Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 5590 chữ

“Công tôn Hiển, phụ thân làVân gia trang Nhàn Vân Công tử, mẫu thân là người ma giáo, năm tuổi nhập trang, mười bảy tuổirời trang, từđó tung tích không rõ, hai mươi mốttuổiquay về trang đã có một thân võ nghệ cao cường, được phong làm sổ tự công tử”

Công tôn sử gia: Xuân Hương công tử

Gầnđây giang hồ xảy ra rất nhiều chuyện

Chém chém giết giết, tranh giànhđoạt vị, chiếmđoạtdịbảo, thanh trừ môn phái

Ai mệt nhấtđây?

Không phải những ngườiđang chém giết kia, cũng không phải những môn pháiđang tranh giànhđoạtvị, mà chính là các Sổ tự Công tử.

Thử hỏi không có những Sổ tự Công tử , dù có tranh được vị thế thì người trong thiên hạ ai biết? Không có những Sổ tự Công tử, cho dù có ngồi lên vị trí trưởng môn thì cũng chỉ có người trong cuộc biết rõ, thiên hạđâuai biết? Thậm chí, khi đoạt được dị bảo, muốn khoe khang, chỉ với một cái miệng thì bao nhiêu năm mới có thể truyền khắp thiên hạ?

Nói cách khác, các Sổ tự Công tửnàythân mang trọng trách ghi chép lại mọi sự kiện lớn nhỏ trên giang hồ, bọn họ xuất quỷ nhập thần, nơi nào cũng có mặt, dù là năm trước có người cướpđi bí kíp tà giáo, tính trốnđi tu luyện mười năm, tám năm nhằmđoạt vị trí minh chủ võ lâm, kết quả -----

Bí kíp bị cướp đến ngày thứ mười lăm, Sổ tự Công tửđã thông cáo khắp thiên hạ, đồng thờiđem một đoạn trong bí kíp ghi chép lại trong cuốn giang hồ bí kíp, cất giữ trong Các sách tại Vân gia trang.

Tên vô danh tiểu tửăn trộm bí kíp, đến bí kíp cònchưa kịpxem đã lâm vào con đường bịđuổi giết.

Đây chính là Vân gia trang trên giang hồ

Ghi chép trung thực mỗi sự kiện, nhân vật trên giang hồ, công bằng, chí công vô tư, lưu truyền đến nhiều đời sau.

Sáchgiang hồbảo vật, sáchgiang hồ mỹ nhân, sách giang hồ chưởng môn phái… cái gì cũng có, chỉ tính số sáchđang có trong Vân gia trang đã vượt quá mười vạn, đủ để biết chi tiết đến mức độ nào.

Bởi vậy, trên giang hồ có một câu -------

Sử quan của Hoàng đế, ghi chéplại nhữngđiều tốtđẹp của bậc đế vương, còn các công tử của Vân gia trang, ghi chép giang hồ chân thực nhất

Tuyệt không một lời giả dối.

Lại nói đến Công tôn Hiển, người trong gian hồ không hẹn mà cùng nhớ tới một câu ---

Kiếp khổ, mệnh khổ, vận khổ.

Năm nay vẻn vẹn hai mươi ba, tướng mạo anh tuấn, cốt cáchhiếm có, võ nghệ vượt bậc, xuất thân danh môn chính phái giang hồ, lẽ ra, đã là rồng giữa loài người, tiền đồ vô lượng, nếu dốc lòng tu luyện, tương lai trở thành nhấtđại tông sư cũng không biết chừng.

Đáng tiếc, trong người hắn lại có một nửa huyết thống ma giáo.

Phụ thân hăn, Công tôn Vân, Vị công tửhọc thức uyên bác nhất Vân gia trang, biệt hiệu “ Nhàn vân công tử”, năm đó hai mươi bảy tuổi, bị yêu nữ ma giáo nhìn trúng, cướp hắn lên Thiên Bích Nhai, ba ngày ba đêm làm việc không cóđạo đức----

Bạch ngọc bị vẩnđục, vẫnkhông mất độ sáng, Công tôn Vân vẫn giữ được phong độđạo đức của danh môn chính phái ---- Dù là người bị hại, vẫn muốn gánh trách nhiệm, cùng nữ ma giáo kết bái thiên địa, từ nay về sau rời khỏi giang hồ, quy ẩn nơi rừng núi, không màng thế sự

Đến nay, nhiều nữ tử giang hồ dùđã kết hôn, khi nhớ lại việc này vẫn đấm ngực dậm chân, lệ rơi không dứt.

Mà Công tôn Hiển, chính là con trai độc nhất của họ.

Đã từng có danh môn tông sư trên giang hồ nguyện nhận hắn làm đồ đề, muốn dẫn dắt hắn vào con đường chính phái, tiền đồ sán lạn nhưng bị hắn từ chối.

