Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chị dâu đúng là một trái ớt nhỏ

Phiên bản Dịch · 2487 chữ

Hạ Nghiên Lạc gác điện thoại, tiếp tục vừa làm việc vừa nghe Giản Vũ San hát.

Không thể không nói, hai năm nay năng lực ca hát của Giản Vũ San đã tiến bộ rất nhiều.

Được coi như bảo vật của Kiều thị, còn được bồi dưỡng với giáo viên chuyên nghiệp khiến Hạ Nghiên Lạc cảm giác tuyển thủ của Giản Vũ San vào vòng trong chắc cũng chỉ có năm người.

Chỉ là nếu như nói chỉ có ba đối thủ thì hơi miễn cưỡng.

Nhưng vì bầu chọn trên mạng của khán giả cũng sẽ chiếm một tỷ lệ nhất định đối với danh hiệu cao nhất, cho nên nhân khí của Giản Vũ San tạo ra cũng không thể xem thường được, đây cũng là một cửa nóng giúp đạt quán quân!

Hạ Nghiên Lạc nhìn cô ta hát xong xuống sân khấu, sau đó cô tiếp tục chỉnh lý tư liệu khác.

Bên này đồng nghiệp lấy ra một phần văn kiện đưa cho Hạ Nghiên Lạc: “Nhược Tuyết, đưa cho trợ lý của Giản Vũ San ký đi, bởi vì cô ta là sao cho nên lúc thi đấu phải ký vào hợp đồng.”

Hạ Nghiên Lạc gật đầu, tìm một cái kính đen đeo lên, cô nghĩ trọ lý của Giản Vũ San chắc không nhận ra cô đâu?

Quả nhiên, trợ lý của cô ta cơ bản không nhìn cô, nhận xong hợp đồng trực tiếp gật đầu nói: “Ừ, biết rồi, lát nữa chị San San ký xong tôi sẽ mang cho mấy người.”

“Được, cám ơn cô!” Hạ Nghiên Lạc gật đầu xoay người rời đi.

Vừa hay Giản Vũ San cũng đi đến, hai người lại một lần nữa lướt qua nhau.

Nhưng lúc Hạ Nghiên Lạc đi đến ngã rẽ Giản Vũ San đột nhiên gọi cô: “Đợi chút!”

Hạ Nghiên Lạc dừng bước chân, mắt mở to: “Cô Giản, cô gọi tôi?”

Giản Vũ San gật đầu.

Vừa rồi cô ta cảm giác ánh mắt của người phụ nữ này rất quen, sau khi lướt qua nhau cô ta nhất thời nhớ ra, rõ ràng là người phụ hôm đó đã gặp ở khách sạn cao cấp của Hoắc thị tên là Lý Nhược Tuyết!

Chẳng trách sau này cô ta quay lại đó đều không người phụ nữ này nữa, hóa ra từ lúc nào bám vào Hoắc Khải Quân lại đến đây là một trợ lý nhỏ của giải trí Hoắc thị?

Vốn dĩ hai ngày này Kiều Dịch Dương nhìn thấy cô ta là chán ghét, còn nói sẽ mở cuộc họp báo chính thức tuyên bố chia tay với cô ta khiến trong lòng cô ta tức giận mà không có chỗ trút?

Bây giờ lại gặp người phụ nữ đáng ghét này Giản Vũ San làm sao có thể bỏ qua cơ hội này chứ?

Cô ta dẫm lên giày cao gót đi đến trước mặt Hạ Nghiên Lạc, dùng ngữ khí cao cao tại thượng nói với cô: “Cô à, cô vừa dẫm lên chân tôi, cứ như thế mà đi mà không xin lỗi à?”

Đối với sự khiêu chiến này của cô ta Hạ Nghiên Lạc cũng không còn lời nào để nói: “Cô Giản, tôi không hề dẫm vào chân cô, tôi cũng không biết chân cô từ đâu mà chạm đến nữa?”

Không ngờ lời của cô vừa mới nói xong Giản Vũ San đã kéo lấy cánh tay cô, hai người tranh chấp Hạ Nghiên Lạc thật sự dẫm lên chân Giản Vũ San!

