Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi Đùa Giỡn Lưu Manh!!!

Phiên bản Dịch · 1298 chữ

Bỗng nhiên Y Y có chút hoảng: "Nào có, ngươi nói bậy!" Nàng nói xong, lại không tự tin vỗ vỗ gương mặt, trong mắt đầy vẻ nghi thần nghi quỷ.

"Ừm, quả thật đã béo hơn, đều lớn hơn một chút rồi." Lục Diệp nghiêm túc gật đầu: "Thân thể ngươi đã thành cái dạng này còn có thể cao thêm ư?"

Y Y đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó đỏ mặt: "Ngươi nhìn chỗ nào đó?"

"Chẳng lẽ là liên quan đến Hổ Phách?" Lục Diệp sờ lên cằm, rơi vào trầm tư.

Lần này khi hắn trở về, khí tức của Hổ Phách lại mạnh hơn rất nhiều. Khi nó tới gặp hắn, muốn lân giáp kia, đương nhiên là Lục Diệp không từ chối, hắn lập tức lấy ra lân giáp để Hổ Phách hít một hơi huyết khí. Không có gì bất ngờ xảy ra, nó lập tức cứng ngắc nằm trên mặt đất, dáng vẻ ngất ngây như uống rượu.

"Ta. . . Ta đi nói với Hoa Từ tỷ, ngươi đùa giỡn lưu manh!" Y Y giậm chân một cái rồi chạy ra ngoài.

Lục Diệp đã tỉnh táo thoải mái đi ra khỏi phòng, lại trực tiếp đụng phải Nguyễn Linh Ngọc. Tiểu nha đầu Linh Ngọc trừng hắn một cái, còn cố ý đi tới trước mặt hắn, hai tay chống nạnh dậm chân, nặng nề hừ một tiếng, dùng loại hành động này để bày tỏ sự bất mãn vì Lục Diệp đã bắt nạt tiểu tỷ muội của mình.

"Hôm nay tu hành xong rồi?" Lục Diệp cúi đầu nhìn nàng.

Nguyễn Linh Ngọc lập tức có chút khựng lại, hơi yếu ớt trả lời: "Không, không có, còn chưa bắt đầu."

"Vậy còn không mau đi tu hành!"

"Được!" Tiểu cô nương ủy ủy khuất khuất chạy tới Thiên Cơ Điện bên kia, hai bím tóc đung đưa trên đầu.

"Nhị sư tỷ." Lục Diệp đi tới, nói một tiếng với Thủy Uyên.

Thủy Uyên đưa qua cho hắn một chiếc hộp gỗ khá quen mắt: " Thịt của Tức Quả đang được xử lý bên trong, còn cần thêm một chút thời gian nữa. Đệ cầm cái hạt này đi, tạm thời không biết nó có ích gì, cần phải do đệ tự mình điều động linh lực tìm tòi. Có một vài loại hạt biết nhận chủ, nó sẽ nhận người đầu tiên điều động uy năng thúc giục nó, làm chủ." Chính vì cân nhắc tới điều này, Thủy Uyên mới không dám tùy tiện kiểm tra tác dụng của cái hạt ấy.

Thịt của Tức Quả có tác dụng khôi phục cực mạnh, nhưng nếu như trực tiếp ăn lại hơi lãng phí. Chẳng qua khi thịt quả rơi vào tay nhị sư tỷ bên này lại khác biệt.

Thủy Uyên chẳng những là y tu, còn là một vị đan tu. Lấy tiêu chuẩn dược lý của nàng, tự nhiên có thể tử tế lợi dụng được công dụng của thịt quả.

Nói đi cũng phải nói lại, trước mắt ngoại trừ chưởng giáo, kể cả tính thêm Y Y nữa thì Bích Huyết Tông bọn họ cũng chỉ có 6 vị đệ tử, nhưng lại có hai vị y tu. Đây cũng là chuyện lạ, bởi vì ở những tông môn khác y tu thường chiếm số lượng ít nhất.

Lục Diệp nhận cái hộp gỗ kia, nhẹ nhàng mở ra, phát hiện một cục màu lam giống như một viên tinh thạch đang nằm bên trong.

Thoạt nhìn cái đồ chơi này rất giống một viên ngọc bích. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thủy Uyên, Thủy Uyên nói: "Đây chính là Tức Quả Hạch."

Lục Diệp chỉ có thể cảm khái một tiếng… Quả nhiên không hổ là Tức Quả, không thể ước đoán theo lẽ thường.

