Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm Vụ Của Ta Rất Gian Khổ…

Phiên bản Dịch · 1337 chữ

Lục Diệp lại đứng bên cạnh chờ đợi. Thời gian trôi qua, cảm giác đau nhói trên đầu đang dần biến mất, nhưng vẫn còn chút dư vị, khiến cho người ta không quá dễ chịu.

Trọn vẹn một canh giờ, Thủy Uyên mới thở nhẹ một hơi, mở to mắt, sắc mặt cũng hơi có chút trắng bệch, đưa Tức Quả Hạch cho Lục Diệp, có chút mỏi mệt nói: "Đây là đồ tốt. Nếu có thể triệt để lợi dụng nó, đệ có thể nhanh chóng tăng lên kỹ xảo chiến đấu, nhưng nó lại tiêu hao tâm thần quá lớn, phải chú ý một chút, đừng làm bản thân bị thương."

"Ừm." Lục Diệp cất kỹ Tức Quả Hạch, dù chuyện hắn gặp phải hồi nãy không mấy tốt đẹp, thậm chí có thể nói là năm mươi công huân đã trôi theo dòng nước, nhưng hắn cũng ý thức được Tức Quả Hạch này của mình là đồ tốt.

Đúng như nhị sư tỷ nói, nếu lợi dụng được thứ này, hắn có thể cấp tốc tăng lên kỹ xảo chiến đấu của mình, mà trước mắt đây chính là thứ hắn đang cực kỳ khuyết thiếu.

Quan trọng hơn, thứ này không phải vật cần nhận chủ, bất kỳ ai cầm cũng có thể dùng được. Kể từ đó, chỉ cần có đầy đủ công huân, người nào cũng có thể dựa vào nó để ma luyện tự thân. Đây mới là giá trị chân chính của nó.

"Đúng rồi sư tỷ, lần trước tỷ có nhắc tới chuyện tông môn thu người và tán tu phụ thuộc, hình như tán tu ở phường thị bên kia đã nghe được một chút tin tức thì phải, bọn họ đang muốn hỏi thăm."

Thủy Uyên nói: "Bây giờ đệ chính là trấn thủ sứ của trụ sở, những chuyện này tự đệ đi quyết định là được, không cần xin chỉ thị của ta”

"Sư tỷ không sợ ta giày vò làm tông môn suy sụp sao?”

Thủy Uyên cười nói: “Vốn dĩ tông môn cũng sắp bị xoá tên rồi, có đệ, chúng ta mới miễn cưỡng giữ lại được phầm cấp cửu phẩm, cho nên đệ muốn giày vò kiểu gì thì giày vò kiểu đó đi."

"Đã biết." Lục Diệp gật gật đầu.

Có câu này của nhị sư tỷ, coi như hắn chẳng có bất cứ gánh nặng nào rồi.

Lục Diệp từ biệt Thủy Uyên, mượn Thiên Cơ Trụ tiến vào trụ sở tông môn, truyền mấy tin tức ra ngoài. Rất nhanh, đám người Hoa Từ đã tụ tập tới, đứng thẳng ở trước mặt hắn.

Lục Diệp nhìn mấy gương mặt gần đó rồi mở miệng nói: "Tạm thời trong tông chỉ có mấy người chúng ta. Đưa mắt nhìn khắp Cửu Châu, chỉ sợ Bích Huyết tông chúng ta là neo người nhất, không còn một tông môn nào ít hơn chúng ta nữa. Nhưng tông môn muốn phát triển, đầu tiên phải bảo đảm số lượng đệ tử, chỉ có nhiều người, tông môn mới có tương lai. Cho nên ta quyết định, tuyển thêm một chút đệ tử cho tông môn chúng ta. Ai đồng ý, ai phản đối?”

Y Y nể mặt vô cùng, lập tức giơ lên một bàn tay: "Ta tán thành!"

Hổ Phách đang ngồi xổm bên cạnh hắn cũng a ô một tiếng, coi như đáp lại.

Lục Diệp ném ánh mắt tán dương về phía nàng.

Nguyễn Linh Ngọc vốn là người bạn thân nhất của Y Y, đương nhiên đã giơ cao hai tay đồng ý, Khổng Ngưu chất phác kia cũng dựng thẳng một bàn tay lên.

Từng đôi mắt nhìn về phía Hoa Từ, Hoa Từ bất đắc dĩ nói: "Ngươi là trấn thủ sứ, những chuyện này, ngươi cứ tự quyết định là được rồi, gọi chúng ta qua làm gì?"

