Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vận động viên điền kinh

Tiểu thuyết gốc · 2158 chữ

Tôi mở mắt, cả cơ thể nhẹ bẫng, những dư âm còn sót lại khiến tôi cảm tưởng như mình là một cánh đồng rộng lớn mênh mang. Tôi vừa ôn lại việc sử dụng thiền định để hồi phục huyền năng.

“Cậu nhập định được 3 tiếng rồi, có vẻ đã thuần thục rồi đấy.”

Tôi nhìn đồng hồ thì đúng đã 3 tiếng trôi qua, dù trong lòng đinh ninh là mới chỉ vài chục phút. Khoa đứng dậy từ sofa, gập quyển sách rồi để lên mặt bàn.

“Hôm nay chúng ta sẽ học về huyền thuật, từ những thứ cơ bản nhất. Đây là trang bị bắt buộc để cậu có thể sinh tồn trong nghề này!”

Tôi gật đầu, duỗi chân để các mạch máu lưu thông. Cơn tê nhức lúc tôi mới ngồi thiền, như bị ngưng đọng khi nhập định, và giờ thì quay trở lại khi đã xuất thiền.

“Cậu còn nhớ những gì tôi dạy từ lần trước nào?”

Tôi ngẫm nghĩ trong đầu, lựa chọn câu cú và từ ngữ thích hợp:

“Em nhớ anh đã giải thích về huyền năng: Nó được sinh ra khi cơ thể ta đốt sinh mệnh, quá trình này diễn ra một cách thụ động. Huyền năng sẽ được tích trữ vào một bình chứa có hạn. Khi bình chứa cạn kiệt, ta có thể bất tỉnh vì mệt.

Để hồi phục huyền năng có nhiều cách. Ta không nên dùng những cách vô cùng nguy hiểm như đẩy nhanh quá trình đốt thụ động hoặc chủ động đốt sinh mệnh của chính mình. Thay vào đó, chúng ta sử dụng thiền định để tiếp nhận sinh mệnh từ tự nhiên, rồi đốt nó để tạo ra huyền năng.”

“Cũng tương đối đầy đủ rồi đấy. Đó là cách huyền năng được tạo ra, sản phẩm khi sinh mệnh bị đốt cháy. Vậy với cái giá quá đắt là đánh đổi đi sự sống của mình, chúng ta đạt được điều gì? Khả năng của của thứ gọi là huyền năng này là gì?”

Khoa đi lại quanh phòng khách như lấy trớn cho những điều mình định nói:

“Có một khái niệm tâm linh là tần số rung động. Từ những thứ rất nhỏ, rất căn bản như hạt nhân, nguyên tử, phân tử của thế giới vật chất; Ý niệm, cảm xúc, tư tưởng của thế giới tinh thần; Đến những thứ lớn hơn, phức tạp hơn như con người, động vật, cây cối, dòng sông, hành tinh, ngân hà; Tất cả đều được tạo thành từ những rung động và sở hữu những tần số rung động riêng. Ánh sáng có tần số rung động cao, lòng từ bi có tần số rung động cao. Một hòn đá có tần số rung động thấp, sự tức giận, ganh ghét, buồn bã có tần số rung động thấp. Sự thay đổi tần số rung động chính là quá trình biến hoá của mọi thứ.

Huyền năng mà chúng ta đang nói đến ở đây, là một dạng năng lượng có thể tác động sâu sắc lên tần số rung động. Nói rõ ràng hơn, nó có thể chi phối, thao túng được tần số rung động của vạn vật.

Hãy nhìn này…”

Khoa ngửa lòng bàn tay, vận huyền năng. Một dòng khí bốc lên mờ ảo, sau đó lập tức phát ra ánh sáng. Bóng của ly và tách đổ dài trên mặt bàn. Tôi hơi nheo mắt lại khi độ sáng tăng cao, định bụng giơ tay lên che mắt thì ánh sáng giảm dần. Huyền năng trở về với dạng khí, xong sệt lại, chảy khỏi kẽ tay xuống mặt bàn như một dòng nước, lênh láng đến mép kính rồi tan biến vào hư vô. Nó làm tôi liên tưởng đến dòng chất lỏng tôi đã tạo được mấy ngày trước. Khi huyền năng ngày một đặc quánh, các dòng chảy như keo có tính đàn hồi, dưới tác động của trọng lực liền bị kéo sợi rớt xuống. Trông Khoa như vừa rút tay khỏi một thùng kẹo mạch nha. Anh ta nâng bàn tay lên, các sợi keo đang chảy lập tức thu về lòng bàn tay, vón lại thành cục, các cục lơ lửng giữa không trung, hợp nhất thành một khối lập phương màu trắng trong, xoay đều quanh trục.

