Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quả Nhiên Linh Văn Sư Vô Cùng Đáng Sợ!

Phiên bản Dịch · 1314 chữ

Trọng Áp, đạo linh văn này sẽ sinh ra một tầng trường trọng lực vô hình, khiến cho hết thảy những thứ nằm bên trong trường trọng lực ấy đều trở nên nặng nề. Lục Diệp cũng nếm thử một chút. Ở bên trong phạm vi ảnh hưởng của Trọng Áp, hắn có cảm giác tựa như trên lưng mình vừa đeo vật nặng mấy trăm cân.

Tuy lấy tu vi của hắn, vật nặng mấy trăm cân cũng không tính là gì, nhưng nếu đang giao chiến cùng địch nhân, bỗng nhiên có một loại gánh nặng như vậy gia trì ở trên người đối phương, chắc chắn sẽ quấy nhiễu tiết tấu chiến đấu của người nọ, chờ đến khi địch nhân điều chỉnh được, Trọng Áp lại biến mất không thấy, sẽ tạo thành lần quấy nhiễu thứ hai.

Nhật Chiếu, Cố Bản, Phong Hành, Trọng Áp, cộng thêm cả Phong Duệ, Ngự Thủ, Tụ Linh và Huyết Nhiễm, trước mắt Lục Diệp đã nắm giữ tám đạo linh văn trực tiếp sử dụng được.

Vẫn như lúc trước, linh văn mới nắm giữ sẽ không trực tiếp tăng lên thực lực của và cảnh giới tu vi của hắn, nhưng nếu có thể vận dụng chúng ở thời cơ thích hợp, như vậy sức chiến đấu của hắn sẽ nhận được tăng lên thật lớn.

Lục Diệp dần dần cảm nhận được sự khủng bố của linh văn sư, bởi vì không giống những lưu phái khác, linh văn sư có thể thúc giục từng đạo linh văn trong chiến đấu. Tình huống này khiến phong cách chiến đấu của linh văn sư trở nên cực độ quỷ quyệt đa biến, một khi không theo kịp tiết tấu chiến đấu của linh văn sư, địch nhân chắc chắn sẽ rơi vào tử vong từ từ, tử vong mãn tính.

Trước mắt hắn mới nắm giữ tám đạo linh văn, vậy mà trong đầu đã có thể mô phỏng nên các loại phương thức chiến đấu với tổ hợp linh văn rồi, nếu là mười tám đạo, hai mươi tám đạo thậm chí là tám mươi đạo thì sao?

Quả nhiên linh văn sư vô cùng đáng sợ!

Lại nói, tất cả linh văn trong tay hắn đều đến từ chính Thiên Phú thụ, là Thiên Phú thụ giao cho hắn vốn liếng tùy tâm sở dục xây dựng linh văn. Và tình huống này cũng tồn tại một vấn đề không nhỏ.

Chỉ là… tám đạo linh văn mà bản thân hắn đang nắm giữ, thậm chí là những linh văn kết nối kia, hắn chỉ biết nó là như vậy nhưng lại không biết vì sao nó lại là như vậy. Hắn có thể thúc giục, cũng biết sau khi thúc giục nó sẽ mang tới loại hiệu quả gì, nhưng những chuyện khác thì dốt đặc cán mai.

Nên đi bái phỏng Vân phu nhân một chút.

Lần trước khi Lục Diệp tới nơi ở của Vân phu nhân, Vân phu nhân còn dặn dò lúc nào hắn rảnh nên thường xuyên qua chỗ bà, hẳn là bà xem trọng tiềm chất có thể trở thành linh văn sư của Lục Diệp, chẳng qua thời gian sau này, hắn muốn tham gia Linh Khê trấn thủ chiến, đang gấp rút tăng lên tu vi, nên vẫn một mực không rảnh để đi qua.

Sau khi hắn trở về lại châu đầu vào chỉnh đốn trụ sở, càng không có thời gian.

Lúc ấy, Lục Diệp cũng không biết rốt cuộc Vân phu nhân kia có thân phận gì, chỉ cảm thấy mối quan hệ giữa bà và chưởng giáo có chút mờ ám.

