Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nếu Bọn Họ Dám Tới, Thì Nơi Này Chính Là Mồ Chôn Của Bọn Họ!!!

Phiên bản Dịch · 1360 chữ

Lục Diệp bay thẳng ra mấy chục trượng, cảm giác nguy cơ phía sau mới chậm rãi tiêu tán. Hắn quay đầu nhìn lại, mấy người kia đã bị thu hồi linh khí, hiển nhiên là Lục Diệp đã vượt quá phạm vi công kích của bọn họ.

Ngự khí giết địch cũng có cực hạn. Với mấy tu sĩ thất tầng cảnh, ba mươi trượng đã là khoảng cách xa nhất rồi, nếu còn xa hơn, liên hệ giữa bản thân bọn họ và linh khí sẽ bị chặt đứt.

Mắt thấy Lục Diệp đào tẩu, ba người đưa mắt nhìn nhau một cái, nhất thời không biết có nên đuổi theo hay không.

Vừa rồi quả thật hành động Lục Diệp liên trảm hai pháp tu trong đám bọn họ đã làm đám người này kiêng kị, nhưng cũng từ đó mà tu vi của Lục Diệp đã bại lộ ở trước mắt bọn họ. Hắn chỉ là một tu sĩ lục tầng cảnh thôi, còn hai tu sĩ Hạo Thiên minh khác lại đang bị trọng thương.

Có thể nói, lựa chọn tốt nhất lúc này đó là đuổi giết qua, không thể cho địch nhân có cơ hội thở dốc.

Nhưng dù sao hòn đảo nhỏ đối diện cũng là địa bàn kinh doanh của người khác, tùy tiện đuổi đi qua không mang tới chuyện tốt lành gì, lỡ như người khác bố trí bẫy rập ở bên đó. . .

Không nói tới chuyện khác, chỉ cần bên kia cho mấy tu sĩ Hạo Thiên minh mai phục, là bọn họ phiền toái rồi, dù khả năng này không lớn.

Ba người nhất thời do dự, bởi vậy sau khi đơn giản thương nghị một phen, bọn họ mới quyết định cho quỷ tu kia lẻn vào, kiểm tra tình huống.

Bên trong sáu đại phái hệ tu sĩ, thì quỷ tu là phái hệ am hiểu tập sát lẻn vào nhất, nhưng vì trước mắt những tu sĩ Lục Diệp đụng phải đều có tu vi không quá cao, kể cả khi hắn gặp được một vài quỷ tu, thì phương diện đặc thù này của bọn họ cũng không tính rõ ràng.

Phải biết rằng ở thời điểm tu vi không cao, thoạt nhìn quỷ tu và binh tu cũng không quá khác biệt.

Chỉ có khi quỷ tu đạt đủ tu vi, thì ưu thế của bọn họ mới dần dần lộ rõ.

Nhưng mọi người đều biết, quỷ tu là chạy nhanh nhất, cho nên trọng trách kiểm tra tình hình quân địch tất nhiên cần phải đặt lên người quỷ tu kia, kể cả khi gã có chút không quá nguyện ý. Đáng tiếc lúc này cũng không có phương án nào tốt hơn.

Quỷ tu kia được hai đồng bạn yểm trợ, đã thuận lợi lẻn vào hòn đảo nhỏ của đám người Lục Diệp, kiểm tra từ xa xa một phen, rất nhanh đã mang về tới một tin tốt và một tin xấu.

Tin tốt, bên kia còn có một người, và người nọ cũng chỉ có tu vi lục tầng cảnh.

Mà tin xấu, người nọ là y tu, lúc này đang trị liệu thương tích giúp hai tu sĩ Hạo Thiên minh bị thương kia!

Thể tu và binh tu nghe vậy lại sinh ra phản ứng ngược, đều ngây ngẩn cả người. Bọn họ thật sự không nghĩ ra rốt cuộc hai người kia là trấn thủ sứ và phó sứ của tông môn nào.Hai người đều là lục tầng cảnh cũng thôi, nhưng trong đó lại xuất hiện một y tu?

Phải biết rằng, dù y tu có thể kiêm tu phái hệ khác, nhưng có liên quan tới chuyện bọn họ phải dành rất nhiều thời gian đi nghiên cứu y thuật, cho nên giữa đám tu sĩ đồng cấp bậc, thực lực của y tu là kém cỏi nhất .

