Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

RYZE

2739 chữ

RYZE

PHÁP SƯ CỔ NGỮ

“Hãy lưu tâm đến thế giới này. Thứ được tạo ra cũng có thể bị phá hủy.”

~ Ryze

Được nhiều người coi là một trong những phù thủy cao tay ấn nhất Runeterra, Ryze là vị đại pháp sư cổ xưa, già dặn với gánh nặng không tưởng đè trên vai. Sở hữu sức mạnh không giới hạn và vốn hiểu biết sâu rộng về kiến thức thần bí, ông dành cả đời tìm kiếm Cổ Ngữ Thế Giới—những mảnh vụn ma thuật nguyên bản đã từng tạo nên thế giới từ hư không. Ông phải thu thập những ký tự đó trước khi chúng rơi vào tay kẻ xấu, bởi dù đã góp phần hình thành Runeterra, tiềm năng phá hủy nơi này của chúng cũng chẳng kém cạnh gì.

Ryze chỉ là một pháp sư tập sự khi lần đầu biết tới thứ quyền năng bí ẩn đã định hình thế giới này.

Sư phụ ông, một pháp sư tên Tyrus Xứ Helia, là thành viên một hội kín cổ xưa có nhiệm vụ thu thập và bảo vệ những cổ vật nguy hiểm nhất Runeterra. Ryze nghe lỏm được Tyrus thì thầm nói chuyện với một pháp sư khác về thứ gì đó gọi là “Cổ Ngữ Thế Giới”. Khi Tyrus nhận thấy sự có mặt của người học trò, ông cắt ngang cuộc đối thoại và nắm chặt lấy cuộn giấy chưa bao giờ rời khỏi ông nửa bước.

Mặc cho mọi nỗ lực của hội, tin tức về Cổ Ngữ bắt đầu lan truyền—thậm chí một số người còn bắt đầu hiểu được tầm quan trọng của chúng, hay nguồn năng lượng to lớn ẩn giấu bên trong, nhưng họ đều coi chúng là thứ vũ khí dùng để chống lại kẻ địch. Ryze và Tyrus đi khắp Valoran, cố gắng xua đi những ảo tưởng và khuyến khích mọi người kiềm chế lại. Nhưng dần dần, những nhiệm vụ của họ ngày một bấp bênh hơn, và Ryze cảm nhận được nỗi tuyệt vọng lớn lên trong lòng sư phụ. Cuối cùng, trên vùng đất Noxii nơi Ryze sinh ra, cơn đại chấn đầu tiên đã thổi bùng ngọn lửa Chiến Tranh Cổ Ngữ.

Hai quốc gia đối đầu nhau, căng thẳng lên đến cực độ. Tyrus khẩn cầu hai vị thủ lĩnh đàm phán ở làng Khom, nhưng ông thấy xung đột đã leo thang ngoài tầm hòa giải. Chạy thục mạng lên đồi, ông và Ryze bàng hoàng chứng kiến sức mạnh hủy diệt của Cổ Ngữ Thế Giới.

Mặt đất xung quanh họ sụp đổ, cả đại địa như đang oằn mình kêu rên, bầu trời co rúm lại như thể trúng vết thương chí mạng. Họ nhìn lại thung lũng nơi hai đội quân từng đứng, và cảm thấy điên cuồng—quy mô của sự hủy diệt đã thách thức mọi lẽ thường. Con người, nhà cửa, tất cả đều biến mất, và đại dương phía Đông vốn cách đó một ngày đường đang ập đến chỗ họ.

Ryze quỳ sụp xuống, nhìn chăm chăm vào cái hố lớn vừa bị xé toạc ra trên bề mặt thế giới. Không còn lại gì. Kể cả ngôi làng quê hương ông.

Chiến tranh lan rộng khắp Runeterra. Ryze bị thôi thúc phải nhập cuộc, phải chọn một phe và dùng ma thuật của mình cho đại nghiệp, nhưng Tyrus giữ ông lại. Hai người phải dẫn dắt tất cả về lại với hòa bình, và cầu nguyện rằng sẽ còn chút gì đó sót lại trên thế giới khi mọi việc kết thúc.

Mỗi khi gặp một người giữ Cổ Ngữ Thế Giới, Tyrus lại khẩn cầu họ tiết chế. Nhiều người đã tỉnh ra trước mối hiểm họa tuyệt diệt—thật vậy, những người đã chịu nhiều đau thương nhất trong cuộc chiến chấp thuận đưa Cổ Ngữ cho ông, nhưng không ai trong số họ muốn là người đầu tiên giao nộp.