“Cậu chạm vào thử đi”

Tôi chạm vào khối lập phương, nó là thể rắn. Tôi đẩy ngón tay, nó đổi trục và hướng xoay, cảm tưởng như đang được tương tác với vật thể thật sự tồn tại giữa thế giới này.

“Tôi đang dùng huyền năng để thao túng tần số rung động của các nguyên tử xung quanh không gian, biến đổi tính chất vật lý của chúng. Và khi dòng huyền năng cạn đi, nó tan biến.”

Khối lập phương đang lơ lửng giữa lòng bàn tay Khoa biến mất như chưa từng tồn tại.

“Thứ này… Em có thể làm được thứ này sao?”

“Được chứ, tuỳ theo mức độ thuần thục của việc sử dụng huyền năng, cậu có thể chi phối mọi thứ càng thêm sâu sắc. Và cái tôi vừa làm chỉ là những ứng dụng hết sức cơ bản của huyền năng thôi!”

“Thứ này thật là không tưởng”

“Hãy thử đi, lần trước cậu đã dùng huyền năng tạo được chất lỏng rồi. Nhưng nhớ là phát nó ra chậm rãi, từ tốn thôi, không là cạn kiệt đấy!”

Tôi cũng thử vận huyền năng, luồng khí mờ ảo tựa như hơi nóng trên mặt đường nhựa bốc lên. Sau đó trở nên rõ rệt, hệt như hơi nước từ ấm đang sôi.

“Thứ giống như hơi nước này không phải là huyền năng, nó chính là các nguyên tử bị huyền năng chi phối tần số rung động, chuyển thành dạng hơi. Giờ cậu hãy biến nó thành dạng lỏng đi, như lần trước đấy, chỉ cần suy nghĩ thôi."

Tôi làm theo, trong đầu mong muốn đây là chất lỏng. Lập tức, luồng hơi nước như nặng trĩu, rơi vãi xuống tay tôi, hoá lỏng chảy khỏi lòng bàn tay. Tôi nâng dòng nước lên, nó cuộn tròn quanh cánh tay và phủ kín người. Da trên thân thể tôi cảm thấy mát mẻ, như có một thứ trơn trượt, mềm mại như xà bông đang trườn bò.

“Đây là dạng chất lỏng, nhưng nhìn xem, quần áo cậu đâu có ướt phải không?”

Đúng vậy thật, quần áo tôi vẫn khô queo.

“Nó chưa phải là nước thật đâu, nó chỉ mang tính chất của dòng nước thôi, vẫn còn xa lắm để nó thực sự là một dòng nước. Giờ hãy thử làm nó sệt lại và hoá thành dạng chất rắn đi.”

Tôi tưởng tượng đến kẹo mạch nha, đến độ dẻo và sự đàn hồi của nó. Dòng huyền năng quanh người cũng biến chuyển theo, như một miếng kẹo cao su khổng lồ bọc lấy toàn thân tôi. Tôi dồn nó lại bàn tay, to như quả bóng rổ. Rồi khẽ dùng các đầu ngón tay bóp nhẹ, bề mặt mờ ảo của quả bóng phản lại một lực đàn hồi nhẹ nhàng lên da tôi. Tôi muốn giảm độ nảy, tôi muốn chất liệu này cứng hơn, cứ chốc chốc tôi lại bóp các ngón tay để cảm nhận. Quả thật bề mặt đã ít đàn hồi hơn, săn lại và cứng hơn, như vỏ một quả trứng mỏng.

Tôi phấn khích, thích thú, nhưng cùng lúc ấy cảm nhận thấy lượng huyền năng đang tụt nhanh và có dấu hiệu cạn kiệt. Tôi lập tức ngưng lại, quả trứng lớn trên tay tan biến vào hư vô.

“Thứ này tuyệt vời quá!” Tôi thốt lên, không cầm được sự thích thú.

“Khả năng chi phối tần số rung động của huyền năng không chỉ thay đổi trạng thái vật lý của vật chất thành rắn, lỏng, khí, plasma đâu. Nó còn có thể ảnh hưởng đến tinh thần, cảm xúc, suy nghĩ. Ví dụ như tôi có thể làm cho cậu thù ghét vịt Donald một cách kinh khủng hoặc đọc được suy nghĩ của cậu chỉ bằng một cái chạm tay. Huyền năng còn tạo ra được các lực kéo, đẩy, nén, cản trở,... giống việc cậu dẫn dòng nước bọc lấy quanh người hay phóng nó vào mặt tường như lần trước.

Có một ví von ưa dùng của các huyền sư trong giới như thế này: ‘Huyền năng là nhiên liệu của một cỗ máy mang tên chúa trời’. Suốt từ thời nguyên thuỷ cho đến hiện đại, qua hàng thiên niên kỷ nghiên cứu, tập luyện, tất cả các huyền sư đều kết luận rằng huyền năng không có giới hạn, nó có thể làm được tất cả mọi thứ.”