Về cơ bản, ở trong Linh Khê trấn thủ chiến sẽ không xuất hiện bóng dáng y tu. Đám tu sĩ tới địa phương này, đại đa số thời gian là để chém giết, nếu thực lực không đủ sớm muộn gì cũng chết. Vậy mang theo một y tu thì có ích lợi gì? Chờ người một nhà bị chém thành hơn mười khối rồi khâu lại thi thể sao?

Cho nên ba người Vạn Ma lĩnh thật sự không sao hiểu nổi, rốt cuộc đối phương là tông môn nghèo túng nhà ai, lại có thể làm ra thao tác khiến người ta ngạc nhiên như thế?

Nhưng bọn họ lại biết, bên mình không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa. Đối phương có một vị y tu, vậy chờ đến khi thương tích của hai tu sĩ Hạo Thiên minh bị trọng thương kia được trị liệu khôi phục sức chiến đấu, chắc chắn bọn họ sẽ phải lấy ba địch bốn!

Phải ra tay nhanh một chút, không thể cho hai người kia có thời gian khôi phục.

Ba người Vạn Ma lĩnh quyết định xong, lập tức xuất phát lao về phía hòn đảo nhỏ đối diện, đồng thời vừa đi vừa thương nghị, khiến cho quỷ tu kia cuốn lấy Lục Diệp. Bọn họ đã khắc sâu bài học về thủ đoạn lúc trước của Lục Diệp rồi, cũng biết không thể đối xử với gia hoả này như lục tầng cảnh bình thường được. Thực ra bọn họ cũng không kỳ vọng quỷ tu có thể giết chết Lục Diệp, chỉ cần gã kéo dài thời gian, chờ đến khi hai người bọn họ giải quyết xong ba người Hạo Thiên minh kia, chắc chắn sẽ thành cục diện ba đánh một. Đến lúc đó, kể cả Lục Diệp biết bay, cũng khó trốn chết.

Cùng lúc đó, Hoa Từ đang chữa thương cho hai vị tu sĩ Hạo Thiên minh, lại đưa mắt nhìn nhìn Lục Diệp một bên.

Lục Diệp ngầm hiểu.

"Đến đây rồi?" Thể tu kia mở miệng hỏi.

"Đến rồi!"

Thể tu nọ miễn cưỡng đứng lên, mang theo linh khí đại thuẫn của mình, trong lòng thầm thở dài, đúng là vẫn không trốn được một kiếp này. Gã lập tức cười cười với Lục Diệp: "Chúng ta đã làm liên lụy tới các ngươi, ta sẽ cố gắng hết mức để ngăn cản bọn họ."

Nữ tu kia cũng đứng lên, nắm chặt hai thanh linh khí đoản đao trên tay.

Dù bọn họ đã được Hoa Từ trị liệu, nhưng thời gian quá ngắn, Hoa Từ chỉ có thể giúp bọn họ cầm máu mà thôi.

Dường như nữ tu kia còn có điều gì muốn nói với Lục Diệp, nhưng tới cuối cùng vẫn không nói ra. Lục Diệp chậm rãi rút trường đao bên hông, thản nhiên nói: "Không cần đánh bừa với bọn họ. Nếu bọn họ dám tới, thì nơi này chính là mồ chôn của bọn họ."

Thể tu và nữ tu đều kinh ngạc, cũng không biết hắn lấy đâu ra lực lượng lớn như vậy. Tuy bên ta có bốn người nhưng tỷ lệ chiến thắng cũng không cao.

"Y tu nhà chúng ta rất đáng sợ!" Nói xong, Lục Diệp đã nắm chặt Bàn Sơn đao trong tay.

Lúc này, bóng dáng ba người Vạn Ma lĩnh đã xung phong liều chết xông tới bên trong tầm nhìn của hắn. Người chưa đến, ba luồng lưu quang đã bay vút mà đến.

Thể tu có thân hình khôi ngô hét lớn một tiếng, không chút do dự lao lên, chắn ngang người ở phía trước đồng bạn, cầm linh khí đại thuẫn trong tay cắm thẳng xuống mặt đất. Trong quá trình linh lực thúc giục, phía trên đại thuẫn kia lập tức hiện ra một tấm lá chắn dày, bao bọc toàn bộ bốn người bên ta ở hậu phương.

Tiếng vang “Đinh đinh đang đang” truyền ra, mỗi một lần tiếng vang đều khiến cho thân hình thể tu kia chấn động, nhưng dưới chân gã cứ như mọc rễ đứng tại chỗ, sừng sững bất động.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 209

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.