Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Vốn Là Thường Thức

Phiên bản Dịch · 1328 chữ

Có điều vì Lục Diệp đã đến, cho nên Hoa Từ chỉ có thể vội vàng phát động thủ đoạn chưa được chín muồi ấy. Nhưng dù là như thế, nàng cũng khiến thất tầng cảnh kia tâm thần đại loạn rồi.

Từ sau khi Lục Diệp hiểu được loại bản lĩnh này của Hoa Từ, hắn lập tức âm thầm kinh hãi, ai có thể nghĩ đến, y tu lấy hành y tế thế, cứu sống người làm nhiệm vụ của mình, lại có thủ đoạn quỷ dị như vậy.

Chuyện này cũng khiến cho hắn có được một lần nữa định vị và nhận thức về tồn tại y tu, nhất là y tu trưởng thành và sinh tồn hoang dã như Hoa Từ,. Bề ngoài thoạt nhìn các nàng rất dịu dàng lương thiện, nhưng trên thực tế, bọn họ lại có thể nắm giữ năng lực diệt bang, tàn sát hàng loạt dân trong thành.

Có thể nói, không gian nhỏ Kỳ hải này, cực kỳ thân thiện với loại tu sĩ như Hoa Từ, cũng là địa phương thích hợp nhất để nàng phát huy năng lực.

Đây cũng là vận khí của Lục Diệp, bưởi vì trước khi tiến vào nơi này, hắn cũng không biết vị trí Linh Khê trấn thủ chiến xuất hiện lại là Kỳ hải.

Hoa Từ đang bận rộn, không ngừng trồng nấm, và thu thập dược liệu.

Linh khí ở Kỳ hải cực kỳ nồng đậm, rất thích hợp để các loại dược liệu sinh trưởng, kể cả khi những tu sĩ không giết được địch, thì thu thập dược liệu ở trong này cũng là một khoản thu nhập kha khá.

Lục Diệp ở một bên cảnh giới, hòn đảo này chỉ có chừng ấy, liếc mắt một cái là nhìn hết tận cuối, cho nên cảnh giới cũng không khó khăn gì.

Nhưng đúng là hắn có thể cảm giác được, hòn đảo nhỏ đang dùng một loại tốc độ không hề chậm, trôi dạt tới một phương hướng khác.

Hắn khá tò mò, không biết rốt cuộc hòn đảo nhỏ này sẽ trôi dạt trên biển theo kiểu gì, thứ này không phải thuyền, mà dưới đáy của nó không có khả năng là khoảng không.

Bất chợt ấn ký chiến trường có phản ứng, Lục Diệp kiểm tra, phát hiện là tứ sư huynh Lý Bá Tiên truyền tin tức đến. Lý Bá Tiên vốn là trấn thủ phó sứ của Đan Tâm môn, tự nhiên cũng tới tham gia Linh Khê trấn thủ chiến. Hiện giờ, đối phương cũng ở bên trong Kỳ hải, nhưng khẳng định là ở mảnh đất trung tâm nhất.

Trong tin tức, Lý Bá Tiên nhắc cho hắn đủ loại tình báo về Kỳ hải, cuối cùng còn dặn dò một tiếng: "Tiểu sư đệ cứ làm theo khả năng, không được cậy mạnh."

Lục Diệp trả lời tin nhắn, nói một tiếng cảm tạ.

Hoa Từ bên này đã bố trí thỏa đáng mọi chuyện, lại trở nên nhàn rỗi không có chuyện gì làm, Lục Diệp đơn giản hoán đổi công pháp, bắt đầu tu hành.

Trước khi đảo nhỏ của bọn họ dung hợp cùng đảo nhỏ khác, bên này không có bất cứ nguy hiểm gì.

Một lúc lâu sau, bỗng nhiên Hoa Từ gọi hắn một tiếng.

Lục Diệp ngừng tu hành, nhanh chóng lẻn lên vị trí cao nhất, đứng ở bên cạnh Hoa Từ, theo ánh mắt của nàng nhìn qua bên kia, trong tầm nhìn của hắn, đã xuất hiện một điểm đen nhỏ đang di động tới bên này.

Là một hòn đảo nhỏ khác trôi dạt đến đây, hoặc là nói, hai hòn đảo nhỏ đang ở hấp dẫn lẫn nhau, muốn áp sát gần nhau.

Khoảng cách vẫn có chút xa, tạm thời không thấy rõ tình huống trên đảo kia, cũng không biết trên đó có địch nhân hay không.

