Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 08 - Phần 1

Phiên bản Dịch · 3059 chữ

8

Chiếc ghế cứu hộ đứng như một người lính canh trên dải cát trắng của bãi biển thị trấn. Buổi chiều nóng nực và lặng gió, và Hayden Young, nhân viên cứu hộ, mở chiếc dù sặc sỡ gắn ở lưng ghế lên.

Leila và Frankie ngồi trên hai chiếc ghế bố và cố không nhìn chằm chằm, ít nhất cũng không quá lộ liễu.

Hayden đúng như những gì Frankie miêu tả. Tóc vàng, rám nắng, và cơ bắp. Lúc vô tình đi qua chiếc ghế cứu hộ, Leila còn thoáng thấy đôi mắt xanh như tia lửa điện mà anh ta vẫn cẩn thận che giấu sau đôi kính râm.

Anh ta hấp dẫn theo kiểu hài hước, hóm hỉnh.

Tóc anh ta dài và dày, được buộc lại thành một đ

uôi ngựa. Quai hàm anh ta rắn rỏi, hai gò má sắc nét, và cái mũi hoàn hảo, vừa chuẩn với gương mặt.

“Thì ra đây là tương lai của chương trình giảng dạy môn triết trong trường đại học những ngày này,” Leila trầm ngâm, thoa thêm kem chống nắng lên hai bàn chân và dọc theo viền bộ đồ tắm chỗ dễ bắt nắng nhất. Hôm nay nóng khiếp. Cô ước gì cũng có một chiếc dù che mát cho mình.

“Anh ta cũng là một kỹ thuật viên cấp cứu được đào tạo bài bản đó,” Frankie nhắc. “Cậu biết không, anh ta sẽ dạy một khóa CPR[16] dưới tầng hầm nhà thờ vào bốn buổi tối các ngày thứ hai tới. Mình đã cố đăng ký, vì mình biết CPR có thể giúp ích rất nhiều cho công việc thám tử của mình. Nhưng hình như lớp học đã kín chỗ từ mấy tuần trước rồi.”

[16] CPR: viết tắt của Cardiopulmonary Resuscitation: Kỹ thuật hồi sinh tim phổi.

Leila cười toe toét. “Cậu luôn có thể đề nghị anh ta dạy riêng mà.”

“Hoặc là cậu. Cậu mới là người muốn hôn anh ta.”

Họ nhìn thấy mấy đứa trẻ mang một chiếc xô màu vàng đi tới chỗ ghế cứu hộ. Chúng nói gì đó với Hayden, những cái cổ nghển hết lên, tay chỉ vào trong xô. Hayden liền từ chỗ ngồi trên cao trèo xuống và ngồi xổm trên cát nói chuyện với bọn trẻ.

“Ôi trời, anh ta cũng thân thiện với trẻ con nữa,” Leila nói. “Nói thật cho mình biết, cậu sẽ làm gì với một anh chàng có ngoại hình bắt mắt như vậy? Đi đến bất cứ đâu, anh ta cũng bị một đám phụ nữ chạy theo. Hoặc ít ra là nhìn chằm chặp.”

“Và chảy nước miếng,” Frankie thêm vào. “Nhất định là chmiếng. Chảy đầm đìa đấy.”

“Ai cần chứ?” Leila hỏi. “Không phải mình.”

“Mình cũng không.”

Hayden Young xoa đầu một thằng bé và vẫy tay chào khi bọn trẻ chạy đi. Anh trèo lên thang bắc lên ghế, những bắp thịt gợn sóng dưới ánh nắng mặt trời.

“Mặt khác… “ Frankie nói.

“Mmm, mình biết cậu định nói gì rồi.”

Họ im lặng, Leila nhắm mắt lại. Chàng ninja của cô không phải là Liam Halliday hay Preston Seaholm. Hayden Young là người cuối cùng trong danh sách, không kể Robert Earle đã có vợ từ đời nào ở Atlanta. Nhưng nếu Earle cũng không phải thì sao? Như thế có nghĩa ở đâu đó trên Sunrise Key còn một anh chàng ninja nữa.”

Nhưng người đó có thể là ai?