Việc đã xong, hắn qua hỏi thăm Thủy Uyên sư tỷ, mới biết được một đoạn cảm tình có chút phức tạp gút mắt của hai người bọn họ. Nói ngắn lại, chưởng giáo có điều xấu hổ với Vân phu nhân, mà Vân phu nhân cũng vì chuyện này mà không muốn gặp mặt chưởng giáo, chẳng qua tình cảm thời còn trẻ của hai người ấy quá mức sâu nặng, không có khả năng nhất đao lưỡng đoạn (cắt đứt quan hệ), chấm dứt hết mọi chuyện đơn giản như vậy.

Cho nên Vân phu nhân mới có thể tới sống nhờ trên một tòa linh phong của bản tông Bích Huyết tông, ngày thường không lui tới cùng chưởng giáo, chỉ cô độc sống một mình. Thủy Uyên cũng thường xuyên qua nơi Vân phu nhân ở trò chuyện cùng bà.

Đơn giản mà nói, tình huống của hai người này thuộc về giai đoạn ở riêng, trong cảm tình đã có một tia tan vỡ nhưng lại luyến tiếc buông tay, chẳng qua đoạn thời gian ở riêng này có chút dài, phải dùng năm làm đơn vị. Theo Thủy Uyên nói, bọn họ đã duy trì loại trạng thái này được vài chục năm rồi.

Thủy Uyên cũng tỏ vẻ nàng cực kỳ tôn sùng Vân phu nhân, bởi vì Vân phu nhân là một vị linh văn sư rất giỏi, nếu xếp hạng tất cả những linh văn sư mạnh mẽ thuộc Cửu Châu kia, hẳn là Vân phu nhân có thể nằm trong hai mươi vị trí đầu, mà đó còn là tình huống của vài chục năm về trước.

Trong vài chục năm vừa qua, Vân phu nhân đều ẩn cư, cực ít đi ra bên ngoài, ngoại trừ thế hệ trước có quen biết cùng Vân phu nhân, gần như cả Cửu Châu đều quên đi một nữ tử từng kinh tài tuyệt diễm như vậy.

Hiện giờ Lục Diệp muốn học tập linh văn chi đạo, không thể nghi ngờ rằng đi bái phỏng Vân phu nhân là lựa chọn chính xác nhất.

Hắn rời khỏi Luyện Công phòng, thông qua Thiên Cơ điện quay về bản tông, tìm được Thủy Uyên sư tỷ đang nghiên cứu thực đơn mới.

"Đệ muốn đi bái phỏng Vân phu nhân?"

"Đúng vậy, ta muốn học Vân phu nhân một vài thứ trên phương diện linh văn."

"Làm như vậy cũng đúng, đệ có có linh văn sư truyền thừa, Vân phu nhân lại là chuyên gia trên linh văn chi đạo, để người chỉ điểm cho đệ là tốt nhất. Vậy đệ tới tìm ta làm gì? Muốn ta đưa đệ qua đó sao?"

"Thật ra thì không cần, khoảng cách không xa, tự ta đi là được, nhưng đăng môn bái phỏng, kiểu gì cũng không thể tay không đi qua. Ta đang nghĩ có phải nên mang theo một thứ gì đó hay không. . ."

Thủy Uyên hé miệng cười khẽ: "Nếu đệ muốn mang thứ gì đó qua, tốt nhất là tới Nguyệt hồ bên kia bắt mấy con Huyết Hồng Tỗn đi. Vân phu nhân rất thích ăn chúng nó, chỉ là người ngại không tiện tự mình tới bắt thôi. Mỗi lần ta đều đi bắt chúng cho người. Còn nữa, tuyệt đối không được nhắc đến chưởng giáo ở trước mặt Vân phu nhân, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."

Vào lúc Bích Huyết tông còn ở thời kỳ đỉnh cao, nơi này có tới mấy chục tòa linh phong, chiếm cứ diện tích cực lớn, nhưng vài chục năm gần đây nhân tài tàn lụi, ngay cả hộ tông đại trận cũng dần dần rút lui, cho nên tuy mấy chục tòa linh phong kia vẫn được coi là tài sản của Bích Huyết tông nhưng trên thực tế Bích Huyết tông đã không quản lý chúng nó từ lâu rồi. Trên từng tòa linh phong đó đều còn kiến trúc ngày xưa lưu lại, có thể thấy được sự huy hoàng ngày xưa của tông môn thông qua từng dãy kiến trúc hoang tàn đổ nát ấy.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 196

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.