Hắn năm tuổi nhập trang, mười bảy tuổi dời trang, hai mươi mốt tuổi lại quay về trang, khoảng thời gian trướcđó hắn đi đâu, làm gì vẫn là bí mật

Đến nay, khi đã hai mươi ba, võ nghệ bất phàm, đáng tiếcvõcông dính dáng đếnbàng môn tàđạo. Sở thích duy nhất là nghiên cức các loại độc dược…..

Số khổ, mệnh khổ, vận cũng khổ a

Người giang hồ mỗi khi nói đến Vân gia trang Công tôn Hiển, nội tâm luôn hiện lên câu nóiđó.

Có chút tiếc hận, có chút cảm thán, cũng có chút… có vẻ hả hêđi.

“ Công tôn tiên sinh, mời”Đại để tửThiên cương pháiTrình Tranh tay cầm nếnđi vào mậtđạo u tối

Công tôn Hiển không nói một tiếng, đi theo ngay sau.

Trình tranh tâm trạng kíchđộng, lần đầu tiên được tiếp cận với Công tôn Hiển trong truyền thuyết.

Đối với các sự kiện phát sinh trên giang hồ thì tám phần mười đều là các sổ tự công tử ghi chép lại, chỉ có một vài sự kiện trọngđại thì Công tôn Hiển mới ra mặt. Mà lúc nàyđây, vào sinh thần thứ 60 của chưởng môn nhân, hắn mới có cơ hội tiếp cận cùng Công tôn Hiển.

Hắn liếc trộm Công tôn Hiển. Người này có làn da nâu nhạt , tướng mạo tuấn tú nhưng khuôn mặt luôn lạnh lùng, đôi mắt băng lãnh thậm chí đôi môi đen cũng toát lên vẻ lạnh lẽo.

Trình tranh có chút khẩn trương, đứng trước mật thất tràn ngập hàn khí, giải thích:

“ Bên trong hầm băng, trước tiên phải tắt nến”. vừa dứt lời liền thổi tắt nến, bốn phía bỗng chốc rơi vào bóng tối.

Phía sau hắn, Công tôn Hiển hô hấp bình tĩnh, tựa không hề phòng bị. Trình tranh đẩy cửa mật thất, đem bốn viên dạ minh châu cực lớn từng cái bàyở bốn góc, xong mới quay đầu lại nhìn về phía Công tôn Hiển, khách khí nói:

“ Gia sư phân phó, công tôn tiên sinh chỉ có thể xem ở bên trong không tiện mang ra”

“ Đây là tự nhiên”. Công tôn Hiển thanh đạm nói, đi theo vào hầm băng hàn khí bức người.

Bốn tường của hầm băng đều làm từ hàn băng tự nhiên, khói trắng lượn lờ cơ hồảnh hưởng đến tầm mắt, không có nội lực chống đỡ hàn khí chỉ sợ bước ra khỏi cánh cửa này sẽ bệnh nặng một phen.

Công tôn Hiển liếc nhìn bốn viên Dạ minh châu vô cùng quý giá, không nói thêm gì, liền cùng Trình tranh đi vào trong góc.

“ Công tôn tiên sinh, đây chính là Kim miên miên”Trình tranh chỉ vào từng khối băng thạch được xếp thẳng hàng.

Công tôn vân thoáng híp mắt, khối băng thạch này cùng khối băng bình thường cũng không có gì khác biệt, hắnđang muốn vươn tay ---

“ Đợi chút!” Trình tranh gấp gáp nói “ Công tôn tiên sinh, cái này không thể đụng. Nhiệt độ cơ thể người sẽảnh hưởng đếnKim miên miên trong thạch đá, nếu có sai lầm, ta không dám đối mặt với gia sư”

“ Kim miên miên thực sựở trong thạchđá?”

“ Đúng vậy. Gia sư nói, Kim miên mien tiếp xúc nhiệt sẽ tỉnh ngay tức khắc, cho nên quanh năm phải dùng hàn băng trấnáp. Chúng ta nhìn bằng mắt thường sẽ không thấy, nhưng thực tế, nóđang ngủđông trong đó”

Công tôn Hiển im lặng không nói, tựđánh giá tínhđáng tin của những lời này.

Trình tranh chúý thần sắc hờ hững của hắn, cẩn trọng nói:

“ Gia sư phân phó, nếu như Công tôn tiên sinh cốý muốn lấy, Kim miên miên này cũng không phải không thể giao cho Công tôn tiên sinh”

Công tôn Hiển liếc nhìn hắn.

Trình tranh nétránhánh mắt lạnh lùng của hắn, nói khẽ:

“ Trên giang hồ ai cũng biết Công tôn tiên sinh chỉ hứng thú vớiđộc vật, càng hiếm càng hứng thú, khắp trung nguyên này , Công tôn tiên sinh không thể tìm ra người thứ hai cóKim miên miên”

Công tôn Hiển vẫn chưa lên tiếng.

