Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông đồng làm bậy

Phiên bản Dịch · 1724 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Nhờ máy phát hiện nói dối đã tìm được hung thủ thật sự của vụ án giết người tàn nhẫn, Triệu Ngọc chẳng những cảm thấy kinh ngạc, mà còn âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nếu như Lưu Bằng Phi với Lâm Mỹ Phượng đã không có gian tình, vậy rõ ràng Lâm Mỹ Phượng chẳng có liên quan gì tới cái chết của Vu Chí Căn cả!

Trước đây, Triệu Ngọc vốn cảm thấy lực bất tòng tâm đối với vụ án này, rối như tơ vò vậy, tuy rằng trực giác nói cho hắn biết, có thể Lâm Mỹ Phượng có lẽ có liên quan tới vụ án giết người tàn nhẫn, nhưng hắn không nghĩ Lâm Mỹ Phượng là hung thủ giết người thật sự!

Người phụ nữ đáng thương này thực sự đã gặp quá nhiều đau khổ, bây giờ không dễ dàng gì mới có được cuộc sống hạnh phúc, hà tất gì phải tàn nhẫn phá hủy tất thảy của chị ta chứ?

Nhưng mà, vì để xác nhận một trăm phần trăm, Triệu Ngọc vẫn hỏi thêm Lưu Bằng Phi một câu: “Năm đó anh giết Vu Chí Căn, có phải là do Lâm Mỹ Phượng thuê không?”

“Không phải! Tôi…”

Lưu Bằng Phi còn muốn nói thêm gì đó, nhưng Triệu Ngọc lo hắn nhiều lời, sẽ làm cho máy phát hiện nói dối không đo được, vội vàng bịt kín miệng của hắn.

Kết quả, đèn xanh sáng, Triệu Ngọc như trút được gánh nặng. Nếu như vậy thì cái chết của Vu Chí Căn với Lâm Mỹ Phượng đúng là hoàn toàn không liên quan rồi!

Nhưng mà… Trong phút chốc, Triệu Ngọc cũng lóe lên một tia nghi ngờ, hắn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng!

Bởi vì… Nếu như việc Lưu Bằng Phi giết chết Vu Chí Căn quả thực không liên quan gì đến Lâm Mỹ Phượng, vậy vì sao bức ảnh của Lâm mỹ Phượng lại xuất hiện trong ví của Lưu Bằng Phi chứ?

Có lẽ nào…nghi ngờ của Lý Bối Ni là đúng?

Lưu Bằng Phi thật sự yêu thầm Lâm Mỹ Phượng sao?

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc vẫn còn muốn hỏi thêm mấy câu, nhưng mà mười phút đồng hồ đã hết, máy phát hiện nói dối cũng tắt theo. Trên menu đạo cụ, số lượng máy phát hiện nói dối giảm bớt một cái, còn bốn cái!

Chậc chậc…

Phải biết rằng, năm cái máy phát hiện nói dối này, là nhận được sau khi phá vụ án chặt tay, mức độ hoàn thành của Kỳ ngộ phải đạt 90%. Lúc đó, Triệu Ngọc rất khinh thường món đồ này, nhưng hiện giờ xem ra, cái máy phát hiện nói dối này có uy lực rất lớn!

Có món đồ này, dù cho có phải thẩm vấn những phạm nhân mạnh miệng, cũng sẽ khiến hắn ta không còn chỗ trốn, phải lộ nguyên hình!

Giờ này phút này, Lưu Bằng Phi đang tuôn mồ hôi như mưa, tinh thần cạn kiệt. Ngực của anh ta phập phồng, hình như đang phải trải qua áp lực tinh thân rất lớn.

Miêu Anh là hạng người khôn khéo, tuy rằng cô ta không có máy phát hiện nói dối, nhưng thông qua những gì vừa được chứng kiến, cô ta đã có thể đoán ra gì đó rồi!

