Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Bảo???

Phiên bản Dịch · 1321 chữ

Tiếng vang “Răng rắc” truyền ra, ngay trong lúc Ngự Thủ linh văn vỡ nát, cái đầu Lục Diệp cũng trầm xuống, hiểm hiểm tránh đi một kích phải bêu đầu này, mấy lọn tóc bay lên. Cũng chính lúc đó, trường đao trong tay đâm thẳng tới, linh lực màu lửa đỏ leo lên, đồng nghĩa với Phong Duệ linh văn gia trì.

Quỷ tu kia nghiêng người tránh đi một kích này, loan đao giống như vật còn sống khẽ lật mình một cái trên tay, sau đó dùng một loại góc độ không thể tưởng tượng nổi, cắt xé máu thịt trên cánh tay Lục Diệp máu tươi chảy ròng ròng.

Đôi bên vừa khai chiến chừng ba hơi thở, trên người Lục Diệp đã nhiều thêm hai miệng vết thương, tuy thương tích không nghiêm trọng, nhưng qua đó, có thể thấy được, chênh lệch thực lực song phương không nhỏ, nếu cứ đánh tiếp như vậy, tình cảnh của Lục Diệp sẽ càng ngày càng không ổn.

Phong Nguyệt Thiền lo lắng nhìn thoáng qua Lý Bá Tiên, trong mắt đầy dò hỏi.

Lý Bá Tiên lại chậm rãi lắc đầu, bây giờ vẫn chưa tới thời điểm bọn họ nhúng tay vào. Sở dĩ gã muốn Lục Diệp ra tay đối phó quỷ tu này, chủ yếu là vì cơ hội khó được. Mặc dù trước đó, gã từng dạy Lục Diệp hai mươi ngày Bích Huyết tông, nhưng nói gì thì nói, đó vẫn là sư huynh dạy sư đệ, kể cả khi gã xuống tay tàn nhẫn, liên tiếp đả thương Lục Diệp, cũng rất khó khiến Lục Diệp chân chính cảm nhận được sinh tử một đường, bởi vì hai người đều biết, Lý Bá Tiên không có khả năng thực sự giết hắn.

Nhưng tình huống trước mắt lại khác, người đối chiến cùng Lục Diệp chính là một tu sĩ Vạn Ma lĩnh, nếu hắn không đủ cẩn thận, thực sự sẽ chết người.

Lục Diệp là binh tu, nếu không thể quen với loại cảm giác nhảy múa giữa lằn ranh sinh tử này, sẽ rất khó đột phá bản thân.

Nhưng cục diện trước mắt này lại khiến Lý Bá Tiên thầm có chút do dự. Gã cảm thấy có phải bản thân đã có chút nóng vội quá mức hay không? Lại chọn cho Lục Diệp một đối thủ mạnh mẽ như vậy, trong khi với thực lực hiện tại của tiểu sư đệ, chiến một bát tầng cảnh bình thường, có lẽ còn có cơ hội, nhưng đối mặt với kẻ địch trước mắt thực sự hơi miễn cưỡng.

Cũng may mặc dù Lục Diệp đã hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong nhưng ý chí chiến đấu lại không hề sụt giảm.

Trong chớp mắt, hai người lại giao thủ thêm mấy chiêu, vô luận là tốc độ hay lực lượng, quỷ tu đều mạnh hơn Lục Diệp một đoạn, hơn nữa gã lại có thể thi triển ngự khí chi đạo, đúng là hiện giờ Lục Diệp ứng phó có chút chật vật.

Có điều, hắn đang chậm rãi quen thuộc với tiết tấu công kích của đối phương, mặc dù không thể cứu vãn xu hướng suy tàn, nhưng cũng có thể dùng Ngự Thủ linh văn đỡ được vài luồng công kích ngự khí rồi thừa cơ phản kích.

“Đinh đương” trong lúc giao thủ, bỗng nhiên quỷ tu kia thu hồi một thanh loan đao đang bay đi của mình.

Bởi vì gã phát hiện, đúng là tu sĩ Bích Huyết tông có thanh danh truyền xa sau một trận chiến tại Kim Quang đỉnh này rất khủng bổ, thực lực chân thật của hắn tuyệt đối không chỉ là lục tầng cảnh.

Ban đầu, gã vốn cho rằng bản thân có thể thoải mái giải quyết đối phương, thậm chí còn nghĩ xong kế hoạch hoàn hảo rồi, sau khi gã bắt được Lục Diệp sẽ cưỡng ép mang hắn đi, đổi lấy một đường sinh cơ cho mình.