"Vậy không được, tuy ta là trấn thủ sứ nhưng tông môn lại thuộc về mọi người, ta không thể độc đoán được, thêm nữa. . . xin mời Hoa Từ đạo hữu xem lại thái độ của ngươi."

Hoa Từ lộ vẻ mặt mơ hồ: "Ta làm sao?"

Lục Diệp nghiêm túc nhìn nàng: "Ta đúng là trấn thủ sứ. Nhưng ngươi đừng quên, ngươi chính là phó sứ, trên mu bàn tay ngươi đang in ấn ký của Bích Huyết tông. Có ấn ký này, ngươi đương nhiên phải vinh nhục cùng hưởng với tông môn, cũng phải nghĩ cách xuất lực vì sự phát triển của tông môn, và chia sẽ trách nhiệm, tháo gỡ khó khăn cho bản trấn thủ sứ.”

Hoa Từ chăm chú suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu nói: "Ngươi nói có đạo lý, là ta ở Anh sơn buông thả đã quen, vẫn chưa thích ứng với thân phận mới của mình."

"Có thái độ này là tốt!" Lục Diệp cho nàng một ánh mắt khẳng định: "Xem ra tất cả mọi người đều không có ý kiến. Nếu như thế, hiện giờ chuyện tông môn tuyển người mới chính thức bắt đầu! Hoa Từ phó sứ, mời ngươi mau chóng xuất ra một phần điều lệ và phương án tuyển đệ tử. Ở phường thị bên kia, có rất nhiều tán tu muốn gia nhập bản tông, nhưng Bích Huyết tông lại không phải chốn tùy tiện để bất cứ ai cũng có thể gia nhập vào, cần có một ít yêu cầu. Về phần cần yêu cầu gì, mọi người có thể thương lượng một chút. Còn vấn đề gì không?"

Vẻ mặt Hoa Từ đầy nghi ngờ nhìn hắn: "Có."

"Nói!"

"Ta phụ trách tuyển đệ tử mới. Thì ngươi làm cái gì?"

Lục Diệp nói: "Là trấn thủ sứ của trụ sở bản tông, cũng là bảng hiệu đối ngoại của bản tông, nhiệm vụ của ta rất gian khổ, cần mau chóng tăng lên tu vi, bằng không trấn thủ sứ tông khác đều là thất tầng cảnh, chỉ mỗi chúng ta là lục tầng, nói ra cũng không dễ nghe."

Một đám người lập tức nheo mắt nhìn hắn.

Lục Diệp làm như không thấy, lại quát khẽ: "Nếu tất cả mọi người đều không có vấn đề, vậy giải tán đi. Chúng ta cần hành động mau lẹ một chút, hiệu suất nhanh chóng một chút, thời gian không đợi người!"

Đám người Hoa Từ tập hợp một chỗ thương nghị về việc tuyển đệ tử mới, còn Lục Diệp chạy đến Luyện Công phòng bên kia, thật ra cũng không phải hắn đi tu hành, mà đi bố trí Tụ Linh linh văn cho từng gian Luyện Công phòng.

Trước mắt, đám người Hoa Từ đã có Luyện Công phòng của mình. Trong phòng kia, ngoại trừ tác dụng do bản thân Tụ Linh Trận phát huy ra, còn có Tụ Linh linh văn do Lục Diệp tạo dựng trên ba mặt vách tường, hai bút cùng vẽ như vậy, hiệu suất tu hành sẽ trở nên rất cao.

Hiện giờ trong tông chỉ có mấy người, mấy gian Luyện Công phòng chuyên chúc này còn đủ xài nhưng sau khi tông môn thu thêm người, lại có thật nhiều tán tu đi tới nương tựa, khẳng định là không đủ dùng.

Lại nói, đám đệ tử mà tông môn chuẩn bị thu vào đều là tán tu, thiên phú của đám gia hỏa này đều chẳng ra sao, hiệu suất tu hành cũng không cao, muốn bọn họ nhanh chóng trưởng thành, Tụ Linh linh văn chính là lựa chọn duy nhất, không có thứ hai.

Một tông môn muốn cường đại, không phải một hay vài người có thể kéo lên được, chỉ có thực lực tổng hợp tăng lên mới được

Bích Huyết tông muốn phát triển, nhất định phải chú trọng tới những kiến trúc tu hành cơ sở này, mà đây là vấn đề Lục Diệp có thể giải quyết được.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 226

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.