Leila gắng nhớ lại cái đêm ở bữa tiệc của Simon, gắng nhớ lại người đàn ông đã âm thầm mời cô nhảy, người đã không chấp nhận câu trả lời ‘không’.

Đôi vai Hayden Young rất rộng. Bờ vai anh chàng ninja của cô có rộng đến thế không?

Dù cố gắng cách mấy, cô cũng không thể tái hiện được hồi ức nào rõ nét về người đàn ông bí ẩn của mình. Ngoại trừ những nụ hôn. Nếu anh ta hôn cô lần nữa, cô sẽ nhận ra, chắc chắn như thế. Nhưng ngoài chiều cao, cân nặng và bề rộng của đôi vai, cô không thể nhớ được gì thêm. Thay vào đó, hình ảnh Marsh ngồi trên mui xe jeep, nhìn cô đăm đăm dưới ánh trăng, lại cứ nhảy vào đầu cô.

Sáng nay anh đã ra khỏi nhà trước khi cô ngủ dậy. Simon bảo rằng lịch làm việc của Marsh kín cả ngày; phải gần bảy giờ tối anh mới về.

Hẳn là Marsh cảm thấy rất khó chịu. Anh không phải kẻ nghiện ngập, thực sự anh hiếm khi đụng đến chai rượu. Mấy năm trước anh đã nói với cô rằng anh bỏ rượu sau khi vào trường y và biết tác hại của chất cồn đối với cơ thể con người. Anh trở thành người ăn chay kể từ đó.

“Kế hoạch của cậu đối với Hayden Young là gì?” Frankie hỏi. “Cậu lại định tiếp cận trực tiếp? Giống như với cảnh sát trưởng

“Mình không biết nữa. Frankie này?”

“Gì?”

“Cậu thấy Marsh Devlin thế nào?” Cô mở mắt nhìn bạn.

Frankie đang đeo kính râm, nên Leila không thể thấy mắt cậu ấy, nhưng chân mày cậu ấy rõ ràng nhướng lên.

“Trọng âm tuyệt hảo. Và anh ta thực sự ưa nhìn. Khác hẳn đàn ông miền biển.” Frankie nói thêm, hất cằm về phía Hayden, “nhưng vẫn đẹp trai” và nhún vai. “Đôi tay anh ta cũng đẹp nữa. Còn nhớ cái lần mình tưởng mình bị vỡ mắt cá không? Marsh đã kiểm tra, đau như quỷ ấy, nhưng sẽ không đau đến thế nếu anh ta không quá nhẹ nhàng. Anh ta có vẻ tử tế. Lúc nào cũng rất lịch thiệp.”

Leila chồm người tới. “Nhưng?”

“Anh ta quá kín đáo.” Frankie cười hối lỗi. “Mình không biết, Lei, mình khó mà khách quan được vì anh ta rõ ràng không thuộc gu của mình.” Frankie cười toe toét. “Tất nhiên mình còn chưa biết mẫu người của mình ra sao. Nhưng còn Marsh, cậu có thấy anh ta rất lạnh lùng không? Kiểu như nếu cậu đến gần, cậu sẽ bị chết cóng.”

Leila lắc đâu. “Mình cũng hay nghĩ thế. Nhưng dạo này, khi ở gần anh ấy mình hoàn toàn không cảm thấy sắp bị chết cóng nữa.”

“Theo những kỹ năng quan sát siêu việt của một thám tử tư, mình khẳng định cậu có vẻ thích hôn Marsh Devlin hơn Hayden Young.”

“Chuyện đó không khó hiểu sao?” Leila nói. “Những năm qua mình và Marsh chẳng có gì cả mà chỉ toàn hục hặc với nhau, và bất thình lình, mình cảm thấy như bị một lực hút kì lạ kéo về phía Marsh. Mình cũng đã nói chuyện thẳng thắn với anh ấy và phát hiện ra những điều chưa bao giờ biết. Anh ấy không hề lạnh lùng, thậm chí chẳng phải khép kín. Anh ấy ấm áp, tử tế, vô cùng ngọt ngào… và mình đang nói năng như một đứa ngớ ngẩn, đúng không nhỉ?”

Frankie cười thích thú. “Cậu còn nhớ mùa hè trung học khi cậu mê mẩn Alan Johnson không?”