Nhưng lúc này, rơi vào một chút tình huống bất ngờ, gã không dám tiếp tục kéo dài thêm nữa, Phong Nguyệt Thiền và Lý Bá Tiên đang đứng một bên như hổ rình mồi, gây cho gã áp lực rất lớn.

Lại nói, chiến đấu cận thân như vậy, uy lực mà ngự khí có thể phát huy ra cũng không lớn, còn không bằng thu hồi về. Gã cầm hai thanh loan đao nơi tay, tốc độ công kích đột nhiên tăng lên không ít.

Lục Diệp lập tức gặp phải xui xẻo, trên người xuất hiện thêm từng đường vết thương.

Nhưng theo số lượng vết thương gia tăng, tốc độ và lực đạo xuất đao của hắn cũng gia tăng, hơn nữa linh lực bán lên thân đao cũng đều trở nên nồng đậm không ít.

Hơn mười hơi thở sau, Lục Diệp đã chậm rãi ổn định trận tuyến, thậm chí còn có thể giao thủ qua lại cùng đối phương.

Trên mặt quỷ tu kia đầy vẻ kinh ngạc, gã hoàn toàn không hiểu làm sao Lục Diệp có thể tăng lên thật lớn chỉ trong thời gian ngắn như vậy?

Lại hơn mười hơi thở sau, gã hoảng sợ phát hiện, về tốc độ và lực đạo so đấu, bản thân lại bắt đầu rơi xuống thế hạ phong!

Trong lúc linh khí va chạm, chẳng những Lục Diệp bị thương, mà trên người gã cũng dần dần xuất hiện từng đường vết thương.

Giờ phút này, trên thân Bàn Sơn đao đã hiện lên một mảnh đỏ sẫm, giống như hút no máu tươi.

Nếu cẩn thận quan sát một chút, còn có thể phát hiện quanh thân Lục Diệp có một tầng huyết khí nhàn nhạt đang lơ lửng.

Rốt cuộc quỷ tu kia cũng phát hiện có điểm không đúng, lập tức kinh hô một tiếng: "Huyết bảo?"

Cái gọi là huyết bảo, chính là một loại linh khí đặc biệt, bên trong linh khí kia bị lạc ấn Huyết Tế linh văn. Sau khi chủ nhân bị thương hoặc là chủ động dâng lên máu tươi của bản thân, uy lực của nó sẽ trở nên mạnh hơn. Huyết bảo cắn nuốt máu tươi càng nhiều, uy năng càng lớn.

Cho nên quỷ tu vừa thấy Bàn Sơn đao trong tay Lục Diệp có loại biến hóa này, lập tức cho rằng thanh đao ấy là một kiện huyết bảo. Đúng là huyết bảo cực kỳ mạnh mẽ, thế nhưng khi thúc giục uy lực của huyết bảo, người sử dụng sẽ gặp nguy hại cực lớn, bởi vì nó sẽ cuồn cuộn không ngừng cắn nuốt máu tươi, không cẩn thận một cái sẽ bị hút khô mà chết.

Cho nên ở Tu Hành giới, không thường gặp được loại huyết bảo này, tu sĩ bình thường cũng sẽ không sử dụng loại linh khí độc ác ấy.

Quỷ tu cũng có thể nhìn ra Bàn Sơn đao không quá thích hợp, đương nhiên Lý Bá Tiên cũng sớm nhìn ra, vẻ mặt gã trở nên ngưng trọng. Gã chỉ muốn giúp Lục Diệp gia tăng một chút kinh nghiệm chiến đấu cùng cường địch, ai biết đâu tiểu sư đệ nhà mình lại dám thúc giục cả huyết bảo.

Chuyện này không ổn, lỡ như bởi vì vậy mà tổn hại tới căn cơ và nguyên khí của tiểu sư đệ, khẳng định nhị sư tỷ sẽ nện nát đầu gã.

"Không phải huyết bảo đâu, tứ sư huynh cứ yên tâm." Âm thanh Hoa Từ vang lên.

"Vậy nó là cái gì?" Lý Bá Tiên hỏi.

Hoa Từ giải thích: "Lục Diệp nắm giữ một loại linh văn tên là Huyết Nhiễm, đại khái là hiện giờ hắn đang thúc giục uy lực của linh văn kia."

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 167

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.