Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1075 chữ

Lý Vân Thiên đến chỗ lúc trước hắn giấu chiếc R15, tiếp tục di chuyển về thành phố Tân An.

Đi 5 tiếng, rốt cuộc đã tới thành phố Phan Thiết.

Lý Vân Thiên dừng xe, nhìn ngắm khung cảnh xung quanh, hắn dự định đi dạo một tí vì đây là thành phố biển, đã lâu rồi hắn không đi tắm biển nên rất chờ mong.

Đi dạo trên bãi cát, Lý Vân Thiên sực nhớ mình đã gom đủ tài liệu cho chiêu thức "Ly Hỏa Kim Đồng".

Lý Vân Thiên thuê một khách sạn, ngồi trong phòng, Vân Thiên lấy "Tuyết Hoa Thảo" và "Xích Diễm Thảo" ra, nhìn ngắm hai loại thảo dược tương khắc nhau làm hắn không tự chủ được mà tự hỏi liệu hai vật ngũ hành tương khắc như vậy có thể dùng được không?

Lý Vân Thiên lấy sách cổ ra chậm rãi nghiên cứu, thoáng chốc đã 1 ngày trôi qua, lúc này Vân Thiên mới hiểu được cách thức luyện chiêu thức này.

Thở ra một hơi, hắn thầm nghĩ:"Đúng là thần thông cấp cao, với tu vi của mình bây giờ miễn cưỡng có thể sử dụng".

Lý Vân Thiên đọc khẩu quyết, hai loại thảo dược tỏa ra dược liệu, dược liệu chậm rãi được Vân Thiên hấp thụ.

3 ngày sau, Lý Vân Thiên mở mắt ra, con mắt bên phải của hắn lúc này màu vàng nhạt, chớp đôi mắt, màu của con mắt phải đã trở lại bình thường.

Lý Vân Thiên vui sướng nắm chặt tay lại, nghĩ thầm:"Có thần thông này thì Tông Sư mình cũng có thể đối phó, không còn chật vật như lúc trước nữa, thần thông đã xong, giờ là lúc luyện các chiêu thức cơ bản".

Hôm sau, tại bãi biển Phan Thiết, có một thanh niên mặt mày tuấn tú, khuôn mặt nghiêm nghị đang thi triển các loại võ công.

Các loại võ công này trông mắt người khác thì bình thường, nhưng trông mắt của Võ Giả có kinh nghiệm thì các chiêu thức này rất kì lạ, cường hãn nhưng ôn nhu, mạnh mẽ nhưng không kém phần nhẹ nhàng, thư thái, tựa hồ như các chiêu thức này vừa mạnh vừa yếu.

Thanh niên vung một quyền vào một tảng đá lớn gấp 3 người hắn, tảng đá vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.

Thanh niên thở phào nói:"Bộ Chân Võ 36 thức này quá cường hãn rồi, chưa vận dụng linh lực đã mạnh thế này, không biết khi dùng hết tất cả chiêu thì ra sao đây, thật chờ mong".

Thanh niên này chính là Lý Vân Thiên, Vân Thiên sau khi thi triển xong 35 thức thì bỗng nghiêm mặt lại.

"Đây là chiêu Nhật Nguyệt Luân Hồi trong thức cuối cùng, khi thi triển thành công có thể tạo một mặt trời và một mặt trăng nhân tạo, sau đó chúng va chạm lẫn nhau và phát động một đòn hủy thiên diệt địa, đáng tiếc tu vi phải tới Kim Đan Kỳ mới có thể thi triển sơ lược, đạt tới Đại Thừa Kỳ mới có thể phát huy uy lực mạnh nhất của nó".

Thở dài tiếc nuối, Lý Vân Thiên đành bỏ về khách sạn.

Lý Vân Thiên ngồi trong phòng chậm rãi suy nghĩ về "Chân Võ 36 thức" đột nhiên thân thể hắn khẽ chấn động, linh lực dần dần tăng trưởng, mơ hồ có dấu hiệu muốn đột phá.

Lý Vân Thiên vui mừng, từ sau khi tu vi lên Trúc Cơ Kỳ thì hắn đình chỉ việc tu luyện, vừa rồi thi triển chiêu thức nên linh lực chấn động, có lẽ Vân Thiên sẽ ở lại thành phố Phan Thiết xung kích Trúc Cơ Trung Kỳ.

Lúc này thì Lục Vô Song đang vô cùng hoang mang, nghe tin ba mẹ cô nói về việc Lý Vân Thiên giết rất nhiều người trong nhà tù Côn Luân, hắn còn đánh đánh giết giết bên đó làm kinh động đến thành phố Nam Kinh.

Bên thành phố Nam Kinh đã mở cuộc họp báo, họ chỉ trích nặng nề Lý Vân Thiên giết cảnh sát, trốn tù, giết người của họ, Bí Thư thành phố Nam Kinh trước mặt dư luận tuyên bố truy nã Lý Vân Thiên khắp Trung Quốc, đồng thời liên hệ với bên chính phủ Việt Nam để hai bên cùng hợp tác bắt giữ kẻ sát nhân máu lạnh này.

Bên chính phủ Việt Nam lập tức có hành động, họ thả Lý Vân Tiến và Lý Vân Vân ra nhưng đồng thời điều động hàng chục cảnh sát đến vây quanh nhà của Lý Vân Thiên.

Lý Vân Ly đang cực kì khó chịu, cảnh sát giả dạng mặc thường phục theo dõi cô 24/24, ngay cả lúc về nhà cũng vậy, quanh nhà cô luôn túc trực 30 cảnh sát theo dõi, cả ba và mẹ cô cũng thế.

Nghe Lục Vô Song nói về tình hình của Lý Vân Thiên, Lý Vân Ly thở dài, cô nghĩ rằng đứa em trai của mình hết cứu rồi, đột nhiên đôi mắt cô đỏ hoe, rưng rưng nước mắt.

Vội quẹt những giọt nước mắt trên mặt, Lý Vân Ly âm thầm thề, cô phải kiên cường để bảo vệ an toàn cho chính gia đình của mình, dù sau này có đối nghịch với cả thế giới thì cô cũng sẽ chọn gia đình.

Đã hai tuần trôi qua kể từ lúc căn phòng này đóng lại, nhân viên khách sạn nhiều lần muốn vào quét dọn phòng thì nhận được câu trả lời của khách vọng ra:"Không cần phục vụ, rất nhanh tôi sẽ trả phòng".

Diệp Ly là nhân viên quét dọn khách sạn, cô nhiều lần muốn vào quét dọn nhưng vẫn cứ câu trả lời như vậy làm cô cũng bực mình nhưng làm sao bây giờ? họ có tiền mà muốn làm gì chả được? cô thở dài, ánh mắt phức tạp nhìn căn phòng, đồng nghiệp cô nói rằng người ở phòng này là một thanh niên cao to đẹp trai, mặt mũi khôi ngô tuấn tú, nhưng cậu thanh niên đó rất thần bí, hầu như lúc trước một ngày cậu ta ra khỏi phòng được một lần, từ đó đến nay thì không thấy mặt cậu ta nữa làm cô nghi hoặc.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.