“Cô à, dấu chân còn in trên đó, cô giải thích như thế nào đây?” Giản Vũ San đang nói thì trông thấy cổ của Hạ Nghiên Lạc đang đeo sợi dây chuyền phiên bản có giới hạn ‘Nguyệt Quang Chi Dực’ vô cùng hot mới được phát hành trong tuần này, nhất thời sắc mặt cô ta biến đổi!

Hơn nữa dựa vào sự nghiên cứu về những sản phẩm hàng hiệu mấy năm nay của cô ta sợi dây chuyền đeo trên cổ ‘Lý Nhược Tuyết’ này không phải hàng giả.

Sợi dây chuyền này toàn cầu chỉ có 99 cái, một trợ lý nhỏ như vậy làm sao có thể có nó được?

Giản Vũ San nhớ tới sợi dây chuyền ‘San hô chi tâm’ rất hot mới ra mà cô ta nhìn thấy gần đây. Khi đó cô muốn nhận nó trong ngày sinh nhật của mình nên có ám thị với Kiều Dịch Dương mình thích nó nhưng anh hoàn toàn không để tâm đến.

Sau đó cô ta dự định dùng tiền của mình để mua mục đích để Kiều Dịch Dương mua cho cô ta, nhưng Kiều Dịch Dương lại nói là bản có giới hạn nên không mua!

Bởi vì dù sao cô ta cũng có một bộ trang sức rất hot với phiên bản có giới hạn rồi!

Nghĩ đến đây, sự đố kỵ trong lòng cô ta nổi lên, Giản Vũ San nhìn người phụ nữ trước mặt, trong lòng đã có chủ ý.

Cô ta đánh mắt với trợ lý, trợ lý đã theo cô ta mấy năm sớn đã biết ám hiệu này của cô ta nghĩa là gì vậy là lập tức phối hợp với cô ta.

Trợ lý đi đến lớn tiếng nói: “Cô gái này, cô dẫm lên chân chị San San nhà chúng tôi, chị San San nhà chúng tôi đại lương không chấp nhặt cô, nhưng tại sao cô lại có thái độ chống đối như vậy?”

Thanh âm của cô nàng rất lớn, lúc này nhân viên xung quanh đang bận rộn ghi hình cũng bị thu hút vào.

“Chuyện gì thế?” Có người hỏi: “Hả, Nhược Tuyết, bọn họ nói đến là cô à?”

“Tôi chẳng làm gì cả, tôi sẽ không thừa nhận chứng đừng nói đến chuyện xin lỗi.” Hạ Nghiên Lạc nói: “Cô Giản, phiền cô hãy nhớ mình là một nghệ sĩ, đã được bồi dưỡng những kiến thức cơ bản! Giải trí Hoắc thị của chúng tôi không phải nơi để các người gây sự!”

Sắc mặt Giản Vũ San thoáng chốc biến sắc, bây giờ ngay cả một trợ lý nhỏ cũng không cho cô ta mặt mũi nào, chuyện này sao có thể được?

Cô ta xoay ánh mắt xinh đẹp nhìn những nhân viên xung quanh nói: “Các người thấy chưa, đồng nghiệp của các người ức hiếp người khác như vậy! Mặc dù bây giờ Hoắc thị tiến quân vào giới showbiz nhưng lần thi này là công khai, tự do tranh giành quán quân! Các người sao có thể ức hiếp người của Kiều thị của chúng tôi như vậy?”

Giọng nói của cô ta nhanh chóng cao thêm mấy độ, bây giờ ngay cả những người tham gia cuộc thi cũng bị thu hút.

Bởi vì Hoắc thị và Kiều thị ngầm so kè, trong cuộc thi này hai bên vốn không động binh đao, cho nên khi mọi người nghe Giản Vũ San nói như vậy nhất thời đều tin vào lời cô ta.

Xem ra Hoắc thị vì muốn trấn áp Kiều thị, bây giờ ngay cả nghệ sĩ của Kiều thị cũng không buông!

