Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sao lại phải chặt tay?

Phiên bản Dịch · 1419 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Triệu Ngọc đã quyết tâm là sẽ đấu tới cùng với tổ của Khúc Bình. Vì vậy từ sau lần đó hắn vẫn chờ ở bàn làm việc của mình, nghiêm túc lắng nghe nhất cử nhất động của tổ B, thậm chí cả khi đi vệ sinh cũng không dừng việc nghe lén.

Khúc Bình quả thật như hắn dự đoán, sau khi nhận được manh mối quan trọng từ chỗ bọn Trương Cảnh Phong và Lương Hoan thì liền lập tức vùi đầu vào điều tra tấm chắn kính kia.

Con đường nhập khẩu tấm chắn kính kia rất ít cho nên chỉ trong một thời gian ngắn bọn họ đã tìm dược danh sách những người từng mua. Sau đó điều tra tiếp về những người này, tổ trưởng Khúc Bình gần như đã phái tất cả mọi người ra ngoài.

Cả một buổi tối điều ra, nhưng lại chỉ nhận được kết quả khiến người ta chán nản.

Thì ra, loại tấm chắn kính này thường được các đoàn kịch mua làm đạo cụ trên sân khấu, dùng để biểu diễn ảo thuật.

Tuy cũng không nhiều đoàn kịch nhập hàng nhưng lượng hàng ở mỗi nơi đều rất lớn.

Theo lời những người phụ trách, loại tấm chắn kính này tuy giá không thấp nhưng người bình thường ít khi dùng nó cho nên đoàn kịch cũng không trông coi cẩn thận, bình thường diễn xong đều để vào phía sau kho hàng. Là công nhân hay diễn viên, thậm chí là người đi ngang qua đều có thể tiện tay lấy đi.

Tình huống như vậy, nếu muốn tra xét thì phải mở rộng phạm vi hơn rất nhiều lần. Xem ra, manh mối này không thể điều tra tiếp nữa.

Nghe được tin này, đừng nói tổ trưởng Khúc Bình mà ngay cả người nghe trộm như Triệu Ngọc cũng cảm thấy mất hết tinh thần.

Có vẻ như bọn họ đã đánh giá thấp năng lực của tên hung thủ này. Người này suy tính thật sự không chê vào đâu được, kín kẽ không một lỗ hỏng, quả thực là một tên tội phạm IQ cao!

Tuy manh mối về tấm chắn kính bị đứt đoạn nhưng Khúc Bình vẫn chưa từ bỏ, để lại hai cảnh sát tiếp tục điều tra, còn những người khác trở lại tổ nhận mệnh lệnh.

Không thể nghi ngờ lần này Khúc Bình chịu áp lực rất lớn, nếu như vụ án này vẫn không phá được, có lẽ cô ta sẽ nối gót tổ trưởng Tiền Nhâmbị ép phải chuyển đi nơi khác thôi

Nhưng cô ta cũng đã dốc hết toàn lực rồi, cẩn thận điều tra hết tất cả các manh mối nhưng đừng nói bắt được hung thủ thậm chí cả cách hung thủ gây án cũng không hiểu được. Chuyện này chưa từng xảy ra trong những vụ án mà cô ta đã điều tra trước đây.

Đồng hồ quay từng vòng, cuối cùng khi tới rạng sáng, tổ của Khúc Bình vẫn chăm chỉ làm việc nhưng tiếng nói cười ngày càng ít.

Triệu Ngọc nằm nhoài trong văn phòng tổ A cũng không nghe thấy tiếng động gì truyền ra từ máy nghe lén nữa. Có vẻ như tổ B thật sự muốn bỏ cuộc rồi.

Bà nó chứ!

Triệu Ngọc quay người, nghiêm túc nhìn chằm chằm bảng trắng.

Chính giữa bảng trắng ghi một con số “4.26”. Con số này chỉ ngày 26 tháng 4. Năm ngoái vụ án đầu tiên xảy ra vào ngày 22 tháng 4, vụ án thứ hai lại xảy ra vào năm ngày sau, tức ngày 26 tháng 4.

Trùng hợp là, vụ án chặt tay thứ ba xảy ra vào ngày 22 tháng 4. Vì vậy, mọi người đều lo rằng ngày 26 sẽ xuất hiện vụ án chặt tay thứ tư.

Nhưng nếu thật sự diễn ra vụ án chặt tay thứ tư, thì việc này nghiêm trọng rồi. Dư luận nhất định sẽ dậy sóng, mà mũi nhọn đầu tiên tất nhiên sẽ hướng về cảnh sát điều tra bọn họ. Bây giờ trên dưới cục cảnh sát như bao phủ một luồng chướng khí mù mịt.

