn bi-a hô, “Ông chủ! Bày bóng đi, hôm nay tôi đọ chiêu với một người anh em!”

Ông chủ là một người đàn ông trông hơi thô, nghe thấy tiếng liền vội vàng chạy tới bày bóng.

Ai biết được, Triệu Ngọc lại cản đường ông ta, sau đó giơ tay lấy từ trên giá xuống một cây gậy.

Ngay sau đó, mọi người kinh ngạc nhìn hắn đem gậy bi-a hướng về phía đùi mình mạnh mẽ bẻ một phát, kết quả cây gậy bi-a cứng như thế bị gẫy làm đôi.

Răng rắc!

“50”

Triệu Ngọc hô một tiếng, sau đó lại lấy một cây gậy khác, , răng rắc lại thêm một cây gậy gãy.

“100”

Răng rắc!

“150”

Lúc hét lên đến đây, Triệu Ngọc thấy đùi mình hơi đau, dứt khoát vung tay một cái, tàn nhẫn đập cây gậy bi-a vào mép bàn bên cạnh . Một tiếng răng rắc vang lên, cây gậy đã gãy!

“200”

Liên tiếp từ đầu cho đến 200, vì quá khiếp sợ nên đến lúc này mọi người mới tỉnh táo lại. Ông chủ hét lên một tiếng: “Mày muốn chết à” rồi với tay muốn tóm lấy Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc xoay người vung tay cho ông ta một quyền, nắm đấm mạnh mẽ vung vào mặt ông chủ, đầu của ông ta cúi xuống, liền đập vào bàn bi-a, lực đàn hồi lại đẩy ngược ông ta trở lại, sau đó ngửa mặt lên trời ngã chổng vó!

Giờ phút này, Trương Cảnh Phong và viên cảnh sát kia cũng ngây người, chân thậm chí còn không bước nổi.

Triệu Ngọc thì lại làm như không có gì thổi một hơi, coi như là vận động, đối với hắn mà nói, quả thực đã rất lâu rồi chưa vận động kịch liệt như vậy.

“Anh Trương à!” Triệu Ngọc không buồn nhấc mí mắt nói, “ Chơi gậy bóng chẳng kích thích gì cả! Hay là, chúng ta chơi bóng đi!” vừa nói, hắn vừa nhặt một quả bóng lên, cười nói, “Một quả 20 đồng! Được không”

“Cái gì?!”

Không đợi Trương Cảnh Phong hiểu ra, Triệu Ngọc đã vung tay ném quả bóng lên, vừa vặn phá nát một cái đèn trần!

Ào ào ào, kính rơi xuống một chỗ, dọa cho người chơi ở bàn bên cạnh cũng chạy mất.

“Chạy đi!” Triệu Ngọc vừa xoay người lại tay cầm một trái bóng, trực tiếp ném về phía cửa sổ, rầm một tiếng, miểng thủy tinh nứt ra.

Sau đó hắn hướng một trái bóng về phía Trương Cảnh Phong, dọa cho anh ta sợ run người, nhanh chóng lùi lại, nhưng hai chân lại cực kỳ loạng choạng làm anh ta ngồi dập mông xuống đất!

Ai biết được Triệu Ngọc này chỉ là làm giả động tác, không hề ném quả bóng đi. Nhìn thấy Trương Cảnh Phong ngã chổng vó, hắn cắn răng ném mạnh trái bóng, trái bi-a sượt qua tai Trương Cảnh Phong, vùn vụt, viên bi-a rít lên phi qua, làm Trương Cảnh Phong sợ đến mức ôm lấy đầu kêu to.

Vùn vụt...

Vùn vụt...

Triệu Ngọc liên tiếp ra tay, mỗi trái bóng đều ném tới rất gần Trương Cảnh Phong, nhưng không hề đập vào anh ta.

“Được rồi! Được rồi! Dừng tay! Dừng tay đi!” Trương Cảnh Phong chịu không nổi nữa, đưa tay ra la lớn, “Tôi tìm! Tôi tìm! Tôi đã chịu tìm rồi cậu còn không bằng lòng sao!?”

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.