À… Chẳng trách gì, Triệu Ngọc lại cứ một mực muốn thẩm vấn tên Lưu Bằng Phi này như vậy! Hóa ra, tên Lưu Bằng Phi này còn có liên quan đến một vụ án khác! Hơn nữa, cũng còn là một vụ án giết người lớn!

Nghĩ đến đây, Miêu Anh cũng vơi bớt vài phần thành kiến với Triệu Ngọc. Cô ta vội vàng sắp xếp điều tra viên, vừa phái người đi nghe ngóng vụ án giết người tiểu khu Phú Dân, vừa phái người đi điều tra thông tin về Triệu Ngọc!

Điều khiến Miêu Anh hơi bất ngờ đó là vốn dĩ Triệu Ngọc đang thẩm vấn Lưu Bằng Phi rất thuận lợi, nhưng đột nhiên, Triệu Ngọc lại chẳng nói gì nữa, hắn chỉ lấy bút lông ra, viết viết vẽ vẽ lên lên hồ sơ tư liệu, hoàn toàn chẳng đếm xỉa gì tới Lưu Bằng Phi và cô ta nữa.

Nhưng mà…Triệu Ngọc càng im lặng, lại càng khiến Lưu Bằng Phi chột dạ, anh ta cúi đầu suy nghĩ lại mọi chuyện, mồ hôi lạnh liên tục tuôn ra, biểu cảm cũng khẩn trương cứng ngắc, ngồi trên ghế thẩm vấn như ngồi trên đống lửa, không ngừng vặn vẹo.

Anh ta vốn định giải thích với Triệu Ngọc một chút, anh ta và Vu Chí Căn không có quan hệ gì, nhưng vừa hé miệng lại không nói nên lời. Bởi vì anh ta lo rằng mình càng giải thích sẽ lại càng khiến người khác hoài nghi…

Nhưng mà, liên tục im lặng vài phút, Triệu Ngọc vẫn không nói một lời, chỉ chăm chú viết vẽ gì đó trên quyển vở.

Miêu Anh không nhịn nổi tò mò nhìn vài lần, nhưng Triệu Ngọc cố ý lấy tay che, chính là không muốn cho cô ta nhìn thấy.

Thế mà, thực ra, nhưng…

Triệu Ngọc chỉ đang vẽ linh tinh trên giấy mà thôi!

Hóa ra, Triệu Ngọc vốn dĩ không nói gì, đều không phải xuất phát từ chiến thuật tâm lý gì, mà là vởi vì máy phát hiện nói dối ẩn hình dùng xong rồi, hắn không biết nên tiếp tục thẩm vấn gì nữa!

Hắn rõ ràng biết được,

Tuy rằng hiện giờ đã xác định được Lưu Bằng Phi là hung thủ giết Vu Chí Căn, nhưng mà, vụ án thảm sát năm đó chẳng để lại chứng cứ gì cả, không có vân tay, dấu chân, vết máu hay ADN vân vân. Không có chứng cứ, hắn không có cách nào bắt Lưu Bằng Phi cúi đầu nhận tội!

Mà tình hình hiện giờ, đối với Triệu Ngọc rất bất lợi, có Miêu Anh đứng bên cạnh xem, hắn tuyệt đối không thể chạm vào một ngón tay của Lưu Bằng Phi!

Nhưng mà… Không dễ dàng gì mới có được cơ hội thẩm vấn, không dễ dàng gì mới tìm được hung thủ thật sự của vụ án thảm sát, dừng tay như vậy thì hắn không can tâm lắm.

Làm sao bây giờ đây?

Ngoài vũ lực ra, còn có biện pháp nào khác khiến Lưu Bằng Phi nhận tội không?

Tìm không được chứng cứ, thì dù có thẩm vấn lại ba ngày ba đêm, hắn cũng không thể nào khai ra được! Nhưng mà…chứng cứ đâu? Quả thật là không có!

