Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1171 chữ

Ánh nắng chíu rọi vào phòng, chói chang khiến cô bừng tỉnh. Tiểu Vi mắt nhắm mắt mở, lừ đừ khuôn mặt.

Từ từ cô tỉnh hẳn, đầu cô ngó nghiêng như đang tìm thứ gì đó. Cô quay sang, trên ga giường bị nhăn nhúm, có một vũng nước dính trên giường chưa khô kịp.

Cô mệt mỏi tự xoa tóc mình ngồi dậy. Cô thấy hình dáng của một người đàn ông đang ngồi trên sofa, bờ vai rộng đấy quen lắm.

"Em dậy rồi à?" - Người đàn ông đó cất tiếng.

Ừ đúng rồi! Hôm qua cô và Kỳ Nam đã quan hệ. Kể từ ngày cô mất lần đầu đến nay, đây là lần thứ hai cô quan hệ lại. Phần dưới của cô vẫn có một chút đau, rát.

Cô cố gắng đứng dậy và đi và phía sofa mà ngồi xuống.

"Tôi xin lỗi về việc đêm qua, tôi hoàn toàn bị mất lí trí"

"Không sao... Mà anh..."

Cạch

"Em uống thuốc tránh thai đi!" - Kỳ Nam đặt một vỉ thuốc lên bàn.

"Ý anh là sao?" - Khuôn mặt Tiểu Vi bắt đầu tối lại.

"Nếu có thai thì sẽ phiền phức lắm, dù gì tôi và em đã kết thúc. Với cả, tôi và Tiêu Nhiên sắp kết hôn!"

"Không phải, thật ra em sang nước ngoài để trốn việc phải kết hôn, em không hề bỏ rơi anh" - Câu nói này nghẹn ở ngay cổ Tiểu Vi, không rõ vì sao cô không thể thốt thành lời được.

Không khí trong căn phòng bỗng khó thở đến kì lạ, từng lời nói của cô tính phát ra thì bị nuốt ngược vào trong, ngay cả tiếng khóc...

"Anh sắp kết hôn sao? Vậy chúc mừng anh" - Cô gượng cười nhìn vào mắt anh.

"Xin lỗi em vì đêm qua, không phiền em nữa"

Kỳ Nam đứng dậy và đi thẳng về phía cánh cửa kia.

"Anh... đừng đi"

Thật đau lòng. Anh biết, anh biết nước mắt cô rơi rồi, anh khựng đứng người lại nhưng anh không dám quay đầu. Trong tim anh bây giờ xuất hiện cảm giác đau đớn đến lạ kì, trái tim anh như đang bị thắt lại. Anh muốn giết bản thân mình vì đã làm nước mắt cô rơi.

Nhưng tình cũ thôi mà...

Cô có đau lòng về anh cách mấy thì cũng chỉ là do cô nhớ những kỉ niệm trước đây mà còn vương vấn.

Anh dứt khoát bước ra ngoài và cánh cửa đóng sầm lại. Người anh dựa vào cửa mà đôi chân như bị liệt vậy, anh khụy chân mình xuống. Anh bấu chặt ngực mình.

Nó đau quá... không thể chịu được.

-----------------

3 tháng sau

"Kỳ Nam"

"Doãn Duy, lâu rồi chưa gặp cậu. Ngồi đi ngồi đi"

"Mà này, nghe nói cậu sắp kết hôn" - Doãn Duy chớp mắt lao đảo nhìn Kỳ Nam.

Nhưng Kỳ Nam không hề vui, khuôn mặt anh sầm lại, không còn vui vẻ như ban nảy.

"Kỳ Nam..."

Cả hai đang yên tĩnh thì một giọng chua ngoa vọng vào, dáng người đó cũng tự tiện mở cửa bước vào trong.

"Cô không biết gõ cửa à?" - Kỳ Nam tức giận quát vào mặt Tiêu Nhiên.

Nhưng mọi thứ như ngưng động thời gian vậy. Doãn Duy và Tiêu Nhiên đơ cứng mà nhìn nhau, mặt của cô ta cũng chuyển sang xanh.

Tiêu Nhiên không nói gì, mặt cô ta sợ hãi mà bỏ chạy ra ngoài và chạy thẳng xuống sảnh công ty.

"K-Kỳ Nam... đừng nói với tôi đó là..."

"Cô ta là vợ sắp cưới của tôi!"