“Tất cả chỉ bằng việc suy nghĩ?”

“Tất cả chỉ bằng việc điều khiển của tâm.”

“Một thứ mạnh mẽ thế này” Tôi nhìn vào lòng bàn tay của mình, lòng khấp khởi một sự phấn khích pha lẫn ngạc nhiên “Lại chỉ điều khiển đơn giản vậy thôi sao?”

“Nó vốn không đơn giản như vậy đâu.”

Khoa ra hiệu cho tôi ngồi xuống khi nhận thấy vẻ thấm mệt hiện lên khuôn mặt tôi và những lấm tấm mồ hôi trên trán. Lúc đặt lưng ngồi, tôi mới nhận diện rõ rệt cơn đuối sức ập tới, hơi thở có phần khó nhọc hơn, đầu cũng có dấu hiệu choáng. Nhưng may thay là không mãnh liệt như lần trước, tôi mừng thầm vì mình đã biết dừng lại đúng lúc.

“Nó giống như việc cậu muốn bước đi là có thể nhấc chân lên và đi, nhưng bên dưới mỗi bước chân là hàng nghìn dây thần kinh, bó cơ, khớp xương phải phối hợp ăn ý để vận động, và cả hàng trăm nghìn phản ứng hoá học xảy ra. Việc phải tương tác với hàng triệu nguyên tử như thế nào, tần số rung động ra sao, cũng giống việc cơ thể cậu làm khi cậu muốn bước đi vậy. Thực hiện nó tưởng chừng đơn giản, chỉ cần muốn là được, nhưng bản chất bên dưới lại phức tạp, tinh tế và hết sức kỳ công.

Những thứ cậu vừa làm được giống như một đứa trẻ tập tễnh biết đi thôi, để có thể chạy, và sau đó là chạy như một vận động viên cần cả một quá trình rất dài. Kể cả một vận động viên điền kinh tài giỏi nhất cũng không hoàn toàn hiểu, hoàn toàn kiểm soát được tất cả những gì diễn ra dưới mỗi gót chân của anh ta đâu.”

Tôi cố ngẫm nghĩ những điều Khoa vừa nói, tưởng tượng xem để trở thành một vận động viên điền kinh sẽ khó đến nhường nào. Thú thật từ bé đến giờ tôi luôn nghĩ điền kinh là môn thể thao đơn giản nhất, ví dụ như bóng đá, chẳng phải nó là điền kinh cộng với điều khiển một trái bóng sao? Thế nên chắc chắn bóng đá khó hơn rồi. Tôi và em gái mình từng cãi nhau về việc này, con bé có tinh thần tôn trọng với tất cả mọi thứ trên đời, nó là kiểu người mà mọi nghề đều quý giá, mọi thứ đều khó, mọi kẻ phản diện đều có nỗi khổ tâm riêng,... Còn đối với tôi thì đỉnh cao của việc đá bóng sẽ khó hơn điền kinh, đỉnh cao của hoạt hình sẽ khó hơn truyện tranh. Nên tôi thấy nhẹ nhõm khi Khoa không so sánh với cầu thủ chuyện nghiệp, chắc nó sẽ dễ dàng hơn.

“Vậy đây là sơ thuật anh nhỉ?” - Tôi hỏi Khoa.

“Không, đây chỉ là một kỹ năng cơ bản cần có, cậu còn chưa triển thuật đâu! Phải vài hôm nữa tôi mới có thể dạy cậu Thường thuật bậc sơ, hay còn gọi là sơ thuật được.”

Tôi nhướn mày có chút ngạc nhiên, sau đó nhìn vào lòng bàn tay mình, tự nhủ sẽ còn nhiều thứ phải học đây. Xem ra con đường thành vận động viên điền kinh còn rất dài.

“Giờ cậu hãy thực hành thiền định để hồi phục huyền năng. Sau đó tạo lại quả bóng vừa nãy cậu tạo ấy” Khoa đứng lên, nháy mắt đã tạo ra quả bóng tròn xoe trên tay. Anh ta thả quả bóng xuống mặt sàn, quả bóng nảy ba lần trước khi biến mất “Rồi thả nó xuống như thế này, cho đến khi nào nó nảy được 3 lần thì tôi sẽ dạy cậu Thường thuật bậc sơ.”

Tôi gật đầu, bắt chéo chân theo thế kiết già, Khoa chấm một điểm sáng trước trán tôi và tôi lại hành thiền.

Bạn đang đọc Những Thế Kỷ Buồn sáng tác bởi trdanghuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi trdanghuy
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.