Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin tức về hang động đá vôi dưới lòng đất

Phiên bản Dịch · 2478 chữ

Dưới chống đối của hải đông thanh, Lý Thanh Vân vẫn sờ trứng của nó, dùng tay áng chừng sức nặng, vẻ ngoài tương tự với trứng gà vỏ xanh, nhưng thực tế nặng hơn gấp đôi, nặng trịch, cảm giác giống như hòn đá nhỏ.

Bởi vì sức ăn của hải đông thanh kém xa hai con trăn, cũng không gây họa đến nhân sâm, thiết bì thạch hộc linh tinh, do đó Lý Thanh Vân không hề giới hạn ẩm thực của nó, ở trong tiểu không gian, nó được hưởng đặc quyền, muốn ăn gì thì ăn, muốn uống gì thì uống.

Do đó Nhị Ngốc Tử trưởng thành đã vượt qua chỉ tiêu các hạng so với đồng loại, cho dù trọng lượng hay chiều dài cánh cùng với tốc độ, sức mạnh, cường độ cơ bắp, mật độ xương cốt, đã thành ngoại tộc trong chủng tộc hải đông thanh.

Chà đạp Nhị Ngốc Tử xong, ở trong tiếng rít bất mãn của nó, Lý Thanh Vân lại hài lòng nở nụ cười. Đây là một con chim dữ đẻ trứng vàng chân chính, chỉ cần ấp trứng ra con non, mỗi một con đều có giá trên trời.

Nhận được tin vui này, khi Lý Thanh Vân nấu cơm trưa đều tí tởn hát hò. Lươn cắt khúc nấu cay, su su xào, lại trộn thêm một phần dưa chuột bao tử, ba món ăn, thêm với cơm tẻ, đã đủ cho hắn ăn. Những thứ này đều là đặc sản không gian, hương vị và dinh dưỡng càng hơn nông trường bên ngoài kia một bậc, tùy tiện làm món gì, hương vị đều thơm ngào ngạt, khiến cho khẩu vị của người ta mở rộng ra.

Chính là còn chưa mở rộng đã bị một hồi chuông điện thoại di động quấy nhiễu, Lý Thanh Vân chẳng còn cách nào, đành phải lau tay, đi nghe điện thoại.

“Lý Thanh Vân, mau mở ti vi, bất cứ kênh nào, xem tin tức trung ương mười hai giờ.” Ở trong điện thoại, La Bằng cực kỳ hưng phấn và kích động, giống như nhìn thấy một mỏ vàng lớn siêu cấp vậy.

“Rốt cuộc kêu tôi nhìn xem gì chứ? Nói thẳng ra không được sao?” Lý Thanh Vân không chấp nhận, nhưng mà vẫn cầm điều khiển từ xa trên sofa lên, mở ti vi.

“Cậu cứ xem đi là biết…” La Bằng nói xong đã cúp điện thoại, bởi vì hắn đã nghe thấy âm thanh ti vi từ trong điện thoại của Lý Thanh Vân.

Kênh ti vi vừa khéo là đài trung ương, hình ảnh trong ti vi thật quen mắt, lại là cảnh tượng hang động đá vôi bên dưới đạo quan đổ nát trên đỉnh Vọng Tiên, ánh sáng giữa trưa xuyên qua khe hở trên đỉnh chóp chiếu xuống hang động, tỏa ánh sáng rực rỡ, giống như Phật quang chiếu đến cửu u địa phủ, cảnh sắc tráng lệ khiến cho người ta than thở.

Lý Thanh Vân cũng là lần đầu tiên nhìn phong cảnh trong hang động đá vôi ở góc độ này, không nghĩ tới nơi đó được chiếu trên màn hình ti vi lại xinh đẹp như thế, khiến cho người ta rung động.

Có ánh sáng, thạch nhũ đủ màu đủ dạng giống như con chim công xòe đuôi, càng thêm chói mắt, giống như tiến vào tiên cảnh trong mộng ảo, trong tiên cảnh có rừng rậm, có con sông, có chim tước… Chính là tự dưng xuất hiện một đàn lợn rừng, màn ảnh bắt đầu rung chuyển, hình ảnh lập tức bị cắt đứt.