Trình tranh kiên trì nói tiếp:

“ Gia sư nói, Vân gia trang có hai chủ tử, Công tôn tiên sinh là một trong sốđó. Kim miên miên đưa cho ngài, ngài tuyệt sẽ không làm chuyện hại người, chỉ cần ngày đồngý ba điều kiện…..”

“ Mời nói”

Trình tranh thấy hắn cuối cùng cũng mở miệng, sắc mặt vui mừng

“ Gia sư trên giang hồ chính là mộtđại tông sư đức cao vọng trọng, từng cóý muốn truyền thụ võ nghệ cho Công tôn tiên sinh, bắt đắc dĩ ngày cùng lão nhân gia không có duyên phận, hắn đến nay vẫn lấy làm tiếc hận. Hôm nay, xem như vìkim miên miên mà lại một lần nữa kết duyên, kỳ thật ba điều kiện kia rất dễ dàng, chỉ cần ngài đápứng lúc còn sống tuyệt không tiết lộ ra ngoài nguồn gốc của kim miên miên, không được dùng nó để làm hại người, còn có… còn có…”. Nói đếnđiều kiện thứ ba, Trình Tranh không khỏiấp a ấpúng: “Lần này sinh thần của gia sư, được Công tôn tiên sinh cùng Bát công tử đến chúc mừng, tệ phái cảm thấy thực vinh hạnh… Nói đến Vân gia trang, từ trước đến nay luôn ghi lại chuyện giang hồ trung thực nhất, cũng không làm việc thiên tư, cái này…” Có phải là hắn nhìn lầm rồi không, khuôn mặt tuấn tú của Công tôn Hiển tựa hồ xuất hiện gân xanh?

“ Trình huynh cứ nói đừng ngại” Thanh âm luôn lạnh lùng như trước.

Trình tranh hít thở sâu, nhân lúc dũng khí chưa mất hết, hăng hái nói:

“ Gia sư đầu năm sau sẽ truyền vị trí trưởng môn cho đệ tử, từ nay về sau vân du tứ hải không hỏi thế sự, duy nhất trong nôi tâm còn vướng bận chính là…..phải….” vẻ mặt muốn nói lại thôi

Công tôn Hiển kiên nhẫn chờ đợi.

Trình Tranh ngại ngùng không thôi, cắn răng nói:

“ Bốn mươi năm trước, gia sư từng làm một việc không chínhđáng, đến nay vẫn canh cánh trong lòng, cho nên….cho nên, nếu như Công tôn tiên sinh có thể đem một phần ghi chépđó về gia sư cắtđi, gia sư liền có thể lưu lại danh thế ngàn đời”

“ Công tôn tuy là người trong Vân gia trang, nhưng từ trước đến nay không ghi sử, ngươi nên tìm Xuân Hương công tử”. công tôn Hiển bình tĩnhđáp

“ Vân gia trang hai chủ tử, Xuân Hương công tử ghi sử, Công tôn tiên sinh bảo hộ sử, điều này mọi người đều biết. Hôm nay chỉ là xóa cũng không phải ghi, Công tôn tiên sinh… Nhất định có thể hiểu được tên người có tầm quan trọng như nào”. Hắnám chỉ

Xuân Hương công tử xuất thân danh môn chính phái, tất nhiên theo khuôn phép cũ, công bình công chính, mà Công tôn tiên sinh thân phận lại đặc thù, hành sự không cần phải chínhđáng, nhất định sẽ làmột cái hảo giao dịch, không phải thế sao.

Hầm băng lập tức lâm vào một mảnh tĩnh mịch

Lát sau, Công tôn Hiển mới từ từ mở miệng:

“ Tại hạ từng nghe kim miên miên sau khi tiếp xúc cơ thể, có thể khiến người thống khổ, nó dùng thân người làm thứcăn, ngày ngày cắn nuốt?”

“ Đúng vậy, kim miên miên sau khi nhập vào cơ thể người, sẽ coi thân thể vật chủ là thứcăn, ăn từ trong ra ngoài, từ lúcđó đến khi phá hủy thân thể vật chủ chỉ trong ba ngày

Sắc mặt Công tôn Hiển bao trùm sương lạnh, hỏi lại:

“ Kim miên miên tiếp xúc với cơ thể người bằng cách nào?”

“ Kim miên miên nhân lúc còn sống, đặt vào trong rượuấm, sau giờ ngọâm chí, độc tính là lúc mạnh nhất.” Vì danh dự của sư phụ, hắn thành thật trả lời. Công tôn Hiển rốt cuộc muốn dùng nóđi hại ai? Hắn không dám nghĩ cũng không thể nghĩ.

“Không phải nó.”

“Cái gì?”

Công tôn hiển khôi phục thần sắc, nói:

“Lệnh sưđang tổ chức sinh thần, Công tôn gia nên lên lầu chúc mừng, đa tạ Trình huynh đã cho Công tôn thấy diện mạo chân thực của kim miên miên”

“ Công tôn tiên sinh không cần kim miên miên sao?”

