Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai máy

Phiên bản Dịch · 1497 chữ

Mặt cô bị bôi đen, nhìn không ra biểu cảm, Giang Sơ tới gần cô bạn, thì thầm :

"Diễn người chết."

Nhóm người của cô nghe xong trái lại có chút phấn khích, có người còn xì xào nói:

"Xong việc đoàn phim hẳn là sẽ có thưởng.”

Lưu Bảo Bảo đang muốn mở miệng hỏi, thì bên kia quản lí trường quay đã kêu nhanh đem nhóm người này trói lại, đẩy lên bờ sông, dựng vào mấy cọc gỗ.

Giang Sơ bị trói tay sau lưng đẩy lên bờ sông, nút thòng lọng dây thừng ở trong tay cô, nhóm người diễn vai giặc xâm lược tay cầm dao găm, chờ đạo diễn ra hiệu.

Tổ phim đi theo chia nhau gắn thiết bị xuất huyết giả cho từng người, một nam nhân tay cầm bút đang cùng một nữ nhân bàn về nội dung cốt truyện:

". .. Chờ đến khi Cao Vinh nói lời kịch, cô liền nói “phi” (thái độ khinh thường)."

Cô gái đó có một câu lời thoại, khiến cho không ít người trong nhóm hâm mô.

Cô gái kia liên tục gật đầu, nam nhân cầm bút lại xoay đầu lại hướng đám người Giang Sơ đang đứng:

"Chờ chút nữa khi dao đâm tới, sẽ đâm vào túi máu, các người hãy ngã xuống sông." Hắn chỉ chỉ bờ sông được ngăn tới khu vực an toàn, trong nước còn có rất nhiều người: "Các biện pháp an toàn đều được chuẩn bị kĩ, những người hôm nay rơi xuống nước được trả thêm 20 đồng.”

Nói xong câu này, hắn vỗ vỗ tay: "Tốt, chuẩn bị."

Đoạn này của bộ phim cũng không có ảnh đế Lưu Nghiệp, cũng không liên quan đến mấy nữ minh tinh từng nhắc qua với Bảo Bảo, chỉ là một đoạn ngắn trong “Hành động cứu viện” mà thôi.

Giang Sơ bị đẩy lên bờ sông, trên đó lập năm, sáu cây cột, Lưu Bảo Bảo may mắn bị trói trên cây cột, không cần rơi xuống nước, Giang Sơ lại đứng ở bờ sông hẻo lánh, chắc chắn là phải rơi xuống nước.

Mọi người ai vào chỗ nấy, theo lời đạo diễn nói action. "Trước tiên thử một lần."

Trước khi cảnh quay bắt đầu, thư ký trường quay cầm phấn viết lên bảng "Take One."

Đây là lần thứ nhất quay cảnh này, tiếng dập bảng clapperboard vừa dứt, diễn viên đóng vai giặc xâm lược mặc quân phục, gằn giọng nói:

"Nếu như, Chu Minh Chung không mau đem vật đó giao ra, các người, toàn bộ đều phải chết!"

Hắn vừa mới nói xong, mọi người sững sờ, đạo diễn giận dữ:

“Cắt!"

Mọi người chưa kịp lấy lại tinh thần, thư ký trường quay ban nãy vội vàng chạy lên trước, liền quát cô gái kia : "Mẹ nó, cô có bị bệnh không, không phải đã nói với cô khi Cao Vinh nói lời thoại, cô chỉ cần “phi” một tiếng sao ?" Nữ nhân kia bị mắng cho không ngóc đầu lên được, nam nhân kia cũng giận giữ mắng một trận, lại phất tay:

"Làm lại!"

Một lần nữa ai vào chỗ nấy, ánh đèn máy quay nhắm ngay chỗ bọn người Giang Sơ, người được gọi là Cao Vinh đã chuẩn bị xong tư thế, tay đè con dao găm bên hông:

"Nếu như, Chu Minh Chung không mau đem vật đó giao ra, các người, toàn bộ đều phải chết!"

Lúc trước bị chửi, lần này nữ nhân phản ứng rất nhanh, liên tục nói:

"Phi."

Cô ta lúc trước mới bị chửi qua, một tiếng “phi” nói vô cùng yếu ớt, thư ký trường quay lại nổi trận lôi đình :

"Cô có làm được hay không ? Không được thì thay người đi!"

Nữ nhân kia bị mắng cho tới nước mắt ròng ròng, liên tục xin lỗi, một hồi lâu về sau lại làm lại từ đầu.

"KateThree.”

Cao Vinh diễn lại lần nữa, sau khi liên tiếp thất bại hai lần, nữ nhân kia lần này lớn tiếng hô: "Phi!" Lần này không lại bị kêu dừng lại, chỉ là cách đó không xa thư ký cùng đạo diễn nói mấy câu, nhìn về phía bên này thì nhíu mày.

Nữ nhân nói xong lời thoại, nam nhân đóng vai giặc ngoại xâm nghiến răng nghiến lợi, miệng không ngừng chửi, cầm súng hùng hổ đi đến.