Hẳn là đội chụp ảnh gặp nguy hiểm, cắt bỏ đoạn hình ảnh chạy trối chết này, nhưng có chừng một giây không cắt bỏ sạch sẽ, không biết có phải do nhân viên cố ý hay không.

Trong bản tin nói, ở trong dãy núi gần trấn Thanh Long nơi Xuyên Thục phát hiện ra rừng rậm dưới lòng đất kiểu hang động đá vôi có diện tích lớn nhất dưới lòng đất, sinh thái tự nhiên cân bằng nhất, được bảo tồn hoàn chỉnh nhất trong nước, cho dù giá trị khảo sát hay là giá trị du lịch đều có tiềm lực vĩ đại, theo thông tin đã nhận được, đã có đội khảo sát chuyên nghiệp của quốc gia đi xuống rừng rậm hang động đá vôi dưới lòng đất để khảo sát, khán thính giả có hứng thú với hang động đá vôi rừng rậm dưới lòng đất, mời chú ý đến các bản tin có liên quan tiếp sau.

Lại lên bản tin trung ương? Hơn nữa ở trong bản tin còn nhắc đến ba chữ trấn Thanh Long, như vậy ghê gớm, trấn nhỏ hẻo lánh này khả năng sẽ vì một bản tin này nên nhận được sự chú ý của rất nhiều người. Chỗ tốt tiềm tàng có rất nhiều, La Bằng người này cực kỳ mẫn cảm, cũng rất có tư duy kinh doanh, vừa nhìn thấy bản tin này đã nghĩ đến rất nhiều, cho nên mới gọi điện thoại cho Lý Thanh Vân, kêu hắn cũng xem ti vi.

Xem xong một đoạn bản tin này, La Bằng lại gọi điện thoại tới, trong giọng nói vẫn khó nén được hưng phấn: “Thế nào? Xem xong bản tin này, có cảm giác trúng xổ số độc đắc không? Không nói chuyện khác, công ty Đầu tư Du lịch này của chúng ta chắc chắn sẽ phát tài. Đến lúc đó du khách tới tham quan rừng rậm hang động đá vôi dưới lòng đất sẽ chật ních toàn bộ chân núi, còn khách sạn, nhà hàng, cửa hàng đồ mỹ nghệ dưới trướng chúng ta chiếm cứ khu vực tốt nhất này… nếu như rừng rậm hang động đá vôi dưới lòng đất cũng để cho công ty du lịch khai phá, chúng ta có thể nhập cổ, dù sao chúng ta là người địa phương, không nhập cổ là thiếu tôn trọng thân phận địa phương mình. Do đó, hiện giờ chúng ta cần thật nhiều tiền, cần tiền để xây dựng thật nhiều nhà trúc, cần tiền để trang trí đặc sắc, cần tiền để dự trữ cho tương lai… Công ty này là của cậu, cậu nên chịu trách nhiệm vì chính mình!”

Lý Thanh Vân vừa nghe đến đòi tiền là hơi đau đầu, nhưng mà vẫn an ủi: “Ừm… cậu nghĩ quá nhiều, nhưng thật sự rất có đạo lý, chuyện tiền, tôi sẽ nghĩ cách. Chờ làm xong năm nay, công ty đi vào chính quy, tôi đưa cậu 1% cổ phần làm ban thưởng, hưởng thụ chia hoa hồng, cộng thêm lương cơ bản tương ứng. Làm cho tốt, công ty không chỉ có của tôi, cũng là của cậu.”

“Ha ha, nói chuyện như vậy mới giống ông chủ chứ. Có 1% cổ phần này khích lệ, giống như treo một củ cà rốt ở đằng trước đầu con lừa, mệt chết tôi cũng tình nguyện. Ông chủ, cậu cứ nhìn là được!” Nói xong, La Bằng cúp điện thoại.

