Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vai diễn đầu tiên - diễn viên quần chúng

Phiên bản Dịch · 1529 chữ

Trong lời nói của hắn rõ ràng có ý tứ riêng, Giang Sơ nhất thời không biết nên khóc hay nên cười. Khi cô là Phùng Nam, dường như chưa từng để tâm đến làng giải trí, chỉ thỉnh thoảng nghe ngóng qua một chút tin đồn.

Rõ biết giới giải trí sâu xa phức tạp, hành động của nam nhân này khiến cô bật cười. Danh thiếp vẫn là nên tiếp nhận, nếu cự tuyệt, sợ là tốn công vất vả nhưng vai quần chúng cũng không nhận được.

Nam nhân kia nhìn cô tiếp nhận tấm danh thiếp, trên mặt lộ ra nét cười :

"Đoàn phim trên dưới tôi đều hiểu rõ, nếu cô muốn trở thành một nhân vật điển ảnh, hãy gọi điện cho tôi, đoàn phim sẽ còn lưu lại Thẩm Dương một thời gian nữa.”

Hắn nói vừa xong, liền có người gọi hắn, hắn đáp một tiếng, quay đầu lại hướng Giang Sơ nói:

"Nhớ gọi điện thoại cho tôi." Nói xong mới quay người chạy đi.

Lưu Bảo Bảo thấy hắn vừa đi, vội vàng chạy lại:

"Sơ Sơ, có lẽ hắn nhìn thấy gương mặt cậu xinh đẹp, muốn giúp đỡ cậu chăng ?"

Giang Sơ lắc đầu, cầm danh thiếp thuận tay ném vào trong thùng rác:

"Cậu đừng dễ bị gạt như vậy.”

Người này trong đoàn phim chỉ là cái chân chạy việc vặt, bị người ta gọi tới gọi lui, không có chút địa vị.

Mấy lời đó vừa nói ra, nhiều nhất thì an ủi dỗ dành những người có giấc mơ trở thành ngôi sao, nhưng lại dễ dàng chọn lựa cô mà không màng chút lợi, hắn chỉ có duy nhất quyền chọn diễn viên quần chúng, vai diễn tốt thật sự, cũng không tới lượt hắn chỉ định.

"Đi thôi."

Phía trước những nữ nhân kia đã tiến vào đoàn phim, hai người đã bị bỏ lại một đoạn, tìm tới phòng thay đồ thì không ít người đã hóa trang xong rồi. Xem đến trang phục, bộ phim này hẳn là lấy bối cảnh thời kỳ Dân Quốc, từ cái tên “Hành động cứu viện”, Giang Sơ suy đoán bộ phim này có lẽ về đề tài kháng chiến.

Trên kệ bày biện từng dãy đồ hóa trang màu sắc khác nhau, rõ ràng vài ngày trước đã mặc qua, trở nên nhàu nhĩ.

Lưu Bảo Bảo được nuông chiều từ nhỏ, mặt tỏ vẻ không thích, Giang Sơ ngược lại rất thản nhiên, cầm y phục đi vào rèm vải phía sau.

Người phía sau rèm không ít, nhưng không ai lên tiếng nói chuyện với nhau, thay xong đồ hóa trang đi ra thì có người phụ nữ chừng ba mươi tuổi, ăn mặc thời thượng, cầm bảng biểu tiến đến:

"Hôm nay chọn vai quần chúng, mỗi người làm bốn mươi mốt ngày, ngày làm tám tiếng, có bao cơm hộp." Cô gọi từng nhóm diễn viên đi qua, một bên cầm bảng biểu đi ra giảng giải:

"Đã thay xong đồ hóa trang, sẽ phải nghe theo sự sắp xếp của đoàn phim, nếu không sẽ không được nhận lương, nếu như không có vấn đề gì, hãy kí tên vào đây, buổi tối cứ theo tên lĩnh tiền.”

Mọi người tiến lên ký tên, đến lượt Giang Sơ thì người phụ nữ kia có chút ngoài ý muốn, liên tục liếc nhìn Giang Sơ, lập tức cầm bảng biểu đi ra ngoài.

Một đám người xếp hàng chờ trang điểm, nhận thấy không phải diễn viên nào trong phim cũng gọn gang xinh đẹp, Lưu Bảo Bảo hóa xong trang thì cả người khí sắc đều ảm đạm, tóc rối bời, cộng thêm cái áo màu xanh lam nhàu nát, cảm giác như già đi mấy tuổi.

Trang điểm cho Giang Sơ là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, anh ta nhìn Giang Sơ, khen ngợi:

"Thật xinh đẹp."

Giang Sơ thực sự được trời ưu ái, dù là ăn mặc quê mùa lại hóa trang cồng kềnh nặng nề, nhưng vẫn không làm mất đi nét thanh tú.

"Cảm ơn." Giang Sơ mỉm cười, thợ trang điểm kia lại liếc nhìn cô một cái.