"Nhìn thử một chút xem sao?" Thủy Uyên cũng rất tò mò rốt cuộc cái hạt này có tác dụng gì.

Lục Diệp gật đầu. Hắn cầm cái hạt màu lam kia lên, giữ nó ở trong lòng bàn tay, điều động linh lực rót vào trong đó.

Một cái chớp mắt tiếp theo, có chút cảm giác quen thuộc truyền đến, giống như cảm giác khi hắn tiến vào bên trong Thiên Cơ bảo khố. . .

Tiến vào Thiên Cơ bảo khố là lấy ý thức của bản thân tiến vào bên trong, nhục thân còn ở bên ngoài, sau đó lấy linh lực thúc giục Tức Quả Hạch này, tình huống ắt sẽ kinh người như vậy.

Nhưng cảm giác bây giờ càng chân thực hơn một chút so với lúc tiến vào Thiên Cơ bảo khố, giống như bản thân thật sự đứng ở chỗ này, hết thảy đều giống như bên ngoài.

Đầu tiên, Lục Diệp thử cảm nhận nhục thân của mình, vẫn có thể cảm giác được, lúc này mới yên tâm dò xét hoàn cảnh bốn phía.

Nơi này là một gian phòng nhỏ, bốn phía trống rỗng, chẳng có thứ gì.

Hắn tìm tòi trong phòng một lát, xác định nơi này thực sự không có thứ gì, lúc đó mới đứng trước một cánh cửa. Đây là cánh cửa duy nhất ở nơi này, không biết nó thông tới nơi nào.

Lục Diệp đưa tay đặt lên cửa, nhẹ nhàng dùng lực, muốn mở cánh cửa này ra.

Nhưng bỗng nhiên trên cánh cửa này lại xuất hiện một dòng chữ vặn vẹo như nước, đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy bên trên viết: "Muốn vào Thận Cảnh, cần tiêu hao năm mươi công huân."

Lục Diệp khá sửng sốt, ý tứ trên kia rất rõ ràng, nếu muốn đẩy cửa đi vào, phải tiêu hao năm mươi điểm công huân, giá cả này cũng không thấp.

Phải biết rằng, một thanh Bàn Sơn Đao của hắn mới có giá 138 điểm công huân mà thôi.

Nhưng giá cả không thấp lại có nghĩa là thu hoạch không tồi, vé vào cửa đã cần muốn năm mươi công huân, ai biết sau cánh cửa này sẽ ẩn giấu bao nhiêu bảo bối?

Lục Diệp nhớ tới lời Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền từng nói trước kia, lại không khỏi âm thầm chờ mong, tốt nhất là đằng sau cánh cửa này ẩn chứa một linh mạch có thể sản xuất thượng phẩm và cực phẩm linh thạch.

Lục Diệp nghĩ như vậy, không còn do dự nữa, lập tức dùng sức đẩy cửa, ấn ký chiến trường trên mu bàn tay có chút nóng lên nhưng hắn không kiểm tra, có lẽ là công huân bị khấu trừ thôi. Lúc hắn mua đồ ở Thiên Cơ bảo khố, cũng sẽ có cảm giác như vậy.

Lục Diệp đẩy cửa ra, bước một bước vào, quang cảnh trước mắt lập tức khiến hắn giật mình đứng yên tại chỗ.

Một lát sau, hắn hồi tỉnh lại, trong đầu đau đớn khó nhịn, tựa như bị một cây kim đâm vào.

Thủy Uyên vẫn luôn đứng bên cạnh, vội nói: "Không sao chứ?"

Lục Diệp lắc đầu, chỉ cảm thấy đầu óc đều đang lắc lư.

“Tức Quả Hạch này dùng làm gì?" Thủy Uyên thấy dáng vẻ hắn tựa như vừa đi đánh nhau với người ra về, lại còn là đánh thua nữa chứ, không khỏi tò mò.

Lục Diệp lập tức kể lại cho nàng nghe những gì mình vừa trải qia, trong mắt Thủy Uyên lộ vẻ ngạc nhiên: "Tức Quả Hạch còn có loại tác dụng này? Để ta xem xem.”

Nàng tiếp nhận Tức Quả Hạch từ trong tay Lục Diệp, khoanh chân ngồi xuống, tay nắm lấy Tức Quả Hạch, linh lực phun trào.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 237

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.