Mời người có năng lực, bản thân bớt đi rất nhiều phiền toái, mỗi tháng đến công ty đi dạo một vòng, kiểm tra sổ sách, nhìn xem quy hoạch phát triển quan trọng là được. Công ty Môi trường Thanh Ngọc cũng đưa vào hình thức hoạt động giống vậy, hoạt động bình thường phần lớn đều do Tưởng Cần Cần thao tác, Dương Ngọc Nô có khi sẽ đi theo học một chút, phần lớn thời gian đều ở công ty học quản lý công ty nhỏ của chính mình.

Do đó, có giúp đỡ, Lý Thanh Vân và Dương Ngọc Nô có thể tranh thủ thời gian làm chuyện mình thích làm. Chỉ có tiểu nông trường này là Lý Thanh Vân quản lý tương đối nhiều, công nhân mời đến chỉ phụ trách làm việc tay chân, vận hành nông trường hoàn toàn do một mình hắn quyết định.

Không phải Hứa Tĩnh Thủ và Tần Dao ở bên cạnh vừa mới xây xong một nông trường Thủ Dao sao, Lý Thanh Vân cũng treo một tấm biển cho nông trường của mình, tên là nông trường Thanh Ngọc, tên công ty không thay đổi, vẫn có tên đăng ký, nông trường tăng thêm ghi chú, chủ yếu tiện cho người khác gọi.

Làm như vậy vừa đúng tâm ý của Dương Ngọc Nô, ngày treo biển, Dương Ngọc Nô lại đỏ mặt, chủ động hôn hắn, nói là rất thích tên nông trường này.

Du khách mấy ngày gần đây rất nhiều, đều đến để hỏi chuyện về rừng rậm hang động đá vôi dưới lòng đất, đi qua bến đò, cũng chỉ là chuyện hai dặm đường là đã đến chân núi. Nhưng mà nơi đó vẫn có quân đội phong tỏa, nói tạm thời không mở ra, điều này khiến cho rất nhiều du khách thất vọng ra về.

Nhưng mà hiện giờ đúng vào mùa cây trái tỏa hương, xung quanh tất cả đều là dãy núi lớn nhỏ, du khách vì không để cho mình đi một chuyến tay không, bắt đầu chụp ảnh du ngoạn bốn phía, chơi mệt mỏi đói bụng, tự nhiên dưới chỉ dẫn của thôn dân, tìm được khách sạn duy nhất gần đó – khách sạn lớn ngắm cảnh rừng trúc, chào giá không đắt, phòng tiêu chuẩn mỗi ngày mỗi phòng chừng 98 tệ, là giá nhà nghỉ nhỏ ở trong thành phố, do đó du khách không so đo nhiều lắm.

Chính là nói đến vấn đề ăn cơm lại là phân hóa hai cực. Người có tiền đương nhiên hưởng thụ món ngon cực phẩm của Thanh Hà cư, người không có tiền thì vào nông gia nhạc do thôn dân Lý gia trại mở, nồi đất đồ ăn thôn quê chân chính, ăn ngon còn bao no, mỗi người một bữa cơm chỉ cần hơn 10 tệ. Khách hàng ăn hài lòng, thôn dân cũng kiếm được tiền, đôi bên đều vui mừng.

Lý gia trại lúc này đã không có ai rảnh rỗi, các nhà đều bận rộn tiếp đãi du khách, cũng có nhà trang trí muộn, vội vàng trát vôi tường ngoài nhà mình, còn tìm công nhân thợ cả lợp ngói lưu ly mới tinh cho nóc nhà mình. Mặc dù chưa quen lắm, nhưng cảm giác chỉnh thể từ xa vẫn rất thuận mắt.

Hôm nay tất cả ông chủ lão tổng của Phúc Mãn Lâu, Thục Hương Các, Xuyên Phủ Ngư Vương đều đến, đi theo Lý Thanh Vân, kêu hắn đào củ sen, nói hiện giờ đã cuối tháng chín, thời tiết sắp lạnh, còn không đào củ sen, có lẽ sẽ ngâm nát trong nước.

Lý Thanh Vân ngồi trên ghế mây cũ cạnh bờ hồ, trong lòng ôm một quyển từ điển Khang Hi, bị ba người này làm phiền không còn cách nào, mới gấp từ điển thật dày lại, chậm rãi nâng một tách trà trên bàn trà lên.

