Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 13

Tiểu thuyết gốc · 462 chữ

Quân đã nộp xong bài án của mình, chỉ đợi ngày nhận bằng tốt nghiệp là xong. Anh bắt đầu bận rộn chuẩn bị thu xếp lại mọi thứ, từ sách vở cho tới quần áo, anh nói rằng anh sẽ không ở trong nhà trọ này nữa. Cũng phải, tốt nghiệp rồi thì ai cũng phải kiếm việc làm, ổn định chỗ ở. Nhưng tôi thấy vẫn hơi tiếc nuối và buồn buồn. Những tháng ngày qua thực sự rất tốt đẹp, những kỉ niệm cũ như mới chỉ ngày hôm qua, cảm giác không chân thực chút nào....

" Anh đang chuẩn bị mở một tiệm cà phê." Quân nói, tôi có chút bất ngờ. Anh lại tiếp:" Em cho anh cút ý kiến coi!"

Tôi cúi đầu, tiếp tục công việc nhặt rau của mình và nói.

" Anh định làm theo style Ý. Nhưng vẫn cần phải tham khảo nhiều. Anh đang làm hộ chiếu, phải sang kia một chuyến để lấy thêm tư liệu mới, tiện thể cũng đi du lịch luôn."

Tôi hơi chùng tay, tim đập mạnh bất thường. Tôi hơi hồi hộp khi nghe đến dự định tương lai, nghĩ đến lại thấy không biết phải làm sao cho đúng. Có lẽ đây là tâm trạng của người sắp vào đời....

" No lo sé." Tôi hơi bực mình đáp lại.

( Tôi không biết.)

" Em giận gì ở anh à?" Quân hơi dừng tay đảo nồi, anh liếc nhìn tôi.

" No. De nada." Tôi hơi lúng túng cúi thấp đầu xuống.

( Không. Không có gì.)

Anh khẽ thở dài, chậm rãi nói:" Em có một thói quen là hay nói tiếng Tây Ban Nha mỗi khi lúng túng, xấu hổ hoặc giận dữ, buồn bã."

" Qué?? A không, cái gì? Hồi nào? Em không có!!!" Tôi xấu hổ phản bác lại anh, hình như bản thân có cái tật này thật.......

Quân nhìn xoáy vào mắt tôi như chất vấn, như yêu cầu. Tôi không thích anh nhìn tôi như vậy lắm, nó khiến tôi lạnh cả người và lo lắng dị thường.

Tôi đành cúi đầu lí nhí nói:" Perdón......" ( Xin lỗi.)

" Está bien." Anh cười nhẹ một tiếng, lại tiếp tục vào nồi canh.

( Không sao.)

Tôi khó chịu lườm anh:" Từ khi nào mà anh đã giỏi tiếng Tây Ban Nha vậy? Em nhớ anh học tiếng Pháp kia mà!!" Còn nói chuẩn như vậy!!!

" Ha ha ha, tại em toàn chửi anh bằng tiếng ấy nên anh phải đi học thôi."

" Judía!" Tôi gào lên, thật đáng ghét!!! (>"<)

( Rau má!)

" Qué bonita!" Anh đá lưng tôi một cước làm tôi ngã chổng vó, suýt úp mặt vào giá rau.

( Thật dễ thương!)

Bạn đang đọc Nhật ký- Thường Nam sáng tác bởi Ủliễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ủliễu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.