Dưới sự bất đắc dĩ, Triệu Ngọc đành phải giả vờ vẽ linh tinh lên hồ sơ, vừa vẽ vừa khổ sở suy tư đối sách.

Lúc này, bên ngoài phòng thẩm vấn truyền đến tiếng đập cửa, có vị điều tra viên đến đưa cho Miêu Anh mấy tập hồ sơ. Miêu Anh định rời khỏi phòng thẩm vấn, nhưng lo lắng Triệu Ngọc làm việc cực đoan, liền cầm hồ sơ, sau đó tìm một chỗ cách xa Triệu Ngọc, lật ra xem.

Cửa sắt đóng lại, không khí trong phòng thẩm vấn hơi áp lực, Triệu Ngọc vẫn đang vẽ linh tinh lên giấy, còn Miêu Anh đang chăm chú xem tài liệu. Hai đại ma vương chẳng thềm để ý chút nào tới Lưu Bằng Phi, điều này khiến Lưu Bằng Phi càng khó chịu, quả thực là hoang mang cực độ.

Lưu Bằng Phi biết một đạo lý: trước cơn bão thường trời yên biển lặng! Chó cắn người là chó không kêu! Cũng chính vì vậy, anh ta thực sự không thể biết mình sẽ gặp phải vấn đề nào nữa?

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, một tiếng đồng hồ sau, Miêu Anh mới xem xong hồ sơ.

Ồ…

Cô cuối cùng cũng biết rõ mọi chuyện về tên Triệu Ngọc này.

Có nghĩa là, tên nhóc này không những phá được hai vụ án lớn, còn tự mình bắt hung thủ, nhận được sự khen ngợi của cấp trên, nhưng ngược lại lại bị điều đến tổ điều tra những vụ án kéo dài chưa phá được. Xem ra, tính tình của tên nhóc này, đúng là cứng rắn thối tha!

Nhưng mà, từ những hành động làm loạn của hắn trong Tổ Trọng Án ở cục Nhữ Dương cho thấy, tên nhóc này cũng rất cố chấp! Đổi lại là người khác, ai cũng sẽ không vì điều tra vụ án đơn giản, mà tự đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy!

Tên nhóc này…

Trong phút chốc, long thù địch của Miêu Anh đối với Triệu Ngọc, lại ít đi vài phần. Chờ sau khi xem hồ sơ tài liệu về vụ án thảm sát ở tiểu khu Phú Dân, cô ta lại càng sáng mắt, như nắm bắt được điểm quan trọng gì đó.

Vừa đúng lúc, Triệu Ngọc hình như cũng nghĩ tới cái gì đó, liền dừng tay không vẽ lên hồ sơ nữa, sau đó nổi giận bĩu môi với Miêu Anh, ý bảo cô đi ra ngoài nói chuyện.

Miêu Anh gật đầu đồng ý, hai người ra khỏi phòng thẩm vấn, Triệu Ngọc xoay người đối diện với Miêu Anh nói: “Đội trưởng Miêu, thương lượng một chuyện có được không? Có thể… mượn cô chút đồ không?”

“Ha ha…” Miêu Anh bật cười, trong mắt lóe tia giảo hoạt, hình như đoán trúng suy nghĩ của Triệu Ngọc, hỏi vặn lại: “Sao hả? Có phải anh muốn bảo tôi với anh…thông đồng làm bậy không?”

“Hả?”

Triệu Ngọc kinh ngạc, trong long thầm kêu không ổn! Tên nữ ma đầu này khôn khéo như vậy sao? Xong đời rồi, bản thân vắt hết óc mới nghĩ ra quỷ kế, lại bị một câu của người ta chọc thủng, xong đời rồi, xong đời rồi, không diễn nữa!

Ai biết được, lúc Triệu Ngọc chán nản, Miêu Anh lại cuời, đôi môi gợi cảm và tinh tế của cô khẽ hé: “Nhưng mà thôi… tôi… đồng ý!!!”

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.