Leila lắc đâu. “Đấy không phải là mê mẩn.”

“Mình biết,” Frankie nói. “Lúc đó cậu như bị bùa mê thuốc lú, nói hàng giờ về kiểu tóc và cái cằm của Aà việc anh ta cứ bóp còi xe mỗi lần đi qua cậu trên phố Main có ngụ ý gì hay không. Những gì cậu đang nói bây giờ mình thấy khác hẳn.”

Leila nhắm mắt và ngửa mặt lên đón ánh nắng ấm. Nó nghe khác hẳn bởi vì đúng là khác hẳn. Những cảm xúc với Marsh không phải là cơn say nắng của thời trung học. Mà còn hơn thế. Nó nghiêm túc hơn. Nó… Không, cô thậm chí không thể bắt mình nghĩ đến chữ Y[17]

[17] Yêu.

Yêu cũng chẳng tệ lắm. Thực ra, đó là điều cô luôn hi vọng sẽ xảy đến với mình. Nhưng phải lòng Marsh là điều cuối cùng cô muốn.

Marsh muốn cô về Sunrise Key, để rồi bị cuốn vào lối sống của một thị trấn nhỏ mà cô đã làm việc hết sức vất vả để rời bỏ. Nhưng cô đang tự hào về sự độc lập của mình. Nếu quay về, cô sẽ lại bị đối xử như một đứa trẻ. Cô sẽ chết ngạt mất vì không có sự riêng tư.

Tuy nhiên…

Leila mở mắt và liếc sang bạn mình. Frankie có chết ngạt đâu. Frankie đã sống ở Sunrise Key từ nhỏ đến giờ. Nhưng cậu ấy không cảm thấy bị giam hãm hay mắc kẹt bởi thói buôn chuyện liên miên và tính tọc mạch. Trên thực tế cậu ta còn tham gia vào, vui vẻ góp phần duy trì truyền thống ấy cho đảo. Nhưng họ là hai người khác nhau. Với những thứ tự ưu tiên khác nhau.

Leila thở dài, nhắm mắt lại và để mặc cho những ý nghĩ đi lang thang. Chúng lang thang ngay tới Marsh, nhưng cô quá buồn ngủ để chống lại. Cô ngủ gà gật, mơ về kiểu tóc, chiếc cằm của anh - cách anh nói chuyện với cô, chia sẻ những bí mật của mình. Chia sẻ và cho cô thấy tâm hồn ấm áp của anh.

“Xin lỗi, thưa cô.”

Giọng nói trầm, vang và rất nam tính, nhưng Leila mệt đến nỗi không mở mắt nổi. Hơn nữa, dù anh ta là ai, có thể không phải anh ta đang nói với cô. có thể anh ta đang nói với người nào đó ngoài xa trên bãi biển, và có thể gió đã đưa tiếng nói của anh ta về đây, như thể anh ta đang đứng ngay cạnh cô vậy.

“Thưa cô, tôi nhận thấy cô đã ngủ gần hai tiếng đồng hồ,” giọng nói vang lên, “và cô không thể ngủ quá lâu dưới ánh nắng mặt trời nóng bức này và… Này, chẳng phải cô là em gái Simon

Anh ta đang nói với cô. Bởi theo Leila biết, Simon không còn em gái nào khác. Cô đành mở mắt ra.

Đó là Hayden Young, nghi phạm ninja và nhân viên cứu hộ lực lưỡng - hoàn toàn có thật và đang đứng ngay trước mặt cô.

“Đúng vậy.” Giọng cô khàn khàn vì ngái ngủ, và cô hắng giọng. Cô nhìn qua ghế của Frankie, nhưng bãi biển vắng tanh. Cô lờ mờ nhớ ra Frankie có chào tạm biệt, bảo đã đến giờ cậu ấy đi làm. “Simon là anh trai tôi. Tên tôi là Leila.”

Hayden đưa tay ra. “Phải, tôi biết.” Anh ta tặng cô một nụ cười xứng làm ảnh bìa trên tạp chí đàn ông.

“Thế ư?” Leila bắt tay anh ta. Bàn tay to. Cả những ngón tay và lòng bàn tay. Tay cô gần như bị nuốt chửng.