Nội dung cốt truyện tiến triển đến đây tạm kết thúc, đạo diễn ra dấu, trợ lý liền tạm thời hô ngừng.

Cao Vinh dừng lại, chuyên gia đạo cụ liền tiến đến kiểm tra súng trên tay anh ta.

Từ xa, Giang Sơ thấy đầu súng phát ra ánh sáng, hẳn là súng thật, chỉ là bên trong không có đạn.

“Hành động cứu viện” là dự án điện ảnh được đầu tư lớn, đoàn phim sẽ không dùng súng giả mà chính vì muốn cảnh quay chân thực, trước tiên quay cảnh bị súng bắn trúng hướng đến bao máu, sau đó làm vỡ bao máu là được.

Thư kí trường quay lại một lần nữa giảng giải lại cho nữ nhân kia, trời rất nóng, Giang Sơ cảm thấy từng giọt mồ hôi lớn thi nhau đổ trên lưng, đứng nửa ngày, lại chật vật vì bị trói, cả người không thể nhúc nhích. Chuyên gia trang điểm của đoàn phim trang điểm lại cho diễn viên, chuyên gia súng ống kiểm tra xong đầu súng, xác nhận an toàn, sau đó thư kí trường quay lại đánh clapperboard ra hiệu bắt đầu.

Lần này Cao Vinh ôm súng đến, lúc trước lời thoại của nữ nhân kia có lẽ là quá khẩn trương, chậm chạp không bóp vỡ được bao máu, liền rước lấy một trận cằn nhằn chửi bới.

"Từ từ, trước tiên đừng bắn, để nhóm kia diễn trước đã."

Dưới ô che nắng, một nam nhân mang kính râm có vẻ thiếu kiên nhẫn, nói xong lời này, thư kí trường quay hô lớn, hướng về phía nhóm người Giang Sơ lại giao phó một phen, máy quay phim ngay lập tức lchuyển hướng, nhắm đến nhóm người Giang Sơ.

Theo tiếng bảng clapperboard vang lên từ tay thư kí trường quay , màn ảnh đầu tiên là nhắm ngay từng dãy súng nhánh, Giang Sơ đứng tại bờ sông, nhìn thấy nam nhân đối diện cầm dao tiến tới, đao giơ lên, vung tới hướng cô.

Dao kia chém vào đầu vai bên trái của cô, mặc dù là đạo cụ giả, cũng không tạo ra vết thương nghiêm trọng, nhưng nam nhân này ra tay không nhẹ, vẫn gây ra không ít đau đớn. Giang Sơ trên mặt lộ ra vẻ đau đớn, nhớ kỹ trước đó thư kí trường quay đã căn dặn, kêu thảm một tiếng, bóp vỡ bao máu giả đeo trên người, tiếng nước bắn ra, lập tức cô không chút do dự trở tay kéo nút dây thừng ở phía sau lưng, buông mình rơi xuống nước!

Trời thật sự rất nóng, cô mặc bộ đồ hóa trang quá dày càng nóng đến không chịu được, sau khi rơi xuống nước thấy mát hơn nhiều. Bốn phương tám hướng nước nhấn chìm cô, áo bảo hộ trên người thấm nước, có chút chìm. Cũng may Giang Sơ biết bơi, lại thêm có người cứu trợ đợi sẵn ở đó, liền bơi đến kéo cô lên bờ. Xung quanh, những người rơi xuống nước cũng lần lượt được đưa lên, Giang Sơ một tay vắt bớt nước trên áo bảo hộ, sắc mặt có chút thay đổi. Cứ như vậy, lớp trang điểm dần mờ đi vài phần, đạo diễn nhìn vào máy quay phim, ra hiệu, ý bảo tạm dừng. Tạm thời ngừng quay một lúc, mọi người chia nhau thành nhóm tìm chỗ nghỉ ngơi.

Quay đi quay lại nhiều lần khiến Giang Sơ mệt mỏi không ít, Lưu Bảo Bảo bị trói trên cột cũng được thả ra, phục trang cũng mang theo vết máu, còn chưa hồi tỉnh:

"Dọa chết mình."

Bảo Bảo ngồi xuống, nhìn thấy Giang Sơ từ đầu đến chân ướt nhẹp, nước vẫn còn nhỏ giọt trên tóc, liền nói:

"Lúc nhìn cậu rơi xuống nước, mình thật sự rất sợ."

Thì ra đóng vai phụ cho đoàn phim không hề như Bảo Bảo tưởng tượng, ngay cả các minh tinh cũng không thấy được, chớ đừng nói chi là cùng ngôi sao chụp ảnh chung.

"Lúc súng nhắm vào mình, mình cũng sợ chết khiếp."

Bảo Bảo uể oải, muốn chùn bước, tự nhiên thấy hối hận vì hôm nay quyết định đóng vai phụ.”

Giang Sơ đưa tay lên vắt nước trên tóc:

"Đoàn phim đúng là dùng súng thật, nhưng đều đã có chuyên gia kiểm tra kĩ lưỡng, không có vấn đề gì đâu."

Bạn đang đọc Những tin tức giải trí hàng đầu của None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mont
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.