“Cô Giản, Hoắc thị chúng tôi không có bất kỳ ý gì đối với nghệ sĩ của công ty cô, cũng không lại đi làm ra trò mèo như vậy.” lúc này người phụ trách Nguyễn Cầm Cầm đi đến: “Chuyện vừa rồi tôi muốn giải thích một chút, đây là tranh chấp cá nhân cô Giản sao có thể vơ đũa cả nắm như vậy được?”

Lồng ngực Giản Vũ San căng lên: “Được, vậy chuyện vừa rồi nói rõ ràng ra đây.”

Cô ta chỉ Hạ Nghiên Lạc: “Nhân viên của các người dẫm lên chân tôi không xin lỗi, thái độ kém như vậy, cái này giải thích thế nào?” nói xong, cô ta còn nhấc giày của mình lên, trên đó còn dấu chân rồi hướng cho mọi người xem.

Hạ Nghiên Lạc nhìn Nguyễn Cầm Cầm nói: “Chủ quản Nguyễn, tôi không dẫm lên chân cô ấy, chúng tôi còn không chạm chân vào nhau nữa.”

“Cô nói không có là không có à?” trợ lý của Giản Vũ San nói: “Tôi là tận mắt nhìn thấy!”

“Đủ rồi, người phụ nữ này không hề có tố chất, Tiểu Lộ em không cần so đo với cô ta!” Giản Vũ San nhìn sang trợ lý bên cạnh, sau đó vờ như không để ý nhìn Hạ Nghiên Lạc rồi nói: “Một trợ lý nhỏ trên cổ đeo sợi dây chuyền phiên bản có giới hạn đang rất hot nhất định là dựa vào mánh khóe nào đó để kiếm sống, chú ta hà tất phải có ý kiến với cô ta!”

Lời này vừa nói ra tất cả mọi người đều chú ý lên sợi dây chuyền trên cổ Hạ Nghiên Lạc. Lập tức ánh nhìn của mọi người về cô hoàn toàn biến đổi.

Sợi dây chuyền này tháng trước đã được đăng trên trang nhất của tuần san thời thượng của thành phố này, một trợ lý sao có thể mua được?

Như vậy thì quả nhiên là có đàn ông mua cho!

Hơn nữa, họ dường như từ trước đến giờ chưa từng thấy người đàn ông nào đến đón Hạ Nghiên Lạc, cũng có thể nói chuyện tình cảm của cô gái này chưa được cô bố!

Huống hồ vẻ ngoài của Hạ Nghiên Lạc như vậy cho dù là người đàn ông có tiền cũng không để mắt đến con quạ xấu xí này, cũng không thể coi là rau dưa thanh đạm được.

Cho nên hơn một nửa số người ở đây cho rằng cô có mánh khóe riêng, dựa vào bán thân mới được đàn ông để ý đến!

Vốn dĩ có đồng nghiệp đến gần Hạ Nghiên Lạc nhưng lúc này cũng đành cảm thán. Đúng là biết người biết mặt không biết lòng!

Thấy biểu hiện của mọi người như vậy, đáy lòng Hạ Nghiên Lạc nhẹ than.

Đúng là bất luận cô đi đến đâu đều bị hắt một chậu nước bẩn như thế này. Thực ra bản thân từ trước đến giờ đều luôn quang minh chính đại nhưng vẫn như cũ bị người ta chỉ chỉ chỏ chỏ!

“Cô Giản, xem ra cô thật sự cảm thấy sợi dây chuyền này của tôi là có được theo con đường không đúng đắn?” Hạ Nghiên Lạc nhìn Giản Vũ San hết sức nghiêm túc nói.

Giản Vũ San muốn duy trì hình tượng nên không thể nói mấy lời bức ép người khác vì thế trợ lý của cô ta vội cướp lời: “Ha ha, con đường có đúng đắn hay không vậy cô dám nói ra à?”

“Rất tốt, nếu hai người đã làm tổn hại đến tư cách của tôi như vậy thì tôi cũng sẽ không giữ thể diện cho hai người nữa.” Hạ Nghiên Lạc nói sau đó cầm điện thoại ra: “Lời vừa rồi của hai người tôi đều ghi lại rồi!”