“Mấy lần nói chuyện Simon có nhắc đến cô,” Hayden nói. “Và bác sĩ của thị trấn cũng thế - anh ấy tên gì nhỉ? - Devlin. Bác sĩ Devlin. Người Anh.” Anh ta vẫn không thả tay cô ra. Mà còn lắc mạnh. “Đi thôi. Tôi đang định đến quầy giải khát. Cô nên tránh nắng một lúc và uống thứ gì đó.”

“Đồng ý.” Leila để anh ta dễ dàng kéo cô đứng lên khỏi ghế. Chuyện này thật hoàn hảo. Hoặc dù sao cũng gần như hoàn hảo. Nó sẽ hoàn hảo tuyệt đối nếu cô nghĩ ra cách khiến anh ta hôn cô. Cô biết làm chuyện đó bằng cách nào bây giờ?

Hayden Young không chỉ có đôi bàn tay lớn. Đứng cạnh anh ta, cô mới thấy anh ta cao hơn cô cả chục phân và còn vạm vỡ hơn. Với mái tóc dài, nhìn anh ta giống đô vật chuyên nghiệp hơn là một tiến sĩ triết học tương lai.

Tác động của việc bị kéo dậy quá đột ngột sau khi chìm vào giấc ngủ sâu khiến đầu cô choáng váng, và cô lảo đảo. Hayden giữ lấy eo cô để giúp cô đứng vững. Cái chạm của anh ta rất vô tư. Mà thật ra việc tim cô chẳng hề xao xuyến mới đáng chú ý.

“Đúng là cô rất cần nước.” Anh ta vòng một tay qua người cô khi họ bắt đầu đi lên bãi cát.

Leila cảm kích sự giúp đỡ của anh ta nhưng cũng nhận thức rõ bao ánh mắt tò mò đang dõi theo. “Hãy cẩn thận.” Cô ngước nhìn anh ta. “Có lẽ anh nên nắm khuỷu tay tôi… hoặc chỗ nào đó nhìn bớt thân mật hơn. Nếu chúng ta tay trong tay đi trên bãi cát thế này, điện thoại ở Sunrise Key sẽ bắt đầu đổ chuông

Hayden toét miệng cười với cô. “Tôi thấy buôn chuyện đúng là môn thể thao tập thể trên đảo. Chẳng cần nhọc sức để tin đồn bay xa đúng không?”

Leila nhướng mày. “Anh nói giống người từng nếm trải quá.”

“Ngày thứ ba trên đảo, tôi đã ăn trưa với Maggie O’Banyon. Cô biết cô ấy chứ? Cô ấy làm ở cửa hàng lưu niệm nhỏ trên đường dẫn ra mũi đất ấy?”

Leila gật đầu. “Tôi biết Maggie. Để tôi đoán nhé. Anh và Maggie có một bữa trưa thân mật, và ngay tối đó, cả thị trấn đã lên kế hoạch cho đám cưới của hai người.”

“Trúng phóc.” Hayden buông tay cô ra khi cả hai đi vào dưới mái che của quầy giải khát ngoài trời, anh ta cẩn thận quan sát cô để chắc chắn là cô vẫn ổn. “Maggie buồn về chuyện đó nhiều hơn tôi.” Anh ta đi tới cuối dãy giải khát và bỏ kính râm ra. “Tôi thì thấy nó thật thú vị. Nhưng hình như cô ấy đang hẹn hò với một anh chàng sống ở ngoài Captiva Island được một thời gian rồi, nhưng không ai biết cả. Để dập tắt tin đồn về cô ấy và tôi, cô ấy buộc phải nói với mọi người về anh chàng nọ.”

“Còn anh không buồn trước những tin đồn ấy chút nào hay sao?”

“Tôi nói rồi mà, tôi thấy hay hay thôi. Nhưng tôi cũng phải thú nhận rằng từ đó trở đi tôi chẳng dám mời ai ăn trưa. Và cả ăn tối nữa.” Anh ta mỉm cười. “Tôi không muốn liều gây ra bất cứ tin đồn nào khác.”

