Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Thường Xem Náo Nhiệt, Trong Nghề Trông Môn Đạo

Phiên bản Dịch · 1379 chữ

Vân phu nhân rời đi, Lục Diệp nhìn trái nhìn phải một hồi, nơi này không có cái bàn, hắn đành lấy ra một cái bồ đoàn từ bên trong túi trữ vật của mình, sau đó khoanh chân ngồi lên nó, cúi đầu đọc thư điển trên tay.

Trên bìa không có chữ, hắn mở ra trang thứ nhất, một hàng chữ to đập vào mắt.

Sưu tầm cơ sở lý luận về linh văn.

Một bên còn có kí tên, Mộ Tiêu Dao.

Xem ra bản 《 sưu tầm cơ sở lý luận về linh văn 》 này được một gia hoả tên là Mộ Tiêu Dao ghi chép lại.

Lục Diệp lật thêm một tờ, ngưng mắt nhìn lại.

"Hỗn độn phân âm dương, âm dương hoá vạn vật, vạn vật trên thế gian đều có âm dương, linh văn chi đạo lấy âm dương làm cơ sở, cấu thành vô tận tổ hợp, diễn sinh vô hạn thần diệu. . ."

Thời gian trôi qua, Lục Diệp bắt đầu đọc từng chữ từng chữ một, rất nhanh đã đắm chìm vào trong đó.

Trên bản sưu tầm cơ sở lý luận về linh văn này không ghi lại bất cứ một loại linh văn đặc biệt thần kỳ nào. Vị Mộ Tiêu Dao kia dùng một loại phương thức nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, đào xới linh văn cơ sở lên để giảng dạy. Loại phương thức này cực kỳ thích hợp với những sơ học giả (người mới bắt đầu học) như Lục Diệp.

Nếu là sơ học giả bình thường, chưa chắc đã có thể lĩnh ngộ được một chút tinh túy trong đó nhưng Lục Diệp lại khác. Tuy hắn cũng là sơ học giả, nhưng tốt xấu gì cũng nắm giữ được một vài linh văn, coi như một loại trợ giúp khiến bản thân có thể nắm giữ các loại thông tin liên quan đến linh văn được dễ dàng hơn, kết quả là hắn có thể hiểu biết càng thêm thấu triệt về những nội dung được trình bày trong quyển sách ấy.

Trong khi không chú ý, Lục Diệp đã đọc đến một tờ cuối cùng. Hắn vẫn ngồi ở tại chỗ, một tay cầm sách, một tay chống cằm, rơi vào bên trong trầm tư.

"Xem xong rồi ư?" Bỗng nhiên giọng nói của Vân phu nhân vang lên bên tai.

Lục Diệp cả kinh, đang muốn đứng dậy, Vân phu nhân lại đưa tay đè xuống, ý bảo hắn cứ yên tâm ngồi đi, sau đó bà chợt ngồi xuống trước mặt Lục Diệp.

"Có cảm tưởng gì?" Vân phu nhân hỏi.

"Linh văn chi đạo thật bác đại tinh thâm, vượt qua những gì đệ tử đã tưởng tượng." Đây là lời nói thật, trước khi Lục Diệp được đọc quyển sách này, hắn đã biết linh văn vô cùng phức tạp thâm ảo, lại không nghĩ tới nó sẽ phức tạp thâm ảo tới loại trình độ này.

Vân phu nhân mỉm cười: "Cho nên linh văn sư mới thưa thớt như vậy, muốn tiếp tục đi đến cao thâm trên con đường này, cũng không phải chỉ dựa vào nghị lực và quyết tâm là có thể, còn cần thiên phú, thậm chí là thiên phú rất cao! Cũng may ngươi đã nhận được truyền thừa linh văn sư, phương diện thiên phú không thành vấn đề."

"Đệ tử sẽ cố gắng gấp bội." Lục Diệp nói xong lại thỉnh giáo: “Dựa theo những nội dung trong sách, hai đại yếu tố nhằm cấu tạo nên linh văn là hai loại Âm Dương cơ nguyên, tất cả linh văn đều có thể hóa giải thành số lượng Âm Dương nhị nguyên khác biệt, chẳng lẽ không có ngoại lệ?"

Vân phu nhân lắc đầu: "Không có ngoại lệ, ít nhất là ta còn chưa trông thấy ngoại lệ."