“Bộp. Bộp. Bộp!” Lúc này một tràng tiếng vỗ tay truyền đến, Bác Ngự Thần vừa vỗ tay vừa nói bên cạnh Hoắc Khải Quân, giọng nói rất nhỏ: “Xem ra chị dâu đúng là một trái ớt nhỏ! Anh, mắt nhìn người của anh không tồi!”

Hoắc Khải Quân chau mày, nhưng sau đó là một ngọn lửa giận dữ đang cháy bùng trong người anh ta!

Lại là Giản Vũ San, lần trước xem ra chưa giáo huấn cô ta, lần này lại ức hiếp người phụ nữ của anh ta!

Mọi người xung quanh quan sát tự động nhường cho họ một con đường, Hoắc Khải Quân từng bước từng bước đi đến trước Hạ Nghiên Lạc và Giản Vũ San.

“Hoắc tổng…” Giản Vũ San lập tức mỉm cười ưu nhã: “Ngài cũng đích thân đến à?”

“Cô Giản, đang giận chuyện gì vậy?” Hoắc Khải Quân không hề nhìn Hạ Nghiên Lạc mà hướng cái nhìn bình tĩnh nóng hổi về phía Giản Vũ San.

Trong lòng Giản Vũ San chấn động, có phải là Hoắc Khải Quân thật sự thích rau dưa thanh đạm, cho nên…

Hơn nữa, bây giờ Kiều Dịch Dương đã không cần cô ta nữa, nếu cô ta bị Kiều thị đuổi đi nhưng lại ra nhập Hoắc thị vậy thì tiền đồ phía trước của cô ta sẽ thế nào đây?

Thế là, cô ta lập tức dịu dàng nói: “Hoắc tổng, không có gì, chỉ là một trợ lý nhỏ dẫm lên chân tôi thôi, trợ lý của tôi nói cô ta hai câu nhưng thái độ của cô ta rất kém! Hơn nữa trợ lý của tôi cũng chỉ tùy miệng nói sợi dây chuyền trên cổ cô ta có được là dựa vào con đường không đúng đắn vậy mà cô ta còn nói muốn đi báo buộc chúng tôi!”

Nói xong cô ta nhìn Hoắc Khải Quân mang theo hàng đôi mắt bất động thanh sắc: “Hoắc tổng, nhân viên của Hoắc thị đều rất giỏi, chẳng trách Hoắc thị càng ngày càng lớn! Nhân viên tốt như thế này thì nên được khen thưởng!”

“Cho nên, tôi khái quát một chút.” đồng tử của Hoắc Khải Quân khóa chặt trên người Giản Vũ San, quả nhiên vẫn không nhìn ra vui hay giận: “Cô nói cô ấy dẫm lên chân cô, hơn nữa trợ lý của cô nói sợi dây chuyền của cô ấy có được là theo con đường không đúng đắn?”

Giản Vũ San ẩn nhẫn cảm giác không đúng, nhưng trợ lý của cô ta lại lập tức gật đầu: “Đúng, Hoắc tổng, Ngài không được bao che nhân viên của mình nhé!”

“Tôi không bao che cho nhân viên của tôi.” Hoắc Khải Quân nói, ánh mắt hướng về Hạ Nghiên Lạc: “Nhưng tôi không thể để bạn gái của mình chịu ủy khuất!”

Lời của anh vừa kết thúc mọi người ngơ ngác nhìn nhau có chút không hiểu.

Chỉ có Bác Ngự Thần cái gì cũng biết, cậu ta bất giác cười trộm bên cạnh. Cậu ta lấy điện gọi một cuộc, chuẩn bị lại cho chị dâu một món quà lớn!

Mà lúc này Hoắc Khải Quân đã dang tay ra ôm chặt lấy Hạ Nghiên Lạc vào lòng.

Anh ta cúi đầu nhìn sợi dây chuyền trên cổ Hạ Nghiên Lạc nói một cách hết sức chậm rãi: “Sợi dây chuyền theo con đường không đúng đắn từ miệng cô Giản vừa hay là món quà tôi tặng bạn gái mình!”

- Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 154

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.