Thời gian trôi đi, Ryze nhận thấy sư phụ ngày một xa cách. Khi Tyrus tham dự những cuộc họp bí mật với các thủ lĩnh và đại pháp sư, ông sai đồ đệ đi làm mấy công việc linh tinh, thường là mất hàng tuần. Cuối cùng, Ryze quyết định đối chất với ông và kinh hoàng phát hiện ra Tyrus Xứ Helia không chỉ bí mật sở hữu một Cổ Ngữ, mà là hai.

Cay đắng và giận dữ, vị pháp sư già quả quyết rằng đám người phàm là lũ trẻ vô tri, đùa giỡn với thứ sức mạnh họ không hiểu rõ. Ông sẽ không chơi trò ngoại giao với lũ ngốc đó nữa. Ông phải ngăn họ lại. Ryze cố gắng nói lý với Tyrus, nhưng vô ích—ông giờ là một kẻ suy đồi, bị cám dỗ bởi chính những thứ ông từng chê bai. Cổ Ngữ đã quyến rũ ông. Một thời ông chỉ mong mỏi hòa bình, giờ ông lại có ý tận diệt tất cả. Ryze phải hành động, dù điều đó nghĩa là tiêu diệt người bạn và đồng minh duy nhất của mình trên thế giới này.

Trong chớp mắt, ông tung ra mọi ma thuật mình có thể. Một khắc sau, thi thể cháy xém của Tyrus nằm im lìm trên sàn.

Ryze run rẩy khi tâm trí chật vật hồi tưởng lại những gì ông đã làm. Nếu những cổ vật chết người này có thể làm tha hóa một pháp sư hùng mạnh như Tyrus, làm sao Ryze xử lý được chúng? Cùng lúc, ông biết mình không thể giao phó chúng cho bất kỳ ai…

Rất nhanh chóng, những nền văn minh vĩ đại nhất tiêu diệt lẫn nhau và kết thúc cuộc chiến. Ryze giờ đã hiểu được trách nhiệm mà ông kế thừa—chừng nào Cổ Ngữ Thế Giới còn nằm ngoài đó, Runeterra chắc chắn sẽ diệt vong. Kể từ ngày đó, ông mang trên mình gánh nặng đơn độc, đi khắp thế giới để tìm kiếm những Cổ Ngữ còn lại. Ông không ngừng chống lại những hứa hẹn về sức mạnh bên trong mỗi Cổ Ngữ, giấu chúng ở những địa điểm bí mật, tránh xa mọi ánh mắt tò mò và tham lam.

Dù tuổi thọ được kéo dài nhờ thứ ma thuật ông vẫn hằng tiếp xúc, Ryze không thể ngơi nghỉ, bởi tin đồn về Cổ Ngữ Thế Giới lại một lần nữa nổi lên, và người dân Runeterra dường như đã quên đi cái giá phải trả khi sử dụng chúng.

MỘT NGƯỜI BẠN CŨ

Ryze hẳn đã thấy lạnh nếu không có nguồn năng lượng sục sôi trong cơ thể. Với tất cả những gánh nặng đang đè lên vai, khí hậu khắc nghiệt của Freljord dường như chẳng có chút ảnh hưởng nào. Tiếng hú xa xa của một con quỷ khổng lồ băng chẳng làm ông chùn bước. Ông phải đến đó để làm một việc. Ông không thích việc này, nhưng nó phải được hoàn thành, và ông không thể trốn tránh nữa.

Ryze lại gần cánh cổng. Từ bên kia rặng cây, ông nghe thấy tiếng sột soạt của áo choàng lông của các chiến binh trong bộ tộc chạy tới kiểm tra. Những mũi giáo dựng thẳng, sẵn sàng ra tay nếu ông tỏ vẻ thiếu thiện chí.

“Ta đến gặp Yago,” Ryze vén mũ trùm vừa đủ để lộ ra lớp da tím. “Chuyện khẩn.”

Gương mặt khắc khổ của các chiến binh đứng trên hàng rào dãn ra vì ngạc nhiên khi thấy Pháp Sư Cổ Ngữ. Họ trèo xuống và cùng nhau mở cánh cửa gỗ nặng nề ra. Nó kẽo kẹt như càu nhàu về kẻ mới tới. Nơi đây hiếm khi có khách viếng thăm, nếu có thì đa số cũng thường kết thúc cuộc đời trên đầu ngọn giáo như lời cảnh tỉnh cho người khác. Tuy nhiên, tiếng tăm của Ryze giúp ông bước vào cả những vùng đất thù địch nhất ở Runeterra...

Dù sao cũng chỉ vài phút thôi, nếu không có gì xảy ra, ông nghĩ.