“ Công tôn chưa bao giờ nói muốn nó”.

Trình tranh há hốc mồn, gặng hỏi “ Vậy thỉnh cầu của sư gia…….”

“ Trong vân gia trang, phụ tráchchỉnh sửa sử sách cũng không phải công Tôn ta, Công tôn bất lực”

“ Công Tôn tiên sinh chỉ hứng thú vớiđộc vật, kim miên miên đã làđộc vật bậc nhất Trung nguyên, ngài tuyệt sẽ không tìm thấy thứ lợi hại hơn”

Công tôn thoáng hiện lên nét oán hận, ngay lập tức biến mất, quay ngườiđi ra hầm băng.

Bỗng dưng, sau lưng truyền đến một câu của Trình tranh------

“ Công tôn tiên sinh không nghĩ đến việc độc chiếm Vân gia trang, chỉđạo các tiên sinh cùng công tử sao?”

Bước chân Công tôn Hiển dừng lại, chậm rãi xoay người, khuôn mặt tuấn mỹ tựa như mặt nạ da người không chút cảm xúc.

Sắc mặt Trình Tranh trắng bệch, che dấu bất an, sử dụng chiêu cuối cùng mà sư phụ dạy cho hắn:

“ Vân gia trang trọng văn không trọng võ. Xuân hương công tử cùng các thủ hạ sổ tự công tử chuyển ghi chép giang hồ sử, mà Công tôn tiên sinh tuy cũng là một chủ tử, lại bởi vì huyết thống, không thể kế tục Nhàn Vân công tử, nếu như ngài nguyệný, Thiên Cương phái có thểâm thầm giúp ngài diệt trừ Xuân hương công tử, cũng để ngài trở thành công tử duy nhất của Vân gia trang, từ nay về sau Công tôn gia tộc bá chủ Vân gia trang.”

Công tôn Hiển rủ mắt không nói.

Hầm băng như giảm thêm vài độ, Trình Tranh thật sự chịu không nổi loạiáp lực này, hắn nhẹ giọng nói:

“ Công tôn tiên sinh, chờ ngài trở thành Công tử rồi, cho dù ngài ngụy tạo gia thế, xóa bỏ xuất thân mẫu thân, cũng sẽ không có người phát hiện, đời sau giang hồ chỉ biết đến xuất thân danh môn chính phái Công tôn Hiển, sẽ không biết ngài chính tà khó phân, bối cảnh nam kham (*)”

(*): khó lòng chịu đựng nổi

Công tôn Hiển nghe vậy, rốt cuộc cũng nhìn thẳng hắn

Sau đó, xoay người rời đi.

Trình Tranh há hốc mồm. Đây là ý gì? Nói thêm một câu trả lời thì hắn chếtà? Đây không phải là tỏ vẻ….giao dịch thất bại?

Vừa gia nhập giang hồ, liền biết chuyện giang hồ; một lần thành giang hồ, cả đời là giang hồ

Nàng thở sâu, bước từng bước một-------

Vượt qua cửa thành kia chính là thành người giang hồ, lần nữa hít vào…..Chà, nó không khác gì không khí vừa nãy, vẫn là không khí trong lành mà mọi người vẫn hít thở, nhưng một cỗ cảm giác quen thuộc lan tỏa từ đáy lòng đến tận chân tay.

Không được, hít một hơi thật sâu cũng không được quên tự mìnhăn. Nàng bưng một cái giỏ nhiều quả táo , chọn lấy một quả chua chua giọt ngọt, cái miệng liền thưởng thức một miếng nhỏ.

“Đồ mập, mau tránh đường!” có người quát

Nàng nghe vậy, liền thấy khó xử, vội vàng nghiêng người nhường đường cho những ngườiđang vào thànhđi qua.

Nàng cố bình tĩnh, nhìn xuống cơ thể hơi đầy đặn của mình. Kỳ thật, nàng chỉ là có thêm nhiều chút thịt mà thôi, cũng không cần gọi nàng làĐồ mậpà nha….

Nàng hàm oánđánh giá những người này. Quả thực người giang hồ rất dễ nhận biết nha, không phải dắt thương đao trên người thì chính là lưng hùm vai gấu, cơ bắp khoa trương đến mức cho dù có mười tiểu hài tửđu trên mình thì vẫn có thể di chuyển một cách bình thường. Thật là khác hoàn toàn với ai đó mà.

“ Cô nương, ngươi đang cản trở ta bán đồăn a!” Sau lưng có người kháng nghị.

Nàng giật mình, nhanh chóng né sang một bên, tiếp tục dùngđôi mắt cảm thụThành Giang hồ, đồng thời, vẫn không quên, không cho phép mình ngừngăn.

Gã hàng rau đánh giá một thân nữ nhân giang hồ của nàng, ra vẻ thân thiết hỏi thăm:

“ Cô nương lần đầu tiên vào thành?”

“ Đúng vậy, ta là lần đầu tiên tới.”