Lục Diệp không khỏi sinh lòng kính nể: "Người có thể phát hiện Âm Dương nhị nguyên này rất giỏi."

Dựa theo những nội dung được ghi lại bên trong cuốn Sưu tầm cơ sở lý luận về linh văn kia, hỗn độn sinh âm dương, âm dương hoá vạn vật, cho nên con người hoặc sự vậy trên đời này đều được chia thành thuần âm dương, mà linh văn lại do âm dương hội tụ lại mà thành.

Có hai loại nền tảng nhằm xây dựng nên linh văn, một loại là Âm nguyên, một loại là Dương nguyên, trong đó Âm nguyên là một loại đồ án rất đơn giản, thoạt nhìn như giống như là ký tự bị nén lại, mà Dương nguyên, tuy cũng là loại đồ án này nhưng nó ngược lại với Âm nguyên.

Thông qua các loại phương thức khác biệt sắp xếp tổ hợp Âm Dương nhị nguyên, đã hình thành nên từng đạo linh văn có tính chất khác biệt, nếu trong đó sinh ra bất cứ sai lầm nào, linh văn đều không thể thành hình, càng đừng nói tới chuyện phát huy tác dụng.

Dựa theo những gì Lục Diệp hiểu được, quá trình dùng Âm Dương nhị nguyên xây dựng nên linh văn, thật giống như đang dùng hai loại hình xếp gỗ khác biệt, chồn chất, kết nối với nhau nhằm xây dựng nên từng gian phòng ở với tạo hình khác biệt.

Và phải làm như thế nào mới có thể vững vàng xây dựng nên phòng ở, sau đó phát huy ra tác dụng của nó. Đó chính là điều mà linh văn sư cần làm.

Đây cũng không phải chuyện đơn giản, phải biết rằng mỗi một đạo linh văn ít nhất cũng bao hàm tới mấy trăm cơ nguyên, khó có thể tưởng tượng nổi mấy trăm cơ nguyên này có thể hình thành nên bao nhiêu loại sắp xếp tổ hợp.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lục Diệp lại nói linh văn chi đạo bác đại tinh thâm.

Lúc này, hắn lại đi hồi tưởng về từng đạo linh văn mà bản thân đã xây dựng nên kia, lại phát hiện quả nhiên mỗi một đạo linh văn ấy đều được sắp xếp tổ hợp hình thành từ Âm Dương nhị nguyên.

Trước kia hắn không có chú ý tới điểm này, chỉ cảm thấy cấu tạo bên trong linh văn ấy chợt liếc mắt một cái nhìn qua là có thể hiểu rõ, dường như không chênh lệch nhau là mấy.

Nhưng tới hiện tại hắn mới biết, đúng là cấu tạo bên trong từng đạo linh văn kia khác xa nhau một trời một vực.

Đây gọi là người thường xem náo nhiệt, trong nghề trông môn đạo (cách thức, nguyên lý).

Người không hiểu linh văn đương nhiên không thể nhìn ra những phần cấu tạo khác nhau bên trong mấy loại linh văn bất đồng đó.

"Người phát hiện ra Âm Dương nhị nguyên thật là giỏi, nhưng những linh văn sư sáng tạo ra các loại linh văn bất đồng này lại càng thêm giỏi. Có lẽ mỗi một đạo linh văn có tác dụng thực tế, đều là thành quả mà một thế hệ người hoặc là mấy thế hệ người đều siêng năng theo đuổi. Phỏng chừng trước khi sáng tạo ra những loại linh văn này, có lẽ bọn họ đã thất bại tới cả trăm vạn lần, hơn một ngàn vạn lần, thậm chí càng nhiều hơn."

Lục Diệp đồng ý gật gật đầu.

Và con số này cũng không khoa trương.

"Nhưng cũng vì có nhóm linh văn sư tiền bối trả giá, nên hiện giờ đám hậu nhân chúng ta mới có được nhiều linh văn có thể sử dụng như vậy." Vân phu nhân nhìn Lục Diệp: "Linh văn sư xuất sắc chân chính, là có thể sửa cũ thành mới, mà không phải gặm trên vốn ban đầu do nhóm tiền bối để lại. Nếu tất cả mọi người đều như thế, thì sớm muộn gì linh văn chi đạo cũng sẽ xuống dốc. Ta hi vọng một ngày kia ngươi có thể tự mình cống hiến cho linh văn chi đạo."

"Đệ tử nhất định sẽ cố gắng."

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 193

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.