“Tôi không trách anh đâu “ Khả năng hôn được anh ta thế là hết. Anh ta có thể vòng tay qua người cô, nhưng trong một triệu năm nữa anh ta cũng chẳng đời nào hôn cô ngay trên bãi biển đông người này.

Kì lạ thay, Leila không quan tâm. Đơn giản là chuyện đó không còn quan trọng. Cho dù Hayden Young có thân thiện và đẹp trai thật, song cô không thể mường tượng mình sẽ yêu anh ta. Ngay cả khi anh ta là chàng ninja của cô và có thể hôn như một giấc mơ sắp biến thành sự thật.

Họ đã tới trước quầy, Hayden tựa người lên mặt quầy, hơi ngoái lại nhìn Leila. “Cô dùng gì?” anh ta hỏi.

“Tôi không cần gì đâu,” Leila nói. “Ví của tôi để trong cốp xe và -”

“Để tôi đãi,” Hayden mời. “U đây nhỉ? Nước ngọt có ga? Hay sinh tố? Hay nước quả?”

Cô chợt thấy khát. “Cho tôi một lon sô đa gừng nhỏ? Không đá.”

“Cứ lấy loại lớn vào,” Hayden bảo cậu thanh niên đứng sau quầy. “Và cho tôi một nước cam cỡ lớn.”

Leila dựa vào cây gỗ xù xì làm cột chống giữa cửa hàng. Cô không còn xây xẩm mặt mày nữa, nhưng vẫn cảm thấy hơi khang khác. “Tôi buộc phải chỉ ra rằng,” cô nói với Hayden, “không may anh vừa gây ra một tin đồn khác bằng việc vòng tay qua người tôi trên bãi biễn, và giờ thì - kinh khủng thay - lại mua cho tôi một lon sô đa gừng nữa. Anh không biết là việc mua một lon sô đa ở quầy giải khát trên bãi biển thị trấn cho một phụ nữ chỉ cách việc mua nhẫn đính hôn cho cô ấy một bước rất nhỏ sao?”

Hayden cười vang, hàm răng trắng đều lấp lóa. “Nếu cô muốn biết sự thật, Leila, tôi đảm bảo là cô được an toàn.”

An toàn? Anh ta nói an toàn nghĩa là sao? An toàn đủ để đùa bỡn với một lon nước ngọt trên bãi biển? Hay an toàn để hôn một kẻ trời đánh vào đêm Giao Thừa?

“Ai nấy đều biết cô có gì đó với bác sĩ Devlin.”

“Xin lỗi anh nói gì?”

Anh ta đưa cho cô chiếc cốc giấy đựng nước ngọt loại lớn. “Chậc chậc. Có lẽ lại là một tin đồn thất thiệt nữa rồi. Cô không dính líu gì đến bác sĩ à?”

Leila thở dài. “Giá mà được như thế,” cô lẩm bẩm, vô tình nói ra điều mình nghĩ. Có ai nghe thấy không? Cô nhìn xung quanh, nhưng mặc dù có khá nhiều cặp mắt lén liếc về chỗ hai người, song không ai ở đủ gần để nghe được lời cô. Tất nhiên là trừ Hayden ra.

Anh lắc đầu. “Tôi không hiểu. Bác sĩ Devlin lúc nào cũng nói về cô. Và tôi nghĩ mình đã nhìn thấy hai người bên nhau ở bữa tiệc của Simon. Dù không nghe được lời đồn đại chăng nữa, tôi cũng vẫn cho là…”

Nhưng ở bữa tiệc đó Leila và Marsh đã cãi nhau to mà. Tuy vậy…

“Thật ư? Anh có nghĩ là…?” Trời đất, cô đang làm gì vậy, nói về quan hệ của mình với Marsh theo cách này với một người đàn ông gần như xa lạ ư?

“Anh ấy quá kín đáo, quá lạnh lùng,” Hayden trầm ngâm nói. “Và có lẽ đó là vấn đề của anh ấy. Có lẽ anh ấy cần được hun nóng lên một chút.” Anh ta mỉm cười với cô, mắt lóe lên tia sáng bí ẩn. “Tôi có ý này.”


Bạn đang đọc Nụ Hôn Trốn Tìm của Suzanne Brockmann
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.