“ Ngươi cũng là người giang hồ?”

“ Ta…ta chính là người giang hồ.” Nàng thừa nhận, khóe miêng cong lên có chút ngớ ngẩn.

“ Vậy nhấtđịnh là người không có tiếng tăm đi!” Gãhàng rau đánh cược.

“…………..” Có chút xấu hổ, nhưng đúng là như thế thật.

“ Cô nương tới tham gia náo nhiệt sao?”

“ Tham gia náo nhiệt?”

“ Thiên cương phái nhân dịp sinh thần Chưởng môn nhân, liền mở yến hội ba ngày, mời anh hùng hào kiệt khắp nơi, hiệp khách giang hồ không mời mà tớinhiều đến nỗi họ còn phải kê thêm bànở ngoài cổng lớn, chỉ cần là người giang hồđều có thể nhập bàn”. Gã hàng rau thấy nàngăn không ngừng nghỉ, hảo tâm nói: “ Cô nương đếnđó có thểăn chán chê”.

Khuôn mặt thoángđỏ. Nàng gật đầu cười yếuớt: “Đa tạ”. Nàng coi ăn như mạng, tiếp tục ăn, dù sao da mặt cũng có chút dày, cái gì cũng làm như không thấy.

Người giang hồ không hẹn cùngđi về một hướng, nàngđương lúc rảnh rỗi, không bằngđi theo để mở rộng tầm mắt.

Mau chóngđuổi theo những người kia, cơ hội tham gia náo nhiệt này, nàng không thể bỏqua được. Lỡ lần này, khẳngđịnh sẽ không bao giờ cóđược nữa.

Nàng cực lực muốn duy trì hình tượng, nhưng không khắc chế được sự tò mò. Đồng tửđen láy liên tục dò xétThành Giang hồ

Thành Giang hồ không phải tên gọi của triềuđình, nhưng quan viên địa phương mắt nhắm mắt mở cho phép người dân tùyý gọi. Trong thành có khá nhiều thường dân nhưng hơn phân nửa là kinh doanh buôn bán. Các cửa hiệu, sạp hàngđủ loại kiểu dáng, màu sắc thực sựhấp dẫn mắt nhìn.

Đi trên đường lớn, nàng cànghá hốc mồm, lần đầu tiên nàng thấy khung cảnh náo nhiệt đến vậy.

Dòng người như nước, các anh hùng hào kiệt khắp nơi tụ hội. Nhìn từ xa, đã thấy thật áp lực. Nếu không biếtđây là người giang hồ, cơ hồ nàng còn cho rằng nàngđi nhầm nơi.

Cái này……cùng tưởng tượng của nàng không giống nha.

Có người vô tìnhđụng nàng, nhất thời mất trọng tâm, cái giỏ trong ngực bay ra ngoài, quả táo rơi tán loạn bị người qua đườngđạp nát. Sắc mặt nàng trắng bệch, cố chen đám ngườiđi ra, trông thấy một góc trống liền bổ nhào đến, đoạt lấy chén cơm vàăn không ngừng.

Chủ nhân của chén cơm bát bảo, đầu cũng không thèmngẩng, nói:

“ Tại hạ không ngại chia sẻ đồăn, nữ hiệp không cầnăn quá nhanh, dù sao bàn này cũng không có người nào, ngươi có thể từ từăn nha”

Nhịp tim dầnổnđịnh, nàng hướng mắt dò xét thiếu niênáo trắng bên cạnh, đồng thờiâm thầmquétđiểm tâm trước mặt mình, xácđịnh không có ai tranh giành, lúc này mới an tâm, từ từ nuốt xuống.

Thiếu niên này thập phần thanh tú, có thể nói là phi thường vừa mắt… ít nhất là trong mắt nàng. Một lúc sau nàng mới dời được lực chúý về cuốn sách trên bàn , viết lênđó:

“ Sinh thần thứ 60 chưởng môn phái Thiên Cương, anh hùng hào kiệt tề tựu chúc mừng”, nàngđọc thành tiếng.

Tiếpđó, nàng thấy thiếu niên thu bút.

“ Ngươi…” nàng dò xét vị thiếu niên kia, một thân trang phục ngườiđọc sách, bên hông có treo bài tử nhìn khá quen mắt, trên đó khắc chữ “Bát”. Mi tâm nhảy dựng, kinh hỉ nói “Ngươi là Vân gia trang sổ tự công tử - Bát công tử?”

“ Đúng vậy. Xin hỏi nữ hiệp xưng hô ra sao?”

“ Ta, ta họ kép là Công Tôn”, đôi mắt cong cong kích động, khó nén được sự sùng bái “Truyền thuyết Vân gia trang sổ tự công tử xuất quỷ nhập thần, trên giang hồ không có bí mật nào có thể qua mắt. Xin hỏi, làm thế nào mọi người có thể thực hiệnđược vậy?”