Gió biển gào thét, trong miệng mũi đều là hương vị tanh mặn.

Lục Diệp yên lặng tính toán một chút, chiếu theo tốc độ này, chỉ sợ không quá nửa canh giờ, hai hòn đảo nhỏ sẽ va chạm.

Hắn lại nghĩ ngợi giây lát, sau đó thu Bàn Sơn đao đang đeo bên hông vào túi trữ vật, và ung dung sóng vai đứng cùng Hoa Từ.

Sau khi hai hòn đảo nhỏ tiếp cận đến một khoảng cách nhất định, bỗng nhiên tốc độ trở nên nhanh hơn, giống như giữa chúng có tồn tại một chút lực hấp dẫn.

Tới khoảng cách này rồi, Lục Diệp cũng nhìn thấy tình huống trong hòn đảo nhỏ đối diện kia.

Nơi ấy cũng có hai người đang đứng ở chỗ cao, nhìn qua nơi này.

Hai bên đang trong quá trình đánh giá, xác định tu vi lẫn nhau.

Đối diện là hai tu sĩ thất tầng cảnh, bên hông đề đao phối kiếm, thoạt nhìn rất giống binh tu.

Còn chưa tới phụ cận, một người có thân hình hơi gầy trong đó đã hô to một tiếng: "Hai vị đạo hữu thuộc trận doanh nào? Chúng ta là Hạo Thiên minh!"

Hiện giờ khoảng cách còn chưa đủ, cho nên ấn ký chiến trường trên mu bàn tay hai bên đều không có phản ứng, nếu như khoảng cách đủ gần, vừa xem sẽ hiểu ngay trận doanh tương ứng.

Tương tự như thời điểm Lục Diệp và Hoa Từ vừa tới nơi này, đã đụng tới hai tu sĩ Vạn Ma lĩnh vậy, ấn ký trên mu bàn tay mỗi người đều tự nở rộ ánh sáng mờ mờ.

Đây là quy tắc bên trong Linh Khê trấn thủ chiến, tiện cho hai bên xác nhận lập trường của nhau.

Gương mặt Lục Diệp không chút thay đổi nhìn đối phương, vẫn chưa trả lời.

Tu sĩ gầy gò kia lại nói: "Nếu đạo hữu cảm thấy tiện, không ngại đưa ra ấn ký chiến trường trước chứ, tránh ngộ thương người mình."

Lục Diệp yên lặng thúc giục linh lực, sau đó nâng tay lên, một con hỏa điểu béo mập từ từ đập cánh đánh tới bên kia. Chính con hỏa điểu to mọng, có chút mập mạp này lại khiến Hoa Từ xem mà sững sờ một chút, chậm trễ một giây, nàng mới đánh ra một đạo thuật pháp dạng mũi tên màu xanh biếc.

Đây vẫn là lần đầu tiên nàng trông thấy Lục Diệp thúc giục thuật pháp, vậy mà thuật pháp của hắn lại có dạng tạo hình này, nếu không phải hoàn cảnh hiện giờ không thích hợp, chỉ sợ nàng đã không nhịn được cười phá lên rồi.

Thế mới biết vì sao vừa rồi Lục Diệp lại thu đao lại. . .

Hai đạo thuật pháp một trước một sau đánh thẳng về phía đối diện. Thật ra cũng không phải Lục Diệp phát hiện người ta đang nói dối, chỉ là bản thân người tới đã mang theo bụng dạ khó lường rồi.

Tại Linh Khê chiến trường thuộc Cửu Châu này, mỗi khi những tu sĩ xa lạ chạm mặt nhau, hầu hết sẽ không dễ dàng lộ rõ lập trường của mình.

Đây vốn là thường thức.

Vậy mà đối phương vừa mở miệng lại tự báo mình là Hạo Thiên minh… Có quỷ mới biết bọn họ có phải Hạo Thiên minh hay không.

Hơn nữa dù bọn họ thật sự là Hạo Thiên minh, cũng chẳng sao hết, chờ đến khihai tòa hòn đảo nhỏ này dung hợp làm một, hai người Lục Diệp qua nói một câu xin lỗi là xong thôi.

Mà nếu quả đối phương là Vạn Ma lĩnh . . . Thì bọn họ đánh Vạn Ma lĩnh, quá đúng lý hợp tình rồi còn gì?

Và bọn họ dẫn đầu ra tay trước, chỉ đơn giản là muốn chiếm cứ chủ động mà thôi.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 240

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.