Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà Xác

Tiểu thuyết gốc · 1032 chữ

Hai người vừa đi vừa nói, thoáng chốc đã tới nhà xác của bệnh viện.

Nhà xác cất giữ người chết, có người phẫu thuật thất bại chết, có người bệnh nặng không có thuốc trị chết, tất cả đều được đưa xuống đây.

Do xác chết bốc mùi hôi thối và chiếm diện tích nên bệnh viện Bạch Mai xây nhà xác ở tầng hầm cả bệnh viện.

Muốn nhà xác phải đi qua một hành lang tối đen, chỉ có vài bóng đèn lấp lóe dù vậy nó vẫn toát lên vẻ tăm tối, tĩnh mịch của nơi đây.

Gần tới cửa nhà xác, một nhân viên ngạc nhiên nói:"Có gì đó không đúng, tại sao cửa lại không khóa?".

Thông thường cửa nhà xác đều được khóa lại, chỉ khi nhân viên tới đây quẹt thẻ thì mới mở ra.

Cánh cửa này rất cứng, được làm bằng thép, trừ khi là dùng lực mạnh mẽ mở ra.

Trước mắt thì cánh cửa được khép hờ, trên cửa đèn đã tắt, điều này nghĩa là có người dùng lực mở ra.

Nhân viên chớp chớp mắt run rẩy nói:"Điều này.... điều này sao có thể? chết rồi, có người bên trong phải không?".

Người nhân viên còn lại lúc này mới giật mình hỏi:"Chuyện gì đã xảy ra? tại sao có người dùng lực từ bên trong mở cửa? mà làm sao có người sống ở bên trong? bên hậu cần làm việc kiểu gì vậy?".

Hậu cần là những người phụ trách quét dọn bệnh viện, cũng kiêm luôn việc đưa những xác người chết vào nhà xác, họ chỉ làm nội vụ, không khám hay chữa bệnh cho bệnh nhân.

Người kia mở miệng nói:"Có người dùng lực mở cửa từ bên trong, vậy chúng ta đi vào thôi, căn tầng hầm này muốn mở ra phải có thẻ nhân viên nhà xác của chúng ta, người nọ chắc chắn chưa rời đi".

Tầng hầm này không giống với cửa nhà xác, nó được làm bằng thép nguyên chất, có thể chống cả đạn và lựu đạn cỡ nhỏ mà không hề hấn gì, việc này phòng ngừa một số người muốn cướp xác về mà không trả tiền cho bệnh viện.

Thông thường, bệnh nhân sau khi phẩu thuật thất bại hay bệnh nặng mà chết thì đều được đưa xác xuống đây, tất nhiên muốn nhận xác phải trả tiền cho bệnh viện, tiền này bao gồm tiền phẩu thuật hoặc tiền thuốc, người nhà bệnh nhân nhận xác chậm một ngày thì có rất nhiều chi phí phát sinh như tiền bảo quản xác, tiền giữ xác, người nhà bệnh nhân thanh toán đầy đủ mới được mang xác về, còn nếu không thì bệnh viện cứ giữ xác ở đây, đợi 1 tháng sau nếu không có người nhận xác thì bệnh viện sẽ gom xác đi thiêu hủy một lượt.

Người nhân viên mở cửa ra, đập vào mắt hắn là một cỗ tối đen như mực, đèn đều đã bị tắt, hắn đi vào định đưa tay mở đèn thì một tia sáng lóe lên.

Tia sáng màu vàng xé gió lao đến, người nhân viên chỉ kịp trừng mắt nhìn tia sáng rồi chết, trước khi chết hắn cũng không biết tại sao mình chết.

Người còn lại thấy vậy thì kinh hãi tột độ, quay người định chạy đi thì một giọng nói âm u vang lên:"Đã đến rồi thì ở lại đi".

Người nọ xoay người bỏ chạy, được 5 giây thì thầm nghĩ:"Tại sao hắn không đuổi theo nhỉ? mặc kệ đi, chuyện này quá quỉ dị, mình phải chạy nhanh thôi, mình không muốn chết tí nào".

Đột nhiên, một cơn gió lao đến làm mái tóc của hắn bay phấp phới, không kịp quay lại nhìn thì hắn đã thấy mát lạnh ở cổ, hắn đi vài bước nữa thì phun ra một ngụm máu, đầu không còn cảm giác nữa, mắt dần tối lại rồi ngã xuống, hắn đã chết không thể chết thêm, máu tươi trào ra khắp mặt đất, cái đầu rơi xuống đụng vào vách tường kêu lạch cạch, máu tươi bắn lên cả hai bên tường.

Người vừa ra tay chính là Lý Vân Thiên, lúc hắn vừa sống lại định ra ngoài nhưng cánh cửa quá cứng rắn, muốn mở ra thì động tinh rất lớn ảnh hưởng tới việc trả thù của hắn nên Vân Thiên cứ núp ở đây.

Rốt cuộc sau vài tiếng chờ đợi thì đã có hai nhân viên nhà xác đến mở cửa, tiện tay nên hắn cũng giết luôn.

Ánh mắt Lý Vân Thiên lạnh lẽo nhìn hai cái xác, mặc dù hắn không biết tại sao được sống lại nhưng chắc chắn có liên quan đến sách cổ.

Sách cổ là bảo vật quý nhất của hắn, nếu không có sách cổ thì giờ này Lý Vân Thiên chỉ là một học sinh bình thường ở tầng chót của xã hội.

Sự việc lần này đã cảnh tỉnh cho Lý Vân Thiên, khi chưa có đủ sức mạnh thì nhất định phải nhẫn nhịn, cố gắng chịu đựng, nếu vứ bốc đồng trẻ trâu đi trêu chọc khắp nơi thì có ngày cũng mang họa vào thân.

Cùng lúc này, tại biệt thự của Thanh Vũ, trong phòng của hắn, Lý Vân Ly đang nằm trên giường, tay chân đều bị trói chặt.

Cửa phòng tắm mở ra, Thanh Vũ chỉ quấn một chiếc khăn ở thân dưới, cơ bắp hiện ra, từng nét săn chắc.

Lý Vân Ly trợn mắt nhìn, trong lòng sợ hãi đến tột độ, nàng chỉ mong Lý Vân Thiên xuất hiện kịp thời để cứu nàng.

Tựa như biết suy nghĩ của Lý Vân Ly, Thanh Vũ cười lớn:"Cô đang nghĩ về thằng Lý Vân Thiên đó à? báo cho cô một tin tốt là nó bị tao giết rồi, giờ này chắc hỏa thiêu xong rồi đấy, chặc chặc, thằng đó thân thủ khá lắm, đáng tiếc lại chống đối với Hiệp Hội, tao cũng không còn cách nào khác ngoài việc giết nó".

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.