Thiếu niên mỉm cười: “Công tôn cô nương cũng không phải người đầu tiên hỏiđiều này, đápán của tại hạ cũng chỉ có một, thứ cho không thể trả lời”

“ Ồ…” cũngđúng, chuyệnđóđâu thể cho người ngoài biết được? Nàng cũng nhiều lần truy vấn người nàođó, cũngđâu có kết quả gì. Nàng rầu rĩăn cơm, nhịn không được lại hiếu kỳ: “Sổ tự công tử chuyên ghi chép sự kiện lớn nhỏ trên giang hồ, Bát công tử xuất hiện, vậy xem như sinh thần chưởng môn phái Thiên cương được coi làđại sự?”

“ Có thể cho là vậy.”

“ Nếu là vậy, vì sao lại chỉ hai câu đã thu bút?” không phải nên tỉ mỉ, chi tiết, ít nhất một ngàn chữ sao?

Thiếu niên khẽ giật mình, cười nói: “Tuy chỉ có hai câu, nhưng hai câu này sẽ được ghi trong cuốn Nhấtđại tông sư, đóđã là vinh dự cao nhất rồi”. Thấy nàng thủy chung không buông đũa xuống, hắn lại nói: “Cô nương cứtừ từăn a, các anh hùng hào kiệt tớiđây đều không vì yến tiệc, đây lại là bàn ngoài, không có ai tranh đoạt”, dứt lời, tay áo bồng bềnh tiêu sái rờiđi.

Nàng có hơi thất vọng, đưa mắt nhìn bóng lưng hắn. Sổ tự công tử, trong nhận thức của nàng, hẳn là coi việc ghi chép sự kiện giang hồ là nhiệm vụ suốt đời của mình, ghi chép một cách tỉ mỉ, chính xác, dáng vẻ này của Bát công tử, tùy tiện hai câu liền chấm dứt, tuyệt không tận tâm với cương vị công tác.

“…..Công tôn Hiển…..”

Chợt có người nhắc đến Vân gia trang Công tôn tiên sinh, tim nàngđập mạnh, giả bộ bình tĩnh bưng lấyđĩabánhmơ chua, coi mình cũng như người giang hồ khác.

“…..Công tôn Hiển, tiểu tử này thật không đơn giản, mới hai mươi màđã khiến cho lão chưởng môn coi là thượng khách, thật làđáng kinh ngạc!” Một vị nói

Nàng nghe vậy, âm thầmgật đầuđồngý, tự cảm thấy tự hào, phi thường kiêu ngạo. Miệngêẩm vị chua củađiểm tâm nhưng trong lòng lại thấy ngọt ngào, cực kỳ hưng phấn, người nàođó quả nhiênđã đuổi đến nơi!

“ Bởi vì là Vân gia trang, Thiên cương pháiđương nhiên phải tiếpđón cẩn thận. Nghe nói Công tôn Hiển toàn thân có độc, không hành sự theo tác phong của danh môn chính phái, nếu không phải có Vân gia trang làm chỗ dựa, sợ là Trung Nguyên hắn cũng không đến được, đành phải trở về vòng tay của mẫu thân ma giáo kia thôi

Người mới nói chuyện là một vị thiếu hiệp trẻ tuổi. Một lời hắn vừa thốt ra, đang chờ người phụ họa, nào ngờ anh hùng hào kiệt xung quang lại trầm mặc, coi như không nghe thấy, đều quay người ra hướng khác thành vòng tròn tiếp tục uống rượu.

Để lại hắn và nàng mặt đối mặt.

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, cuối cùng là cái người mắt nhỏ hơn, trong miệng còn đầy bánh mơ chua mở miệng:

“ Công tôn Hiển toàn thân không có độc, luyện chính làvõ công chính phái, thiếu hiệp ngươi không nên hiểu lầm hắn.”

“ Xin hỏi quý danh nữ hiệp? gia sư nơi nào?

“ Không có sư phụ, cũng không có danh hào.” lời nàng vừa nói ra, chỉ thấy vị thiếu hiệp này nhanh chóng xoay người, coi nàng như người vô hình.

Vô danh đáng thương như vậy sao? Nàngâm thầmủy khuất, chỉ cảm thấy những người giang hồ này so với những người tiếp xúc khi còn nhỏ khác nhau rất lớn

Nàng buồn bực không lên tiếng, đang muốn rời khỏiđám người này, đột nhiên có người trừng mắt nàng, thốt lên:

“ Vân gia trang Cửu công tử?”

Nàng sững sờ, nhìn thấy những giang hào kiệt vừa rồi cònđưa lưng về phía nàng - kể cả thiếu hiệp trẻ tuổi kia, cùng đồng loạt trở lại trước mặt nàng, nhìn chằm chằm.

Nàng lui một bước, làm sáng tỏ:” Ta, ta không phải….”