Ông không để lộ chút nghi ngờ nào khi đi giữa hàng hàng lớp lớp những bộ mặt dữ tợn đang cố đánh giá và tìm ra một lý do để gây sự. Một thằng nhóc chưa đầy năm tuổi tiến lại, can đảm rời khỏi vòng tay người bà để nhìn gần hơn.

“Ông là thầy pháp ạ?” nó hỏi.

“Đại loại thế,” Ryze liếc qua thằng nhóc rồi tiếp tục bước đi.

Ông tìm đường dẫn sang rìa thành lũy. Ngôi làng hầu như không thay đổi kể từ lần cuối ông nhìn thấy nhiều năm trước đây. Ông đi qua một mái vòm bằng băng không thể lẫn đi đâu được, nó tỏa sáng giữa những kiến trúc bằng gỗ và đất xung quanh.

Ông luôn là người thông thái. Có thể ông ta sẽ hợp tác, Ryze nghĩ vậy khi bước vào ngôi đền, sẵn sàng cho bất kỳ thứ gì đang chờ đợi.

Bên trong, một băng pháp sư già nua đang rót rượu vào đĩa trên điện thờ. Ông ta quay lại, lẳng lặng đánh giá Ryze đang bước đến. Ryze cảm thấy trái tim ngập trong sợ hãi. Sau một thoáng, ông ta mỉm cười, và ôm chầm lấy Ryze như một người anh em thất lạc từ lâu.

“Trông ông gầy quá,” vị pháp sư nói. “Nên ăn chút gì đi.”

“Ông thì không nên đâu,” Ryze đáp, hất đầu về cái bụng đã hơi phệ xuống của Yago.

Hai người bạn bật cười như chưa hề có cuộc chia ly. Ryze dần cảm thấy sự phòng vệ nới lỏng. Có rất ít người trên thế gian này ông coi là bạn, và tâm hồn ông thật sự thư thái khi nói chuyện với một người như thế. Ông và Yago dành cả giờ hồi tưởng, ăn uống và hàn huyên. Ryze đã quên mất sự tuyệt vời của một cuộc trò chuyện cùng một người khác. Ông có thể nói suốt đêm với Yago, uống rượu và chia sẻ những truyện kể về chiến thắng và thất bại.

“Điều gì đưa ông đến xứ Freljord heo hút này?” cuối cùng Yago hỏi.

Câu hỏi đưa Ryze về với thực tại. Ông nhanh chóng nhớ lại những lời đã chuẩn bị thật cẩn thận cho thời khắc này. Ông kể câu chuyện về những ngày ở Shurima. Ông đã điều tra một bộ tộc du mục giàu có và lắm đất đai, với quy mộ gần như một vương quốc nhỏ. Khi tìm hiểu kỹ hơn, ông phát hiện họ sở hữu Cổ Ngữ Thế Giới. Họ chống cự, và...

Ryze hạ giọng xuống cho hợp với bầu không khí tĩnh lặng của căn phòng. Ông giải thích rằng đôi khi có những thứ tồi tệ cần thực hiện để đảm bảo sự an toàn của thế giới. Đôi khi những thứ tồi tệ đó còn tốt hơn cả thảm họa sẽ ập xuống nếu điều xấu nhất xảy ra.

“Họ phải được đảm bảo an toàn,” Ryze nói. “Tất cả bọn họ.”

Yago gật đầu, và hơi ấm vừa nhen lên giữa hai người bạn ngay lập tức bay biến.

“Ông sẽ lấy thứ đó, dù biết rắng nó là tất cả những gì giữ lũ quỷ khổng lồ tránh xa chúng tôi?” Yago hỏi.

“Ông biết chuyện này sẽ xảy ra mà,” Ryze không đưa ra giải pháp nào khác. “Ông đã biết điều đó nhiều năm rồi.”

“Cho chúng tôi thêm thời gian. Vào mùa xuân, chúng tôi sẽ đi xuống phía nam. Chúng tôi làm gì có cơ hội nào giữa mùa đông lạnh giá này?”

“Ông đã nói những lời này trước đây,” Ryze lạnh lùng nói.

Yago khiến ông ngạc nhiên khi nắm lấy tay ông và nhẹ nhàng khẩn cầu.

“Có rất nhiều đứa trẻ ở đây. Và ba phụ nữ đang mang thai. Ông sẽ đẩy tất cả chúng tôi đến bờ diệt vong sao?” Yago tuyệt vọng hỏi.

“Ngôi làng này có bao nhiêu người?” Ryze hỏi.

“Chín hai,” Yago đáp.

“Còn trên thế giới thì sao?”

Yago im lặng.

