Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Văn Liên Kết!!!

Phiên bản Dịch · 1392 chữ

Lục Diệp vào Luyện Công phòng chuyên chúc của mình, lập tức khoanh chân ngồi xuống, lấy ra từng phần Địa Tâm Hỏa, tùy ý để Thiên Phú thụ cắn nuốt sạch sẽ chúng nó.

Theo Địa Tâm Hỏa biến mất, từng mảnh lá cây trên Thiên Phú thụ bắt đầu bốc cháy lên, bình quân mỗi một phần Địa Tâm Hỏa có thể thiêu đốt một mảnh lá cây.

Đợi cho đến khi tất cả Địa Tâm Hỏa đều biến mất, trên Thiên Phú thụ đã nhiều hơn mười bốn mảnh lá cây bị thiêu đốt. Từ trước tới giờ chưa một lần nào, Lục Diệp làm một lần hành động mà châm được nhiều lá cây tới vậy. Trên thực tế, từ lúc bắt đầu kích hoạt Thiên Phú thụ đến giờ, hắn mới đạt được tổng cộng bốn đạo linh văn mà thôi.

Lục Diệp nhìn từng lá cây thiêu đốt kia, tâm trạng nóng như lửa, những thứ chịu tải trên mấy mảnh lá cây kia, đều là bảo bối cực kỳ quý trọng.

Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt kiên quyết nhìn về phía mảnh lá cây thứ năm.

Thật bất ngờ vì lần này lại không xuất hiện cảm giác quá khó chịu.

Rất nhanh sau đó, Lục Diệp đã mở to mắt, vẻ mặt đầy kỳ quái.

Tình huống không quá giống những gì hắn nghĩ, tuy trên mảnh lá cây thứ năm này cũng chịu tải một đạo linh văn, nhưng linh văn này lại khác bốn loại mà hắn đang nắm giữ, kể cả Phong Duệ, Ngự Thủ, hay là Tụ Linh, Huyết Nhiễm, đều chú trọng về một mặt nào đó, hoặc tiến công, hoặc phòng thủ, hoặc phụ trợ.

Nhưng đạo linh văn thứ năm lại là một loại linh văn cực kỳ đặc biệt. Nó không thể có tác dụng một mình, nói cách khác, kể cả khi Lục Diệp xây dựng nên nó, cũng không phát huy ra bất cứ tác dụng gì.

Nó là một loại linh văn có tính chất liên kết.

Nói đơn giản hơn một chút, nó có thể liên kết những loại linh văn khác biệt vào cùng một chỗ, tiện đó lại khiến cho những linh văn khác biệt kia đồng thời phát huy ra tác dụng.

Nếu nói nó là một loại linh văn, còn không bằng nói nó là một loại kỹ xảo.

Lục Diệp từng trông thấy loại kỹ xảo này rồi.

Trong Bàn Sơn đao có chín đạo linh văn, bảy đạo trong đó chỉ dùng để gia cố thân đao, hai đạo khác dùng để tăng lên sát thương cho Bàn Sơn đao. Giữa chín đạo linh văn này lại được dùng một loại kỹ xảo đặc thù để liên kết chúng nó lại với nhau, do đó tất cả linh văn đều hóa thành một chỉnh thể, đều có thể phát huy ra tác dụng của bản thân.

Trước kia hắn còn cảm thấy rất hứng thú với loại thủ pháp xảo diệu này nhưng vẫn một mực không có thời gian đi nghiên cứu, hơn nữa lấy tạo nghệ trên linh văn chi đạo của hắn, chỉ sợ dù có tử tế nghiên cứu cũng không nghiên cứu ra cái gì.

Mãi cho đến lúc này hắn mới biết, ngoại trừ những linh văn có thể phát huy ra đủ loại tác dụng kia, còn có một loại linh văn có thể liên kết những thứ bất đồng vào với nhau.

Lục Diệp thoáng khôi phục một lát, lại bắt đầu kiểm tra mảnh lá cây thứ sáu, không ngờ nó cũng là một loại linh văn kết nối, nhưng chịu tải khác biệt rất lớn so với mảnh lá cây thứ năm. Như vậy xem ra, những loại linh văn bất đồng cũng cần thủ pháp kết nối không giống nhau, cần dùng đến kỹ xảo khác biệt.

Mãi cho đến mảnh lá cây thứ bảy, Lục Diệp mới đạt được một đạo linh văn có thể phát huy tác dụng một mình.