Một người trong sốđó cao giọng cười to:

“ Cửu công tử, xin đừng giấu giếm, bài tử lộ ra hết rồi a! Vân gia trang quả nhiên lợi hại, sổ tự công tử trướcđây đều là nam tử, chưa từng có cô nương, lúc nàyđây quả thật Vân gia trang đã dùng hết tâm cơ, làm cho Cửu công tử trà trộn vào chúng ta, lợi hại, lợi hại!”

Nàng cúi đầu nhìn Bài tử khắc chữ “Cửu” bên hông. Nàng thực sự chưa tính là sổ tự công tử, đây là người nàođóđưa cho nàng nha….. Mục đích là khiến nàng nhìn vật để nhớ đến ngườiđây mà.

“ Cửu công tử, lúc trước có mạo phạm, thỉnh rộng lượng bỏ qua”, vị thiếu hiệp vừa cùng nàng đối thoại sắc mặt trắng xanh.

“ Không sao” nàng hết sức duy trì tác phong điềmđạm, bất quá, trước nhiều con mắtđang trừng trừng, tiếp tục ăn điểm tâm, thật sự có chút mất mặt.

“ Cửu công tửcó mặt tạiđây, đã ghi lại những gì rồi?” có người hỏi thử

“Ách, một chút, một chút” nàng chột dạ

“ Xin rửa tai lắng nghe.”có hay không đem môn phái cùng danh hào hắn ghi lại trong sách?

“ Cái này…Sinh thần 60 năm chưởng môn phải Thiên cương, anh hùng hào kiệt tề tựu chúc mừng” ta mượn, ta mượn thôi

“Sau đó thì sao?” đoàn người hào hứng bừng bừng

Còn có sau đó? Quả nhiên hai câu không đủ mà. “Ách….Những anh hùng trong thiên hạ ngàn dặm xa xôi đếnThiên cương phái chúc mừng, vì vậyđịa phương khácđang thiếu những anh hùng hành hiệp trượng nghĩa, làm bọnđạo trích thừa cơ phát triển….” nếu là nàng, nàngđại khái sẽ viết như vậy a.

Mọi cặp mắt đềuđang nhìn nàng chằm chằm.

“Ngườiởđâu có Bài tử này?” trong đám người, có người kinh hô, người nàyđúng là thiếu niên Bát công tử. Hắn vẻ mặt kinh ngạc, nhìn Bài tửở thắt lưng nàng “Sổ tự công tử có 9 vị, nhưng thế hệ này chỉ tới ta mà thôi, ngườiởđâu ra? Xuân hương công tử hay công tôn tiên sinh cho?”

“Ta….”

“Công tôn Hiểnở ngay đằng trước, người đi theo ta!” thiếu niên càng nghĩ càng khôngđúng. Bài tử rõ ràng là thật, muốn có nó, không phải từ Xuân Hương công tử thì chính làlấy trên tay công tôn Hiển, điềuđó khó có khả năng, bởi vì Công tôn Hiển từ trước đến nay ít quản việc sổ tự công tử trong trang.

Hắn một tay nắm bả vai nàng, chen vào trong đám người, đám người như nước thủy thủy triều, vừa thấy Bài tử đều tiến đến hỏi thăm.

Cáiđĩa bánh mai chua rơi xuống đất, muốn khom người nhặt nhưng lại bị đẩy lên lên trên, bị người giang hồđạp nát tại lòng bàn chân. Nàng bỗng dưng phát lạnh, nói giọng khàn khàn: “Chờ chút, đừng giẫm! Ta muốnăn….”

Thiếu niên kia nghĩ nàng chỉ tham ăn, không chịu buông tay, một mực kéo nàngđi.

“ Quý phảiđang bề bộn việc, Trình huynh không cầnđưa tiến” Công tôn Hiển theo Trình tranh bước ra canh cửa, lạnh giọng từ biệt.

“Ta đây sẽ không tiễn….Công tôn tiên sinh đêm nay vẫnở tại kháchđiếm Thăng Long chứ?”

“ Ừ.”

“…Nếu Công tôn tiên sinh thay đổi tâmý, tùy tiện có thể sai người người truyền lời, Trình mỗ lập tứcđưa lên Kim miên miên” Trình tranh thấp giọng nói

Công tôn Hiển hé miệngđáp: “Công tôn nhớ kỹ.”

Trình tranh nắm lấy cơ hội cuối cùng, nói:

“ Vẫn mong Công tôn tiên sinh có thể thay đổi chủý, việc này cùng tệ phái tuyệt chỉ có lợi không hại.” Hắn nhìnđám người đến chúc mừng, tự hào nói:” Ngài nhìn, gia sư mấy chục năm danh vọng, cóthế lực Trung nguyên nàokhông nể chút mặt mũi? Hiện tại những người biết rõ những sai lầm 40 năm trước của sư gia đềuđãđi về cõi tiên, chỉ còn lại ghi chép trong Các tại Vân gia trang, nếu như bị truyền ra ngoài, chẳng phải sẽ là sựđả kích lớn, thế cân bằng hiện tại có nguy cơ bị phá vỡ? Ngày sau nếu như xảy ra tranh chấp giữa các môn phái, Thiên cương phái dù muốn duy trì côngđạo, thì lúcấy ai còn tín nhiệm chúng tôi nữa?”