Nhấp hai ngụm, thấy ba thần tài này đã chờ đến thiếu kiên nhẫn mới cười nói: “Hoàng đế không vội thái giám gấp, chủ nông trường là em đây không vội bán đồ, các anh chị gấp gáp cái gì? Anh chị cũng thấy đó, dù sao em trồng một mảnh củ sen này, bên trong lại nuôi cá chình, nếu như bởi vì đào củ sen làm chết cá chình, em thua lỗ lớn.”

Điền Mục lắm của nhiều tiền, chủ động rót cho mình tách trà, hét lên: “Cậu còn nói vậy hả, lần trước làm một phần củ sen cho tụi anh, hương vị kia khiến anh hiện giờ còn nhớ được, ngày hôm qua nằm mơ đều mơ thấy, nước miếng chảy một gối đầu. Không phải chỉ một ao cá chình sao, chết anh bồi thường.”

Chu Lệ Văn và Dư Quân đều không nói chuyện, một ao cá chình vài trăm nghìn tệ đấy, vì củ sen vài trăm nghìn tệ, đến mức sao? Tuy rằng bọn họ muốn chỗ củ sen này, nhưng thật sự không dám nói ra lời kia.

“Ha ha, nếu như anh chướng mắt ao cá chình này, vậy anh lội xuống lấy đi, lấy được bao nhiêu bán cho anh bấy nhiêu.” Gần đây công nhân đều bận rộn, đâu có thời gian đi đào củ sen, Lý Thanh Vân lại cả ngày học chữ phồn thể, muốn nhìn xem nội dung trong ba cuốn tâm đắc ngộ đạo do Linh Hư đạo nhân lưu lại viết cái gì.

Điền Mục đặt mạnh tách trà xuống, chẳng những không tức giận, ngược lại còn vô cùng hưng phấn, kêu lên: “Được, cậu ngoan độc! Sớm biết cậu sẽ nói như vậy, anh đã mang cả quần bơi đến. Nhưng mà anh tự lấy, giá cậu không thể ra loạn, giống giá rau dưa bình thường khác, 20 tệ/1kg được chứ?”

“Được, nếu như Điền lão ca đã nói ra, em đâu thể bác bỏ thể diện của anh.” Lý Thanh Vân cũng không quan tâm đến những củ sen này, trong một ao nước này tối đa sản sinh 1000-1500kg, cho dù là 20 tệ/1kg hay là 60 tệ/1kg, chính là mối làm ăn nhỏ vài trăm nghìn tệ, những ông chủ lớn này chỉ muốn kiếm mới lạ về vị giác, nên mới đặt mình vào nguy hiểm, tự mình xuống nước.

Điền Mục hưng phấn đến chạy lên xe thay đồ bơi, hình như Dư Quân cũng sớm có chuẩn bị, cười he he, cũng chui vào xe mình.

Hai ông chủ hưng phấn, lại chọc tức lão tổng Chu Lệ Văn của Thục Hương Các, nàng bất mãn khẽ kêu lên: “Chúng ta không chơi như vậy, hôm nay tôi không mang theo nhân viên, tôi một người phụ nữ, đâu thể xuống nước đào củ sen được? Mực dù thời tiết hiện giờ không tệ, nhưng xuống nước lạnh đấy, nước bùn trong ao vừa đen lại bẩn, kêu người phụ nữ như tôi phải làm sao? Còn có… Dư Quân chủ yếu bán cá, anh ta lấy củ sen để làm gì? Cậu không thể bán cho anh ta!”

“Chị Chu, đây là cạnh tranh công bằng mà, nhân tài nhiều vất vả, người dũng cảm hiếm có… Chị ấy, cứ nhìn mà làm.” Lý Thanh Vân cười lớn, quét nhìn một lần trên thân Chu Lệ Văn, giống như nghĩ tới dáng vẻ xinh đẹp yêu kiều của người phụ nữ này khi mặc áo tắm hai mảnh đào củ sen trong nước.

Bạn đang đọc Nông Gia Tiên Điền (Dịch) của Nam Sơn Ẩn Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Met225
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.