Lại qua một ngày, hôm nay đã là 25 tháng 4, nếu hung thủ thật sự tiếp tục gây án, như vậy bọn họ thật sự không còn nhiều thời gian.

Hung thủ... rốt cuộc là ai?

Triệu Ngọc gãi đầu, không ngừng suy nghĩ về vụ án.

Kỳ thật, liên quan tới vụ án này, ngoại trừ suy nghĩ rập khuôn như những người khác hắn còn có một luồng suy luận riêng của chính bản thân mình.

Hắn nghĩ, thời gian dài như vậy mà chưa phá được án, cũng không phải bởi hung thủ quá giảo hoạt, mà cũng do nhóm người Khúc Bình quá chủ quan, cho nên xuất hiện sai lầm.

Ví dụ, tuy Khúc Bình chưa nói trắng ra nhưng từ đầu đã ngầm thừa nhận hung thủ là nam.

Bởi trong vụ án đầu tiên, hung thủ lôi nạn nhân vào căn hầm nhỏ dưới lòng đất ở nơi đông người, lại còn dùng hung khí chặt tay nạn nhân, cho nên hung thủ là nữ, thì việc này sẽ cực kỳ khó khăn.

Nhưng... có lẽ bọn họ đã sai...

Nếu hung thủ không phải là nam thì sao?

Như chuyện hôm nay chiếc xe BMW bị dán tấm chắn kính, hung thủ có thể làm được tỉ mỉ tới mức không để lộ bóng dáng của mình

là vì sao chứ?

Hay là... bóng dáng của sẽ để lộ điều gì mà hắn không muốn để người khác biết?

Như việc... hắn là phụ nữ?

Ngoài ra, Triệu Ngọc nghĩ có lẽ Khúc Bình đã nghĩ sai… mục đích của hung thủ!

Cho đến nay, hung thủ đã chém đứt tay phải của ba cô gái... Tại sao hắn phải làm vậy?

Tổ trưởng Khúc Bình vẫn cho là hung thủ chỉ lựa chọn nạn nhân ngẫu nhiên. Hắn ta và người bị hại không có mối quan hệ nào!

Rất đơn giản, bởi ba người bị hại hoàn toàn không phải bạn học, thậm chí bọn họ còn không học cùng một trường.

Còn lo mình đoán sai, cô ta còn cố ý điều tra ba người này có quen biết không, nhưng sau khi điều tra, thì lại chỉ là những quan hệ rất xa vời, vốn không có giá trị.

Nếu không phải do ân oán, đương nhiên cô ta quy hung thủ về dạng tâm lý biến thái, có lẽ hắn có bóng ma trong lòng, như vợ ăn chơi, hoặc chồng bệnh nặng, cho nên mới hành hung như vậy.

Nhưng Triệu Ngọc không nghĩ như vậy.

Dù hắn không phải cảnh sát, nhưng ở góc nhìn về một số việc, hắn không thua bất kỳ một cảnh sát nào.

Ví dụ như ba người bị hại tuy không quen biết nhưng vóc người, gương mặt, quần áo và cả tóc tai lẫn nghề nghiệp đều không giống nhau.

Bọn họ chỉ có giới tính, điều kiện gia đình và độ tuổi xấp xỉ, còn lại thì không có điểm nào giống nhau.

Triệu Ngọc cảm thấy nếu hung thủ thật có khuynh hướng biến thái thì ít nhất ngoại hình các nạn nhân nên giống nhau mới đúng. Bởi nếu như vợ ăn chơi nên mới muốn chặt tay thì ít nhất cũng nên tìm một người có ngoại hình tương tự chứ?

Hơn nữa, trên tư liệu có nói tới, ba người bị hại tuy đều thuộc dạng giàu có nhưng đều không thuộc dạng ăn chơi, vung tiền quá trán.

Cho nên, Triệu Ngọc có phần hoài nghi phán đoán của Khúc Bình.

Nếu hung thủ cũng không phải loại tâm lý biến thái thì sao?

Công việc trước đây của Triệu Ngọc rất đặc thù, những chuyện giết người báo thù hắn cũng đã thấy không ít.

Không hiểu sao, hắn cảm giác vụ án chặt tay thật sự rất giống những vụ trả thù mà hắn từng chứng kiến. Hung thủ chặt tay bọn họ, cũng không phải do tâm lý biến thái gì, mà thật sự chính là muốn trả thù bọn họ.

Triệu Ngọc nghĩ như vậy cũng không phải hắn suy đoán lung tung, mà hắn quả thật có lý do để nghĩ vậy.

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.