Uy hiếp rõ ràng trong lời nói. Công tôn Hiển theo mắt Trình Tranh, từ trên cao nhìn xuống, đem hết hảy thu vào mắt. Rốt cuộc, hắn nói:

“ Cho dùthế cân bằng giang hồ bị phá vỡ, cũng không dính dáng đến Công Tôn…” con ngươi đenhíp lại, chúýtới sự hỗn loạn nhỏ trong đám đông. Thân ảnh tiểu bạchđi cùng Bát công tử Phó Ngọc, hắn liếc qua là có thể nhận ra.

Một chút trắng bệch, một chút tròn, một chút ngắn… là một cô nương, bị Phó Ngọc kéođi

Lôi lôi kéo kéo, dây buộc tóc rơi ra, mái tóc dài chảy xuốngđen láy mềm như lụa, dướiánh mặt trời, thân hình nàng càng lúc càng thấp.

Mái tócđó, mái tócđó….. Tuấn nhan chợt biến, lập tức nhảy lên. Khinh công hơi tàđạo, không vững chắc nhưng nhanh như chớp, trong nháy mắt, hắnđã xẹt qua đám người nặng nè, chen chúc bên cạnh Phó Ngọc, thi chưởng bức Phó Ngọc buông tay đồng thờiôm eo cô gái bên cạnh, xem xét sắc mặt tròn trịa tái nhợt của nàng.

“ Công tôn tiên sinh, người đây là….” Phó Ngọc cóđiểm phát hỏa, đang muốn mắng người, nhưng màn tiếp theo khiến hắn há hốc mồm.

Công tôn Hiểnđoạt lấy chiếc bánh trong tay người ngoài, không chút thương tiếc cạy miệng của nàng, sau đó tận lực nhét bánh vào.

“ Ăn mau!”

Nàng chậm rãi, nhai kỹ nuột chậm, một ngụm, hai ngụm, ba ngụm… Nàng nuốt vào trong bụng mới từ từ hoàn hồn

“ Người tới nơi này làm gì?” Hắn cắn răng, sắc mặt khó chịu.

“Ta….” Nàng chột dạ. Khóe mắt liếc hắn, hai năm không thấy, hắn tựa hồ thành thục hơn nhiều.

“ Nàng là ai?” Phó Ngọc tiến đến chất vấn :”Nàng có Bài tử Cửu công tử, lại họ Công tôn, là ngươi đưa?”

“Là ta cho.”

Phó Ngọc tâm tính thiếu niên, nhịn không được bụng nghi hoặc, trước mặt mọi người hỏi chuyện nhà mình. Hăn nói:

“ Vì sao người lại cho nàng? Ở Vân gia trang, sổ tự công tử đều là nhiều năm huấn luyện, ta nhập trang sau, chưa bao giờ thấy qua nàng, cho dù nàng là thân nhânngươi…. Không đúng, công tôn gia gầnđây nhất mạnhđơn truyền, Bạch tiểu thư cũng mất tích nhiều năm, ngườiởđâu ra thân nhân, vì sao nàng mang họ kép Công tôn? Lại cùng ngươi thân mật như thế…..” linh quang chợt lóe, hắn thốt lên: “Công tôn Hiển, chẳng lẽ người thành thân rồi?”

Tuấn nhan lạnh lùng của Công tôn Hiển đột nhiên thoáng dị sắc, trực tiếpđem nàng hướng sau lưng nhét nhét nhét.

Giống như muốn đem nàng giấuđi. Đáng tiếc. Dáng người Công tôn Hiển vốn thon dài, làm sao che được một cô nương tròn trịa. Đôi mắt trước nay như hàn băng của Công tôn Hiểnđang tóe lửa giận bắn tới Phó Ngọc, nhưđang cực hận hắn nói ra sự thật.

“ Ta, ta không biết ngươi thành thân….Hai ngày trước ngươi mới nói ngươi còn không nghĩđàm hôn sự, ai biết ngươi cũng sớmđã, đã…..”

Một nam nhân không hề đề cập việc mìnhđã có thê tử, hơn phân nửa là không hài lòng mối hôn sự này, không muốn công bố thiên hạ, mà hắn hiện tại không cẩn thận thay mặt Công tôn Hiển công khai, cái này…. Phó Ngọc nhìn người giang hồ bốn phía.

Xong rồi, hắn nghĩ, trễ nhất ngày mai, trong thành từng người từng người sẽ đều biết rõ Vân gia trang Công tôn tiên sinh đã kết hôn, hơn nữa lại không yêu mến thê tử này.

Bạn đang đọc Nhất minh thiên hạ của Vu Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Congtonvoba
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.