Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc sống mới

Phiên bản Dịch · 1714 chữ

“Ở phía Đông của núi Pyrenees thuộc phía Tây Nam châu Âu, một đoàn xe ô tô đua nhau chạy dọc theo bờ sông Garonne với tốc độ khá nhanh. Cảnh sát Pháp cảnh báo…” Giọng nói ngọt ngào của nữ MC phát thanh truyền hình vang lên, phía sau cô là màn hình hiển thị những tin tức hàng đầu trong ngày.

Từng chiếc xe đua lao đi nhanh như tên bắn, dưới bóng đêm dày đặc, máy bay trực thăng ráo riết đuổi theo, phía sau xe cảnh sát cũng không ngừng truy đuổi… “Cảnh sát nghi ngờ với tốc độ này, mấy chiếc xe đó có thể của người đến từ phía Đông, danh tính chủ sở hữu những chiếc xe kia vẫn chưa xác định được…”

Nữ MC vừa nói xong, màn hình phía sau cô nhanh chóng được phóng to, tiếng còi xe ban đầu cùng với âm thanh từ cánh quạt của trực thăng, xen lẫn với tiếng động cơ của những chiếc xe đua thể thao, đột nhiên khiến căn phòng trở nên ầm ĩ.

Bức tường mỏng manh không ngăn nổi âm thanh từ đài truyền hình bên ngoài, Giang Sơ đứng dậy, chạy đến gian phòng khách chật hẹp, Đỗ Thư không biết chạy từ đâu đến bật TV, hình ảnh của đám đông những chiếc xe đua lao vút đi trên màn hình.

Màn hình liên tục chuyển động, cô thấy một cỗ xe màu trắng chạy qua đầu tiên vừa lúc định bụng tắt TV, cánh cửa sau lưng bật mở, giọng của Đỗ Hồng Hồng có phần giận dữ :

“Đêm hôm khuya khoắt mà bật TV lớn như vậy, có biết em sắp phải thi Trung Khảo hay không !”

Giang Sơ ngoảnh lại nhìn, cô gái mặc chiếc váy ngủ màu đỏ kia bực mình, đóng mạnh cánh cửa một cái rầm, cảm tưởng như làm rung cả mấy cánh cửa sổ.

Giang Sơ tắt TV trở về phòng, tiết trời cuối tháng năm dần trở nên nóng bức, cuối chiếc giường đơn, quạt điện chậm dãi quay đều, thổi tới vài luồng gió mát.

Cô leo lên giường, mắt nhìn chằm chằm vào ánh đèn vàng mờ mờ trên trần nhà, cô nhận ra chiếc xe thể thao màu trắng ngạo mạn kia, đó chính là Bùi Dịch.

“Sơ Sơ.”

Tiếng gọi của Giang Chu Huệ cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, cánh cửa bị đẩy ra, mẹ cô lách nửa người qua, chỉ vào đèn ngủ trên đầu giường :

“Đã hơn 9h rồi.”

Giang Sơ gật gật đầu, tựa lên thành giường kéo nhẹ dây đèn, bóng tối lập tức bao phủ căn phòng.

Trong bóng tối, nét mặt Chu Huệ như ẩn như hiện dưới ánh đèn leo lắt, phảng phất chút lo lắng :

“Hồng Hồng muốn thi Trung Khảo, gần đây giá điện lại tăng cao, cha dượng dạo này ở nhà máy làm việc cũng không tốt lắm, mở quạt điện thêm một lúc, mát một chút thì con tắt đi nhé.”

Giang Sơ cắt ngang lời mẹ, đáp một tiếng : “Con biết rồi.”

Chu Huệ không nói nữa, khép cửa lại và lập tức rời đi.

Trong phòng tối đen như mực, không có cửa sổ, trên giường Giang Sơ không nhịn được, liên tục xoay người.

Cô đã không nhớ đến chuyện này trong một thời gian dài trước đó, vậy mà các tiêu đề tin tức tối nay lại khiến lòng cô thêm phiền muộn.

Nửa tháng trước, cô vẫn còn là thiên kim của Phùng gia - Phùng Nam, chỉ sau một giấc ngủ, liền biến thành Giang Sơ rồi.

Khi ông nội cô - Phùng Chung Lương phục vụ trong quân đội những năm đầu, cùng lúc đấy, xã hội Trung Quốc có phần hỗn loạn, Phùng Chung Lương đã đưa gia đình qua Hong Kong, mua lại một khách sạn. Cho đến bây giờ, Phùng gia coi như cũng là nhân vật tai to mặt lớn.

Vào những năm cuối đời, Phùng Chung Lương trong lòng luôn tưởng nhớ về nơi chôn rau cắt rốn, nhờ sự giúp đỡ của bạn bè và đồng nghiệp cũ, ông đã đưa Phùng Nam quay về Trung Quốc để sinh sống lâu dài.

Đem so với thân phận Phùng Nam, cô đúng là khác một trời một vực.

Mẹ cô – Giang Chu Huệ trước đó gặp Đỗ Xương, sau đó ly hôn với chồng cũ, mang theo đứa con gái Giang Sơ, tái giá với Đỗ Xương, sinh thêm hai đứa con gái nữa.

Cha dượng Đỗ Xương làm việc tại một nhà máy, gần 20 năm nay vẫn thuộc dạng nhân viên thấp kém nhất, nhận được vài đồng lương ít ỏi, lại phải gách vác trọng trách nuôi sống cả một gia đình đông người.

Sau tất cả, không mang họ Đỗ, Giang Sơ ở vị trí này cảm thấy trong lòng thật bối rối, cha dượng không thích cô cho lắm, ngay cả so với hai đứa em cùng mẹ khác cha cũng đối xử vài phần không công bằng với cô.