Tuy nói là tháng 5 tháng 6 của mùa hè, nhưng “Hành động cứu viện” nên được quay vào mùa đông, nhóm người của Giang Sơ mặc mấy đồ hóa trang cồng kềnh, cô giống như Lưu Bảo Bảo tới chậm một chút, mấy bộ nhẹ nhàng hơn đã bị người khác chọn mất, còn lại hai cái áo jacket, lúc này mặc trên người, dù là bên trong phòng hóa trang mở điều hoà, nhưng mồ hôi vẫn túa ra như tắm, làm y phục dính sát vào lưng, mùi của đồ hóa trang khiến cho Giang Sơ có chút thở không nổi. Cô thực sự rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức đem so với nhan sắc của mấy nữ minh tinh cũng không thua kém, nhưng đối với đám diễn viên quần chúng, bộ dạng này lại khiến người ta chói mắt.

Chuyên gia trang điểm suy nghĩ một chút, đánh trước một lớp phấn tối màu lên làn da của cô, nhất thời che dấu đi chút hào quang, không còn như bộ dạng thu hút người khác khi trước.

"Các cô sẽ đóng tù binh của bọn hán gian, giết hại thôn dân."

Thợ trang điểm nhìn Giang Sơ cười nói, động tác cũng không ngừng: "Cho nên tôi phải vẽ vài vết thương trên mặt cô."

Nếu như là những người bình thường, chuyên gia trang điểm sẽ không cẩn thận như thế, cũng sẽ không rảnh rỗi công phu đến mức giải thích nội dung cốt truyện cho cô. Đã sống trong giới giải trí phức tạp khá lâu, cũng là một thợ trang điểm giỏi, nhận thấy gương mặt xinh đẹp của Giang Sơ, dạng như thế này chỉ cần không quá ngu ngốc, trong giới giải trí không chừng có ngày lại vô cùng nổi tiếng, hắn động tác ôn nhu cầm cọ trang điểm vẽ vài nét lên mặt Giang Sơ, vừa cười tự giới thiệu:

"Tôi là Tony."

Giang Sơ gật gật đầu, để hắn vẽ vài vết thương giả trên mặt, sau đó làm tóc, xong xuôi thật không có một điểm giống trước khi trang điểm. Tony nhìn qua nhìn lại Giang Sơ một chút, đã hóa trang xong, tuy nhiên xem ra lại vẫn có chút không hợp.

Dáng người cô thẳng, khí chất kia hồn nhiên trong sáng, cho dù là hóa trang cho bẩn thỉu, nhìn qua vẫn khác biệt trong đám người này.

"Không thể làm như vậy được." Hắn đưa ngón trỏ ra lúc lắc, "Cô cần lưng khom một chút, sau lưng cũng cong một chút." Hắn liếc sang đám nữ nhân thờ ơ bên cạnh "Giống như họ, như vậy mới giống.”

Giang Sơ nhìn qua đám người kia một chút, lại nhìn chính mình trong gương, da cô đã đen bớt đi, thế nhưng bộ quần áo cũ kĩ không thể che hết chiếc cổ cao thanh mảnh tinh xảo và đường quai hàm xinh đẹp mềm mại, dù là trên gò má có vẽ vài vết thương, ánh mắt cô vẫn vô cùng trấn tĩnh kiên định, không mảy may vẻ khổ sở lo sợ, kiểu này thật sự không ổn.

Cô cám ơn Tony vì đã nhắc nhở, tất nhiên chỉ là vai quần chúng, cũng không nên đi quá giới hạn. Xoay người, cô lại rụt cổ, trước gương thử bày ra ánh mắt sợ hãi, bên ngoài đang thúc giúc tốp diễn viên quần chúng, cô cũng không còn thời gian suy nghĩ.

Lưu Bảo Bảo có chút hưng phấn, lại có chút e ngại, ôm cánh tay Giang Sơ, nhìn bộ dạng của Bảo Bảo thật buồn cười. Giang Sơ sẽ diễn nội dung mà Tony vừa báo qua cho cô biết khi nãy, khi xe tới trường quay phim thì Giang Sơ ngược lại thấy vô cùng bình tĩnh.

Cảnh này dựng tại ven một bến tàu trên bờ song Đại Hưng, trường quay đã được sắp xếp dọn dẹp, đoàn phim đã sớm tới Thẩm Dương thuê chỗ này, bốn phía đều có máy quay phim, chụp ảnh. Dưới nắng mặt trời, một đám mặc đồ hóa trang tốp năm tốp ba tụ tập một chỗ nói chuyện.

Xa xa vài người đang dựng mấy cây dù chống nắng, ngoài bãi cát vài người ngồi trên ghế giống như đang nghiên cứu kịch bản. Nhìn thấy xe mang người tới trường quay, một nam nhân trung niên dáng người hơi mập, cầm loa nói:

"Nhóm người này, ai về chỗ nấy đi!"

Trên xe, đám người Giang Sơ hoảng hốt lúng túng, bất ngờ bị đuổi xuống xe, mấy người trong đoàn phim cầm dây roi gai đi tới.

"Họ là đang muốn làm gì vậy?"

Lưu Bảo Bảo nhìn thấy một màn này, có chút hốt hoảng, nhỏ giọng hỏi Giang Sơ một câu, cả người run bần bật.

Bạn đang đọc Những tin tức giải trí hàng đầu của None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mont
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.