"Cậu điên à? Vậy còn Tiểu Vi nhà tôi?" - Doãn Duy bật dậy nói to.

"Tiểu Vi... có gia đình riêng của mình rồi. Nhưng Tiểu Vi thì liên quan gì đến tôi chứ? Dù gì Tiêu Nhiên cũng trao lần đầu cô ấy cho tôi rồi, tôi không thể..."

Doãn Duy trầm tư suy nghĩ, đứng dậy mà đi tới đi lui.

"Kỳ Nam... cậu có biết vợ sắp cưới của cậu là một con điếm không?"

"Sao?"

"Tôi và cô ta đã từng có một thời gian. Cô ta đã phục vụ rất nhiều người khác không chỉ mình tôi. Tôi còn nhớ, lần cuối cùng tôi làm tình với cô ta là đêm công ty ba cô ta tổ chức tiệc kỷ niệm... Kỳ Nam, tôi có cảm giác cậu bị lừa"

--------------------------

"Sao hôm nay anh chủ động gọi em đến vậy?" - Lại là giọng chua ngoa của Tiêu Nhiên, cô ta bước đến xoa bóp vai cho Kỳ Nam.

"Đám cưới của cô và tôi sẽ bị hủy!"

"Anh.. anh đùa em à?" - Cô ta bắt đầu nhể nhại mồ hôi, gương mặt xám xịt.

Doãn Duy từ đâu bước ra.

"Nhớ tôi chứ?"

Không ngờ hôm nay bọn họ cho Tiêu Nhiên từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

"Anh... Kỳ Nam, anh nghe anh ta nói gì à? Anh đừng tin anh ta, em..." - Tiêu Nhiên vội vàng nắm lấy tay Kỳ Nam.

"RỐT CUỘC ĐÊM ĐÓ CÔ ĐÃ GIỞ TRÒ GÌ" - Kỳ Nam đẩy cô ta té sẫm xuống đất.

Khuôn mặt đáng thương tội nghiệp của cô ta chuyển sang khuôn mặt chẳng khác gì một ma nữ. Cô ta cười to tiếng mà nhìn chầm vào hai người họ.

"Anh nghĩ đêm đó tôi và anh lên giường với nhau à? Đáng lẽ là vậy, nhưng... Doãn Duy đã thay anh lên giường với tôi rồi!"

"Cô làm vậy vì cái gì chứ?" - Doãn Duy nghiến răng.

"Tiền!"

"Anh biết rồi thì anh đi tìm Tiểu Vi đi, hừ. Đêm đó cô ta đã nhận được tấm ảnh giường chiếu của tôi và anh... tôi e là giờ có tim cũng..."

"Cái gì? Cô nói cái gì?" - Kỳ Nam tiến lại gần cô ta.

"Tôi-đã-gửi-tấm-hình-giường-chiếu-của-chúng-ta-cho-Tiểu-Vi" - Cô ta cố tình nói từng chữ từng chữ một.

Kỳ Nam nhanh như cắt, xông tới nắm lấy cổ áo Tiêu Nhiên như một con báo muốn nuốt chửng cả cô ta.

"TÔI GIẾT CÔ"

"Kỳ Nam" - Doãn Duy chạy đến nắm chặt tay Kỳ Nam.

"Điều quan trọng bây giờ cậu nên đi tìm Tiểu Vi"

Kỳ Nam lại một lần nữa bất lực khuỵ cả đôi chân xuống, anh quỳ trên sàn nhà đôi mắt nhắm nghiền lại.

"Ra ngoài! Tất cả ra ngoài"

Tiêu Nhiên sợ hãi mà chạy ra ngoài, Doãn Duy sau đó cũng rời đi.

Anh nhớ Tiểu Vi...

Là do anh, nên cô mới quyết định kết hôn, vậy mà anh còn...

Anh nhớ lại buổi chiều hôm nọ anh quát vào mặt cô. Cái đêm anh bị bỏ thuốc của 3 tháng trước còn nói với cô rằng anh sẽ kết hôn với Tiêu Nhiên.

Nếu vậy thì anh phải tìm cô, dành lại cô trong tay Dương Hàn. Anh sẽ không để cô đau đớn, khốn khổ một lần nào nữa.

Tiểu Vi... đợi anh.

Bạn đang đọc Ông Xã Là Bạn Học! sáng tác bởi buithuyhien2606
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi buithuyhien2606
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.