Hắn lần lượt kiểm tra đi xuống, khi mệt mỏi lại khôi phục tu hành, dù sao tu hành ở trong này, hắn cũng không cần cố ý đi làm cái gì, dưới tác dụng của phễu nhỏ Tụ Linh, thiên địa linh khí vẫn không ngừng dung nhập vào trong cơ thể hắn, linh đan nuốt vào cũng được Thao Thiết Xan nghiền nát biến thành linh lực.

Có thể nói, chỉ cần hắn ngồi ở chỗ này, hoán đổi công pháp thành Thao Thiết Xan, sau đó xây dựng Tụ Linh linh văn trong linh khiếu của bản thân, thực lực có thể không ngừng tăng lên.

Đương nhiên, thời điểm cần đánh sâu vào vách ngăn linh khiếu vẫn cần hắn chủ động làm.

Lục Diệp kiểm tra đứt quãng như vậy, qua chừng hai ngày, hắn đã kiểm tra xong tất cả những mảnh lá cây bị thiêu đốt, tổng cộng có bốn loại linh văn mới, tất cả những thứ khác đều là linh văn loại kết nối.

Nhật Chiếu, đạo linh văn này là thứ kỳ quái nhất, sau khi xây dựng nên, nó có thể bộc phát ra hào quang mãnh liệt. . .

Lục Diệp đã thử một chút, và suýt chút nữa đã làm bản thân chói mắt đến mù.

Tác dụng của linh văn này khiến cho hắn nhớ tới La Kích xuất thân từ Vô Nhai đảo kia, gia hoả này từng thi triển ra một loại thuật pháp tên là Bạch Chước. Thuật pháp kia không có uy năng gì, chỉ bộc phát ra một luồng ánh sáng cực mạnh.

Ở lần đầu Lục Diệp giao thủ cùng gã, đã ăn phải thiệt thòi.

Tác dụng của Nhật Chiếu cũng tương tự như thuật pháp Bạch Chước kia, nhưng bộc phát ra hào quang càng mạnh hơn.

Nếu bảo linh văn này hữu dụng, kỳ thực lại chẳng dùng được mấy lần, nếu nói nó vô dụng, kỳ thật vẫn có chỗ dùng được, có điều phải xem nên sử dụng như thế nào.

Cố Bản, có hiệu quả gia cố, Lục Diệp so sánh nó với linh văn bên trong Bàn Sơn đao một chút, lại phát hiện linh văn gia cố thân đao kia có bảy tám phần tương tự Cố Bản, hẳn là hai bên có cùng nguồn gốc. Tính chất của loại linh văn này có chút giống Ngự Thủ, nhưng tác dụng phát huy ra lại khác nhau.

Ngự Thủ linh văn có thể xây dựng nên một tấm chắn phòng hộ, ngăn cản thương tổn từ bên ngoài, trong khi Cố Bản có thể gia trì lên vật phẩm khiến nó trở nên càng thêm chắc chắn.

Lục Diệp đã thử một chút trên người mình, kết quả vị trí máu thịt được gia trì lập tức mấp máy, trở nên càng thêm dày đặc, nhưng di chứng để lại cũng rất rõ ràng. Sau khi loại linh văn này tiêu tán, đám máu thịt sinh ra biến hóa đều có cảm giác đau nhức.

Lục Diệp cho rằng, thứ này vốn không phải gia trì ở trên thân thể, mà nên gia trì ở trên linh khí.

Phong Hành, gia trì bản thân, khiến cho cả người trở nên nhẹ nhàng hơn, chạy nhanh hơn.

Lục Diệp biết có một loại linh phù tên là Phong Hành linh phù. Lúc trước khi lần đầu tiên hắn bị Đổng Thúc Dạ đuổi giết, đã từng vận dụng hai tấm Phong Hành linh phù này. Coi như đã từng hưởng qua ngon ngọt cho nên sau đó, trong túi trữ vật của hắn luôn được chuẩn bị sẵn vài tấm Phong Hành linh phù.

Để lúc hắn đối mặt với địch nhân mạnh mẽ nào đó, nhắm bản thân đánh không lại, vậy chỉ có thể chạy. Và những lúc như thế, có Phong Hành linh phù tuyệt đối sẽ giúp hắn chạy nhanh hơn.

Nhưng nói gì thì nói linh phù cũng là ngoại vật, trước mắt hắn đã có Phong Hành linh văn, những linh phù kia hoàn toàn có thể xử lý bỏ. Có thể nói đây là loại linh văn có giá trị nhất mà Lục Diệp đạt được trong lần này.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 206

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.