Giang Sơ năm nay 17 tuổi, đã vào đến năm học thứ 2 của Cao Trung, cô không còn muốn để tâm đến việc học, trong đầu luôn mong muốn được bước vào làng giải trí với một khuôn mặt xinh đẹp, tự tìm lấy thành công. Cô đã tự mình tìm tòi nghiên cứu về việc này cũng đã hai tháng rưỡi nay rồi.

Cô thật không hiểu khi mình trở thành Giang Sơ thì Phùng Nam hiện tại là ai, suy nghĩ một hồi lâu vẫn không thông, cô thở dài, xoay người một cái, giường lò xo cũ kĩ liền phát ra tiếng kêu lét két.

Phía kế bên, Đỗ Hồng Hồng lại giận dự đập mạnh vào tường : “Có thôi đi không vậy ?”

Đất ở thủ đô của Trung Quốc nơi nào cũng đắt đỏ, cả nhà Đỗ Xương tính cả quả phụ hết thảy sáu người, sống chen chúc trong căn nhà cũ chỉ vỏn vẹn 15 m2, giữa các gian phòng, cha dượng chỉ dùng gỗ ngăn cách, phòng của Giang Sơ ở sâu trong góc, chỉ đủ đặt một cái giường và cái ghế, lại không có cửa sổ, ban ngày mà đóng cửa đúng là không thấy nổi bàn tay có năm ngón. Ở phía trên còn là phòng ngủ của vợ chồng Đỗ Xương ép xuống, bởi vậy trần nhà thật sự rất thấp.

Giang Sơ mở mắt, không thể tin được rằng ở giữa thủ đô lại có thể có căn nhà tồi tàn cũ kĩ đến mức này.

Đỗ Hồng Hồng bên kia vẫn còn hậm hà hậm hực, Giang Sơ nhắm mắt lại, nét mặt vô cùng xinh đẹp, kiều diễm, hoàn hảo như món quà mà tạo hóa ban tặng, đây cũng chính là nguyên nhân cô khao khát muốn tiến vào giới giải trí, bên trong căn phòng nhỏ bé chật hẹp, bốn bức tường dán đầy hình ảnh của các ngôi sao quảng cáo lộng lẫy, dưới gối lại là cuốn nhật ký chứa đựng tâm sự cùng bao khát vọng, hoài bão của cô gái trẻ.

Giang Sơ bị một tiếng ho khan đánh thức.

Trên lầu, Đỗ Xương đang lên cơn ho, ông sinh bệnh đã vài ngày nay, Chu Huệ nhỏ giọng khuyên bảo ông xin nghỉ phép một ngày, qua bên phòng khám bệnh gần nhà để truyền dịch, Đỗ Xương lại vô cớ nổi giận :

“Tiền đâu ra ? Bà có biết xin phép nghỉ một ngày sẽ bị khấu trừ bao nhiêu tiền lương không ? Cả cái nhà này chỉ há miệng trông chờ vào chút tiền lương ít ỏi của tôi, bà nói xem, muốn nghỉ là nghỉ được sao ?"

Giang Sơ dụi mắt vài cái, dần dần tỉnh táo.

Đỗ Xương vẫn còn hùng hổ, giận giữ, giọng điệu bưc bội về chuyện khi Chu Huệ tái hôn với ông còn mang theo con gái riêng :

“Mười bảy tuổi, cái gì cũng không biết làm, chỉ biết ngửa tay xài tiền, tôi khi xưa mười bảy tuổi sớm đã vất vả trong nhà máy, đâu giống như con bé kia bây giờ ?”

Chu Huệ im lặng không nói một lời, Giang Sơ vừa rời khỏi giường thì bắt gặp sắc mặt u ám của cha dượng từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy cô cũng không thèm đoái hoài, chỉ rửa mặt qua rồi lạnh lùng xoay người đi.

“Cha dượng con gần đây gặp nhiều áp lực lớn.”

Khóe miệng Chu Huệ khẽ nhếch lên, dưới ánh đèn liếc qua Giang Sơ một chút, đúng là càng lớn lại càng xinh đẹp, bà vắt khô khăn mặt đưa đến cho Đỗ Xương lau mặt, đi về nhà bếp :

“Mẹ xem con đến bây giờ, cũng còn muốn tư duy học hành, các em của con tuổi lại còn nhỏ…”

Giang Sơ nghe qua liền hiểu rõ ý tứ mẹ muốn nói.

Ngồi trong lớp Anh ngữ, cô vô thức cầm chì vẽ vào vở, đáy mắt có chút thất thần. Sáng nay mẹ nói chuyện với cô như vậy, ý muốn hỏi cô sau cấp ba có bỏ học, ra ngoài tự lập kiếm tiền hay không.

Khi còn là Phùng Nam, cô chưa từng có phút giây nào phải vì tiền mà phiền não.

Trong đầu tràn ngập nghĩ suy, nhưng sớm nhận thức được sai lầm, quay đầu lại liền thấy Lưu Bảo Bảo tay cầm cây bút đồng, chọc chọc vào cánh tay cô.

Bảo Bảo lớn hơn Giang Sơ một tuổi, cô và Bảo Bảo là một cặp hảo bằng hữu bướng bỉnh, cứng đầu, khuôn mặt Bảo Bảo hơi tròn, dáng dấp đáng yêu, đối với các loại tin tức trong giới giải trí, Bảo Bảo đều vô cùng tò mò, đặc biệt là về các ngôi sao, Bảo Bảo đều thuộc như lòng bàn tay.

Lại thêm, Giang Sơ vẫn luôn quyết tâm vào được làng giải trí, trở thành đại minh tinh, thành ra họ cư nhiên lại có lý do cùng nhau trò chuyện.

Bạn đang đọc Những tin tức giải trí hàng đầu của None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mont
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.