“Không thể đợi thêm nữa. Các thế lực đen tối đã tập hợp lại để chiếm lấy nó. Hôm nay tôi sẽ mang nó đi,” Ryze quả quyết.

“Ông sẽ dùng nó cho bản thân mình,” Yago kết tội trong cơn giận bừng bừng.

Ryze nhìn vào khuôn mặt Yago và thấy nó biến đổi thành một thứ gì đó ghê gớm—khuôn mặt của một con quỷ chứ không phải người ông từng biết nữa. Ryze bắt đầu giải thích mình đã học được từ lâu cách không dùng Cổ Ngữ, bởi sẽ phải trả một cái giá đắt hơn nhiều lần nhận được khi làm thế. Nhưng con người đang nổi điên trước mặt ông không thể nói lý lẽ cùng được.

Bất chợt, Ryze cảm thấy cơn đau trỗi dậy. Ông nằm co rúm trên sàn, bọt mép sùi ra khỏi miệng. Yago đang sử dụng phép thuật, những ngón tay tỏa sáng sức mạnh mà không người phàm nào sở hữu. Lấy lại được lý trí, Ryze trói chặt băng pháp sư tại chỗ bằng một vòng tròn năng lượng thần bí, kéo dài đủ thời gian để đứng dậy.

Ryze và Yago đứng đối mặt nhau, giao chiến bằng thứ quyền năng mà thế giới đã nhiều thời đại rồi chưa được chứng kiến. Yago đốt cháy da thịt Ryze với sức mạnh như thể của hai mươi mặt trời. Ryze đáp trả bằng một chuỗi vụ nổ ma thuật. Sau một thoáng, thứ lực lượng kết hợp của hai đòn tấn công phá tung bức tường ngôi đền, khiến mái vòm băng đổ sụp xuống đầu họ.

Bị thương nặng, Ryze chui ra khỏi đống đổ nát và khuỵu xuống. Ông thấy cái bóng mờ của Yago đang cúi mình để mở một cái hộp được lôi ra dưới lớp gạch vụn. Ryze biết rõ nó là gì qua dục vọng trong ánh mắt của Yago, và cả điều gì sẽ chắc chắn xảy ra khi ông ta chạm đến nó.

Rút hết năng lượng ma thuật trong mình, Ryze nhảy lên lưng người bạn cũ và xiết chặt lấy cổ ông ta. Ông không cảm thấy gì; con người ông từng yêu mến vài phút trước giờ chỉ là một nhiệm vụ cần hoàn thành. Yago cố gắng giãy giũa, đôi chân khua đạp cố tìm lấy chỗ đứng. Rồi ông ta gục xuống.

Ryze lôi chìa khóa khỏi vòng cổ của Yago và mở hộp. Ông lấy ra Cổ Ngữ Thế Giới đang lập lòe ánh sáng màu cam ấm áp. Bọc Cổ Ngữ quanh áo choàng của chính người đồng đội cũ, ông đặt nó vào trong hành trang và bước ra khỏi ngôi đền, thở dài than khóc trước sự mất mát của một người bạn nữa.

Pháp Sư Cổ Ngữ đi về phía cổng làng, băng qua rừng khuôn mặt khắc khổ. Ông nhìn họ, chờ đợi một cuộc tấn công, nhưng dân làng không có hành động ngăn cản nào. Họ không còn là những người bảo vệ đầy sức mạnh nữa; họ chỉ là những người choáng váng khi đối diện với kết thúc của chính mình. Họ nhìn Ryze bằng đôi mắt bất lực.

“Chúng tôi phải làm gì đây?” người bà hỏi, thằng nhóc bám chặt lấy áo choàng của bà.

“Ta sẽ rời đi,” Ryze nói.

Ông biết nếu họ ở lại, lũ quỷ khổng lồ sẽ ùa vào làng khi màn đêm buông xuống, và sẽ không còn ai sống sót cả. Còn bên ngoài ngôi làng, có những mối nguy hiểm còn tồi tệ hơn đang rình rập.

“Chúng cháu đi cùng ông được không?” thằng nhóc nói.

Ryze ngừng lại. Một phần trong ông—chút đồng cảm sâu thẳm bên trong—đang gào thét. Đưa họ theo. Bảo vệ họ. Quên phần còn lại của thế giới đi.

Nhưng ông biết mình không thể. Ryze sải bước trên lớp tuyết dày đặc của Freljord, kiên quyết không nhìn lại những gương mặt ông đã rời bỏ. Đó là gương mặt của những người đã chết, nhưng vẫn còn nhiều người khác có thể được cứu.

Bạn đang đọc Những Mẫu Truyện Huyền Thoại của Riots Game
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DươnggiaĐạithiếu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.